Triệu Hoán Vạn Giới Thần Ma Tranh Bá

Chương 226 vạn thú dãy núi nhất thống, ám huyết cấm khu......

Chương 226: Thống nhất vạn thú dãy núi, ám huyết cấm khu......Sở Hợp gặp Sở Chiến sau khi diệt sát Âm Địa, cười nhẹ. “Tên đầu già Chiến này ngược lại là nhanh chóng.” Hắn lập tức điều động chân chính lực lượng trong cơ thể, ánh mắt nhìn về phía mười vị Võ Thánh bị hắn làm thương hại. “Tốt, ta đã chơi chán, đã đến lúc đưa các ngươi lên đường!” “Thiên khung thần quyền!” Sở Hợp khẽ quát một tiếng, nắm đấm như lưu tinh xé gió, mang theo thế lôi đình vạn quân, xông thẳng lên trời, lập tức nặng nề rơi vào người mười vị Võ Thánh kia. “Không ——!” Võ Thánh bọn họ không có sức chống cự, bị nguồn lực lượng này vô tình nuốt chửng, tính mạng của bọn hắn như sao băng tan vỡ, trong khoảnh khắc đã ảm đạm tiêu biến. “Giải quyết!” Sở Hợp cười. Lập tức, hắn liền đến bên cạnh Sở Chiến, khinh miệt liếc nhìn kẻ bại trên chiến trường, sau đó nói: “Đi thôi! Bọn người Âm Tông này, hoàn toàn không phải đối thủ của ngươi và ta.” “Không, Âm Tông này không đơn giản!” Sở Chiến thấp giọng nói, “Vừa rồi công pháp huyết tế của Chuẩn Đế kia, tựa hồ là công pháp của Âm Dương Giáo đã bị tiêu diệt!” Sở Hợp nghe vậy, sắc mặt trong nháy mắt trở nên khó coi, hắn khó có thể tin hỏi: “Cái gì! Âm Dương Giáo? Sao có thể! Bọn chúng chẳng phải đã bị tiêu diệt hoàn toàn rồi sao? Hơn nữa Đại Đế của bọn chúng còn bị lão tổ Đại Đế Sở Tộc ta tự mình tiêu diệt kia mà!” Sở Chiến trả lời khẳng định: “Không sai, cái huyết tế chi pháp đó chính là huyết tế chi pháp của Âm Dương Giáo.” Hắn hồi tưởng lại trận chiến vừa rồi, sự phán đoán trong lòng càng ngày càng rõ ràng. Sở Hợp trầm tư một lát, sau đó bày tỏ nỗi lo lắng của mình: “Nếu đúng như vậy thì phiền toái rồi! Cái Âm Tông này chỉ sợ thật sự là truyền thừa của Âm Dương Giáo. Chết tiệt! Lần này phiền phức rồi!” Sở Chiến trầm tư một hồi, nghĩ đến thực lực của mình cùng Lăng Vũ nói ra: “Không sao, bây giờ ngươi và ta đều đã đến cảnh giới Chuẩn Đế ba bước, lúc đại thế giáng lâm, dựa vào Đế Đan đều có thể bước vào cảnh giới Đại Đế. Huống hồ đừng quên chúng ta bây giờ là người Đại Hạ.” Sở Hợp nghe vậy, sửng sốt một chút, sau đó đột nhiên cất tiếng cười to: “Ha ha ha ha ha! Đúng vậy, Đại Hạ! Sở Tộc ta cũng là người Đại Hạ!” Bây giờ hắn đã vô cùng rõ ràng sự khủng khiếp của Đại Hạ, Lăng Vũ tùy tiện đã đưa cho hắn và Sở Chiến hai viên Đế Đan trân quý này. Lúc hắn đột phá đến cảnh giới Chuẩn Đế ba bước, hắn đã từng tận mắt thấy Tử Đồng bên cạnh Lăng Vũ. Khoảnh khắc đó, hắn cảm nhận được một loại uy áp quen thuộc, tựa như năm xưa Sở Tộc ở thời kỳ đỉnh phong Đông Châu, khi đối mặt với khí thế của Đại Đế lão tổ. Cảm giác này khiến hắn hiểu rõ sâu sắc, thực lực của Đại Hạ đã vượt xa tưởng tượng của bọn hắn, mà Sở Tộc bọn hắn, đã trở thành một phần tử của vận mệnh cường đại này. Sở Chiến khẽ gật đầu, hai người liền quay người bay về phía Sở Thành....... Tại khu vực trung tâm của vạn thú dãy núi, tồn tại một mảnh khu vực tử vong bị khí huyết sát ám bao phủ, đất đai trong phạm vi mấy chục vạn dặm đều bị sức mạnh tà ác này thẩm thấu. Nơi này là cấm khu của vạn thú dãy núi —— ám huyết cấm khu, tất cả các chủng tộc sinh sống ở dãy núi này đều kiêng kị nó, không ai dám vượt qua giới hạn một bước. Khí huyết sát như vô số oan hồn nguyền rủa, tràn ngập trong không khí, khiến người nghe thấy đã biến sắc. Ở vùng đất bị nguyền rủa này, dấu hiệu của sự sống biến mất gần như không còn, chỉ còn lại sự tĩnh mịch và khủng bố. Hôm nay, hai bóng người đột nhiên xuất hiện ở ranh giới của ám huyết cấm khu. Một người là một thanh niên tuấn tú mặc đồ đen, khí chất cao quý và thần bí. Người còn lại là một tuyệt thế giai nhân mặc đồ tím, khí chất của nàng tuyệt thế phát ra một sức mạnh kinh khủng. Hai người này, chính là Lăng Vũ và Tử Đồng. Sau khi Hồ Mị Nhi được lên ngôi Nữ hoàng của tộc Bạch Hồ, Lăng Vũ liền chỉ thị nàng hạ lệnh cho tộc Hồ phát động một trận chiến tranh thống nhất tất cả các chủng tộc của vạn thú dãy núi. Để đảm bảo chiến thắng cho tộc Hồ, Lăng Vũ giao những thuộc hạ đắc lực của hắn là Tinh Hồn, Xích Luyện và Thiếu Ti Mệnh cho Hồ Mị Nhi, để bọn họ phục vụ cho nàng, nghe theo chỉ huy của nàng. Mà các Chuẩn Đế của vạn thú dãy núi trừ tộc Hồ đều bị Tử Đồng bên cạnh Lăng Vũ diệt sát toàn bộ. Dưới thế công mãnh liệt của tộc Hồ, các chủng tộc của vạn thú dãy núi hoặc là lựa chọn thần phục, hoặc là gặp phải vận mệnh bị đồ sát. Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, Hồ Mị Nhi đã thành công thống nhất vạn thú dãy núi, sự thống trị của nàng diễn ra nhanh chóng và quyết đoán, không một chủng tộc nào có thể chống cự lại gót sắt của tộc Hồ, giờ khắc này Hồ Mị Nhi đã trở thành Nữ hoàng của tất cả Yêu tộc ở vạn thú dãy núi. Còn Lăng Vũ thì đến cấm địa của tộc Hồ, gặp gỡ lão tổ Nữ Đế tộc Hồ. Lăng Vũ không chút do dự, hắn tặng Đế Đan quý giá cho Nữ Đế tộc Hồ. Vị Nữ Đế lão tổ kiến thức rộng rãi này, trước sự hào phóng và sức mạnh của Lăng Vũ, cũng không khỏi sinh lòng kính trọng, cuối cùng lựa chọn thần phục hắn. Từ miệng của Nữ Đế lão tổ, Lăng Vũ biết được một bí mật động lòng người: Ở sâu trong vạn thú dãy núi, ẩn giấu một nơi khủng bố tên là ám huyết cấm khu. Bản thân Nữ Đế lão tổ là người đầu tiên sống sót đi ra khỏi vùng đất tử vong kia, nàng đã thu được sức mạnh và cơ duyên vô song ở nơi đó. Nhờ vậy mà chỉ trong vài trăm năm, nàng đã lột xác từ một Yêu Vương trở thành cao thủ đệ nhất của vạn thú dãy núi. Vì thế mà bộ tộc Bạch Hồ của nàng cũng vinh dự trở thành hoàng tộc đứng đầu trong dãy núi. Sau khi nghe lời của Nữ Đế lão tổ, trong mắt Lăng Vũ lóe lên vẻ hưng phấn. Hắn quyết định để Tử Đồng cùng hắn đi thăm dò ám huyết cấm khu thần bí này. “Nơi đó, chính là ám huyết cấm khu mà Nữ Đế Bạch Hồ đã nói!” Giọng nói của Lăng Vũ mang theo một tia rung động, ánh mắt của hắn xuyên qua màn sương phía trước, nhìn chằm chằm vào khu vực bị khí huyết sát tàn phá. “Đúng vậy, công tử!” Tử Đồng đáp lời, giọng nói của nàng trầm thấp mà kiên định. Ánh mắt của nàng cũng hướng theo Lăng Vũ, tập trung vào cấm khu kia, nơi hiểm nguy và thần bí khiến nàng cảm nhận được một nỗi ngưng trọng đã lâu. Tuy nhiên, trong bầu không khí ngưng trọng này, huyết mạch Tướng Thần trong cơ thể Tử Đồng lại âm thầm sôi trào, dường như nhận được sự tác động của một sức mạnh thần bí nào đó. Nàng có thể cảm thấy, ở sâu trong cấm khu này, ẩn chứa một điều gì đó huyền bí đặc thù có ý nghĩa với huyết mạch của nàng. “Sao vậy Tử Đồng?” Lăng Vũ chú ý tới vẻ khác thường của Tử Đồng. “Công tử, ta có thể cảm nhận được, trong ám huyết cấm khu này có một loại sức mạnh có thể giúp ta tăng cao tu vi, đạt tới một cảnh giới mới.” Tử Đồng trả lời, trong giọng nói mang theo một tia hưng phấn không kìm nén được. “Thật sao? Đây thật sự là một bất ngờ!” Lăng Vũ mỉm cười đáp lại. Hắn vô cùng rõ ràng tu vi của Tử Đồng đã đạt tới cảnh giới Đại Đế viên mãn, chỉ là vì quy tắc thiên địa hạn chế mà không thể hoàn toàn phát huy năng lực. Nhưng theo quy tắc suy yếu, Tử Đồng đã có thể dần dần vận dụng sức mạnh cấp bậc Đại Đế, đó cũng là lý do nàng có thể dễ dàng đánh bại những kẻ địch cấp Chuẩn Đế. Nghĩ đến những bảo vật có thể giúp Tử Đồng tăng cao tu vi, lòng Lăng Vũ cũng tràn đầy mong đợi. “Tử Đồng, chúng ta đi thôi, tiến vào ám huyết cấm khu!” Lăng Vũ nói với Tử Đồng. “Vâng, công tử!” Tử Đồng đáp lời. Hai người không hề do dự, cùng nhau bước về phía trước, tiến vào cấm khu bị khí huyết sát bao phủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận