Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2842. Gặp gà làm việc



"Cho nên, ta thật sự mệt mỏi chuyện bị người ta nắm mũi dẫn đi." Cố Thanh Sơn thở dài nói.
"Lục Đạo Luân Hồi chỉ còn lại một thánh cuối cùng là đã thành công rồi, ta không rõ vì sao ngươi còn ủ rũ như thế." Lạc Băng Ly nói.
"Bởi vì cẩn thận thì không gây ra sai lầm lớn, ta không cho rằng trước khi làm rõ được mọi chuyện thì nên thúc đẩy Lục Đạo thành thuật." Cố Thanh Sơn nói.
"Để ý như vậy làm gì, chờ khi nào Lục Thánh đều xuất hiện, tự nhiên ngươi sẽ nhìn thấy được kết quả kia." Địa Kiếm nói.
"Không được." Cố Thanh Sơn quả quyết nói.
"Vì sao không được?" Địa Kiếm hỏi.
Cố Thanh Sơn nói liên tục: "Tà ma còn đang âm thầm nhìn chằm chằm, cũng không biết Vua của Vĩnh Diệt đang có ý đồ gì, nếu như Lục Đạo là hai thuật, vậy đến tột cùng thuật nào sẽ chiến thắng, lại có ảnh hưởng gì đối với những người như chúng ta? Những kẻ tồn tại trong Nơi Vô Chuyển kia, rốt cục là chúng tiên ngày xưa, hay sớm đã hóa thành tà ma? Có thể nào bọn chúng đều có trận doanh hay không? Những tên hóa thành tận thế kia đều đến từ thế giới Cao Duy, đến cùng bọn chúng còn có ý đồ gì khác hay không —— "
"Ngừng!" Địa Kiếm quát.
"Thế nào?" Cố Thanh Sơn không rõ cho lắm.
Địa Kiếm nói: "Ngươi nói thêm gì nữa thì đầu của ta sẽ nổ mất —— thật xin lỗi, ta sai rồi, ta chỉ là một thanh kiếm giết người, vốn không nên đưa đề nghị cho ngươi, lại càng không nên cùng ngươi thảo luận về bệnh tình của ngươi, tự ngươi từ từ suy nghĩ đi."
Nói xong, thanh âm của nó biến mất.
—— Còn lại Lạc Băng Ly.
Lạc Băng Ly thở dài nói: "Cố Thanh Sơn, suy nghĩ nhiều vấn đề như vậy dễ đột tử lắm đó."
Cố Thanh Sơn bất đắc dĩ nói: "Ta cũng không muốn suy nghĩ, ta chỉ muốn mỗi ngày nấu vài món ăn, lại làm chút rượu ướp lạnh thần tiên cũng không chịu nổi để nhâm nhi, đáng tiếc hiện tại ta phải nghĩ biện pháp, bằng không sẽ chết thảm hại hơn."
"Kiếm thuật của ngươi chưa thành, hiện tại lại không thể xuyên qua thời không, có thể có biện pháp gì?" Lạc Băng Ly nói.
Cố Thanh Sơn trầm ngâm nửa ngày, nói ra: "Thiếu chút nữa ta đã quên mất một người."
"Ai?"
"Gà trống."
Vừa dứt lời, một nhóm chữ nhỏ màu đỏ tươi nhanh chóng xuất hiện trong hư không:
[Ngài có muốn triệu hồi Vĩnh Diệt Chi Linh: Ward · Wissenmore · Ramoshuai hay không.]
[Nếu như ngài triệu hoán hắn ta sẽ tiêu hao hết sức mạnh hỗn độn Vĩnh Diệt mà ngài Thương Giải ra, tạm thời không cách nào hình thành kiếm tận thế được.]
Cố Thanh Sơn ngạc nhiên nói: "Lúc trước chỉ cần bỏ ra hồn lực là có thể triệu hoán, bây giờ lại phải dùng hết sức mạnh Vĩnh Diệt mà ta thu gom được sao?"
Một nhóm chữ nhỏ màu đỏ tươi xuất hiện lần nữa: [Năm đó tình báo ngài muốn thu thập cũng không tính là gì, bây giờ chuyện mà ngài muốn biết, chỉ có trả ra giá đắt mà triệu hồi chân thân của hắn ta tự mình giáng lâm, mới có thể biết được một chút.]
Cố Thanh Sơn đọc hết câu này, lập tức không chút do dự nói: "Triệu hồi!"
Oanh ——
Một làn sương trắng nổ tung, tản ra.
Một người đàn ông anh tuấn có mái tóc mào gà đỏ rực, trên người tràn đầy lông vũ hỏa hồng, mang kính râm, chân mang một đôi giày da màu sắc rực rỡ đã xuất hiện.
"Tiểu tử, ngươi tìm ta sao?" Hắn ta hỏi.
"Đúng vậy, Gà trống, ta muốn biết một chút tình báo." Cố Thanh Sơn nói.
Gà trống đút hai tay vào túi, nói: "Về vấn đề tình báo, tìm ta là được rồi, nói nghe một chút là chuyện gì?"
"Sau khi Lục Đạo Luân Hồi thành thuật rốt cục sẽ xảy ra chuyện gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Không biết." Gà trống lạnh lùng nói.
Cố Thanh Sơn lập tức giật mình.
Nhìn từ thái độ của Gà trống, hắn như cảm nhận được một loại hàm ý nào đó.
Cố Thanh Sơn dùng thần niệm xuyên vào túi trữ vật, tìm kiếm thật lâu ở bên trong, rốt cuộc tìm được một bao thuốc lá đến từ Liên Bang.
—— Cũng không biết là Trương Anh Hào hay là Liêu Hành lén lút nhét cho mình nữa.
"Gà trống, hút thuốc."
"Ngươi cũng hút một điếu đi."
"Được."
Hai người đứng trên trời, phun sương nuốt khói một hồi lâu.
Gà trống nhả khói bay ra ngoài, nhìn ánh lửa kia dần dần rơi xuống mặt đất rồi cuối cùng bị gió táp thổi tắt, không biết đi đến chỗ nào.
Hắn ta đút hai tay vào túi, mở miệng nói: "Thằng nhãi con nhà ngươi, rõ ràng hẳn phải đi học hành cho tốt, trưởng thành thêm, nhưng mà cả ngày lại không lo học, ngày nào cũng ra đường tìm người ta để đánh nhau —— còn chuyên môn kiếm chuyện với cái đám hung tợn chuyên lột da nhai xương kia, Gà trống ta nhìn mà bực tức trong lòng."
"Không có cách nào, bên cạnh ta có quá nhiều người, chung quy ta không thể nhìn bọn họ chết đi, mà nếu ta là thứ tham sống sợ chết, đại khái Gà trống cũng không coi ta ra gì đâu." Cố Thanh Sơn cười nói.
"Đó là những người nào?" Gà trống hỏi.
Cố Thanh Sơn nói tiếp: "Tỉ như Barry và Mèo Con, Gà trống ngươi biết bọn họ mà, ngươi cảm thấy ta có nên cứu bọn họ hay không?"
"Còn có ai?"
"Sư phụ mang ta nhập đạo, các sư huynh sư muội của ta."
"Còn có ai nữa?"
"Rất nhiều bạn bè, đều là giao tình vào sinh ra tử."
"Hừ ——tiểu tử nhà ngươi, chuyện của mình cũng chưa lo xong, rảnh rỗi đi xen vào chuyện người khác thì nhiều."
Giọng nói của Gà trống vẫn rất đanh cứng, nhưng đã ít đi mấy phần lạnh lẽo.
Hắn ta như lâm vào hồi ức, cúi đầu nhìn vào trong hư không, nửa ngày sau cũng không lên tiếng.
"Gà trống?" Cố Thanh Sơn kêu.
". . . Thất thần rồi, kỳ thật ta đang nghĩ, ngươi và cha ngươi thật sự rất giống, lúc trước nếu như không phải hắn xen vào việc của người khác tới cứu ta, ta đã sớm xong đời."
Gà trống moi ra một thứ từ trong túi, đưa cho Cố Thanh Sơn.
"Đây là cái gì?" Cố Thanh Sơn ngạc nhiên nói.
Hắn ta nhẹ nhàng đẩy đẩy cái hộp màu đen hình chữ nhật kia, chỉ thấy nó trượt ra từ chính giữa, để lộ ra chín phím bấm bên trong.
"Thiết bị điện tử, gọi là điện thoại nắp trượt." Gà trống nói.
"Nghe có vẻ giống một thiết bị khoa học kỹ thuật cổ xưa." Cố Thanh Sơn nói.
"Đúng vậy, ta đã từng xem qua một bộ phim —— dể gửi lời chào đến bộ phim đó, ta đặc biệt làm ra một sản phẩm khoa học kỹ thuật, chính là cái điện thoại này."
Gà trống lại đốt cho mình một điếu thuốc, vỗ vỗ bả vai Cố Thanh Sơn, nói:
"Ngươi bận quá, nhưng có chuyện này nhớ đừng quên."
"Chuyện gì?"
"Ngươi đã hứa với Hồn khí Thánh Trụ Thủy và Phong rằng phải giúp chúng nó tìm ra Hồn khí của Thánh Trụ Hỏa."
Hắn ta dùng sức bóp bóp bả vai Cố Thanh Sơn, quay người đi về phía hư không.
Hết chương 2842.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2843
Bạn cần đăng nhập để bình luận