Triệu Hoán Vạn Giới Thần Ma Tranh Bá

Chương 15 Đại Sở Hoàng Đế

Chương 15 Đại Sở Hoàng Đế Lăng Vũ nhìn về phía người thống trị cao nhất của Đại Sở hoàng triều này. "Hệ thống, xem xét Đại Sở Hoàng Đế bảng" "Đốt! Đại Sở Hoàng Đế bảng số liệu load thành công. Nhân vật: Sở Vân, Đại Sở hoàng triều đương kim Đại Đế. Chủng tộc: Nhân tộc. Tu vi: Võ Vương cảnh giới đại viên mãn. Tuổi tác: 96 tuổi. Độ thiện cảm: 50" Tiếng máy móc vang lên trong ý nghĩ của Lăng Vũ. "Võ Vương cảnh giới đại viên mãn, cũng không tệ lắm. Đến là tuổi tác cùng phụ thân không sai biệt nhiều. Xem ra thiên phú cũng cực mạnh. Đương nhiên không thể so với mình cái đồ treo Vương tướng này được." Sau đó Lăng Vũ cùng lão thái giám đi đến trước mặt hoàng đế, hành lễ tham kiến. Đương nhiên Lăng Vũ cũng không có quỳ xuống hành lễ, chỉ hơi khom người. Người tu luyện Đại Sở, tu luyện tới Võ Vương có thể gặp vua không quỳ. Ngũ đại gia tộc dòng chính cũng có đặc quyền này. Hoàng đế mỉm cười bảo bọn họ đứng dậy, sau đó nói với Lăng Vũ: "Hiền chất, ngươi đã đến rồi, trẫm đã đợi ngươi lâu lắm rồi." "Để bệ hạ đợi lâu, Thảo Dân vẫn luôn bế quan tu luyện. Mong bệ hạ thứ lỗi." Lăng Vũ nói không kiêu ngạo không tự ti. "Dễ nói, dễ nói." Đại Sở Hoàng Đế Sở Vân cởi mở cười. Sở Vân Hoàng Đế quay sang lão thái giám, nói: "Ban thưởng ghế ngồi." Lão thái giám lập tức bày ra ghế ngồi, Lăng Vũ cùng hoàng đế ngồi đối diện nhau. "Đi xuống đi! Ta cùng hiền chất này tâm sự." Sở Vân nói với lão thái giám. "Vâng! Bệ hạ, nô tài cáo lui." Lão thái giám sau khi hành lễ liền quay người rời đi. "Hiền chất năm nay 15 tuổi rồi nhỉ. Thời gian thoi đưa thật, chớp mắt ngươi đã lớn như vậy. Khi còn bé ta còn ôm qua ngươi đây." Sở Vân cảm thán nói. "Đúng vậy ạ, bệ hạ!" Lăng Vũ đáp lời. "Tốt, người ngoài không ở đây ngươi cũng không cần gọi ta bệ hạ, cứ gọi ta Sở bá bá là được." Nói xong cũng kể cho Lăng Vũ nghe chuyện giữa hắn và phụ thân Lăng Vũ. "Lúc còn trẻ, khi đó ta còn chưa phải là Đại Sở Hoàng Đế. Ta và phụ thân ngươi là huynh đệ vô cùng tốt! Khi đó chúng ta được xưng là Đại Sở song kiêu, xưng bá thế hệ trẻ tuổi Đại Sở. Ép toàn bộ tu sĩ trẻ tuổi Đại Sở không ai dám ra mặt." Sở Vân nói đến đây, trong mắt thoáng hiện một tia hoài niệm. Hắn tiếp tục nói: "Những ngày đó, chúng ta tung hoành trong giới tu luyện Đại Sở hoàng triều, trở thành mục tiêu ngưỡng mộ của vô số anh hùng hào kiệt. Đáng tiếc, thời gian thoi đưa, trong nháy mắt đã qua rất nhiều năm. Phụ thân ngươi trở thành đại tướng quân Đại Sở, ta cũng gánh vác trọng trách thủ hộ Đại Sở, trở thành hoàng đế Đại Sở." "Thôi không nói nữa, hiền chất, bây giờ ngươi bế quan kết thúc có tính toán gì không?" Sở Vân nhìn Lăng Vũ hỏi. "Sở bá bá, con còn chưa nghĩ kỹ, đang tính đi ra ngoài lịch luyện, nhưng chưa nghĩ ra địa điểm. Dù sao cũng không thể cứ ở mãi trong nhà được." Lăng Vũ đáp. "Cũng phải, hay là con đi Huyền Nữ Tông tìm Linh Nhi đi. Hai đứa đính hôn mười năm rồi, còn chưa gặp mặt lần nào. Linh Nhi nhà ta cũng rất muốn gặp vị hôn phu này của nó. Ha ha ha!" Sở Vân nửa đùa nửa thật nói. "À, cái này..." Lăng Vũ cười ngượng ngùng, không biết phải đáp sao. Nói thật hắn vẫn chưa nghĩ ra làm sao đối mặt với vị hôn thê chưa từng gặp mặt này. Hơn nữa bây giờ hắn còn không muốn vướng bận tình trường, việc cấp bách bây giờ là thành lập thế lực cho riêng mình. Sở Vân nhìn dáng vẻ đắn đo của Lăng Vũ, nói: "Ha ha ha! Tùy các con, chuyện tình cảm của người trẻ tuổi các con cứ tự bồi dưỡng đi. Nhưng điều kiện trước tiên là con không được làm cho Linh Nhi nhà ta phải chịu thiệt, nếu không ta cũng không tha cho con." "Đúng rồi, hiền chất con có biết gia gia con dặn con bế quan xong tới gặp ta, có dụng ý gì không?" Sở Vân nhìn Lăng Vũ với ánh mắt đầy thâm ý. "Con thật không biết. Sở bá bá có chuyện gì sao?" Lăng Vũ nghi ngờ hỏi. Sở Vân không trả lời mà lại hỏi Lăng Vũ một câu khác. "Hiền chất, con có biết Huyền Nguyên Đại Lục này lớn bao nhiêu không? Phạm vi thế lực phân chia ra sao?" "Sở bá bá, con thật không dám giấu, con thật sự không rõ mấy cái này. Con chỉ biết Đại Sở hoàng triều của chúng ta, chia làm tứ đại cảnh, Cửu Châu, 36 quận." Lăng Vũ ngượng ngùng nói. Cũng không thể trách Lăng Vũ kiến thức nông cạn, dù sao hắn mới đến thế giới này 15 năm. Còn chưa đi khỏi hoàng thành Đại Sở, hiểu được chuyện trong Đại Sở cũng đã là không tệ rồi. "Cũng đúng, vậy hôm nay ta sẽ giới thiệu cho con về Huyền Nguyên Đại Lục này." "Huyền Nguyên Đại Lục chúng ta chia làm ngũ đại bản khối. Gồm Đông Châu, Tây Vực, Bắc Hoang, Nam Châu và Trung Thổ. Trong đó, giới tu luyện của Trung Thổ là thánh địa tu luyện của Huyền Nguyên Đại Lục, có thể nói Võ Vương đầy đường, Võ Hoàng nhiều như chó! Nơi đó có đạo thống tu luyện hoàn chỉnh, hoàn toàn không thể so với tứ đại bản khối còn lại." Nói đến đây, trên mặt Sở Vân hiện lên một tia không cam lòng. "Bốn đại bản khối còn lại chênh lệch cũng không lớn, trong đó Đông Châu đa số là thế lực vương triều, Tây Vực bị một thế lực lớn nắm trong tay, Bắc Hoang đa số là Man tộc và Yêu tộc, Nam Châu đa số là tông môn thế lực. Mà Đại Sở hoàng triều của chúng ta nằm ở phía đông bắc Đông Châu, một mình khống chế một cảnh, đương nhiên cái Đông Châu này có gần vạn cảnh." Nói đến đây, Sở Vân lại thở dài một tiếng. "Cái gì?" Nghe đến đây, Lăng Vũ cũng kinh hãi, Huyền Nguyên Đại Lục này quá lớn đi. Quốc thổ của Đại Sở này cũng tương đương với Hoa Hạ quốc trên Lam Tinh kiếp trước. Mà đây chỉ là một cảnh của Đông Châu, ta dựa vào! Có thể thấy Huyền Nguyên Đại Lục này lớn bao nhiêu. "Đốt! Ký chủ không có gì phải ngạc nhiên, Huyền Nguyên Đại Lục này vẫn chỉ là một tiểu thế giới hàng ngàn mà thôi. Đối với ký chủ mà nói chỉ có thể xem như là Tân Thủ Thôn. Đừng quên ngươi còn có hệ thống ta!" Tiếng hệ thống vang lên trong thế giới tinh thần của Lăng Vũ. "Cũng phải! Bản thiếu gia có bàn tay vàng cơ mà. Trước cứ định vị mục tiêu nhỏ thôi, xưng bá Huyền Nguyên." Lăng Vũ nghe tiếng hệ thống âm thầm hạ quyết tâm. Sở Vân thấy Lăng Vũ nghe được tin này cũng chỉ chấn kinh trong nháy mắt rồi đã bình tĩnh lại. Lộ ra nụ cười hài lòng, chính mình khi vừa nghe được tin này cũng phải chấn kinh một hồi, suýt chút nữa thì đạo tâm bất ổn. Tiểu tử này định lực và đạo tâm quả thật không thể xem thường. Lập tức lại tiếp tục nói. "Đương nhiên, ở Đông Châu này Đại Sở hoàng triều của chúng ta cũng không yếu, thậm chí còn có thể tính là thượng trung các thế lực đấy. Ở trong mấy trăm vực này, Sở cảnh của Đại Sở hoàng triều có thể tính là đại vực rồi. Trong gần vạn vực có thể chia làm tiểu vực, trung vực, đại vực bình thường, đại vực đỉnh cấp và cuối cùng là vô thượng đại vực. Chỉ ở những đại vực có quy tắc hoàn thiện, mới có thể đột phá cảnh giới Võ Hoàng. Bình thường trong một đại vực sẽ có mấy cái hoàng triều, đương nhiên cũng có hoàng triều mạnh có mấy đại vực. Đại Sở hoàng triều của chúng ta không chỉ khống chế một đại vực này, mà còn có mấy trung vực và mấy chục tiểu vực thế lực phụ thuộc." Sở Vân cẩn thận nói rõ. "Vậy ở Đông Châu này thế lực phân chia như thế nào?" Lăng Vũ nghe Sở Vân giảng toàn những kiến thức hắn chưa biết, mà sau này khi mình thành lập thế lực cũng cần phải biết những điều này. Cho nên những kiến thức này có giúp ích rất lớn cho hắn. "Tiểu tử con ham học hỏi thật đấy, lòng hiếu kỳ cũng không nhỏ, coi như hôm nay Sở bá bá con dạy cho con một bài học vậy." Sở Vân thấy Lăng Vũ tò mò, cũng rất hài lòng. "Thế lực ở Đông Châu có thể chia làm năm phẩm giai. Ngũ phẩm là thế lực không nhập lưu, bình thường có một cao thủ cảnh giới võ tướng là được. Thế lực tứ phẩm phải có cường giả lăng không Võ Tôn, bình thường đều là thế gia, đương nhiên nếu có mấy Võ Tôn và có lãnh địa riêng thì có thể thành lập tông môn hoặc Hầu Quốc. Thế lực tam phẩm phải có cường giả bất diệt Võ Vương, loại thế lực này thường khống chế một cảnh, thành lập vương triều hoặc tông môn. Đương nhiên cũng có những nhất lưu thế gia được thành lập trong hoàng triều. Giống như những nhất lưu thế gia ở Đại Sở hoàng triều chúng ta. Thế lực nhị phẩm phải có đại năng bất hủ Võ Hoàng. Hoàng triều Đại Sở chúng ta chính là một trong số đó, đương nhiên Lăng gia con, với những nhà khác trong tứ đại gia tộc, còn lục đại môn phái trong Đại Sở cảnh, cũng có thể xem là thế lực nhị phẩm. Vì vậy có thể nói, thực lực tổng hợp của Đại Sở hoàng triều ở trong toàn bộ thế lực nhị phẩm đều là đỉnh cấp, hơn nữa chúng ta Đại Sở hoàng triều còn là một thượng phẩm hoàng triều. Thế lực nhất phẩm, phải có Võ Thánh động thiên Thánh Chủ. Loại thế lực này chủ yếu phân bố ở trong những vô thượng đại vực, cả Đông Châu cũng chỉ có bảy thế lực nhất phẩm. Phân biệt là tam đại thánh địa và tứ đại thánh triều."
Bạn cần đăng nhập để bình luận