Uyên Thiên Tôn

Chương 161: Vạn Tinh cùng Đông Bàn ( cầu đặt mua nguyệt phiếu )

"Đột phá cảnh giới Kim Đan?" Ngô Uyên hơi sững sờ. Đối với một số thiên tài tu hành, việc từ Khí Hải cảnh bước vào Kim Đan cảnh không quá khó khăn. Nhưng ở Trung Thổ đại lục? Rất khó! Tấn Tuyền, đang bế quan đột phá?"
"Tấn Tuyền, tình huống của hắn cũng khác chúng ta." Vạn Tinh đạo nhân nói: "Dù là ta hay Đông Bàn đạo hữu, tu vi của chúng ta đều là do mấy trăm năm trước từng bước tu luyện mà thành."
"Hơn nữa," "Cái gọi là truyền thừa của chúng ta, thực chất đều do các tiền bối Khí Hải cảnh của tông môn để lại, dù tìm được điển tịch cổ xưa thì phần lớn cũng không trọn vẹn." Vạn Tinh đạo nhân nói.
Ngô Uyên khẽ gật đầu. Theo lời cảnh chủ nói, tu tiên giả ở Trung Thổ đại lục chính là những tán tu, một đám thổ dân, hầu như đều tự mình tu luyện bằng công pháp thô sơ. Có thể nói như vậy, phàm là người có thể tu luyện đến Khí Hải cửu trọng ở Trung Thổ đại lục, nếu như được chỉ dẫn tốt hơn như Phương Hạ thì đều có hy vọng bước vào Kim Đan cảnh.
"Có điều Tấn Tuyền khác, hắn có được truyền thừa kỹ càng." Vạn Tinh đạo nhân trịnh trọng nói: "Rất có thể hắn tìm được một di tích cơ sở tông phái tiên gia được bảo tồn hoàn hảo."
"Ồ?" Ngô Uyên hiếu kỳ, "Di tích được bảo tồn hoàn hảo?"
"Năm đó hắn quật khởi mạnh mẽ, thật sự hoàn toàn là nhờ thiên phú sao? Cho dù hắn là do thiên phú, chẳng lẽ con trai hắn cũng có thiên phú kinh người như thế, Tấn Kỵ tu luyện 200 năm đã có thể đạt tới Khí Hải bát trọng?" Vạn Tinh đạo nhân lắc đầu.
Ngô Uyên không khỏi gật đầu, có lý! Thiên phú có thể di truyền huyết mạch, giống con cháu cao thủ Thiên Bảng thì thiên phú võ đạo sinh ra rất kinh người. Tương tự, cũng có thể nhờ bảo vật, như Ngô Uyên chỉ bằng bảo vật mà cải tạo em gái Ngô Dực Quân thành một tiểu thiên tài.
Thế nhưng đều có giới hạn. 200 năm đạt Khí Hải bát trọng, thiên phú Tấn Kỵ bộc lộ không hề thua kém Tấn Tuyền, thậm chí còn mạnh hơn cả Vạn Tinh đạo nhân bọn họ. Phụ tử đều là thiên tài, quá hiếm thấy. Mà hoàng tộc Đại Tấn, các đời huyết mạch đều cường đại, liên tục sinh ra tông sư Địa Bảng, cao thủ Thiên Bảng.
Thông thường, chỉ một gia tộc mà dòng dõi không nhiều, sao có thể sinh ra nhiều thiên tài đến thế?
"Những năm gần đây, Tấn Tuyền liên tục xuất ra nhiều bảo vật, dù là pháp bảo hắn chưởng khống, hay lần này là Thất Tinh Huyền Diễm Trận, đều vượt quá sức tưởng tượng của chúng ta." Vạn Tinh đạo nhân nói: "Thiên hạ đồn Quần Tinh Lâu giàu có bậc nhất, nhưng đó chỉ là bảo vật tầm thường, về bảo vật quý giá, hoàng tộc Đại Tấn mới là số một."
Ngô Uyên không khỏi gật đầu. Quả thật, giống Kim Thạch Ngũ Hành Trận là do cảnh chủ tặng, nếu không bọn ta căn bản không thể nào có được. Còn Thất Tinh Huyền Diễm Trận, về độ trân quý, không thua gì Kim Thạch Ngũ Hành Trận.
"Chúng ta không thể đột phá, là do tuổi tác quá cao, thêm việc không có chỉ dẫn đột phá nên chỉ có thể thử mò mẫm." Vạn Tinh đạo nhân lắc đầu: "Ta từng hai lần thử ngưng đan, cuối cùng đều thất bại do thần phách không đủ mạnh, bị phản phệ trọng thương, mỗi lần đều tốn rất nhiều năm mới hồi phục."
"Mới biết được muốn có thần phách đủ mạnh mới đột phá được." Vạn Tinh đạo nhân cười khổ.
Ngô Uyên thầm than, sự chỉ dẫn có hệ thống rất quan trọng! Giống như Phương Hạ, tu luyện «Vu Điển». Các yêu cầu để bước vào Kim Đan cảnh đều rất rõ ràng, nên sẽ luôn đi đúng đường mà không lãng phí quá nhiều thời gian.
Còn Vạn Tinh đạo nhân, Đông Bàn Đại Đế, Cực Bắc Vương, họ đều là người mạnh nhất ở thế lực của mình, đã mất đi chỉ dẫn, nên phải thử nghiệm từng bước.
"Tấn Tuyền bản thân đã có thiên phú cao lại còn được chỉ dẫn truyền thừa." Vạn Tinh đạo nhân tiếp tục nói: "Trong trận hạo kiếp trùng ma này, đe dọa cả Trung Thổ, mà hắn lại không muốn tham chiến, ngoài lý do đang đột phá đến giai đoạn quan trọng khó có thể phân thân, ta nghĩ còn có nguyên nhân khác."
Ngô Uyên nghe thấy có lý. Bởi vì, xét về tổng thể, hoàng tộc Đại Tấn là lực lượng duy trì chống lại trùng ma. Nếu không, họ sẽ không giao quyền khống chế trận bàn Thất Tinh Huyền Diễm Trận, Tấn Kỵ và Hắc Xà Vương cũng sẽ không tham chiến. Tinh Hải Các, Nguyên Hà Cung càng không thể dốc toàn bộ lực lượng.
"Kỳ thực, tất cả cao thủ Thiên Bảng đều rất rõ, Tấn Tuyền không tham chiến rất dễ khiến người khác ngư ông đắc lợi." Vạn Tinh đạo nhân cười khổ: "Chỉ là chúng ta không có lựa chọn."
Ngô Uyên im lặng, đúng là không có lựa chọn. Cưỡng bức Tấn Tuyền tham chiến? Không thể làm được! Thứ nhất là thời gian gấp gáp, thứ hai, ít nhất Tinh Hải Các, Nguyên Hà Cung sẽ không ủng hộ, cho dù các thế lực khác liên thủ, muốn công phá ổ của hoàng tộc Đại Tấn với trận pháp trùng điệp cũng rất khó. Đến lúc đó làm sao cùng trùng ma giao chiến? Có lẽ, còn chưa đợi Trung Thổ nội chiến phân thắng bại thì đại quân trùng ma đã quét sạch Hoang Châu.
Mà nếu không ép Tấn Tuyền thì ít nhất vẫn còn hình thành được hai đại trận pháp hoàn chỉnh, hi vọng đánh bại trùng ma sẽ tăng lên nhiều. Muốn hai đại trận pháp đạt trạng thái mạnh nhất cần tổng cộng 12 tu sĩ. Mà toàn bộ Trung Thổ đại lục, tổng cộng chỉ có 12 tu sĩ Khí Hải cao giai, trong đó ba thánh địa Đại Tấn đã chiếm bốn vị. Chính vì thực lực đủ mạnh mà Tấn Tuyền mới có đủ sức sống chết mặc bây.
"Quyết chiến cùng trùng ma, sinh tử khó lường." Vạn Tinh đạo nhân trầm giọng: "Chúng ta không có lựa chọn, nhưng, dù là ta, hay Đông Bàn, Cực Bắc, đều không muốn để loại người như Tấn Tuyền nhất thống Trung Thổ!"
"Còn ngươi thì khác." "Người có năng lực làm thầy, tương lai Ngô Uyên ngươi nhất thống Trung Thổ, chúng ta không ý kiến." Vạn Tinh đạo nhân mỉm cười nói.
"Chuyện tương lai hãy đợi sau khi giết trùng ma xong." Ngô Uyên nói: "Trùng ma chưa chết, tất cả đều vô nghĩa."
"Ta chỉ có thể hứa, nếu ta còn sống, sẽ tôn trọng đạo thống của các thế lực." Ngô Uyên nói tiếp: "Huống chi, người muốn nhất thống thiên hạ của Đại Tấn thì đứng mũi chịu sào chính là Hoành Vân Tông ta."
"Được." Vạn Tinh đạo nhân lộ vẻ tươi cười, hắn đã hiểu ý Ngô Uyên.
"Vạn Tinh đạo hữu, ta đi trước." Vèo! Thân ảnh Ngô Uyên hóa thành vô số điểm sáng rồi tan đi, hiển nhiên đã rời khỏi Trung Thổ Tiên Cung. Nụ cười trên mặt Vạn Tinh đạo nhân dần thu lại.
Ầm! Một bóng người trống rỗng xuất hiện, chính là Hắc Giáp Đông Bàn Đại Đế.
"Ngươi cũng đã nghe rồi." Vạn Tinh đạo nhân nhìn về phía Đông Bàn Đại Đế.
Đông Bàn Đại Đế gật đầu, hắn có thể giám thị mọi tình huống bên trong Trung Thổ Tiên Cung nên tự nhiên nghe được cuộc đối thoại giữa Vạn Tinh đạo nhân và Ngô Uyên.
"Thật sự muốn từ bỏ sao?" Đông Bàn Đại Đế trầm giọng: "Quần Tinh Lâu cũng không chỉ riêng mình ngươi."
"Ha ha." "Tiên lâm chỉ thay mặt tạm thời một ngàn năm, chỉ là một danh xưng thôi, bọn họ mở Quần Tinh Lâu." Vạn Tinh đạo nhân lắc đầu: "Nhưng ta mới là Chúa tể Quần Tinh Lâu, tự nhiên là do ta quyết định."
"Huống hồ," "Với tốc độ tiến bộ của Ngô Uyên, trở thành Linh Thân cảnh còn xa sao?" Vạn Tinh đạo nhân cảm khái: "Đến lúc đó, cho dù Tân Châu trời long đất lở, họ xuất hiện trở lại cũng chưa chắc đã xem thường được Trung Thổ."
Đông Bàn Đại Đế khẽ gật đầu. Hai người bọn họ, những cường giả đỉnh cao của Trung Thổ đại lục, biết được nhiều bí ẩn và hiểu rõ tiên lâm mang ý nghĩa gì.
"Chúng ta không có lựa chọn." Vạn Tinh đạo nhân nhìn về phía Đông Bàn Đại Đế: "Xét về thực lực, Ngô Uyên liên thủ cùng Phương Hạ đã đủ để tung hoành Trung Thổ, dù người nào đột phá, thì việc thống nhất Trung Thổ đều là tất yếu."
"So với tương lai chật vật khó sống," "Chi bằng nhân dịp cùng tiêu diệt trùng ma còn chút tình nghĩa mà lấy lòng Ngô Uyên trước." Vạn Tinh đạo nhân mỉm cười: "Ít nhất dựa theo thông tin mà chúng ta biết thì chỉ cần chúng ta chủ động thần phục, Ngô Uyên sẽ không đến mức đồ diệt con cháu chúng ta."
Đông Bàn Đại Đế không khỏi gật đầu, hai người họ vì sao không tìm Phương Hạ, mà là tìm Ngô Uyên? Ngoài lý do Ngô Uyên có thiên phú cao hơn, thì còn bởi vì họ cảm thấy, hành xử của Ngô Uyên có quy luật rõ ràng hơn, đáng tin hơn.
Hành xử của Phương Hạ quá bá đạo! Vạn Tinh đạo nhân tự nghĩ mình còn chút ân tình với Hoành Vân Tông, năm xưa Sở Giang đế quốc sụp đổ là nhờ Quần Tinh Lâu phía sau chống đỡ Hoành Vân Tông, mới giúp Hoành Vân Tông không bị hủy diệt. Nhưng Phương Hạ vừa về đã giết chết Ô Kiến Trung. Vạn Tinh đạo nhân tuy không biểu hiện ra nhưng trong lòng sao không suy nghĩ?
"Vậy còn suy đoán của ngươi?" Đông Bàn Đại Đế không nhịn được hỏi.
"Không có ý nghĩa gì để tìm hiểu." Vạn Tinh đạo nhân cười: "Ngô Uyên đã thể hiện ra thực lực gần như Kim Đan thượng nhân, việc hắn có phải là Vạn Lưu hay không còn có ý nghĩa sao?"
"Thuận theo đại thế mới có thể trường tồn." "Những việc cần cho lớp trẻ chuẩn bị thì cứ làm thôi." "Thanh chiến đao của ngươi để đó cũng vô dụng, ta thấy đưa cho Ngô Uyên đi." Vạn Tinh đạo nhân cười nói.
Đông Bàn Đại Đế gật đầu, như có điều suy nghĩ.
"Quan trọng nhất hiện tại là giết trùng ma." "Còn chuyện phía sau." Vạn Tinh đạo nhân có một tia nụ cười khó hiểu: "Đợi khi còn có thể sống sót thì tính sau!" . . .
Hoang Châu, Bắc Hoang thành.
Trận đại chiến kinh thiên động địa khiến cho Bắc Hoang thành bị tổn hại nghiêm trọng, người Nhân tộc bị chết càng nhiều, tường đổ nhà xiêu. Tuy nhiên, vẫn có các võ giả Thần Điện Hoang Châu và quân đội duy trì trật tự.
Các cao thủ Thiên Bảng lần lượt rời đi nghỉ ngơi. Ngô Uyên cũng trở về ngọn núi hoang phía bắc thành trì, nơi này không bị ảnh hưởng của trận chiến.
"Chủ nhân, đây là ma tinh ma binh do người giết được." Quỳnh Hải Vương với thân hình khổng lồ đáp xuống, nhanh chóng thu nhỏ lại rồi đi đến cửa hang. Một đống lớn ma tinh bay đến. Với thực lực cường đại Ngô Uyên đã thể hiện, chiến lợi phẩm của hắn không ai dám tham ô.
"Ba viên ma tinh ma binh Linh Thân cảnh này ta nhận." Giọng Ngô Uyên từ trong hang vọng ra: "Còn lại, Quỳnh Hải, ngươi và Sơn Ma Vương phân đi, những ma tinh này với ta không còn tác dụng lớn."
Vèo! Một đống ma tinh bay ra.
"Vâng." Quỳnh Hải Vương gật đầu liên tục, thu lại mấy chục viên ma tinh, giờ hắn đã tâm phục khẩu phục trước thực lực của Ngô Uyên, không còn một chút bất mãn nào.
Cảm nhận được Quỳnh Hải Vương đã rời đi, Ngô Uyên trong hang mới bình tĩnh trở lại.
"Ma tinh ma binh Linh Thân cảnh, chất lượng cao hơn một bậc." Ngô Uyên nhìn ba khối ma tinh lớn lơ lửng: "Một khối bằng mấy chục khối ma tinh ma binh Thông Huyền cảnh."
Hắn vung tay, thu lại cả ba khối ma tinh.
"Vạn Tinh đạo nhân, rốt cuộc có ý gì?" Ngô Uyên lại suy tư cuộc đối thoại vừa rồi.
"Để ta, đảm nhận chủ Trung Thổ?" Ngô Uyên nghĩ thầm. Có thật không? Có lẽ vậy.
"Nhưng phần lớn là do địa thế, người mạnh hơn thôi, thực lực của ta đã vượt qua phạm vi mà họ có thể chấp nhận." Ngô Uyên khẽ lắc đầu: "Còn có mối đe dọa vô hình từ Tấn Tuyền."
Nếu Tấn Tuyền thật sự đột phá thì với thù hận của hắn với Vạn Tinh đạo nhân và Đông Bàn Đại Đế, sẽ dễ dàng tha thứ cho sự tồn tại của họ sao?
"Vạn Tinh đạo nhân, Đông Bàn Đại Đế, chưa hẳn coi trọng ta thật." "Chỉ là." "So với Tấn Tuyền, ta là lựa chọn tốt hơn." Ngô Uyên nhìn rất thấu đáo: "Vạn Tinh đạo nhân, là đang an bài hậu sự?"
"Không cần quan tâm tương lai, chỉ muốn giết chết trùng ma." "Trùng ma chưa chết thì không thể nói tới tương lai." Ngô Uyên nhắm mắt lại, yên lặng điều tức tu luyện.
Trong thần cung, theo sương mù màu máu tràn vào, vòng xoáy nguyên lực sinh mệnh tầng thứ năm trong thần cung vận chuyển với tốc độ kinh người. Đằng Xà vui vẻ lui tới trong đó, trên người nó có vô số vết thương, đặc biệt là đôi cánh không còn nguyên vẹn. Theo việc thôn phệ nguyên lực sinh mệnh thì vết thương của Đằng Xà cũng nhanh chóng được chữa lành. . .
Thánh Châu, bên cạnh ngọn núi bí ẩn phía tây Thánh Kinh Thành, nơi đây là cấm địa hoàng tộc và sinh sống của vô số loài rắn.
Trong động, xuyên qua một đại điện ngầm rộng lớn, tại một khu vực sâu hơn, trong mật thất kim loại chỉ lớn vài chục mét. Một nam tử trung niên mặc tử bào đi chân trần đang khoanh chân tĩnh tọa.
Bỗng nhiên, trong mật thất, bỗng xuất hiện những đạo thanh quang kỳ lạ lưu chuyển không ngừng, bao quanh nam tử mặc tử bào. Nam tử nhắm mắt, sắc mặt tĩnh lặng, rất nhanh sau đó cả người nam tử cũng phát ra những đạo khí lưu thanh quang. Trong giây lát vô số khí lưu màu xanh đã che phủ toàn bộ mật thất, những sợi khí lưu này linh động vô cùng.
"Đây, là lĩnh vực chân nguyên sao?" Nam tử mặc tử bào đi chân trần tự nói, trong khí hải của hắn, những vòng xoáy cửu trọng chồng chất nay trở nên sôi trào dữ dội.
"Ầm ầm ~ " Phảng phất như xoáy nước sâu, trong phút chốc, kim quang vô tận từ sâu trong xoáy nước bùng phát, tầng tầng xoáy nước bắt đầu thu liễm, toàn bộ khí hải bắt đầu biến hóa long trời lở đất.
--PS: (Canh
Bạn cần đăng nhập để bình luận