Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2389. Giá trị thật sự của Thương Giải (2)


Đánh dấu

Cố Thanh Sơn xem hết, trong lòng sinh ra một cảm giác sống không còn gì tiếc nuối nữa.
Ai ngờ hư không khẽ động, lại có một ánh vàng bay thấp xuống, chui vào thân thể của hắn.
Lời nhắc nhở của danh sách xuất hiện lần nữa:
[Ngươi thu được quyền năng thức tỉnh của tận thế.]
[Quyền năng thức tỉnh của tận thế: Nếu như một chúng sinh đã từng nắm giữ sức mạnh của danh sách, như vậy ngươi có thể đánh thức sức mạnh ấy trên người hắn một lần nữa.]
Ánh mắt Cố Thanh Sơn đột nhiên phát sáng lên.
Eo mềm cái gì căn bản không cần nhìn thêm nữa.
Điểm Kim Thành Thiết hoàn toàn chỉ là điều qua loa thôi.
Quan trọng nhất thật ra chính là loại năng lực cuối cùng.
Quyền năng thức tỉnh của tận thế!
Nếu mà có được năng lực này, như vậy ——
Cố Thanh Sơn kềm chế xao động trong lòng, lấy ra đóa Luân Hồi U Lan từ trong ngực, nhẹ nhàng vạch một cái trong hư không.
Mời trăng, phát động!
Chỉ thấy sợi dây đỏ nho nhỏ giáng lâm trước mặt hắn, nhanh chóng cấu thành một cánh cổng ánh sáng, ầm ầm mở ra.
Một người đàn ông mặc áo khoác da màu đen, trong tay nắm chai rượu đi ra từ cánh cổng ánh sáng nọ.
"Bình rượu này còn chưa uống sạch thì ta đã bị ép ngủ say. . ."
Người đàn ông nọ uống một hơi cạn sạch, tiện tay vứt bỏ cái chai, nhếch miệng lộ ra nụ cười.
Barry!
Thiết quyền Barry!
Cố Thanh Sơn bước lên phía trước, đụng đụng nắm đấm với Barry.
"Cậu em, tình hình thế nào rồi?" Barry hỏi.
"Trước đó rất phức tạp, nhưng bây giờ cục diện đã trở nên đơn giản một chút, chủ yếu là phải chiến đấu." Cố Thanh Sơn nói.
"Chiến đấu à, xem ra ta đến đúng lúc rồi." Barry hoạt động cái cổ.
"Mỗi người được ta triệu hồi đi ra, đều chỉ có thể giữ lại một loại năng lực —— Barry lão đại, ngươi lưu lại năng lực gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Ta á? Đương nhiên là không chết rồi." Barry nhún vai nói.
Năng lực mạnh nhất của hắn chính là có thể sống mãi không thể chết trong lúc chiến đấu.
Lúc trước quyết chiến với Linh Hồn Tiêm Khiếu Giả, chính là dựa vào một mình Barry lão đại cản ở phía trước, chống chọi trong giai đoạn gian nan nhất vào lúc đầu.
Nếu như không có hắn, rất nhiều người đều đã chết rồi.
Cố Thanh Sơn bật cười, lên tiếng: "Chỉ như vậy thôi còn chưa đủ, muốn cùng ta chơi một vố lớn hay không?"
"Chơi như thế nào?" Barry hỏi ngay.
Cố Thanh Sơn vươn tay, vỗ vỗ lên bả vai của hắn.
—— Tận thế thức tỉnh!
Chỉ một thoáng, trước mắt Barry xuất hiện một vòng ánh sáng xanh đậm mông lung.
Barry khẽ gật đầu với hư không, lên tiếng: "A, nữ sĩ Hắc Hải, đã lâu không gặp, nếu như thuận tiện thì xin giúp ta mở ra giao diện quân đoàn đi."
"Đương nhiên —— Cố Thanh Sơn, đã lâu không gặp." Trong hư không truyền đến một giọng nữ.
"Đã lâu không gặp, chúng ta lại có thể cùng nhau chiến đấu rồi." Cố Thanh Sơn chào hỏi.
Barry đứng tại chỗ, quát khẽ lên: "Trang phục!"
Trong hư không đột nhiên xuất hiện một bộ chiến giáp trắng bạc, chúng tách rời ra thành từng bộ phận nhỏ, sau đó nhanh chóng dán vào người của hắn.
—— Từ sau khi gia trì Trật Tự, Barry bị vây khốn trong Đảo Hoang Thời Gian, vẫn luôn không ngừng tăng mạnh thực lực của mình lên, chưa bao giờ lơ là buông lơi.
Hắn là Chiến Sĩ chân chính!
"Quân đoàn người hầu!" Barry lại rống lên một tiếng.
Mười hai tên binh sĩ kim loại xuất hiện quanh người hắn.
Những binh lính này lập tức tiến vào trạng thái, thực hiện các biện pháp phòng ngự và đề phòng chung quanh Barry cùng Cố Thanh Sơn.
Bốn tên kim loại binh sĩ trong đó tản ra bốn phương tám hướng, đi dò xét tình hình.
"Thế nào?" Barry hỏi.
"Hoàn toàn có thể làm một vố lớn rồi." Cố Thanh Sơn nhún vai nói.
Sâu trong con sông Mộ.
"Tam Thiên Thế Giới Bách Thiên Vạn Thần Hoàng Bá Chủ Thôi Diệt Quyền!"
Một tiếng hét to vang lên.
Trong dòng nước đằng trước mặt, vài con rắn lớn vảy trắng vừa xông lên đã bị đánh đến lăn lộn chui ngược về.
Xà Vương cầm đầu cứ khè lưỡi ra liên hồi, nó cấp tốc uốn lượn trên đồng cỏ, chớp mắt thôi đã đến gần Cố Thanh Sơn cùng Barry.
Nó cũng rất gian xảo, nó không trực tiếp nhào lên, mà là không ngừng bò lượn lờ vòng quanh hai người bọn họ.
"Ha ha, đã lâu không uống canh rắn rồi!" Barry hoạt động ngón tay nói.
"Để ta làm." Cố Thanh Sơn khoanh tay nói.
"Vậy thì quá tốt, chuyện giết rắn thì ngươi đừng quan tâm —— "
Barry đập một quyền xuống đất.
Con rắn lớn màu trắng không ngừng bò qua lại kia lập tức bị đánh bay lên bầu trời.
Barry vỗ tay một tiếng.
Hai hàng binh sĩ kim loại sau lưng hắn cùng nhau giơ súng ngắm lên.
Bình bình bình bình bình bình!
Tiếng súng vang dội nổ ra.
Con rắn vảy trắng bị bắn đến mức không ngừng uốn éo trên không trung, căn bản không có cơ hội phản kích.
"Thịt rắn cực tươi ngon!"
Barry gào lên một tiếng, song quyền không ngừng nện lên trên không.
Máu tươi của con rắn như nước mưa không ngừng rơi xuống, nó nhìn thì như đang hấp hối, nhưng lại đột nhiên hóa thành một trận gió lớn, tránh thoát nắm đấm của Barry.
Trận gió lớn bổ nhào xuống phía dưới, quay chung quanh Barry mấy vòng, sau đó bản thể của Xà Vương đã xuất hiện.
Nó cắn một cái lên cánh tay Barry, mặc cho Barry vung vẩy thế nào cũng không bỏ ra được.
"Thì ra có độc à." Barry nhếch miệng cười một tiếng.
Hai tay của hắn ôm lấy thân thể con rắn, cắn phập ngay một cái, xé xuống một miếng thịt rắn to đùng đẫm máu.
Xà Vương đau đớn, nó nhịn không được buông lỏng miệng ra.
"Ngu xuẩn, lão tử ăn khắp đông —— không phải, ăn khắp hàng tỉ thế giới rộng lớn, nghĩ sao lại sợ chút độc rắn này của ngươi kia chứ?"
Barry cười mắng.
Hắn giơ thân thể đại xà lên, vừa đi vừa vung vẩy, nện mạnh xuống mặt đất.
Cố Thanh Sơn đứng ở bên cạnh, ngay ban đầu đã lấy một cái nồi nấu nước ra, sau đó bỗng nhiên giật mình.
"Nơi này giao cho ngươi, ta đi phía trước nhìn thử đã." Hắn lên tiếng.
"Tình hình thế nào?" Barry hỏi.
"Khách không mời mà đến, để ta ra chiến." Cố Thanh Sơn nói.
Hắn lui vào trong một mảnh sương mù trắng, trực tiếp xuất hiện ở nơi cách đó mấy ngàn mét, nồi sắt trong tay đã đổi thành Trường Kiếm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận