Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2288. Thực thể hóa của Tứ Thánh Trụ! (1)


Đánh dấu

—— Đây là A Tu La.
Cố Thanh Sơn bật cười, chào hỏi với bầy quỷ, chúng ma, các Tu La.
Bất kể là ở thế giới trân tàng Triste, hay là vào thời Thượng Cổ, hắn cũng đã quen biết rất nhiều bạn bè quỷ quái.
"Bận làm ăn quá, tạm thời không đi được, các vị đừng trách." Hắn mang ý xin lỗi mà nói.
Mọi người nghe hắn nói như vậy, đều nở nụ cười.
Mặc dù không có Cố Thanh Sơn, mọi người cũng giống như trước thôi, nhưng tính hắn nói chuyện siêu êm tai, làm việc lại thỏa đáng, ở chung luôn khiến lòng người vui vẻ.
—— Có đôi khi còn có thể mang ngươi theo cùng phát tài nữa chứ.
Người bạn như vậy, ai không bằng lòng làm quen kia chứ?
"Nghiêm chỉnh mà nói, Luyện Ngục Ngũ Hành mở ra, muốn cùng ta đi chơi đùa hay không?" Cố Thanh Sơn buông lỏng mà nói.
"Có lợi nhuận gì không có?" Một con Viêm Ma hỏi.
Tất cả yêu quái an tĩnh lại, nhìn chằm chằm vào Cố Thanh Sơn.
"Đương nhiên, xưa nay ta không để các huynh đệ đi không một chuyến, không phải sao?" Cố Thanh Sơn rất tự nhiên mà nói.
Tạ Đạo Linh đứng cách đó xa xa, chỉ cảm thấy da mặt có chút cứng lại.
—— Thằng nhãi này, trong tông môn không một ai giúp đỡ được, ở bên ngoài lại không biết tình thế ra sao, càng không biết nên xông vào Luyện Ngục Ngũ Hành như thế nào, thế mà đã bắt đầu đánh cược với một đám ma quỷ rồi.
Thật sự nghĩ người ta là đồ đần sao?
Tạ Đạo Linh nhìn về phía những quỷ quái kia.
Chỉ thấy bọn chúng đã hoan hô lên ——
"Làm làm làm! Cùng làm đi nào!"
"Đi theo Cố gia lăn lộn, luôn có lợi nhuận đó, ha ha!"
"Đúng rồi, để ăn mừng cuộc hội ngộ hôm nay, chúng ta mở một buổi tiệc trước đi!"
"Uống cho đã cái đi, sau đó thì đi Luyện Ngục Ngũ Hành!"
"Đồng ý."
"Hôm nay không say không về!"
Bọn quỷ quái kêu to ồn ào.
Trong không khí tràn đầy tiếng cười vui sung sướng.
Tiệc rượu cũng không được tổ chức. Lúc này may mắn chân thực vẫn chưa kết thúc, mỗi một phút mỗi một giây đều quý giá đến dị thường, Cố Thanh Sơn tuyệt đối sẽ không lãng phí thời gian trong một buổi tiệc rượu. Những quỷ quái kia đều là những kẻ khôn ranh nhạy bén, Cố Thanh Sơn vừa kiếm cớ thì mọi người tự nhiên thuận theo đó mà nói lần sau hẹn lại. —— Luyện Ngục Ngũ Hành sắp được mở ra, lão Cố lại là Thánh Tuyển giả, chuyện đang bận bịu nhất định sẽ rất nhiều, bọn quỷ quái tỏ vẻ thông hiểu. Mọi người chỉ thương lượng về vấn đề Luyện Ngục Ngũ Hành một hồi, sau đó thì nhanh chóng chia tay nhau.
Tạ Đạo Linh vẫn luôn lẳng lặng đứng ở đằng xa, chờ Cố Thanh Sơn làm xong đi về rồi thì mới mở miệng nói: "Đã có yêu ma bên ngoài tương trợ, con phải tiến vào Luyện Ngục Ngũ Hành sớm một chút để giành được tiên cơ." "Cần vội vã như vậy sao?" Cố Thanh Sơn nhịn không được hỏi. "Lục Đạo đã nát một lần, hiện tại tiến hóa một lần nữa, sẽ mạnh hơn trước kia nhiều, mà chỉ khi nào con trở thành những người xuất sắc nhất, Lục Đạo mới để cho con nắm giữ sức mạnh của nó." Tạ Đạo Linh nói. "Vậy còn người?" Cố Thanh Sơn hỏi. "Thiên Đế nhất định đang tìm ta khắp nơi —— xem ra ta phải tìm một nơi để ẩn nấp." Tạ Đạo Linh nói. Ánh mắt Cố Thanh Sơn rơi vào cổ tay của nàng, nhìn vào sợi dây đeo sặc sỡ kia, hắn không khỏi gật gật đầu. Nếu như không được tăng thêm may mắn, nếu như không phải Quyển Sách Của Đáy Biển nhanh chóng tìm được chiến lợi phẩm của tận thế —— chiến giáp vốn thuộc về Lục Đạo kia, nếu như không phải Phong Chi Chìa Khóa trực tiếp mở ra một cánh cửa, như vậy chỉ sợ hai người họ đã bị Thiên Đế đuổi kịp. Trước mắt, Thiên Đế là mạnh nhất. Hắn còn có được Diễm Linh Hoa Tai. Vì lý do an toàn, hiện tại quả thật nên trốn tránh trước, hơn nữa cũng không nên đi tìm và gặp mặt một sư tôn khác. Suy nghĩ của Cố Thanh Sơn lượt nhanh qua, bỗng nhiên nói với hư không: "Ba người các ngươi đều đi ra đi, ta có chuyện thảo luận với các ngươi." Quyển Sách Của Đáy Biển và Phong Chi Chìa Khóa cùng nhau xuất hiện. Một vệt kim quang hiện lên, đồng tiền địa thần cũng bay ra ngoài từ lòng bàn tay hắn, cùng hai món Hồn khí Tứ Trụ khác cùng lơ lửng giữa không trung. Cố Thanh Sơn khoanh tay, càu nhàu nói: "Ta nói các ngươi có cảm thấy quá đáng không, ba người mà đánh không thắng một tên, còn bị đuổi theo chạy khắp nơi, mất mặt hay không?" Quyển Sách Của Đáy Biển cã lại: "Chuyện này không thể trách bọn ta —— Hồn khí Tứ Thánh Trụ vốn có những chức năng khác nhau, tỉ như năng lực của ta là ghi chép tri thức, ngươi kêu ta đi đánh nhau, ta đương nhiên không được rồi." Phong Chi Chìa Khóa nói: "Còn có một chuyện rất trọng yếu, ngươi là địa thần, có thể phát huy sức mạnh lớn nhất của đồng tiền thần, nhưng ngươi không phải Phong Thần, cũng không phải Thủy Thần, cho nên ngươi không cách nào vận dụng sức mạnh của gió và nước ở mức độ cao nhất hết." Leng keng! Đồng tiền kim sắc tán đồng mà kêu to một tiếng. Cố Thanh Sơn rơi vào trầm tư. Hồn khí nhất định phải có chủ nhân. Giống như binh khí nhất định phải có người sử dụng, mới có thể phát huy uy lực chân chính vậy. Còn có một điểm càng quan trọng hơn. . . Hắn cân nhắc một phen, dần dần hạ quyết tâm. Hiện tại mình được may mắn chân thực bao phủ, có thể nói là không có gì bất lợi, vậy chính là thời điểm làm chuyện này! Cố Thanh Sơn hắng giọng một cái, nói với Quyển Sách Của Đáy Biển và Phong Chi Chìa Khóa: "Như vậy, không bằng ta tìm chủ nhân mới cho các ngươi, thế nào?" Quyển Sách Của Đáy Biển lập tức kêu lên: "Nếu ngươi nói là người phụ nữ bên cạnh kia, vậy ta kiên quyết không chịu ——vừa rồi thiếu chút nữa nàng ta đã dùng tay không xé ta!" Cố Thanh Sơn đành nhìn về phía Phong Chi Chìa Khóa. Phong Chi Chìa Khóa nói: "Ngươi là người chế tạo ra ta, ta sẽ nể mặt ngươi đi xem thử nàng có đủ tư cách làm chủ nhân của ta hay không." Phong Chi Chìa Khóa bay ra ngoài, vòng quanh Tạ Đạo Linh mấy vòng. Nó vừa chuyển, vừa không ngừng bắn ra ánh sáng màu xanh, bao bọc lấy Tạ Đạo Linh. Chuyện kỳ diệu đã xảy ra. Tạ Đạo Linh bị nó chiếu vào, bên trong hư không quanh người không ngừng tách ra các loại linh hoa đủ mọi sắc thái, trang nghiêm mà thần bí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận