Uyên Thiên Tôn

Chương 147:

"Chương 147: Thông thường, sẽ tu luyện các nguyên thuật mang tính bùng nổ, có thể giúp tăng lên sức chiến đấu của Luyện Thể sĩ ở mọi phương diện, bất kể là tốc độ, lực lượng hay khả năng phòng ngự của cơ thể đều sẽ được nâng cao. Vu Tướng, chính là một môn nguyên thuật có tính bùng nổ như vậy."
"Đáng tiếc ta không phải là vu văn nhất đẳng, nếu không, liền có thể tu luyện nguyên thuật cao giai Thần Tượng rồi."
Nguyên thuật, cũng chia mạnh yếu, phân thành ba cấp độ chính là phổ thông, cao giai và thiên giai.
Trong ký ức truyền thừa của Ngô Uyên, ghi chép lại hàng chục loại nguyên thuật, mỗi loại đều có cấp bậc và thuộc tính riêng, thậm chí có cả một vài môn nguyên thuật thiên giai.
Chỉ tiếc rằng, nguyên thuật càng mạnh mẽ thì yêu cầu đối với thần cung và cơ thể càng cao. Nếu là vu văn nhất đẳng bước vào Thông Huyền cảnh, môn nguyên thuật đầu tiên có thể tu luyện được sẽ là nguyên thuật cao giai.
Còn không thì, dù là vu văn cửu đẳng hay nhị đẳng, môn nguyên thuật đầu tiên đều chỉ có thể tu luyện nguyên thuật phổ thông.
"Tuy vậy, nguyên thuật phổ thông cũng đã đủ, giống như Quỳnh Hải Vương, Hắc Giao Vương bọn họ không có truyền thừa, thậm chí một môn nguyên thuật cũng không tu luyện, vẫn tung hoành ngang dọc ở Trung Thổ đấy thôi."
"Đợi khi bước vào Linh Thân cảnh, cũng có thể tu luyện nguyên thuật cao giai." Trong đầu Ngô Uyên hiện lên những thông tin liên quan đến nguyên thuật «Vu Tướng»: "Huống hồ, Vu Tướng, trong các nguyên thuật phổ thông đã thuộc loại cực mạnh, sau này còn có thể tiếp tục tu luyện nguyên thuật cao giai Thần Tượng mà không bị hạn chế gì."
"Căn cứ theo kế hoạch trong trí nhớ truyền thừa."
"Bản mệnh vu thú Đằng Xà, kết hợp với Vu Binh Giáp, lại thêm nguyên thuật Vu Tướng, chính là sự kết hợp hoàn hảo nhất cho Vu Sĩ Thông Huyền cảnh."
...
Từ cấm địa tông môn trở về Thiên Vu sơn.
Một bóng người áo bào trắng đã đứng đợi từ xa trong hư không, khi thấy Ngô Uyên trở về, liền tiến tới đón.
"Lão Phương." Ngô Uyên cất tiếng cười.
"Thiếu chủ, đột phá rồi sao?" Phương Hạ mừng rỡ nhìn Ngô Uyên, hắn cảm nhận được khí tức sinh mệnh hùng hồn tỏa ra từ người Ngô Uyên, giống như một con Hồng Hoang cự thú vậy!
Khí tức vô cùng đáng sợ.
Đây là vì Ngô Uyên vừa mới đột phá, cơ thể biến đổi lớn, chưa hoàn toàn khống chế được sức mạnh cơ thể của mình.
"Ừm." Ngô Uyên gật đầu.
"Ha ha, tốt rồi." Phương Hạ cười nói: "Thiếu chủ đột phá, ta cũng xem như có thể thở phào nhẹ nhõm, dựa theo cảm giác của ta, thực lực hiện giờ của thiếu chủ, có lẽ đã có thể đánh bại không ít cao thủ trên Thiên Bảng."
"Giết tên Ô Kiến Trùng trước kia, không có vấn đề." Ngô Uyên thản nhiên nói.
Ô Kiến Trùng, tu vi Khí Hải tứ trọng, lại không có tu luyện pháp bảo lợi hại, hiện giờ Ngô Uyên muốn giết hắn, quả thực chỉ là chuyện một sớm một chiều.
Còn những người mạnh hơn thì sao?
Ngô Uyên vừa đột phá, muốn đánh giết những kẻ đó ư? Khả năng nắm chắc không phải rất lớn!
"Ha ha." Phương Hạ cười nói: "Thiếu chủ vừa mới đột phá, chỉ mới Thông Huyền nhất trọng, mà đã có thực lực như vậy, đợi tu luyện thêm một thời gian nữa, chắc chắn có thể so sánh với Khí Hải cao giai."
"Tu tiên giả ở Trung Thổ đều rất yếu." Ngô Uyên lắc đầu nói: "Đều không có truyền thừa gì cả."
Có truyền thừa và không có truyền thừa, đó là hai chuyện hoàn toàn khác biệt!
Ngô Uyên vừa mới giao tiếp tinh thần với Quỳnh Hải Vương, biết được rằng, đối phương tu luyện mấy trăm năm, mà Bản Mệnh Thần Thú lại yếu đến đáng thương.
Còn về nguyên thuật thì sao? Càng không có một chút nào!
Luyện Khí sĩ cũng tương tự như vậy, như Phương Hạ tu luyện hơn hai trăm năm, liền có thể mạnh hơn tu sĩ Khí Hải cao giai ở Trung Thổ ở rất nhiều phương diện như luyện khí, luyện đan, trận pháp.
Chẳng lẽ thật sự là hắn có ngộ tính cao? Cái gì cũng giỏi?
Không!
Nói cho cùng, Phương Hạ hơn 60 tuổi vẫn không lọt vào top cao thủ Thiên Bảng, xét về ngộ tính và thiên phú ban đầu, thực sự còn thua cả Tấn Tuyền, Vạn Tinh, Ngưu Hạo, Cực Bắc Vương.
Nhưng có cảnh chủ chỉ điểm, lại có truyền thừa « Vu Điển », tự nhiên sẽ không ngừng tiến bộ.
Hiện giờ, Phương Hạ tu luyện từng bước một, đều có khả năng bước vào Kim Đan cảnh!
Đây chính là sức mạnh của tri thức và truyền thừa.
"Thiếu chủ vừa mới bước vào Thông Huyền nhất trọng, bắt đầu tu luyện sẽ rất nhanh, với thiên phú của thiếu chủ, chỉ sợ nhiều nhất mười năm, liền có thể tu luyện tới Thông Huyền tứ trọng." Phương Hạ trịnh trọng nói: "Đến lúc đó, khi phát động chiến tranh với Đại Tấn, chúng ta nhất định sẽ có niềm tin."
Mười năm?
Ngô Uyên cười khẽ.
"Lão Phương, ta vừa mới đột phá, còn muốn tiếp tục tu luyện nguyên lực và nguyên thuật, để tĩnh tâm lại một thời gian rồi hãy nói." Ngô Uyên khẽ nói.
"Được, thiếu chủ cứ việc tu luyện là quan trọng nhất." Phương Hạ gật đầu lia lịa.
Hắn đến, chủ yếu là để xác nhận sự an toàn của Ngô Uyên.
...
Một mình trở về tĩnh thất.
"Trận pháp, phong tỏa!" Ngô Uyên vừa nghĩ, trận pháp vô hình đã lan tỏa, phong tỏa toàn bộ Thiên Vu sơn.
Ngày thường, khi hắn tu luyện, toàn bộ Thiên Vu sơn không có ai ở đây.
Mà với thần niệm và linh thức mạnh mẽ hiện giờ của hắn, hắn có thể dễ dàng cảm nhận được liệu Phương Hạ có đang rình mò mình hay không.
Không phải là không tin Phương Hạ.
Chỉ là, người mà Ngô Uyên hoàn toàn tin tưởng, chỉ có bản thân hắn!
"Hô!" Ngô Uyên khẽ mở bàn tay, trong lòng bàn tay xuất hiện một khối tinh thạch long lanh, chính là Diệu Tinh Tiên Nhưỡng.
Bên cạnh Diệu Tinh Tiên Nhưỡng, là một quả trứng tỏa ra khí tức mạnh mẽ, lớn cỡ bàn tay, lơ lửng giữa không trung, tản ra khí tức rất bạo ngược.
Trứng Đằng Xà!
"Bản mệnh vu thú, nhất định phải tu luyện khi ở Thông Huyền cảnh, đồng thời khi chọn vu thú, phải lựa chọn những thú loại vừa mới chào đời, hoặc chưa chào đời, để hoàn thành khế ước sinh mệnh." Ngô Uyên nhẹ nhàng giơ tay lên, nâng quả trứng Đằng Xà đặt vào lòng bàn tay.
Trong thiên địa, Đằng Xà thuộc về Thần Thú có huyết mạch cực mạnh.
Nhưng tuyệt đối không được coi là cấp cao nhất.
Theo trí nhớ truyền thừa, những loài như Chân Long, Thần Hoàng, Kim Ô, Kỳ Lân, Thế Giới Hoàn Trùng, Vũ Vực Thú, thiên địa mộc… mới là những Thần Thú có huyết mạch đỉnh cấp.
"Bất quá, những Thần Thú cấp cao nhất đó, ta mới chỉ là Thông Huyền nhất trọng, sao có thể tìm được con non chứ?" Ngô Uyên thầm nghĩ.
Đừng nói ở thế giới Hạ Sơn, mà cho dù là ở những đại giới mênh mông khác, huyết mạch của Thần Thú cấp cao nhất đó cũng là vô cùng hiếm có.
Đằng Xà, là lựa chọn tốt nhất của Ngô Uyên.
"Huống hồ, việc lựa chọn Đằng Xà làm bản mệnh vu thú, cũng có ba cái lợi ích." Ngô Uyên mỉm cười: "Thứ nhất, Đằng Xà giỏi về bay lượn, vừa vặn bù đắp cho những thiếu sót của ta."
Bản mệnh vu thú, rất quan trọng.
Giống như bản mệnh vu thú mà Quỳnh Hải Vương chọn, hắn chọn một con Đại Quy, năng lực của nó còn thua cả Quỳnh Hải Vương, nên tác dụng giảm đi rất nhiều.
"Thứ hai, quả trứng Đằng Xà này vẫn là trứng rắn, chưa thật sự xuất thế, ta thai nghén nó, nó có thể trăm phần trăm phù hợp với ta, tương lai, chúng ta hoàn toàn có thể đạt được trạng thái Đạo cảm đều biết."
"Thứ ba, là vì Đằng Xà Thủy Tổ còn sống." Ngô Uyên suy tư: "Nếu sau này, ta có may mắn trở thành thiên Vu, hoàn toàn có hi vọng được yết kiến Tổ Vu, gặp được Đằng Xà Thủy Tổ, có thể xin chỉ điểm cho bản mệnh vu thú của ta."
Một vài Thần Thú có huyết mạch rất mạnh.
Nhưng Thủy Tổ đã sớm vẫn lạc.
Đương nhiên, việc thành thiên Vu vẫn còn quá xa vời, chỉ riêng hai cái lợi ích trước mắt thôi cũng đã đủ để Ngô Uyên tràn ngập chờ mong vào bản mệnh vu thú của mình.
"Ông ~"
Ngô Uyên nhẹ nhàng áp tay lên quả trứng rắn, đồng thời từng luồng từng luồng nguyên lực sinh mệnh từ trong thần cung trào ra, theo bàn tay nhanh chóng tràn vào quả trứng rắn.
"Bản mệnh vu thú!" Thần cung của Ngô Uyên phát ra ánh sáng chói lọi, vô số bí văn xuất hiện.
Ầm ầm!
Quả trứng Đằng Xà đang ngủ say, tựa như bị đánh thức, từng đợt khí tức bạo ngược phát ra.
Nếu Ngô Uyên chưa đột phá, khí tức này đủ để khiến hắn biến sắc.
Nhưng bây giờ thì sao?
Hắn miễn cưỡng có thể chống lại được.
"Kiên trì." Ngô Uyên nghiến răng.
Nguyên lực sinh mệnh trong thần cung, không ngừng trào vào quả trứng Đằng Xà.
Đồng thời, khí huyết toàn thân Ngô Uyên cũng bắt đầu chuyển hóa thành nguyên lực sinh mệnh thông qua thần cung.
Rất lâu sau.
"Ngươi cái này không phải là Đằng Xà? Mà đúng là một tên háu ăn thì có!" Ngô Uyên nghiến răng, sắc mặt hơi tái đi, gần như sắp không chịu nổi.
Cuối cùng, khí tức từ quả trứng Đằng Xà trong lòng bàn tay dần dần thu lại, bên ngoài quả trứng chậm rãi hiện ra một tầng bí văn ấn ký thần bí.
Lồng ngực của Ngô Uyên cũng xuất hiện một ấn ký bí văn tương tự.
Khế ước sinh mệnh!
Trong nháy mắt, Ngô Uyên cảm nhận được một sự liên kết như có như không giữa mình và quả trứng Đằng Xà, cảm thấy có một sinh mệnh bé nhỏ đang thai nghén bên trong.
"Hô!"
Ngô Uyên xé rách lớp y phục trên người, nơi lồng ngực ánh sáng tỏa ra rực rỡ, theo sau quả trứng Đằng Xà đã hoàn thành khế ước sinh mệnh cùng Diệu Tinh Tiên Nhưỡng đồng thời bay vào trong lồng ngực.
Ánh sáng ở lồng ngực dần tan biến!
"Thần cung." Ngô Uyên cảm giác trong thần cung.
Quả trứng Đằng Xà và Diệu Tinh Tiên Nhưỡng, đều đã từ từ hạ xuống.
Bao quanh bên cạnh bóng ảnh hư ảo Thần Phách của Ngô Uyên.
Thần cung, bản chất là một vùng không gian, có chức năng chứa đồ, điều mà Khí Hải của Luyện Khí sĩ không thể so sánh được.
Luyện Thể sĩ cường đại chân chính căn bản không cần pháp bảo trữ đồ, thần cung của bọn họ sẽ dần dần biến đổi thành động thiên, thậm chí là thế giới thực.
"Ông ~" một cỗ nguyên lực sinh mệnh màu vàng đất nhỏ xíu không ngừng trào vào trứng Đằng Xà.
Đồng thời.
"Ầm ầm ~" Diệu Tinh Tiên Nhưỡng tản ra linh khí, nhanh chóng bị các đường hầm hư không trong thần cung hấp thu, không ngừng chuyển hóa thành khí huyết sinh mệnh.
"May mà ta là căn cơ nhị đẳng, lại có Diệu Tinh Tiên Nhưỡng trân quý để tu luyện nguyên lực sinh mệnh." Ngô Uyên thầm nghĩ: "Nếu không, tu vi Thông Huyền nhất trọng, muốn nuôi dưỡng Đằng Xà, không biết phải mất bao lâu."
Nếu thực lực yếu, căn cơ kém, lại không có môi trường tu luyện tốt.
Cho dù có con non Thần Thú mạnh mẽ, muốn thai nghén thành bản mệnh vu thú, cũng không biết phải mất bao nhiêu năm.
Sẽ còn làm chậm trễ quá trình tu luyện.
"Nếu không có Đằng Xà, với Diệu Tinh Tiên Nhưỡng, tu luyện tới thông huyền tam trọng có lẽ chỉ mất một hai năm." Ngô Uyên khẽ lắc đầu: "Có Đằng Xà rồi, chắc chắn sẽ chậm hơn nhiều."
Sự trưởng thành của bản mệnh vu thú cần đến nguyên lực sinh mệnh của chủ nhân.
"Xem như làm chậm trễ việc tu luyện."
"Nhưng đến khi Đằng Xà xuất thế, mọi thứ sẽ hoàn lại, sự đầu tư đó là xứng đáng." Ngô Uyên rất mong chờ ngày Đằng Xà xuất thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận