Triệu Hoán Vạn Giới Thần Ma Tranh Bá

Chương 323 Chân Ma Huyền Tháp!......

Chương 323 Chân Ma Huyền Tháp!...... Lăng Nhất, Lăng Nhị, Lăng Tam và Lăng Tứ toàn thân bộc phát vô địch Thiên Đế lực lượng, trên mặt biển, kích thích từng đợt sóng lớn, phảng phất muốn làm rung chuyển toàn bộ hải vực. Gần trăm vị cường giả Ma tộc cùng bọn hắn đại chiến, những cường giả Ma tộc này tuy đông đảo, nhưng đại bộ phận chỉ ở đỉnh phong Thiên Đế và tuyệt thế Thiên Đế cảnh giới. Vô địch Thiên Đế cũng chỉ có một vị. Trong chốc lát, liền có hơn mười vị cường giả Ma tộc chết dưới tay bốn người! Đúng lúc này, vị vô địch Thiên Đế trong Ma tộc rốt cục động, thân thể trong nháy mắt biến thành một cái vòng xoáy lực lượng. Cơ bắp bành trướng, mạch máu nổi lên.“Thiên Viêm ma công!” Theo hắn gầm thét, không khí xung quanh bắt đầu vặn vẹo, nhiệt độ tăng cao kịch liệt. Xung quanh thân thể bốc lên một tầng Ma Viêm nóng bỏng, những ngọn lửa này không phải là lửa thế gian, mà là Ma Viêm của Ma tộc ẩn chứa ma lực cường đại. Ma diễm cháy hừng hực, đun sôi nước biển xung quanh. Sau đó, toàn bộ thân hình hóa thành một đạo Ma Hỏa Quang hướng về phía Lăng Nhất cùng những người khác đánh tới. “Hừ!” Lăng Tam hừ lạnh một tiếng, hai tay nhanh chóng kết ấn, một cỗ khí tức mang tính hủy diệt ngưng tụ trên người hắn. “Thiên Hoang diệt thế chưởng!” Một đạo chưởng ấn to lớn trong nháy mắt hình thành, mang theo diệt thế chi uy, hướng về phía ma quang đánh tới. Oanh! Hai cỗ lực lượng giao hội trên không trung, bộc phát ra tiếng oanh minh đinh tai nhức óc. Ma Hỏa Quang khi va chạm với thiên hoang diệt thế chưởng, đã khơi dậy một cơn bão năng lượng, không khí vặn vẹo, không gian rung chuyển. Nhưng lại là thế lực ngang nhau, ai cũng không chiếm được thượng phong. “Lại đến!” vị vô địch Thiên Đế Ma tộc kia lần nữa vận chuyển ma lực trong cơ thể, đánh tới phía trước. Cùng lúc đó, Lăng Nhất, Lăng Nhị và Lăng Tứ cũng không nhàn rỗi, mỗi người bọn họ thi triển võ kỹ cường đại, từ các hướng khác nhau phát động công kích đối với các cường giả Ma tộc còn lại. Các cường giả Ma tộc này tuy có thiên phú xuất sắc và kinh nghiệm chiến đấu phong phú, nhưng tu vi của bọn họ so với Lăng Nhất cùng những người khác, hiển nhiên còn kém xa. Dưới liên thủ công kích của Lăng Nhất, Lăng Nhị và Lăng Tứ, trong nháy mắt đã bị đánh bay ra ngoài, hơn mười vị cường giả thậm chí khi nguồn lực lượng này va vào, ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra, đã mất mạng về Hoàng Tuyền. Cường giả Ma tộc đối mặt với tình cảnh như vậy, bị đánh bại hoàn toàn tựa hồ chỉ còn là vấn đề thời gian. Trên vách đá, Lăng Vũ và Tâm Nguyệt Phi giữ khoảng cách đứng, ánh mắt xuyên thấu tầng tầng mây mù, nhìn chằm chằm vào cuộc chiến đấu kịch liệt trên không trung. Tâm Nguyệt Phi dung nhan tuyệt thế, lúc này lại mang vẻ lo lắng, đôi mày của nàng cau chặt, trong đôi mắt đẹp ánh lên nỗi sầu lo và bất an. Trái lại Lăng Vũ, thần thái lại vô cùng bình tĩnh, khóe miệng thậm chí treo một vòng mỉm cười nhàn nhạt. “Cô nương, bộ hạ của ngươi có vẻ có chút lực bất tòng tâm.” “Bọn họ hoàn toàn không phải là đối thủ của bốn thân vệ ta!” Trong giọng nói của Lăng Vũ mang theo một chút trêu tức. Sắc mặt của Tâm Nguyệt Phi càng ngưng trọng, ánh mắt như băng, nhìn chằm chằm Lăng Vũ, “Ngươi rốt cuộc là ai? Mà lại có được bốn vị hộ vệ ở cảnh giới vô địch Thiên Đế?” “Chẳng lẽ ngươi là một trong sáu Huyền Nguyên Đế Tôn?” Giọng Tâm Nguyệt Phi trầm thấp. Nếu Lăng Vũ thật là một trong sáu người, vậy cục diện hôm nay sẽ càng thêm nghiêm trọng. Lăng Vũ khẽ lắc đầu, trong mắt hiện lên một tia khinh thường. “Huyền Nguyên Lục Đế Tôn? Bản thánh đế tự nhiên không phải thành viên của bọn họ.” “Bọn họ còn chưa có tư cách sánh bằng bản thánh đế!” Lăng Vũ vừa dứt lời, quanh thân đột nhiên bộc phát một cỗ hồng trần tiên khí cường đại. Cỗ khí tức này cuồn cuộn mà mạnh mẽ, phảng phất có thể tịnh hóa tất cả những ô uế của thế gian. Theo hồng trần tiên khí bộc phát, toàn bộ vách đá phát sinh biến hóa cực lớn. Không gian xung quanh bị nguồn lực lượng này chèn ép, tạo thành từng vòng từng vòng gợn sóng có thể nhìn thấy được, khuếch tán ra bốn phía. Nham thạch trên vách đá dưới tác dụng của nguồn lực lượng này, bắt đầu phát ra hào quang nhàn nhạt, phảng phất được ban cho sinh mệnh. “Bất kể ngươi là ai? Cũng đừng hòng giữ ta lại!” Tâm Nguyệt Phi cất giọng lạnh lùng, đôi mắt đẹp của nàng đột nhiên trở nên u ám sâu thẳm, nhìn thẳng vào hai mắt Lăng Vũ. Theo tiếng hô của nàng, một đạo tâm ma bí thuật cường đại – tâm ma dẫn – được phát động trong nháy mắt. Vô số tâm ma huyễn tượng từ trong con mắt của Tâm Nguyệt Phi bay ra, giống như thủy triều dũng mãnh lao về phía Lăng Vũ. Những tâm ma này có hình dạng khác nhau, có con hóa thành Ma Nữ trần trụi, uốn éo dáng người xinh đẹp, ý đồ dụ dỗ Lăng Vũ sa vào trong dục vọng hồng trần; Có con biến thành ma thú hung dữ, giương nanh múa vuốt lao vào Lăng Vũ; Thậm chí còn có các loại cảnh tượng thiên phạt hiển hiện, ý đồ gợi lên sự sợ hãi và tâm ma sâu thẳm trong nội tâm Lăng Vũ. Thế nhưng, Lăng Vũ khi đối diện với những dụ hoặc và công kích tâm ma này, lại thần sắc không đổi, mặt vẫn mỉm cười. “Phá!” Lăng Vũ khẽ thốt ra một chữ, lập tức những tâm ma đang lao đến công kích hắn vậy mà toàn bộ hóa thành hư vô. Tâm Nguyệt Phi trợn mắt, khó tin nhìn một màn trước mắt. “Sao… Sao có thể!” “Tâm ma dẫn của ta, dù cho là cường giả Đế Tôn hậu kỳ cũng khó thoát khỏi, ngươi sao có thể dễ dàng loại bỏ như vậy!” Lăng Vũ vẫn mỉm cười, ánh mắt sâu thẳm, phảng phất nhìn rõ mọi sự hư ảo. “Tâm ma dẫn của ngươi thực sự lợi hại, đáng tiếc với ta vô hiệu.” Trải qua vạn thế luân hồi, thành tựu vạn cổ hồng trần tiên, tâm linh của Lăng Vũ kiên cố không gì sánh bằng, bất kỳ tâm ma thần thông nào cũng đừng mong ăn mòn được hắn. Tâm Nguyệt Phi đối diện với sự cường đại của Lăng Vũ, sự kinh hãi trong lòng dần chuyển hóa thành phẫn nộ, khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh. “Ngươi đừng hòng càn rỡ! Coi như ngươi có thể phá được tâm ma dẫn của ta, nhưng vẫn tính là không có gì cả!” Vừa dứt lời, trong tay Tâm Nguyệt Phi đột nhiên xuất hiện một chiếc tiểu tháp màu đen. Trên tòa tiểu tháp này khắc vô số ma văn, mỗi đạo ma văn phảng phất ẩn chứa ma lực sâu thẳm, tỏa ra lực lượng tà ác dị thường. Sự xuất hiện của tiểu tháp khiến không khí xung quanh trở nên ngột ngạt trong nháy mắt. Cỗ lực lượng tà ác đó tràn ngập không khí, tạo thành sự khác biệt rõ rệt với hồng trần tiên khí trên người Lăng Vũ. Tâm Nguyệt Phi cầm chiếc tiểu tháp màu đen trong tay, “Chân Ma Huyền Tháp – mở!” Tòa tiểu tháp đó đột nhiên phóng ra hào quang chói lọi, trong hào quang ẩn chứa ma lực cường đại, Chân Ma Huyền Tháp trong tay Nguyệt Phi, dưới sự thúc đẩy của pháp lực, bắt đầu xoay tròn chầm chậm, những ma văn trên thân tháp phảng phất sống lại. Từng ma văn giống như tia chớp màu đen chạy dọc trên thân tháp, phát ra tiếng lốp bốp. Theo tháp xoay tròn, từng luồng ma khí nồng nặc tuôn ra từ trong tháp, tạo thành một vòng xoáy ma lực mạnh mẽ. Tâm Nguyệt Phi hô lớn: “Tà Tâm Ma Long, xuất hiện đi!” Theo tiếng hô của nàng, một con ma long to lớn từ trong vòng xoáy hiện ra, thân thể nó dài đến ngàn trượng, khi đôi cánh khổng lồ được dang ra, cơ hồ che khuất cả bầu trời. Vảy của Tà Tâm Ma Long hiện lên màu đen sâu thẳm, phản xạ thứ ánh sáng làm người sợ hãi. Đôi mắt của nó giống như hai mặt trời đen đang thiêu đốt, phát ra ánh sáng có thể xuyên thấu trực tiếp vào linh hồn con người. Lăng Vũ cảm nhận được khí tức Tà Tâm Ma Long tỏa ra, trong lòng hơi thay đổi, trong ánh mắt kim quang lấp lánh, sắc bén như kiếm, nhìn thẳng vào con ma long to lớn kia, trong nháy mắt đã thấy rõ bản chất thật sự của Tà Tâm Ma Long.
Bạn cần đăng nhập để bình luận