Triệu Hoán Vạn Giới Thần Ma Tranh Bá

Chương 469 đánh bại Thương Đế!......

Chương 469 đ.á.n.h bại Thương Đế!......Huyền Minh nhìn chằm chằm Lăng Vũ, cặp mắt của hắn hiện ra tử quang, đó là tử cực tinh thần đồng tử, một loại có thể nhìn rõ hư ảo, thậm chí nhìn thấu so với hắn tu vi cao hơn một tầng cường giả thần bí đồng thuật. Nhưng mà, lần này, tâm thần của hắn không tự chủ được chấn động một cái. Bởi vì khi hắn ý đồ dùng tử cực tinh thần đồng tử đi quan sát Lăng Vũ, tầm mắt của hắn lại bị một mảnh hồng trần chi vụ ngăn cản, vô luận hắn cố gắng như thế nào, đều không thể xem thấu tầng mê vụ kia. “Làm sao có thể?” Huyền Minh trong lòng chấn kinh, “Cái này Đại Hạ Thánh Đế, ta càng không có cách nào xem thấu? Chẳng lẽ hắn đã ở trên con đường Thái Ất Tán Tiên, đi xa đến vậy rồi?” Sau khi chấn kinh, ánh mắt Huyền Minh rất nhanh khôi phục bình tĩnh, nhếch miệng mỉm cười. Lăng Vũ cường đại đối với hắn mà nói là một sự giúp đỡ lớn. Chỉ có Lăng Vũ đủ cường đại, hắn đầu nhập Đại Hạ mới có thể nhận được càng lớn hồi báo. Huyền Minh trong lòng bắt đầu nảy ra kế hoạch mới, chuẩn bị trong tương lai sẽ càng tốt hơn vì Đại Hạ hiệu lực, đồng thời cũng vì tương lai của mình trải đường. Ngay sau đó, Huyền Minh chuyển hướng Thương Đế, trong mắt mang theo vẻ trêu tức. Mà lúc này Thương Đế, ánh mắt cũng bị Lăng Vũ hấp dẫn, sắc mặt của hắn âm trầm đến đáng sợ, trong lòng âm thầm suy nghĩ: “Cỗ khí thế này cường đại như vậy, người này là thần thánh phương nào? Người kia gọi hắn là Thánh Đế, chẳng lẽ hắn chính là người phía sau?” Thương Đế suy nghĩ phân loạn, ánh mắt của hắn chuyển hướng Huyền Minh, vừa vặn bắt được ánh mắt hài hước kia của Huyền Minh, trong lòng lập tức sáng tỏ, “Đáng c.h.ế.t, cái tên Huyền Minh này! Xem ra hắn đã hiệu trung quy thuận với người này rồi!” Trên hư không giữa không trung, Lăng Vũ đối với thiên Yêu hoàng trầm giọng nói ra: “Đứng lên đi!” “Dạ! Thánh Đế!” Thiên Yêu hoàng cung kính đứng dậy, đi vào trước người Lăng Vũ. Ngay sau đó, hắn liền đem mọi chuyện đã xảy ra toàn bộ kể chi tiết cho Lăng Vũ nghe. Lăng Vũ nghe xong, bước ra một bước, trong nháy mắt đã tới ngay phía trước Thương Đế cùng Huyền Minh. Hắn giáng lâm, như là Thái Sơn áp đỉnh, khiến không khí chung quanh lập tức trở nên ngưng trọng. “Bái kiến, Thánh Đế!” Huyền Minh có chút khom người, chắp tay hành lễ, trong giọng nói tràn đầy kính ý. Lăng Vũ ánh mắt tản mát ra kim quang, chỉ là thoáng nhìn, liền nhìn rõ tu vi cảnh giới cùng thể chất của Huyền Minh. “Huyền Đế, rất không tệ, lựa chọn của ngươi vô cùng chính xác.” Lăng Vũ thanh âm bình thản, “Đợi đến khi trở lại Đại Hạ, bản đế sẽ phong ngươi làm quan chức tại Đại Hạ, đồng thời sẽ trợ giúp ngươi tiến vào cảnh giới Thái Ất Tán Tiên.” Huyền Minh nghe vậy, trong lòng lập tức tràn đầy vui sướng. Đối với chức quan hắn còn không thế nào quan tâm, nhưng có thể tiến vào cảnh giới Thái Ất Tán Tiên, đây chính là lực hấp dẫn cực lớn đối với hắn. Hắn bái thật sâu Lăng Vũ, biểu đạt lòng cảm kích của mình: “Đa tạ, Thánh Đế!” Lăng Vũ nhẹ gật đầu, ra hiệu Huyền Minh lui ra. Huyền Minh hiểu ý, liền lui đến phía sau Lăng Vũ, đứng bình tĩnh. Thương Đế bình phục một chút tâm thần, thở ra một hơi thật sâu, sau đó mắt lạnh nhìn Lăng Vũ, ngữ khí lạnh như băng hỏi: “Các hạ, chính là Đại Hạ chi chủ phải không?” Lăng Vũ trả lời thản nhiên tự nhiên, thanh âm bình tĩnh như trước: “Bản đế chính là Đại Hạ thánh triều Thánh Đế —— Lăng Vũ! Hôm nay đến đây, chính là muốn thu phục Trung Thổ Tây Bộ!” Trong giọng nói của Lăng Vũ để lộ ra sự tự tin mạnh mẽ, đối với những cường giả không đến cảnh giới Thái Ất Tán Tiên, hắn đã không còn coi là uy hiếp. “Ha ha ha ha ha ha ha!” Thương Đế nghe vậy, đột nhiên cất tiếng cười to, trong tiếng cười mang theo một tia cuồng ngạo cùng khinh thường: “Đại Hạ chi chủ? Bản đế chẳng cần biết ngươi là ai, lai lịch ra sao, Trung Thổ Tây Bộ này chỉ có một tiếng nói, đó chính là thương khung điện! Mà Tây Bộ này cũng chỉ có thể thuộc về thương khung điện!” Thương Đế tràn đầy phẫn nộ cùng khiêu khích, hiển nhiên không có ý định tùy tiện khuất phục trước uy thế của Lăng Vũ. “Không biết tự lượng sức mình! Xem ra bản đế hẳn là phải tru sát một vị nửa bước Thái Ất Tán Tiên!” Ngữ khí Lăng Vũ đột nhiên trở nên âm lãnh, đối với kiểu người không muốn khuất phục như Thương Đế, hắn biết việc thu phục sẽ vô cùng phiền phức. Bởi vậy, Lăng Vũ quyết định trực tiếp khai thác thủ đoạn tru sát. Một mặt, đánh giết Thương Đế xong, có thể đem hắn luyện chế thành khôi lỗi, từ đó thu được điểm sát lục; mặt khác, đây cũng là một cơ hội triển lãm thực lực cá nhân thực tế, có thể khiến Huyền Minh càng thêm vui vẻ phục tùng. “Nói khoác mà không biết ngượng.” Thương Đế giận dữ, “Ngươi trước tiên nếm thử một quyền của bản đế!” Lời còn chưa dứt, thân hình Thương Đế khẽ động, trong nháy mắt xuyên qua hư không, một quyền thẳng đến Lăng Vũ mà đi. Một quyền này Thương Đế không hề giữ lại, đối mặt Lăng Vũ hắn cũng không dám có chút lơ là, nhất định phải toàn lực ứng phó. Quyền phong của hắn gào thét, xé rách hư không, mang theo một cỗ khí tức bá đạo không gì sánh kịp. Chỉ là khi nắm đấm sắp công kích tới Lăng Vũ, Lăng Vũ nhếch miệng nở một nụ cười châm chọc, thân hình trong nháy mắt hóa thành huyễn ảnh. Tốc độ nhanh chóng, khiến cho người ta cảm giác không đến. “Tốc độ này!” Thương Đế một kích không thể thành công, trong lòng kinh hãi. Nhưng mà, còn chưa kịp chờ hắn phản ứng, một bàn tay che khuất cả bầu trời đã hướng về hắn đánh tới. Bàn tay này phảng phất đến từ trên chín tầng trời, mang theo một cỗ uy áp không thể nào kháng cự, thẳng đến chỗ Thương Đế mà đến. Trong mắt Thương Đế lóe lên vẻ kinh hoảng, nếu bị trúng một chưởng này, chính mình sẽ bị trọng thương. “Thương thiên Bá Thể - thiêu đốt!” Thương Đế nổi giận gầm lên một tiếng, trực tiếp toàn lực thúc giục Thương thiên Bá Thể của mình. Tất cả huyết dịch màu vàng trong cơ thể điên cuồng lưu động vận chuyển, da thịt xuất hiện những đường vân màu vàng, toàn bộ thân hình cũng tăng nhanh tốc độ bành trướng, trong chớp mắt đã tăng tới độ cao vạn dặm. “Rống! Rống! Rống!” Thương Đế bạo hống, âm thanh truyền khắp toàn bộ hư không, làm cho hư không rung chuyển. Sau đó hai tay toàn lực chống lên, chống cự cự chưởng đang đánh tới. Hai tay Thương Đế chống cự ở trên cự chưởng, lập tức cảm nhận được vô tận lực lượng dồn ép về phía hai tay, lực lượng kia làm cho hai tay hắn oằn lên. “A a a a a a!” Thương Đế đau đớn kêu to, thương khung bá đạo vận chuyển tới cực hạn, hai tay phát ra kim quang chói mắt, đường vân màu vàng lan ra kín hai tay, tạo thành một vòng phòng hộ màu vàng, ngăn cản áp lực từ cự chưởng. Thân thể hắn trở thành một tôn cự nhân màu vàng, cùng cự chưởng của Lăng Vũ chống lại. Nhưng mà, một chưởng này của Lăng Vũ ẩn chứa lực lượng quá mức khổng lồ, cho dù là Thương Đế toàn lực thúc giục Thương thiên Bá Thể, cũng khó có thể hoàn toàn ngăn cản. Hai tay Thương Đế bắt đầu phát ra âm thanh không chịu nổi gánh nặng, xương cốt dường như lúc nào cũng có thể vỡ tan. Khuôn mặt của hắn bởi vì đau đớn mà vặn vẹo, khóe miệng không ngừng có từng ngụm từng ngụm máu tươi màu vàng phun ra, bàn tay khổng lồ kia đã làm tổn thương bản nguyên của hắn. Oanh! Một tiếng vang thật lớn, Thương Đế khó chống cự được cự chưởng của Lăng Vũ, bị nó đánh mạnh xuống. Thân thể của hắn trực tiếp bị đánh bay mấy chục vạn dặm, từ hư không quăng thẳng xuống dưới. Cùng lúc đó, thân thể của hắn cũng đang trong quá trình trở lại bình thường, thân thể đã bành trướng tới cực hạn trong nháy mắt đã trở về hình dáng ban đầu. Thân thể Thương Đế xẹt qua một đường vòng cung trên không trung, giống như sao băng rơi xuống, mang theo vệt đuôi máu màu vàng, lộ ra vô cùng thê lương. Thương thiên Bá Thể tuy cường đại, nhưng trước mặt lực lượng của Lăng Vũ, lại có vẻ quá yếu ớt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận