Chương 9, Hồ Mị Nhi bị đập xuống. Trong rạp Địa cấp số 2, một người khoảng 20 tuổi, mặc trang phục lộng lẫy. Hắn có lông mày rồng mắt phượng, môi hồng răng trắng, khóe miệng hơi cong lên, trông như một công tử thế gia phong lưu phóng khoáng, nhưng trong mắt lại thỉnh thoảng lộ ra một tia tà khí. “Quả không hổ là Tam Vĩ Linh Hồ, tên phế vật Trương Kiêu kia sao có thể so sánh với nàng được chứ.”“Đập xuống nàng, tương lai Thượng Quan Gia ta sẽ có thêm một Võ Vương tuyệt thế. Ta cũng có thể song tu cùng nàng, dùng đó để đột phá cảnh giới.” “Ha ha ha ha!” Thượng Quan Cô Trần cười tà mị. Chính hắn cũng không ngờ, chỉ là lúc rảnh rỗi tu luyện cho đỡ chán, đi vào đấu trường Đại Sở này lại gặp được cơ duyên như vậy. Thượng Quan Cô Trần đến từ Thượng Quan Gia, một trong năm đại gia tộc của Đại Sở....... Năm đại gia tộc của hoàng triều Đại Sở gồm: Hạ gia, Thượng Quan Gia, Trần Gia, Lăng Gia và Nam Cung Gia. Trong đó, Hạ gia, Thượng Quan Gia và Trần Gia có lịch sử lâu đời nhất, hơn nghìn năm. Hạ gia thậm chí còn cùng hoàng thất khai sinh ra hoàng triều Đại Sở. Phần lớn các hoàng hậu Đại Sở đều xuất thân từ Hạ gia, có thể nói Hạ gia là thân thích hoàng tộc. Gần 500 năm trở lại đây, thực lực của Hạ gia càng tăng mạnh, mơ hồ có xu hướng áp đảo các gia tộc còn lại. Thượng Quan Gia là một gia tộc quan lại, phần lớn là văn thần, nhiều năm nắm giữ vị trí thừa tướng của hoàng triều. Còn Trần Gia và Lăng Gia đều là gia tộc tướng quân, luôn trấn thủ ở nam biên của hoàng triều, đối chiến với Thiên Nam hoàng triều ở biên giới phía nam. So với ba nhà trên, Lăng Gia và Nam Cung Gia có nội tình kém hơn một chút, cho nên hai nhà luôn duy trì quan hệ thông gia hợp tác. Lăng Gia là do Lăng Chấn Thiên, gia gia của Lăng Vũ, xuất thế một cách mạnh mẽ, dẫn dắt Lăng Gia quật khởi ở phía bắc hoàng triều. Thời đó, các dân tộc du mục ở phía bắc hoàng triều thường xuyên quấy nhiễu biên giới phía bắc Đại Sở. Mà nội bộ Đại Sở lại xuất hiện náo động lớn, khiến cho không rảnh quan tâm đến biên giới phía bắc. Lăng Chấn Thiên nhận nhiệm vụ khi lâm nguy, tự mình tổ chức Lăng Gia Quân ở biên giới phía bắc để đối kháng. Với tu vi nửa bước Võ Hoàng, ông đã tức giận chém chết một lão tổ Võ Hoàng tam tầng của bộ lạc du mục, bình định được sự xâm lăng của dân tộc du mục ở biên giới phía bắc. Việc này gây ra sóng gió lớn ở Đại Sở, được tiền nhiệm hoàng đế Đại Sở phong là Chấn Vương. Sau đó, Lăng Chấn Thiên dẫn đầu tinh anh gia tộc tiến vào kinh đô, thành lập gia tộc thứ năm – Lăng Gia. Tất nhiên, thế lực của Lăng Gia ở biên giới phía bắc Đại Sở vẫn còn. Đó cũng là lý do vì sao khi địch nhân lại xâm lăng biên giới phía bắc, hoàng đế Đại Sở phong Lăng Chấn Thiên làm đại tướng quân chinh Bắc. Còn Nam Cung Gia thì khởi nghiệp bằng việc phát triển thương hội, có thể nói tài phú của gia tộc này ở Đại Sở đều có thể đếm được trên đầu ngón tay. Thương hội Nam Cung Gia trải rộng khắp Đại Sở, nắm trong tay một nửa mạch máu kinh tế của Đại Sở. Nhưng do thiên phú có hạn, cường giả bản gia của Nam Cung Gia không nhiều, càng thiếu vắng những cường giả bất hủ Võ Hoàng tọa trấn. Đó cũng là lý do quan trọng khiến nội tình của Nam Cung Gia chưa đủ mạnh. Nhưng cũng không nên coi thường Nam Cung Gia, một vị lão tổ của Nam Cung Gia lại là một đan sư Hoàng cấp, một trong ba đan sư Hoàng cấp của toàn bộ Đại Sở. Tuy thực lực bản thân do thiên phú có hạn, kém nửa bước nữa không đột phá được bất hủ Võ Hoàng cảnh giới, nhưng sức hiệu triệu của lão tại toàn bộ Đại Sở rất lớn, thậm chí có thể sai khiến bất hủ Võ Hoàng làm việc cho mình. Việc gia gia Lăng Vũ đột phá được đến bất hủ Võ Hoàng cảnh giới cũng có một phần công lao của đan sư Hoàng cấp này. Mẹ của Lăng Vũ xuất thân từ Nam Cung Gia, thân phận vô cùng tôn quý, là em gái ruột của gia chủ Nam Cung Gia đương nhiệm. Bà cũng là một Vương Cấp Đan sư, võ đạo cũng đạt tới nửa bước Võ Vương cảnh giới… “20.000 kim tệ!” Sở Linh Nhi lại tăng giá. Lần này nàng đã xin được từ phụ hoàng 30.000 kim tệ. “21.000 kim tệ!” Gã trung niên dâm ô lại tăng thêm một ngàn kim tệ. Đây cũng đã đến cực hạn của hắn rồi. Đáng giận, con hồ ly này có lẽ không có duyên với hắn rồi. Tức giận, hắn ra sức vồ vào một thứ đồ vật mềm mại trong tay. “Đáng ghét!” Một nữ tử đập vào gã trung niên dâm ô...... “25.000 kim tệ!” Sở Linh Nhi ngạo kiều hét lên. “30.000 kim tệ!” Lúc này trong rạp số 2, thanh niên Thượng Quan Cô Trần lại một lần nữa ra tay. Trong rạp Địa cấp số 1, “Ai da, một lần tăng thêm 5000 kim tệ.” Sở Linh Nhi có chút xấu hổ nhìn sư phụ mình. “Hay là, sư phụ...” Sở Linh Nhi kéo áo sư phụ, đôi mắt to long lanh nhìn nàng. “Cho ngươi nè.” Sư phụ bất đắc dĩ nhìn Sở Linh Nhi, đưa cho nàng 10.000 kim tệ. “Cảm ơn sư phụ. Ta biết sư phụ thương ta nhất mà.” Sở Linh Nhi nũng nịu nói với sư phụ. “40.000 kim tệ.” Sở Linh Nhi lấy toàn bộ kim tệ mình có được ra để tăng giá... “40.000 kim tệ!” Trong nháy mắt, toàn bộ sân đấu ồn ào hẳn lên. 40.000 kim tệ đổi thành ngân tệ chính là 400 triệu ngân tệ đó. Hoàng thành tuy là trung tâm của Đại Sở, nhưng mọi người bình thường vẫn chủ yếu dùng ngân tệ để giao dịch. Mười đồng ngân tệ đã đủ cho một gia đình bốn người bình thường ở hoàng thành chi tiêu một ngày. 400 triệu ngân tệ tương đương với chi tiêu nửa năm của một gia tộc nhị lưu. Nghe thấy mức giá này. Ngay cả nữ tử ở trên sân đấu cũng không khỏi nhìn về phía gian phòng của Sở Linh Nhi. “40.000 kim tệ! Còn vị đại nhân nào muốn ra giá nữa không?” Trong rạp Địa cấp số 2, “Công tử! Còn muốn tăng giá nữa không?” Thị nữ bên cạnh Thượng Quan Cô Trần cẩn thận hỏi. “Chết tiệt, ra!” “Lại thêm 10.000 xem ai dám tranh với ta.” Sắc mặt của Thượng Quan Cô Trần đã vô cùng khó coi, việc này đã vượt quá dự tính của hắn quá nhiều. “50.000 kim tệ!” Đây là toàn bộ số tiền tích cóp của hắn. “Lại có người tăng giá, việc này đã vượt qua cả giá trị thật của con hồ ly rồi. Nói thế nào thì nó vẫn chỉ là Yêu Tướng thôi mà. 50.000 kim tệ đã có thể mời được một Võ Tôn lăng không về hộ vệ rồi.” Một trung niên lên tiếng. “Đúng vậy đó! Mấy vị đại nhân này, thật là…” Một nam tử gầy gò nói, tất nhiên hắn không dám nói hết ra. “Đáng ghét, lại có người tranh giành với bổn công chúa.” Sở Linh Nhi nhíu mày, tức giận nói. “Được rồi Linh Nhi, đừng tăng giá nữa. Mức giá này đã vượt quá giá trị thật của nàng rồi. Vừa nãy vi sư lại dùng thần thức cẩn thận quan sát con hồ ly đó, nó là một con ngụy Tam Vĩ Linh Hồ. Lúc nãy lại quá mức kích phát huyết mạch chi lực trong cơ thể, khiến cơ thể đã có ám thương, tổn thương bản nguyên. Nếu không có cơ duyên lớn thì cả đời này cũng không còn tiềm năng đột phá đến Yêu Vương cảnh giới nữa. Tương lai, nó cũng không giúp gì được nhiều cho ngươi.” Sư phụ cẩn thận giải thích với Sở Linh Nhi. “Vâng ạ, sư phụ.” Sở Linh Nhi nghe sư phụ nói như vậy thì không tăng giá nữa, tất nhiên hiện tại trong tay nàng cũng không còn tiền nữa. Nhưng vẫn tò mò muốn biết, ai có thể đập xuống con hồ ly này. “50.000 kim tệ!” “Còn vị đại nhân nào muốn tăng giá nữa không?” Nữ tử thấy không ai tăng giá, liền lên tiếng. “50.000 lần thứ nhất!” “50.000...” Nữ tử còn chưa dứt lời. “60.000 kim tệ!” Một giọng non nớt vang lên.... Cái gì 60.000? Có lầm không vậy? Đây là lần thứ mấy mà sân đấu trở nên sôi sục ngày hôm nay rồi? Hôm nay có phải đại hội đấu sừng đẫm máu đâu chứ? Một con hồ ly Yêu Tướng cảnh lại có giá 60.000 kim tệ sao? Kinh khủng vậy? Ngay cả nữ tử trên đấu trường cũng ngây ra. 60.000, lại có người tăng giá. Mỗi lần nhân vật bị đập xuống, nàng đều có phần trăm, hôm nay nàng là gặp may lớn sao? Trong rạp Địa cấp số 2. “Bành!” “Chết tiệt! Rốt cuộc là ai!” Thượng Quan Cô Trần đập mạnh xuống bàn, khí huyết quanh thân cuộn trào. “Vương lão, ông dùng thần thức tìm xem là ai đang đối nghịch với ta.” Thượng Quan Cô Trần lộ vẻ sát ý, nói với một lão nhân mặc áo đen bên cạnh. “Vâng, thưa thiếu gia.” Lão nhân vận công pháp, phân ra một tia thần hồn hướng về phía gian phòng của Lăng Vũ tìm kiếm. Võ giả Võ Tôn luyện thần hồn thần thức phóng đại, có thể bay lượn trên không… Trong bao sương Địa cấp số 7. “Hừ! Muốn chết!” Tiêu Chiến cảm nhận được sự dao động thần thức, lập tức vận dụng thần thức của mình đánh trả đối phương, một chút liền vùi dập nó. Tiêu Chiến tuy rằng chưa đột phá đến Võ Tôn cảnh giới lăng không, nhưng thực lực bản thân có thể so sánh với cường giả Võ Tôn hai ba tầng. Hắn không phải là không đột phá được Võ Tôn cảnh giới, mà là luôn muốn xây vững nền tảng, rèn luyện thần hồn. Võ Tôn cảnh giới là ranh giới của Võ Đạo, thần hồn rèn luyện càng hoàn mỹ, sau khi đột phá thực lực cũng càng mạnh. “Tiêu tướng quân, sao vậy?” Lăng Vũ thấy Tiêu Chiến khác lạ liền hỏi. “Thiếu chủ, có người muốn xem trộm chúng ta. Bị ta đánh tan sợi thần hồn kia rồi.” Tiêu Chiến đáp. “Tiêu tướng quân, có thể phát hiện hắn đến từ thế lực nào không?” Lăng Vũ hỏi. “Có chút giống khí tức của Thượng Quan Gia.” “Thượng Quan Gia, một trong năm đại gia tộc của hoàng triều. Hừ hừ, rất tốt!” Lăng Vũ khẽ liếc mắt. Âm thầm ghi nhớ chuyện này, đợi khi thực lực của mình tăng lên, nhất định sẽ tự mình đi tìm chúng tính sổ. “Lăng Gia Tứ đại tướng quân, Tiêu Chiến!” Lão nhân mặc áo đen lảo đảo thân thể, khí tức có chút bất ổn, một phần thần hồn bị vùi dập gây tổn thương rất lớn đến ông ta. “Lăng Gia! Lại thêm kẻ thù. Hừ!” Thượng Quan Cô Trần hung hăng nói. “Thiếu gia, Chấn Vương Lăng Gia mấy năm trước đột phá đến bất hủ Võ Hoàng, trở thành một đời đại năng. Chúng ta tốt nhất không nên trêu chọc cho thỏa đáng.” Lão nhân áo đen nhắc tới Lăng Chấn Thiên mà da đầu tê rần, đó là tồn tại đã từng giết Võ Hoàng đó, ông ta chỉ cần hắt hơi cũng đủ chết. “Chẳng phải chỉ là một Võ Hoàng thôi sao? Thượng Quan Gia ta cũng đâu phải là không có. Lần này chịu thiệt, ta sớm muộn gì cũng tìm lại.” Thượng Quan Cô Trần coi thường. Lão nhân áo đen lắc đầu, không nói gì thêm… Trên sân đấu, “Còn vị đại nhân nào muốn tăng giá không?” “Không còn sao?” Nữ tử thấy không ai tăng giá thêm, liền lên tiếng. “60.000 kim tệ lần thứ nhất!” “60.000 kim tệ lần thứ hai!” “60.000 kim tệ lần thứ ba!” “Bành!” Một tiếng, nữ tử gõ chiêng đồng trong tay. “Thành giao!” “Chúc mừng quý khách bao sương Địa cấp số 7 đã đập xuống được hồ nữ Hồ Mị Nhi!” Nữ tử mỉm cười nhìn về phía bao sương Địa cấp số 7.