Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2168. Kẻ Nhìn Xuống Vạn Giới


Đánh dấu
Nó trong trạng thái suy yếu như vậy... Xem ra khi mình dùng mất đồ vật do phần lõi của thế giới hiển hiện ra, rốt cuộc vẫn có ảnh hưởng tới nó. Đột nhiên, Cố Thanh Sơn nhớ lại một đoạn lời nói: "Đối với ngươi, cái này thật sự là quá sớm... Nhớ kỹ, tùy thời có thể kêu gọi chúng ta đến đây chiến đấu." Gần như là lập tức, Cố Thanh Sơn chuyển động chiếc nhẫn trên tay, đột nhiên quát lên một tiếng lớn: "Sơn Nữ, đừng nhìn sau lưng ta... Đưa lưng về phía ta!" Sơn Nữ lập tức xuất hiện ở trước mặt hắn, đưa lưng về phía hắn, lập tức được một bộ giáp từ trong nhẫn của hắn bay ra bao phủ lại. Hai tay Cố Thanh Sơn cầm ra Thiên Địa song kiếm từ trong hư không... Trong chớp mắt, song kiếm bay tán loạn, vạch ra vô cùng vô tận tàn ảnh, chém lên trên người Sơn Nữ. Leng keng leng keng leng keng.
Tiếng chém vang lên như mưa rào, Sơn Nữ lại bình yên vô sự. Cố Thanh Sơn cũng không sử dụng lực lượng gì cả, chỉ mong tốc độ chém thật nhanh, và may nhờ lực lượng của Thiên Kiếm - "Thiên Quyết" mà gần như chỉ trong nháy mắt, hắn đã chém ra trăm ngàn kiếm. Kẻ xuất hiện đầu tiên là người khổng lồ đỏ máu. Gã nhìn về phía sau của Cố Thanh Sơn, thở dài một tiếng nói: "Tốt! Tốt! Tốt! Đối mặt với loại đồ vật mà mình không hiểu rõ như này mà ngươi vẫn còn sống được, xem ra lo lắng của ta là dư thừa." Ầm ầm ầm ầm ầm! Vô số giới linh từ hư không giáng lâm. Bọn chúng chiếm lĩnh tất cả hư không. Cố Thanh Sơn cũng không còn để ý tới bất cứ chuyện gì nữa. Hắn cũng không biết tiếp theo sẽ xảy ra cái gì. Hắn chỉ vung kiếm, không ngừng vung kiếm. Nói thì chậm, nhưng gần như chỉ trong nháy mắt khi người khổng lồ đỏ máu xuất hiện, hắn đã chém ra mười nghìn nhát! Bốn phía biến thành một màu đỏ tươi. Bên trên giao diện Chiến Thần xuất hiện một nhóm chữ nhỏ như đom đóm: [Chú ý.] [Tướng Vị giới: Huyết Hải sắp xuất hiện.]
Tướng Vị giới đã không tồn tại nữa, thế giới chủ cũng không thấy bóng dáng. Cố Thanh Sơn không ngừng vung kiếm, cho đến khi không còn cách nào triệu hồi ra cái gì mới chậm rãi dừng lại. Bên trên tấm thẻ bài, trong bóng tối đen kịt phía sau lưng Cố Thanh Sơn càng ngày càng có nhiều con mắt hơn, lít nha lít nhít, gần như che kín toàn bộ không gian. "Tìm... Chết..." Quái vật phát ra tiếng nói vô cùng bạo ngược. Nhưng Cố Thanh Sơn vẫn không quay đầu. Khi vô cùng vô tận giới linh xuất hiện, hắn cũng cảm giác được hình như chính mình đã nhận được một loại che chở nào đó. Dù cho quái vật phía sau hắn càng thêm hung hãn, loại cảm giác sắp phải chết và không thở nổi trong linh giác của Cố Thanh Sơn cũng đã biến mất.
Trên mặt người khổng lồ đỏ máu toát lên vẻ nghiêm nghị, thấp giọng nói: "Lúc đó ta cũng cảm thấy có chút không đúng, quả nhiên là như thế này..." "Đại lão, bây giờ là tình huống như thế nào?" Cố Thanh Sơn hỏi nó. "Chúng ta là linh, nhưng nó lại là người sở hữu hệ thống thế giới từ xưa đến nay, nên chúng ta không đối phó được nó." Người khổng lồ đỏ máu nói. Trong lòng Cố Thanh Sơn cảm giác nặng nề, hỏi: "Vậy có nghĩa là không có cách?" "Không, chuyện này được quyết định bởi ý nghĩ của ngươi... Phải xem là ngươi muốn làm như thế nào, muốn chạy, muốn đánh bại nó, hay là cái gì khác nữa." Người khổng lồ đỏ máu nói. Cố Thanh Sơn ngưng trọng nói: "Nếu có thể thì đương nhiên là xử lý nó rồi. Dù sao, lúc nãy ta suýt chút nữa đã chết." Nghe hắn lời nói này, đám giới linh đều an tĩnh lại. Có tiếng sóng biển như có như không dần dần vang lên. Bên trên giao diện Chiến Thần xuất hiện một nhóm chữ nhỏ như đom đóm: [Tướng Vị giới Huyết Hải đã xuất hiện!] Chỉ một thoáng, một cung điện màu máu trôi nổi ở trên mặt biển bao la đỏ tươi, xuất hiện ở trước mắt Cố Thanh Sơn. Toà cung điện huyết này gần như bị hủy diệt rồi, chỉ còn lại có một chút tường đổ đứng vững trong gió sớm. Ngay cả biển máu bên dưới nó cũng có vẻ hơi ảm đạm không ánh sáng, trong đó có vô số thi thể nổi lơ lửng, không có bất kỳ sinh vật sống nào. Cảnh tượng như đã bị hủy diệt sạch như này thì còn có thể có lực lượng gì? Dù cho nó xuất hiện thì cũng có ý nghĩa gì? Cố Thanh Sơn đang nghĩ ngợi, bên tai lại vang lên giọng nói của Anh Linh điện chủ: "Trong thời khắc tận thế Hào Quang Yên Tĩnh hủy diệt Huyết Hải, may mắn ngươi kịp thời đón ta đi, nếu không hôm nay tuyệt đối sẽ không dễ dàng như vậy." "Nghĩa là sao?" Cố Thanh Sơn hỏi. Anh Linh điện chủ nói: "Huyết Hải đã bị hủy diệt hoàn toàn, vậy thì ngươi cảm thấy những giới linh mà ngươi triệu hoán ra kia đến từ chỗ nào?” Cố Thanh Sơn liền giật mình. Anh Linh điện chủ thấp giọng niệm một câu chú ngữ. Cố Thanh Sơn còn chưa kịp phản ứng thì dị biến nảy sinh. Chỉ thấy mọi dòng máu trong biển máu ầm vang dậy sóng, như thác nước ngược dòng phóng lên hư không. Gió. Gió bão khiến cho tất cả cảnh tượng trở nên mơ hồ. Toàn bộ thế giới gần như tan biến, chỉ có một cột máu to lớn không nhìn thấy đoạn cuối bắc ngang qua toàn bộ hư không. Những giới linh đó nhao nhao bay về phía cột máu, hóa thành từng hình ảnh sáng lòa tựa như bức phù điên chạm trổ ở trên đó, kết nối với nhau, hình thành một loại cộng hưởng kỳ dị. Nhìn qua, bọn chúng dường như vốn là linh thể được điêu khắc bên trên trụ lớn này.
Cố Thanh Sơn bị cảnh tượng ấy làm chấn động. Hắn như có cảm giác gì, bèn cúi đầu nhìn tấm thẻ bài trên tay. Chỉ thấy bên trên thẻ bài, bóng tối ở phía sau bóng người đang liều mạng lùi lại, muốn chạy trốn, nhưng bốn phía xung quanh nó lại xuất hiện màn sương mù màu máu, vây nó lại tại chỗ, khiến nó không thể nào động đậy. "Cố Thanh Sơn." Anh Linh điện chủ gọi, giọng điệu có chút phức tạp. "Sao?" Cố Thanh Sơn lên tiếng. "Ngươi sống tiếp được, cho nên, bây giờ là thời khắc ngươi thu hoạch giới lực ở trình độ càng sâu hơn." Anh Linh điện chủ nói. "Ta không hiểu rõ ý của cô." Cố Thanh Sơn nói. "Ngươi sẽ hiểu ngay thôi... Bây giờ nghiêm túc nghe ta nói, một khi trong lòng ngươi xuất hiện một danh hiệu nào đó, ngươi phải lập tức đọc nó lên." Anh Linh điện chủ nói. "Sẽ xảy ra điều gì?" Cố Thanh Sơn hỏi. Hiện giờ không có một sự kiện nào mà hắn hiểu nổi, thậm chí ngay cả giao diện Chiến Thần cũng không có bất kỳ nhắc nhở gì. Anh Linh điện chủ đột nhiên cao giọng nói: "Trải nghiệm của mỗi người đều không giống nhau, cho nên ta không biết... Chú ý, đã bắt đầu rồi!" Hai người đang nói chuyện thì bỗng nhiên trên bầu trời có một giọt máu bay xuống, nhẹ nhàng rơi vào ngay giữa trán Cố Thanh Sơn. Hắn giật mình, đứng yên tại chỗ, chỉ cảm thấy bốn phía bị một màu đỏ tươi vây quanh, ngoại trừ cây máu thật lớn đó ra thì không còn thấy rõ bất kỳ vật gì. Màu máu đỏ càng ngày càng đậm, chồng lên thành một cái đài cao dưới chân hắn.
Bốn phía tràn đầy các loại linh, đang thúc giục và reo hò, tựa như bọn chúng đều đang mong đợi giờ khắc này. Bỗng nhiên, Cố Thanh Sơn phát hiện ra mình đã đứng ở dưới đáy của cây trụ máu đỏ. Hắn không kiềm được, đưa tay đặt ở trên trụ lớn. Lập tức, một ý niệm xuất hiện trong đầu của hắn. Ý nghĩ này có khi có thể nhớ lại, có khi lại lập tức quên mất, khiến cho người ta không thể phỏng đoán. Dần dà, ý nghĩ này càng ngày càng mãnh liệt, cuối cùng tạo thành mấy chữ. Trong lòng Cố Thanh Sơn lập tức dâng lên cảm giác ngộ ra. Thật ra mấy chữ này đại biểu cho một ý nghĩa nào đó, là một đại ý đặc biệt, là bí mật bị lãng quên, không thể nói bằng lời... Danh hiệu. Cố Thanh Sơn nhớ tới lời của Anh Linh điện chủ, lập tức cao giọng quát: "Hưởng ứng lời kêu gọi của ta, một lần nữa giáng lâm trên thế gian..." Tục danh nọ đã thốt ra đến bên miệng, bị hắn chật vật kêu lên: "Chân Cổ Chi Ma, Kẻ Nhìn Xuống Vạn Giới!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận