Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1630. Rồng Hấp Thụ Nguyên Tố Và Pháp Tắc


Đánh dấu
“Chết...”
Các rồng nguyên tố khổng lồ phát ra tín hiệu đòi mạng.
Hắc Long đột nhiên biến mất khỏi vòng vây.
Các rồng nguyên tố khổng lồ vẫn còn mờ mịt, bỗng nhiên quay đầu lại mới phát hiện Hắc Long đã trở lại bầu trời bên trên vương thành.
Hắn lại hóa thành chàng trai, đứng ở giữa không trung, mở miệng nói:
“Không được, chúng nó không dễ giết, sau khi dung hợp còn lợi hại hơn.”
Cá muối Cố Thanh Sơn tận mắt thấy toàn bộ quá trình, lúc này liền nói: “Nếu như ngươi có thể giúp ta đánh cho chúng tan ra, chuyện còn lại giao cho ta.”
Đánh cho tan ra...
Tâm niệm Cố Thanh Sơn lóe lên, suy nghĩ về phương pháp đối phó.
Lúc này, rồng nguyên tố khổng lồ cách vương thành ngày càng gần.
Rồng lửa khổng lồ đỏ thẫm cầm đầu kia mở miệng, phun ra hai ngọn lửa cháy mạnh về phía Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn không chút do dự vung quyền.
Quyền Băng Sương Đóng Băng!
Xoạt!
Ngọn lửa cháy mạnh thứ nhất biến mất triệt để giữa không trung.
Khí tức băng sương mạnh mẽ lập tức hóa thành những làn sóng năng lượng dư âm, phóng về phía rồng khổng lồ trên bầu trời.
Hiện giờ Cố Thanh Sơn có sức mạnh của ba con rồngrồng, thực lực cá nhân hiển nhiên mạnh hơn Long tộc rất nhiều.
Một quyền này của hắn lập tức khiến cho rồng lửa khổng lồ đỏ thẫm cảnh giác.
Lúc này ngọn lửa cháy mạnh thứ hai đã bay tới trước mặt Cố Thanh Sơn.
Xoạt!
Kiếm quang lóe lên.
Sơn Nữ cầm Lục Giới Thần Sơn kiếm trong tay, trực tiếp chém ngọn lửa thành hư vô.
“Công tử không thể dùng kiếm, nhưng mà ta có thể.” Nàng nhẹ giọng nói.
Rồng lửa khổng lồ đỏ thẫm thấy Sơn Nữ, lại nhìn thanh kiếm trong tay nàng, rù rì nói: “Kiếm Đoạn Pháp, thì ra còn có con át chủ bài.”
Nó đột nhiên ngừng bay, khe khẽ lẩm nhẩm giữa không trung.
“Tận thế, xin hãy cùng ta dung hợp, ban cho ta sức mạnh vượt xa thế giới này!”
Vù vù vù...
Phía tận cùng chân trời, có thứ gì đó hưởng ứng lời kêu gọi của nó.
Sau lưng nó, tất cả rồng nguyên tố khổng lồ lần nữa hóa thành một đoàn nguyên tố thuần túy, liên tục xoay tròn quanh thân nó.
Chúng nó lần lượt dung nhập vào trong thân thể rồng lửa khổng lồ.
Ầm!
Rồng lửa khổng lồ rơi trên mặt đất, thân thể dần dần biến hóa.
Kim mộc thủy hỏa thổ, phong lôi quang ám âm, thậm chí độc, ôn dịch, cái chết, tàn lụi… các loại sức mạnh hoàn toàn hội tụ vào thân nó.
Thân thể của nó đang phát sinh biến hóa.
“Đó là cái gì?”
“Trời ạ...”
“Quái vật như vậy, Hắc Long cũng không phải đối thủ của nó.”
“Xong rồi, thế giới này xong rồi.”
Các chức nghiệp giả bảo vệ thành đều lâm vào tuyệt vọng.
Không chỉ bọn họ, ngay cả Cố Thanh Sơn cũng dựng thẳng lông mày.
“Đây thật sự chỉ là ảo cảnh?”
Hắn thì thầm.
Chỉ thấy trên một vùng đất trống cách tường thành trăm thước, một người khổng lồ từ từ đứng lên.
Ánh sáng của các loại nguyên tố còn quấn quanh nó, trực tiếp tạo thành một cơn lốc mãnh liệt quanh người.
Nơi cơn lốc đi qua, tất cả mọi thứ đều bị phá hủy không còn một mảnh.
Mặt đất khô cạn, vạn vật mục nát chết đi.
Đây là sức mạnh của cơn lũ nguyên tố!
Người khổng lồ chỉ đứng đó bất động, khắp nơi đều nhanh chóng trở nên hoang vu.
“Cái chết chính là số phận của thế giới này.”
Người khổng lồ nguyên tố nhìn Cố Thanh Sơn giữa bầu trời, trầm giọng nói: “Cho dù ngươi có sức mạnh vượt qua Long tộc, cũng chỉ là mệnh tôi tớ!”
“Đến đây đi, thần phục cái chết đi.”
Nó bước đi về phía vương thành.
Tâm niệm Cố Thanh Sơn lóe lên, trong đầu nhanh chóng lướt qua hết thảy quyền pháp mình học được.
Không có.
Ngoại trừ “Bất Chu” thì không có quyền thuật nào có thể đối phó cục diện trước mắt.
Trên Giao diện Chiến Thần nhanh chóng hiện lên dòng chữ nhỏ:
[Muốn đánh chết người khổng lồ được dung hợp bởi hàng trăm nghìn rồng nguyên tố khổng lồ này, “Bất Chu –Vô Xá” cần ít nhất năm trăm triệu hồn lực, hồn lực của ngài không đủ.]
“Bất Chu – Không Kiếp thì sao?” Cố Thanh Sơn hỏi.
[Vô Xá còn không đủ thì nói chi đến Không Kiếp.] Giao diện Chiến Thần nói.
Cố Thanh Sơn thở dài, lẩm bẩm: “Thật vất vả mới kiếm được chút hồn lực... Xem ra chỉ có thể như vậy...”
Hắn bày ra tư thế giữa không trung, giấu tay phải ở phía sau.
Hắn hít một hơi thật sâu, nghênh đón người khổng lồ nguyên tố rồi bỗng nhiên đánh ra một quyền.
Bất Chu – Sơn Khôi!
Người khổng lồ nguyên tố chỉ thoáng dừng lại một chút, khoảnh khắc ấy nhanh đến mức gần như không thể thấy được, sau đó tiếp tục sải bước về phía Cố Thanh Sơn.
“Ngươi nghĩ rằng ta có mấy thứ kiểu như tâm niệm?”
Người khổng lồ nguyên tố cười nhạo, lộ ra vẻ khinh miệt: “Ta là hiện thân của tận thế, ý chí của ta chính là tận cùng của tất cả vĩnh hằng, trừ cái đó ra, không hề có bất cứ ý niệm nào khác.”
Ầm!
Đối diện với nó, tường thành kiên cố chẳng khác nào bã đậu, trực tiếp bị đạp bằng.
Nó đưa tay bắt lấy Cố Thanh Sơn.
“Chính là lúc này!” Cố Thanh Sơn quát lớn một tiếng.
“Ngươi lên trước, ta đang đợi thời khắc kia!” Âm thanh của cá muối Cố Thanh Sơn vang lên.
Cố Thanh Sơn không do dự nữa, ngay lập tức đánh ra quyền thứ hai.
Bất Chu!
Chiêu thứ ba, Vạn Ảnh!
[Bất Chu – Vạn Ảnh.]
[Lúc ngài đánh trúng kẻ địch một quyền, ngài có thể kích phát “Vạn Ảnh”.]
[Vạn Ảnh: Chính là hàng trăm hàng vạn quyền vô cùng vô tận, uy lực mỗi một quyền đều chỉ ẩn chứa một phần vạn sức mạnh của ngài, nhưng ngài không nói dừng thì “Vạn Ảnh” vẫn sẽ không ngừng kéo dài, kẻ địch của ngài chỉ có thể bị vây trong trạng thái chịu đòn, đối thủ của ngài không có cách nào thay đổi trạng thái này.]
[Nắm Đấm Vĩnh Cửu.]
Trong khoảnh khắc, chỉ thấy nắm đấm của Cố Thanh Sơn bỗng mờ ảo, đột nhiên hóa thành hàng trăm hàng vạn nắm đấm, không ngừng đánh vào người khổng lồ nguyên tố.
Người khổng lồ nguyên tố vẫn đứng yên tại chỗ, không hề nhúc nhích.
Quyền ảnh che trời lấp đất bao phủ nó, mỗi một quyền đều hung hăng nện lên người nó.
“Chỉ dựa vào nắm đấm như vậy mà cũng muốn đánh đổ ta?” Người khổng lồ nguyên tố cười gằn nói.
Thân thể do hàng trăm nghìn rồng nguyên tố khổng lồ dung hợp mà thành, từ lâu đã không thể mô tả bằng hai từ cường đại, căn bản nó không hề có bất cứ thương tổn gì.
“Ai nói ta muốn dùng một quyền này đánh gục ngươi?” Cố Thanh Sơn vừa ra quyền vừa nói.
Cùng thời khắc đó.
Trong vương thành.
Tại phòng nghỉ ngơi điều dưỡng.
Cá muối Cố Thanh Sơn chắp hai tay lại, bấm một quyết, quát lên:
“Rồng hấp thụ nguyên tố và pháp tắc, biến!”
Chỉ nghe “bụp” một tiếng nho nhỏ, Cố Thanh Sơn biến mất khỏi gian phòng.
Thay vào đó, một con cá muối sấy khô xuất hiện trước mặt Sơn Hải Tê Hà.
Con cá này chỉ dài chừng nửa cánh tay, cả người khô quắt khô queo không một giọt nước.
“A...”
Sơn Hải Tê Hà bịt chặt mũi, trong lòng lén lút rủa thầm.
Rồng hấp thụ nguyên tố và pháp tắc?
Nghe tên thì oai dữ...
Thế nhưng cái bộ dạng này, cái mùi hôi thối này, rõ ràng là một con cá muối!
Một giây sau, lại thấy trong hư không hiện ra những đốm nguyên tố lấm tấm, hoàn toàn hòa vào thân thể con cá này.
Thời gian trôi qua, lớp vảy trên thân cá muối dần dần có màu sắc.
Bên ngoài kia, quyền ảnh tung hoành ngang dọc.
Hàng trăm hàng vạn quyền ảnh giăng kín quanh thân người khổng lồ nguyên tố, phát ra âm thanh như mưa rào nện xuống.
Người khổng lồ nguyên tố đứng trong vô số quyền ảnh, căn bản không cách nào nhúc nhích.
Nó cảm thụ một lúc, trong lời nói mang theo ý trào phúng:
“Trình độ quyền pháp như vậy, cho dù ngươi có đánh đến một trăm triệu năm cũng không hề gây ra thương tổn gì đối với ta!”
Mỗi một quyền đều chỉ có một phần vạn sức mạnh của Cố Thanh Sơn, mà người khổng lồ nguyên tố là quái vật do mấy trăm con rồng nguyên tố khổng lồ dung hợp lại mà thành, nó căn bản sẽ không bị thương bởi nắm đấm có sức mạnh như vậy.
Cố Thanh Sơn không nói một lời, chỉ không ngừng ra quyền.
Mỗi một quyền “Vạn Ảnh” đánh ra đều là tinh túy của vô số quyền pháp, Cố Thanh Sơn không kìm chế được mà chìm đắm trong đó, tỉ mỉ lĩnh hội sự ảo diệu của quyền pháp.
Người khổng lồ nguyên tố nhìn hắn một cái, thấy hắn chỉ lo cắm đầu ra quyền mà không để ý đến lời cười nhạo của mình thì không khỏi giận dữ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận