Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2224. Công Đức (1)


Đánh dấu

Mười phút sau.
Nhóm Tình Yêu Thuần Khiết bay tới một khe núi.
Hai người cùng nhau nhìn xuống.
Cố Thanh Sơn nhắc nhở: “Cẩn thận, tuy đám này không biết bay, nhưng đối với hai chúng ta hiện tại, bọn chúng vấn có phần lợi hại.”
“Không sao, ông đây biết bay.” Diệp Phi Ly tự tin nói.
Chừng vài trăm mét bên dưới bọn họ, một con thằn lằn thân hình to bằng cả ngọn đồi chợt mở mắt.
Rắn mối lẳng lặng nghe hai người nói chuyện, trong ánh mắt hung bạo lộ ra vẻ trào phúng.
Nó vươn miệng lên, phun ra một màn sương dày màu xanh đậm về phía bầu trời.
Sương mù dày đặc phóng lên cao, nhanh chóng lan tràn tới gần hai người.
Vừa thấy sương mù xanh đậm Cố Thanh Sơn đã biết có chuyện không hay.
Hiện tại hai người đều bị phong ấn thực lực, một người chỉ biết bay, một người chỉ biết đơn đấu cận chiến, nếu bị khó độc phun vào một ngụm, không chừng sẽ ngoẻo ở đây luôn.
Cố Thanh Sơn vội vàng nói: “Mau mau mau mau chạy mau! Sương có độc!”
“Đờ mờ đờ mờ đờ mờ! Quái vật này chơi xấu!”
Diệp Phi Ly quát to một tiếng, vội ôm chặt Cố Thanh Sơn bay cao lên bầu trời.
Một vệt sáng nhanh chóng xẹt ngang qua bầu trời.
Khi vệt sáng dừng lại, có thể thấy rõ đó là một chàng trai cởi trần, hai tay đang ôm một chàng trai khác.
Hai thành viên của nhóm Tình Yêu Thuần Khiết.
“Cậu ôm thắt lưng tôi như vậy, tôi không giương cung bắn tên được!”
Cố Thanh Sơn lắc lắc trường cung trong tay, lớn tiếng nói.
“Thế phải làm như nào!” Diệp Phi Ly lớn tiếng hỏi.
Hai người đã đảo qua đảo lại mấy vòng trên không trung, vẫn không tìm được cơ hội tấn công thích hợp.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một chút, nói: “Đổi tư thế khác!”
“Được, tôi đổi!”
Diệp Phi Ly ném Cố Thanh Sơn lên, đổi một tư thế khác.
Hắn ta cõng Cố Thanh Sơn ở sau lưng.
“Được chưa?” Diệp Phi Ly vừa bay vừa hỏi.
“Không được, như vậy làm sao dùng lực!” Cố Thanh Sơn vừa giơ trường cung lên vừa nói.
Diệp Phi Ly nói: “Được, tôi đổi lại!”
Cố Thanh Sơn bị vứt lên lần nữa.
Chờ Diệp Phi Ly tiếp được hắn, Cố Thanh Sơn phát hiện mình bị Diệp Phi Ly ôm vào trong ngực.
Bế công chúa trong truyền thuyết.
Hai người bay về phía trước một đoạn, Diệp Phi Ly gấp gáp nói: “Đây là một tư thế kinh điển, như vậy được không?”
Bốn mắt chạm nhau.
Cố Thanh Sơn: “...”
Diệp Phi Ly: “...”
“Không được lắm.” Cố Thanh Sơn nói chắc như đinh đóng cột.
Bỗng nhiên, giữa không trung hiện ra một dòng chữ màu đỏ:
[Lục Đạo mở lại, vạn vật đổi mới, các ngài là nhóm nam đầu tiên trên thế gian dùng tư thế này để chiến đấu, danh hiệu của các ngài đã được thành lập.]
[Danh hiệu: Tình Yêu Thuần Khiết.]
[Kỹ năng danh hiệu chưa hình thành, xin tiếp tục cố gắng.]
Cố Thanh Sơn nhìn mà chết lặng.
Vậy cũng được luôn?
Chẳng lẽ sau này ra ngoài đánh nhau với người ta, mình thực sự phải mang trên mình một cái danh hiệu như vậy?
Cố Thanh Sơn vốn là người không kiêng kỵ điều gì, nhưng lần này cũng có phần do dự.
Diệp Phi Ly không nhìn thấy dòng chữ trong hư không, hắn ta vắt hết óc, lại nghĩ ngợi một hồi, sau đó vứt Cố Thanh Sơn lên lần nữa.
Lúc này đây, hắn ta từ tư thế bay thẳng đứng biến thành xoay ngang.
Cố Thanh Sơn rơi xuống, dẫm lên lưng hắn, đứng vững.
“Như này được chưa?” Diệp Phi Ly hỏi.
“Được rồi! Chúng ta xông lên, cậu chú ý tránh né công kích của nó, tôi tìm cơ hồi bắn vài mũi tên.” Cố Thanh Sơn lớn tiếng nói.
“Được!” Diệp Phi Ly đồng ý.
Hắn ta tăng tốc độ lên nhanh tới cực hạn, cho nên con rắn mối kia mới không bắt được tung tích của hắn ta.
Cố Thanh Sơn cầm trường cung trong tay, ngừng thở kiên nhẫn chờ đợi.
Chỉ thấy Diệp Phi Ly vẽ ra một đường vòng cung trên bầu trời, sau đó lại ngay lập tức duỗi thân về, dán sát vào bên gáy con rắn mối khổng lồ kia.
Chính là khoảnh khắc này!
Hai tay Cố Thanh Sơn hoạt động nhanh như ảo ảnh, lập tức bắn hết tên trong ống.
Hơn mười mũi tên giống như sao rơi, xẹt qua không gian tạo thành quỹ đạo hình vòng cung, bắn về phía đầu rắn mối.
Cùng lúc đó, rắn mối há miệng muốn cắn hai người.
“Đi!” Cố Thanh Sơn quát to.
Diệp Phi Ly lần nữa tăng tốc, lập tức xông lên tận trời, khiến cho rắn mối chỉ có thể đớp không khí.
“Grào...”
Khắp vùng đất truyền đến tiếng tru tréo đau đớn tràn ngập giận dữ của rắn mối.
“Thế nào?” Diệp Phi Ly lớn tiếng hỏi.
“Không được, nó quá to lớn, chút thương tích ấy không giết được nó.” Cố Thanh Sơn tiếc hận nói.
Tên đã dùng hết.
Hắn thu cung, rút trường đao bên hông ra.
“Đao này của anh cũng chỉ là một thanh đao bình thường, không có uy lực gì, sợ rằng không thương tổn được nó.” Diệp Phi Ly nói.
Cố Thanh Sơn gật đầu nói: “Trừ phi chúng ta có thể lập tức tìm được chỗ sơ hở của nó.”
“Có lẽ nó giống như chúng ta, mất đi tất cả năng lực.” Diệp Phi Ly nói.
Mất đi năng lực?
Chờ một chút...
Trong đầu Cố Thanh Sơn chợt nảy lên một ý nghĩ.
Trong nháy mắt, chỉ thấy một đường sáng vàng từ trong cơ thể hắn bay ra ngoài, rơi vào tay hắn.
Đồng tiền Địa thần.
Đồng tiền phát ra âm thanh leng keng vui tai, nói với Cố Thanh Sơn vài câu.
“Cái gì? Trước khi rơi xuống thế giới này, ta đã dùng nươi rồi?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Leng keng!” Đồng tiền xác nhận.
Suy nghĩ trong lòng Cố Thanh Sơn lại tiếp tục vòng vo xoay chuyển.
Nếu như đồng tiền Địa thần có thể sử dụng, vậy...
Cố Thanh Sơn cất tiền vào, hướng mặt về không trung, quát lên: “Cuốn Sách Của Đáy Biển, ngươi ở đó không?”
“Ta vẫn luôn ở đây.”
Một quyển sách màu đen hiện ra, rơi xuống tay hắn.
“Nói hết thông tin về con rắn mối kia cho ta biết.” Cố Thanh Sơn nói.
“Ngươi đã thiếu ta của cải ba ngàn năm.” Cuốn Sách Của Đáy Biển khó xử nói.
Sắc mặt Cố Thanh Sơn vẫn bất biến, nói: “Sách huynh, không phải các ngươi còn muốn tìm mặt dây chuyển lửa sao, lúc này nhất định phải ủng hộ ta, ta mới có thể giúp các ngươi tìm ra cái mặt dây chuyền kia.”
Cuốn Sách Của Đáy Biển thở dài nói: “Cũng được, từ giờ trở đi, ngươi nợ ta của cải ba ngàn năm lẻ một ngày.”
“Thực sự là chào giá ngất trời... Giao dịch thành công!” Cố Thanh Sơn đồng ý.
Cuốn Sách Của Đáy Biển lập tức tự động mở ra, hiển thị hàng chữ bên trong:
[Rắn mối ba chân.]
[Con quái vật này là do thổ trong ngũ hành tạo thành, miệng phun khói độc, lửa cháy, sấm sét, toàn thân cứng như đá, chỉ cần không rời mặt đất thì sẽ tồn tại mãi mãi, mỗi một lần chết đi sẽ trở nên càng mạnh, trừ phi nguồn đất trong ngũ hành tạo thành nó bị hủy, nó mới hoàn toàn bị giết chết.]
[Nhắc nhở ngươi, nguồn đất trong ngũ hành đều bị con quái vật này giấu ở trong miệng.]
Nguồn đất trong ngũ hành!
Thì ra người này là quái vật tượng trưng cho nguyên tố thổ trong ngũ hành!
Khoan đã...
Lần trước Ly Ám từng nói ngũ hành chưa lập, nhân gian bất ổn, lẽ nào là vì những con quái vật ngũ hành này tác oai tác quái.
Như vậy công đức chính là phải giết chết đám quái vật ngũ hành này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận