Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2196. Trận Chiến Của Các Cường Giả


Đánh dấu
Cố Thanh Sơn mặc một bộ chiến giáp màu đen, đi qua đi lại trong phòng.
“Cảm thấy thế nào?” Laura hỏi.
“Cũng không tệ lắm, chiến giáp này mạnh hơn anh tưởng tượng, chúng ta có thể bắt đầu rồi.” Cố Thanh Sơn nói.
“Trở thành mạnh nhất... Đây có lẽ là cái đơn giản nhất trong ba điều kiến, anh định làm thế nào?” Laura tò mò hỏi.
“Cứ tìm hiểu quy tắc của thành phố này trước đã.”
Cố Thanh Sơn nói, sau đó gọi người quản lý Hắc Thành ra.
“Cố thiếu gia, không biết có gì dặn dò?” Âm thanh điện tử vang lên.
“Ta muốn hỏi một chút, giết người trong Hắc Thành thì sẽ có kết quả như thế nào?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Hắc Thành là nơi để tất cả các chức nghiệp giả thư giãn và giải trí, không cho phép tùy ý giết người.” Âm thanh điện tử nói.
Cố Thanh Sơn: “Nếu giết rồi thì sao?”
“Cơ quan chấp pháp sẽ phái ra rất nhiều cao thủ giết chết người phạm tội.” Âm thanh điện tử nói.
“Nơi này chính là đại thế giới tà ác, trị an tốt thế à?” Cố Thanh Sơn nghi ngờ hỏi.
“Cố thiếu gia, ngai hỏi ‘tùy ý giết người’, vậy đương nhiên là không cho phép, nhưng nếu ngài dùng phương thức giết người chính đáng, Hắc Thành cho phép.” Âm thanh điện tử nói.
“Phương thức chính đáng?” Cố Thanh Sơn ngạc nhiên nói.
“Đúng, chúng ta tuyệt đối không cho phép giết người trên đường một cách tùy ý, quang minh chính đại, nó tương đương với khiêu chiến trật tự trị an của Hắc Thành, chỉ có thể lặng lẽ giết... như vậy thì không ai quản ngài nữa.”
“Ý ngươi là ám sát?”
“Đúng, sạch sẽ lưu loát, một kích đoạt mạng, không phiền người khác, thuận tiện còn phải dọn dẹp thi thể sạch sẽ, không phá hoại môi trường thành phố... Loại ám sát này được cho phép.”
“Ngoại trừ ám sát, chẳng lẽ không có cách nào khác sao?” Cố Thanh Sơn lại hỏi.
“Trên đấu trường có thể tùy ý giết người, ngoài ra, tự vệ chính đáng, nhiệm vụ ám sát cũng sẽ không bị truy cứu trách nhiệm.” Âm thanh điện tử nói.
“Nhiệm vụ ám sát là có ý gì?”
“Tiếp nhận nhiệm vụ ám sát do Hắc Thành ban bố công khai, có thể giết người, còn có thể lĩnh thù lao.” Âm thanh điện tử nói.
Cái này được!
Cố Thanh Sơn khẽ gật đầu.
Nếu đã xác định phương pháp, vậy...
“Trong Hắc Thành, kẻ mạnh nhất là ai?” Hắn hỏi.
“Chúc nghiệp giả mạnh nhất được kính trọng gọi là Vua Giác Đấu, là cao thủ mà người người trong đại thế giới tà ác đều tôn kính, được sinh ra trên đấu trường.” Âm thanh điện tử nói.
“Ta có thể khiêu chiến hắn không?”
“Trước tiên các hạ phải thắng một trăm trận trên đấu trường thì mới có tư cách đưa ra khiêu chiến với Vua Giác Đấu.”
“Phiền toái như vậy?” Cố Thanh Sơn cau mày nói: “Vậy thế này, ta muốn bỏ tiền thuê hắn ta hoàn thành một nhiệm vụ.”
“Bỏ ra một trăm triệu đồng tiến tà ác là có thể đề xuất nhiệm vụ cơ bản cho Vua Giác Đấu.”
“Ta bỏ tiền, thuê hắn giúp ta giết một người.”
“Nhiệm vụ ám sát? Xin trả một tỷ đồng tiền tà ác.”
“Được, ngươi đi ban bố nhiệm vụ cho hắn ta, bảo hắn ta tới giết ta.”
“Ngày chắc chứ?”
“Chắc.”
...
Đấu trường.
Hôm nay có một sự kiện đấu giá ngàn năm có một, cho nên đấu trường ngừng kinh doanh một ngày.
Toàn bộ đấu trường trống trải, không có một người.
Cố Thanh Sơn di chuyển chiếc ghế của mình, ngồi vào ngay chính giữa đấu trường, cảm thấy hơi buồn chán.
Nhiệm vụ đã được ban bố ra ngoài.
Bây giờ chỉ cần chờ Vua Giác Đấu đến đây giết mình.
“Hắn ta sẽ đến sao?” Laura hỏi.
“Anh cũng không chắc, nhưng nếu đối phương đã nhận nhiệm vụ thì hẳn sẽ không nuốt lời.” Cố Thanh Sơn ngáp một cái, trả lời.
“Một kẻ chưa bao giờ gặp, chắc chắn cũng đã thức tính giới lực, thậm chí còn mạnh hơn anh một chút... Trong lòng anh có cảm thấy lo lắng không?” Laura hỏi.
“Ban nãy lúc vừa mới tới đây, anh đã phát hiện một công năng ẩn giấu của bộ chiến giáp này.” Cố Thanh Sơn nói.
“Công năng gì?” Laura cảm thấy hứng thú hỏi.
“Khi anh quan sát bất cứ người nào, đều có thể nhìn thấy tội ác mà đối phương đã từng làm.” Cố Thanh Sơn nói.
“Đó là đương nhiên, anh phải thấy tội ác trước thì mới có thể tái hiện nó.” Laura nói một cách tự nhiên.
Cô bé bỗng nhiên phản ứng kịp, cảm thán: “Lúc anh nhìn một người thì có thể hiểu rõ về quá khứ của người đó, cái này thực sự lợi hại.”
“Đúng vậy.” Cố Thanh Sơn tán thành.
Hắn bỗng nhiên có cảm giác, thu lại ghế, đứng lên.
Chẳng biết từ lúc nào, một bóng người đã xuất hiện trên đấu trường.
“Cố Thanh Sơn?” Bóng người kia hỏi.
“Là ta.” Cố Thanh Sơn đáp.
Cái bóng im lặng giây lát, nói: “Ngươi phải chết ngay thôi.”
Cố Thanh Sơn nhìn đối phương, chợt phát hiện trong không trung hiện lên một dòng chữ nhỏ nhấp nháy:
[Một thế giới cấp tướng thuộc về đối phương đang nhanh chóng tới gần.]
[Sau năm giây đếm ngược, thế giới này sẽ trùng khớp với thế giới chủ, cũng sẽ thay thế nó.]
“Năm.”
“Bốn.”
“Ba.”
“Hai.”
“Một.”
Toàn bộ Hắc Thành biến mất, đấu trường cũng không còn, bóng người đối diện cũng tiêu tan.
Thế giới hóa thành một đại dương mênh mông một màu xám trắng.
Cố Thanh Sơn nhẹ nhàng lơ lửng trên đại dương, nhìn quanh bốn phía.
Từng cánh tay từ trong nước biển thò ra ngoài, rậm rạp chằng chịt, chẳng mất chốc mà lấp đầy toàn bộ mặt biển.
Âm thanh của đối phương vang lên theo:
“Nơi này là thế giới cấp tướng của ta, toàn bộ những người bị ta giết chết đều ở trong thế giới này, mãi mãi chịu đựng sự hành hạ của ta... Bọn chúng đã trở thành một phần của ta.”
“Ầm!”
Nước biển văng tung tóe khắp nơi.
Từng chức nghiệp giả kẻ này nối tiếp kẻ kia từ dưới nước biển màu xám đứng lên.
Bọn họ hiện đầy các phương hướng, vây Cố Thanh Sơn vào chính giữa.
Cố Thanh Sơn quan sát bốn phía, cảm thán: “Thật lợi hại, ta còn không có thế giới cấp tướng thuộc vậy mình.”
Hắn giờ tay lên, nắm chặt giữa không trung.
Một bộ xương khô từ không trung rơi xuống, bay ra phía sau hắn, sau đó hoàn toàn biến mất.
Trong hư không xuất hiện dòng thuyết minh:
[Nhờ sự luyện tập không ngừng nghỉ của ngài, Tử Đấu Chi Vũ của ngài nâng cao một lần nữa.]
[Hình thức chiến đấu của ngài: Tứ Diện Ma Vương đã biến mất.]
[Ngài nắm giữ hình thức tử đấu mới: Quần Ma Hỗn Loạn.]
Trong lòng Cố Thanh Sơn chợt hiểu ra.
Bốn thanh phi kiếm lơ lửng sau lứng hắn, mà khí thế toàn thân hắn tăng lên tới cực hạn, bày ra một tư thế ngay tại chỗ.
“Bùm chát chát... Bùm chát chát...”
“Bùm chát chát... Bùm chát chát...”
Âm thanh điện tử vừa mới vang lên, Cố Thanh Sơn đã đột nhiên lên tiếng: “Dừng! Nghiêm túc một chút, chúng ta đang đi giết người.”
Âm nhạc lập tức biến mất.
“Tùng... Tùng tùng...”
Tiếng trống thê lương vang lên sau đó.
“Cảm giác này mới đúng nè.” Cố Thanh Sơn nói một câu.
“A a a a a a! Giết hắn!” Xung quanh hắn, vô số chức nghiệp giả vọt tới.
Cố Thanh Sơn đứng bất động.
Nhưng lại thấy từng bộ xương khô từ sau lưng hắn biến ra.
Những bộ xương này có một đôi cánh trên lưng, xung quanh được bao bọc bởi hình bóng của bốn thanh phi kiếm, đánh ra bốn phương tám hướng.
Hình bóng xương khô chợt phân tán, chiến đấu với các chức nghiệp giả.
Mỗi một bộ xương khô đều có năm phần sức mạnh của Cố Thanh Sơn.
Quần ma hỗn loạn.
Trong thiên địa, vô số tiếng chiến đấu oanh tạc vang lên.
Cố Thanh Sơn vẫn đứng bất động.
Phía sau hắn vẫn có từng bộ xương khô bay ra, nghênh đón những chức nghiệp giả này.
“Đến đây, chúng nó thích náo nhiệt như vậy, lẽ nào ngươi không muốn đánh với ta?”
Cố Thanh Sơn hướng về phía không trung mà nói.
Sau một cái chớp mắt.
Bỗng nhiên, một bóng người từ trong nước biển hiện lên.
“Đây là chiêu thức gì?” Bóng người hỏi.
“Đây không phải chiêu thức, mà là một điệu múa.” Cố Thanh Sơn nói.
“Ta có thể nhìn ra, điệu múa này tuy rất mạnh nhưng hiện tại vẫn chỉ là giai đoạn ban đầu... Ngươi muốn dùng nó để giết ta, chỉ sợ là mơ mộng hão huyền.” Bóng người nói.
“Ngươi rất tinh mắt.” Cố Thanh Sơn khen ngợi.
“Đương nhiên, ta đã giết vô số chúng sinh, đã nhìn rõ mồn một hiết thảy, hiện tại ta chỉ có hứng thú với giết chóc và hành hạ.” Bóng người nói.
Cố Thanh Sơn thở dài, nói: “Ta thấy được rồi.”
Hắn mơ hồ cảm thấy một việc.
Đối phương chiếm kèo trên, hiện tại, chỉ có phá hủy thế giới cấp tướng của đối phương thì mới có thể phát động kỹ năng danh hiệu “Tái Hiện Hôm Qua”.
Bởi vì “Tái Hiện Hôm Qua” cũng sẽ xây dựng một thế giới đặc thù cấp tướng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận