Vai Ác Luôn Muốn Khuyên Ta Hoàn Tục

Chương 145

Yến Cẩn cầm khăn lau tay, khẽ gật đầu:
"Cũng tạm."
Lâm Tri Ngư đặt đũa xuống:
"Thật ra ta thấy câu chuyện vừa rồi cũng chỉ là tạm được thôi."
Yến Cẩn không hiểu sao cười một tiếng:
"Nghĩ kỹ lại, câu chuyện của Thất Hoàng tử và Cố tiểu thư quả thật đáng khen ngợi."
Lâm Tri Ngư cảm thấy Yến Cẩn sau khi hẹn hò nửa đêm với mình, dường như có chút khác lạ, nàng cũng đổi giọng theo:
"Câu chuyện vừa rồi rất có triết lý, bần ni cảm thấy tâm hồn mình được thanh lọc!"
Xuân Hoa: Hai vị chủ tử này, thật là giỏi thay đổi.
Tứ hoàng tử thân phận tôn quý, hắn không rõ vì sao bị người hạ độc, Khánh An Đế sai người đi điều tra.
Nhưng quá trình này có chút rắc rối.
Ban đầu là tra ra Thất Hoàng tử, nhưng Yến Phỉ Nhiên thân là nam chính, tuy lúc đối mặt Cố Thanh Chi thì như một tên sỏa bạch điềm , nhưng phần lớn thời gian trí thông minh vẫn hoạt động tốt.
Hắn cũng không phải dạng đèn đã cạn dầu , một mặt nghiến răng nghiến lợi ngấm ngầm tìm kẻ hãm hại mình, mặt khác lại đổ cái tội này lên đầu thái tử.
Nghe nói, trên triều đình Khánh An Đế rất tức giận.
Đây gần như là cọng rơm cuối cùng đè bẹp thái tử, hắn vốn đã thất sủng, mẫu phi mất sớm, không có gia tộc nào chống lưng.
Mẫu phi của Tứ hoàng tử, Lục Quý Phi, tuy lúc này cũng đang thất sủng, nhưng dù sao sau lưng hắn vẫn còn Lục Gia, mà Khánh An Đế trước nay vẫn có phần thiên vị hắn hơn một chút.
Vào lúc giữa trưa, sau khi Khánh An Đế triệu kiến mấy vị đại thần trong triều mật đàm một hồi, đến chiều, Khánh An Đế liền soạn xong chiếu thư, được nội thị mang từ trong cung đến phủ thái tử.
Chiếu thư gồm hai phần nội dung, thứ nhất là phế truất thái tử, thứ hai là giam lỏng nguyên thái tử.
Trữ quân một nước từng dưới một người trên vạn người, trong khoảnh khắc biến thành tù nhân bị giam cầm, mặc cho thái tử khóc lóc thế nào, không cam lòng ra sao, hắn cũng không còn đường xoay sở.
Trên triều đình, thế cục biến động, các đại thần nhao nhao bắt đầu chọn phe.
Trương Chỉ Lan ở trong ngõ hẻm tối tăm tim đập dồn dập, càng chạy càng nhanh, nàng cảm giác có người đang theo sau lưng mình.
Lúc trước nàng không hiểu vì sao bị bắt đến Thái Hậu Cung hỏi han một hồi, mà hỏi lại là chuyện về vị ni cô kia, nàng tưởng hỏi xong là xong, nào ngờ, ngay lúc vừa ra khỏi cửa cung, người dẫn nàng ra ngoài liền lập tức trở mặt.
Lại muốn giết nàng.
May mà mình chạy nhanh.
Trương Chỉ Lan không dám về vương phủ, còn nơi như Lục phủ, nàng cũng dứt khoát không quay lại nữa.
Cũng may trên người còn chút tiền, trốn ở khách điếm đã mấy ngày, sau đó lén lút dò hỏi được mấy ngày trước vị ni cô kia được triệu vào cung rồi đã trở về, mấy người vốn ở lại Phương Phỉ Uyển cũng đều bị điều đi nơi khác.
Trương Chỉ Lan ý thức được điều gì đó, hoàn toàn dập tắt ý định quay về vương phủ.
Nào ngờ hôm nay vừa ra ngoài một chuyến, kết quả lại bị người ta để ý tới.
Trương Chỉ Lan hoảng hốt thấy bóng đen sau lưng, nàng nghĩ đến lúc trước ở vương phủ, nha hoàn Xuân Hoa từng kể đủ chuyện xấu xảy ra với những nữ tử đơn độc, trong lòng không khỏi giật mình.
Nàng xách váy chạy thật nhanh, tiếng bước chân sau lưng khiến hai chân nàng như muốn nhũn ra, nhưng bản năng sinh tồn vẫn giúp nàng tiếp tục chạy về phía trước.
Cho đến khi một người xuất hiện ở góc rẽ ngõ nhỏ.
Là bóng lưng một nam nhân!
Người này đẩy một chiếc xe kỳ lạ, trên xe chất mấy cái bọc to nhỏ, nhìn từ xa, vừa có vẻ trầm lặng lại vừa bình thường, trông cách ăn mặc giống như một người nhà quê làm ruộng.
Nhưng Trương Chỉ Lan gần như ngay lập tức đưa ra quyết định.
Nàng muốn ăn vạ.
Phương pháp này là do lúc nha đầu đen kia còn sống, vừa nghe kể chuyện vừa cắn hạt dưa, nói chen vào đùa giỡn, nghe nói rất hiệu quả.
Nghĩ đến đây, Trương Chỉ Lan nhanh như cắt lao tới, rồi kêu "Ai ui" một tiếng ngã xuống đất, toàn bộ động tác như nước chảy mây trôi , sau đó cố tỏ ra mình có lý nhìn chằm chằm vào gáy người đàn ông đầy bụi bặm trước mặt:
"Ngươi đụng ngã ta, ngươi..."
phải đưa ta đến y quán.
Nửa câu sau, Trương Chỉ Lan không nói ra lời, đồng thời một lát sau, nàng hơi lúng túng, phối hợp đứng dậy, sửa sang lại quần áo, đứng thẳng người.
Bởi vì nàng phát hiện, người nhà quê đầy bụi bặm trước mặt này sau khi quay đầu lại, trông rất ưa nhìn.
Yến Phỉ Nhiên gần đây có chút buồn rầu.
Sau khi thái tử mất ngôi, hắn và Yến Dương liền trở thành hai miếng bánh thơm ngon .
Đương nhiên, Yến Phỉ Nhiên cũng vui thấy kỳ thành , hắn thân là hoàng tử, tự nhiên cũng có suy nghĩ về hoàng vị.
Lúc này chính là thời cơ tốt đẹp, mẫu phi hắn tuy không được sủng ái bằng Lục Quý Phi, nhưng dù gì cũng là phi vị, ông ngoại lại là thái phó, mọi thứ đều không tệ, hoàn toàn có sức tranh giành.
Nhưng hắn không ngờ những người này quy thuận hắn đồng thời, cũng nảy sinh những ý đồ khác.
Ví như, mấy ngày nay hắn đã bị mấy vị đại nhân ngầm tỏ ý, muốn gả con gái cho hắn, chỉ cần làm trắc phi là được, bọn họ không để tâm.
Nhưng Yến Phỉ Nhiên để tâm!
Hắn và Cố Thanh Chi còn chưa thành hôn, hơn nữa dựa theo hiểu biết của hắn về nàng, Cố Thanh Chi tuyệt đối sẽ không nguyện ý chia sẻ chồng với những nữ nhân khác.
Nhưng cũng may hai người là do thánh thượng ban hôn, Yến Phỉ Nhiên còn có thể đối phó qua loa với mấy vị đại nhân đã quy thuận này.
Nào ngờ mấy vị đại nhân này đầu óc lại xoay chuyển, cho rằng hắn vì vướng thánh chỉ nên mới khó từ chối, quay đầu liền tiến cung.
Ngày hôm sau sau buổi tảo triều, Khánh An Đế giữ Yến Phỉ Nhiên ở lại một mình.
Công công giơ sổ con, một hơi đọc tên và gia thế của mấy nữ tử, Khánh An Đế nói một câu:
"Đợi ngươi cưới Cố tiểu thư xong, thì nạp mấy người này đi."
Mặc dù chưa đến mức hạ thánh chỉ, nhưng dường như đã quyết định xong.
Sắc mặt Yến Phỉ Nhiên cứng lại, lạnh lùng cứng rắn mở miệng:
"Phụ hoàng, nhi thần không có ý định nạp trắc phi."
Khánh An Đế không ngờ mình lại bị từ chối, giọng điệu cũng lạnh đi:
"Thân là hoàng tử, việc nối dõi tông đường cực kỳ quan trọng, ngươi bây giờ tuổi không còn nhỏ, trong phủ vẫn chưa có ai, đừng có hồ đồ."
Đối với người kế vị thái tử mới, đương nhiên hắn cũng có vài cân nhắc.
Mặc dù hắn có hơi thiên vị lão Tứ một chút, nhưng cũng không thể không thừa nhận, năng lực và tâm tính của Yến Dương không sánh bằng Yến Phỉ Nhiên, nhưng điểm duy nhất không tốt là Yến Phỉ Nhiên và Yến Cẩn đi lại hơi gần gũi, có điều...
Bạn cần đăng nhập để bình luận