Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2251. Nghe lén (1)


Đánh dấu

“Nghe nói có vài vị đại nhân trên Thiên giới cũng vô cùng bất mãn?” Một gã đàn ông thử dò hỏi.
“Nói cho các ngươi biết cũng không sao, các vị đại nhân trên Thiên giới vô cùng bất mãn, yêu cầu chúng ta nhanh chóng đuổi tận diệt tuyệt đám nhân loại đó.” Lão già nói.
Một gã đàn ông cười lạnh nói: “Rõ ràng là một đám nhân loại, dựa vào cái gì mà chiếm dụng danh ngạch Thú Vương đạo chúng ta, ta đã nhìn ngứa mắt bọn chúng từ lâu rồi.”
Lúc này tiếng động lớn bên ngoài đã hoàn toàn lắng xuống.
Lão già đứng lên, nói với ba người: “Các ngươi có thể sống sót từ tay tận thế đã xem như không tệ, hiện tại có nhiệm vụ mới cho các ngươi đây.”
“Xin đại nhân hạ lệnh.”
“Ừ, trong đám nhân loại chiếm cứ danh ngạch Thú Vương đạo, những người có quyền thế cao nhất đang ở trong vùng đất ngũ hành, bọn họ vẫn cho rằng chúng ta là cùng một phe.” Lão già nói.
Ba người lập tức nở nụ cười kiểu không cần nói cũng hiểu.
“Đám người ngây thơ ngu xuẩn, nếu đã dám xem chúng ta là người một nhà, vậy thì sẽ phải chấp nhận trả giá cho sự tín nhiệm này.” Một gã đàn ông nói.
“Đúng, Lục Đạo Tranh Hùng cũng không thích hợp với nhân loại ngây thơ, bây giờ, các ngươi theo ta đi giết bọn chúng.” Lão già nói.
“Sau khi mọi chuyện thành công, ta sẽ đưa các ngươi đi thu hoạch đầy đủ công đức, kích hoạt thần kỹ lục đạo của các ngươi!”
"Đa tạ sứ giả đại nhân!" Ba người đồng thanh nói.
Bọn họ dỡ nham thạch chặn cửa ra, cùng nhau đi ra ngoài.
Ba gã đàn ông biến trở về thành tuấn mã, lão già kia biến thành sói lớn.
Bọn họ nhanh chóng rời khỏi hang động.
Qua vài hơi thở.
Trong hang động.
Trong đám thi thể treo ngược trên hang động, có một cỗ thi thể nhúc nhích.
Đó là thi thể của một chàng trai trẻ tuổi.
Cố Thanh Sơn.
Lúc vừa đến nơi này hắn đã lập tức phát hiện đây là vùng đất được Thú Vương đạo che chở.
Đi tìm một nơi khác hiển nhiên đã không còn kịp, hắn bèn nhanh trí vừa chết vừa tiến vào hang động, đóng giả một cỗ thi thể.
Lại đợi thêm vài hơi thở.
Cố Thanh Sơn đột nhiên mở mắt ra, rút ra một thanh trường đao từ trong lồng ngực, chặt đứt dây thường trên chân.
Hắn nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất, vẻ mặt suy nghĩ sâu xa.
Một hơi thở sau.
Tại chỗ sâu trong hang động, một luồng ánh sáng đánh vào người hắn.
Trong chớp mắt, hắn biến mất khỏi hang động, xuất hiện giữa sa mạc.
Thế nhưng Cố Thanh Sơn vẫn không hề có bất cứ hành động gì, nét mặt lộ ra vẻ nghĩ ngợi sâu xa.
“Nhân loại trong Hang Sâu Vạn Thú... Hẳn là người của Sơn Hải Tê Hà và những lưu phái kia.”
“Đám thú vật này có lẽ là Người Ngủ Say của Hang Sâu Vạn Thú, sau khi tỉnh lại mới phát hiện Hang Sâu Vạn Thú đã bị nhân loại chiếm cứ.”
“Sơn Hải Tê Hà và mọi người gặp nguy hiểm...”
Nhớ lại từng chuyện lớn nhỏ khi còn ở Hang Sâu Vạn Thú, Cố Thanh Sơn không nhịn được thở dài một hơi.
Những Người Ngủ Say của Thú Vương đạo hoàn toàn nghe theo mệnh lệnh của Thiên giới, không chỉ sát hại Thánh Tuyển Giả của các đạo khác, còn muốn giết cả đám người Sơn Hải Tê Hà.
Cố Thanh Sơn trầm ngâm giây lát, đi về cửa động.
Hắn rút cung ra, bắn đứt hết toàn bộ dây thừng đang treo thi thể, sau đó lại lấy một sợi dây dài, xỏ qua từng cỗ thi thể, lôi ra khỏi hang động.
Mười bốn cỗ thi thể nằm ngay ngắn trên mặt đất.
Cố Thanh Sơn tỉ mỉ nhìn xong, cuối cùng hơi thả lỏng một chút.
Từ những vết thương trên thi thể những người này, mỗi một người đều đã trải qua một trận chiến, nhưng độ chấn động của trận chiến không cao, cũng không có chiêu thức nào uy lực đặc biệt lớn.
Xem ra, ba người kia thực sự chưa thức tỉnh thần kỹ Lục Đạo.
Như vậy thì dễ rồi.
Thứ duy nhất phải cẩn thận chính là lão già kia.
Vậy thì...
Tiếp theo cần nhanh chóng nhắc nhở Nhân tộc trong Thú Vương đạo.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ ổn thỏa, đưa tay lấy đóa u lan luân hồi ra.
Yêu Nguyệt, phát động!
Đã qua một ngày, hiện tại chính là thời cơ tốt để tìm người trợ giúp.
Chỉ thấy trong không trung có một tia sáng màu đỏ nhỏ như sợi chỉ rơi xuống trước mặt Cố Thanh Sơn, hóa thành cánh cửa.
Cùng lúc đó, dòng chữ nhỏ màu đỏ tươi liên tục xuất hiện:
[Hính thức triệu hoán của Yêu Nguyệt là triệu hoán ngẫu nhiên.]
[Chú ý: Bởi vì ngài và người được triệu hoán đã cùng thành lập danh hiệu “Nhóm Tình Yêu Thuần Khiết”, cho nên ngài triệu hoán tồn tại phủ hợp với danh hiệu này sẽ có xác suất cao hơn.]
[Nhân danh “Nhóm Tình Yêu Thuần Khiết”, ngài đã khám phá ra một người đàn ông giữ mình trong sạch khác, hắn có tiềm năng gia nhập nhóm Tình Yêu Thuần Khiết.]
[Bởi bì hắn luôn bị người ta vứt bỏ.]
Toàn bộ chữ nhỏ hiển thị hoàn tất, lập tức nhanh chóng tiêu tan.
Cánh cửa màu máu mở ra.
Một chàng trai mang kính râm, mặc áo da màu đen rơi trên mặt đất.
Anh ta cầm chặt găng tay lộ ngón, nhếch miệng cười nói: “Người đàn ông ngầu nhất thế giới đã tỉnh lại... Bất kể là ám sát hay săn bắn, gọi ta chắc chắn sẽ không sai.”
Trương Anh Hào!
Mặt đất hoang vu, gió tuyết cả ngày.
Người thánh tuyển mà Thú Vương nói đã sớm chạy không thấy tăm hơi rồi.
--- Cơi như tùy tiện dùng lôi quỷ đuổi theo thì ắt phải kinh động bọn họ, ngược lại là chuyện xấu.
“Xung quanh đây nồng nặc mùi xác chết… Tới cùng là đã xảy ra chuyện gì?”
Trương Anh Hào cau mày nói.
Cố Thanh Sơn đơn giản tạm thời vứt bỏ những người thánh tuyển kia, hắn hỏi Trương Anh Hào.
“Năng lực còn giữ lại của ngươi là gì?”
“Hắc Miêu.” Trương Anh Hào nói một cách đơn giản.
“Giỏi quá, ta đây có lòng tin.” Cố Thanh Sơn hớn hở nói
--- Chỉ cần tìm tới thứ Hắc Miêu muốn ăn thì nó có thể đưa hai người đi tìm bất kì mục tiêu nào.
Đây là năng lực hệ tìm vật vô cùng hiếm hoi và thần bí, cho dù vào lúc hư không hỗn loạn thì cũng không thấy nhiều.
Cố Thanh Sơn giới thiệu những chuyện xảy ra gần đây qua một lần.
Trương Anh Hào im lặng lắng nghe, trầm ngâm nói: “Nếu mỗi một người thánh tuyển đều bị phong bế thực lực --- như vậy đến lúc chiến đấu, đại khái ta cũng có thể giúp đỡ.”
“Có mấy người thức tỉnh lục đạo thần kỹ.” Cố Thanh Sơn nhắc nhở.
“Người như vậy thì giao cho ngươi đối phó.” Trương Anh Hào nói.
“Không thành vấn đề.” Cố Thanh Sơn đáp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận