Triệu Hoán Vạn Giới Thần Ma Tranh Bá

Chương 43 tam đảo hợp nhất......

Chương 43: Tam đảo hợp nhất......giết! giết! giết!
Ngay khi Hoàng Kim Đại Chủ Giáo bị tiêu diệt trong nháy mắt, các tướng sĩ Ngụy Võ Tốt sĩ khí đại chấn, nhao nhao phát động tiến công mãnh liệt. Bọn họ trút giận những uất ức trong lòng, đẩy ngọn lửa chiến tranh lên cao trào. Đối mặt với cuộc phản công điên cuồng của Ngụy Võ Tốt, những đội quân bình dân vốn đã khí huyết suy kiệt ngay lập tức phải chịu đả kích mang tính hủy diệt. Họ mệt mỏi rã rời, khó lòng ngăn cản được thế công mãnh liệt của Ngụy Võ Tốt. Rất nhiều người ngã xuống trong chiến đấu, không thể gượng dậy được nữa; Bởi vì Hoàng Kim Đại Chủ Giáo đã bị tiêu diệt, phần lớn những dân binh đó đã tỉnh táo lại, khi đối mặt với đám Ngụy Võ Tốt hung ác, tất cả đều kinh hãi bỏ chạy khỏi chiến trường, hy vọng có thể thoát khỏi kiếp nạn sinh tử này.
Linh Tông ngũ tử thấy cục diện đã an bài ổn thỏa, liền dứt khoát quyết đoán bay lên không lần nữa, mục tiêu nhắm thẳng đến đô thành Khai Dương Hầu Quốc, quyết tâm phá hủy hoàn toàn Thái Dương Giáo. Năm người cùng bay, trên bầu trời trong nháy mắt xẹt qua năm bóng người, giống như những ngôi sao băng sáng chói.
Trong đô thành Khai Dương Hầu Quốc, các giáo đồ của Thái Dương Giáo lâm vào khủng hoảng. Hoàng Kim Đại Chủ Giáo của bọn họ đã chết, những bạch ngân chủ giáo còn lại vội vàng triệu tập các cường giả khác, cố gắng thiết lập phòng tuyến để bảo vệ giáo đình. Nhưng lần này, Linh Tông ngũ tử không hề cho Thái Dương Giáo bất kỳ cơ hội thở dốc nào. Bọn họ dựa vào uy lực của Ngũ Hành trận pháp, quét ngang đô thành, đánh đâu thắng đó. Các giáo đồ của Thái Dương Giáo dưới sự trấn áp của Ngũ Hành lực lượng, giống như đàn kiến không chịu nổi một đòn, trong nháy mắt đã bị tiêu diệt. Sau đó, năm người cũng tiện thể diệt luôn vương thất của Khai Dương Hầu Quốc.......
Ba ngày sau, toàn bộ ba đại Hầu Quốc đã bị trấn áp hoàn toàn.
Bên ngoài Tam đảo Tự, trên chiến hạm chủ. Lăng Vũ đứng ở mũi thuyền, ánh mắt sáng ngời nhìn về phía ba hòn đảo lớn. Phía sau hắn là một đám đông cấp dưới.
"Hệ thống, ta muốn biến tất cả các hòn đảo ở khu vực tam vực này thành một hòn đảo lớn, ngươi có cách nào không!" Lăng Vũ hỏi hệ thống trong thế giới tinh thần. Lăng Vũ nhìn về phía ba hòn đảo lớn ở phương xa, trong lòng suy nghĩ một kế hoạch vĩ đại. Hắn muốn sáp nhập vùng tam vực này thành một hòn đảo lớn, để mình có thể thiết lập và phát triển thế lực tại nơi này.
Hệ thống đáp lời: “Trả lời ký chủ, ngươi có thể dùng Trung phẩm Đạo khí Vô Cực Ngọc trong tay làm nền tảng, dung hợp tất cả các hòn đảo ở khu vực tam vực lại với nhau. Tạo thành một hòn đảo có thể trưởng thành, hòn đảo này có thể theo ký chủ thôn phệ những lãnh địa khác để mở rộng quy mô.” Nghe được đề nghị này, hai mắt Lăng Vũ sáng lên. Lập tức lên tiếng: "Cái Vô Cực Ngọc này lại có uy năng như thế sao!"
"Đương nhiên, Vô Cực Ngọc là pháp bảo không gian, chứa đựng không gian rộng lớn bên trong. Linh khí trong không gian đó nồng đậm, là bảo vật mà những người tu luyện tha thiết mơ ước." Hệ thống nói.
“Nếu sớm biết Vô Cực Ngọc có sức mạnh thần kỳ như vậy, ta nên sớm sử dụng nó để tu luyện mới phải.” Lăng Vũ thầm hối tiếc trong lòng. Hắn vẫn hơi nghi hoặc về mấy thứ Đạo khí này, liền hỏi: “Hệ thống, Đạo khí rốt cuộc là cấp bậc gì?"
"Đạo khí, đúng như tên gọi. Trong đó chứa đựng đạo tắc, cực kỳ quý hiếm trong giới tu chân. Bình thường chỉ có cao thủ Đại Thừa kỳ mới có thể có được, đó là vì người tu luyện Đại Thừa kỳ đã nắm giữ đạo tắc tương đối thâm hậu, có thể cộng hưởng với Đạo khí, phát huy uy lực chân chính của nó. Cấp bậc Đạo khí liên quan mật thiết đến số lượng đạo tắc trong nó, có một đạo tắc là Hạ phẩm Đạo khí, có chín đạo tắc thì là Trung phẩm Đạo khí, có 49 đạo tắc là Thượng phẩm Đạo khí, có 99 đạo tắc là đỉnh cấp Đạo khí. Ở trong thế giới Võ đạo, đế khí tương đương với trình độ Đạo khí, nhưng vì quy tắc tu luyện của giới này chưa đầy đủ nên đế khí ở đây yếu hơn đạo khí." Hệ thống cẩn thận giải thích.
Lăng Vũ lắng nghe hệ thống giải thích tường tận, nội tâm kích động không thôi, nụ cười không khỏi nở rộ trên mặt. Trong tay hắn đang nắm giữ rất nhiều kiện Đạo khí!
Hệ thống thấy Lăng Vũ vẻ mặt cao hứng, vô tình dội một gáo nước lạnh “Ký chủ, để vận dụng được lực lượng của Đạo khí ít nhất cũng cần tu vi Độ Kiếp kỳ. Hơn nữa như vậy cũng chỉ có thể hơi phát huy được một chút lực lượng. Nếu không thì nó cũng chỉ như một Linh khí bình thường, đương nhiên, bản chất của Đạo khí thì cứng rắn hơn Linh khí nhiều!” Lăng Vũ nghĩ nghĩ, đúng là như vậy thật! Xích diễm kiếm trong tay hắn là đỉnh cấp Đạo khí, nhưng ở trong tay hắn, nó cũng chỉ là sắc bén và cứng rắn hơn một chút mà thôi.
"Vậy thì hệ thống, ta nên vận dụng Vô Cực Ngọc như thế nào đây! Cảnh giới của ta không đủ, không cách nào sử dụng, cách của ngươi không thực hiện được rồi!" Lăng Vũ bất đắc dĩ hỏi.
"Ký chủ, ngươi không thể thao túng nhưng bên cạnh ngươi có người có thể mà!" Hệ thống nhắc nhở.
"Đúng rồi! Tịch Dao! Nàng bây giờ đang là tu vi Độ Kiếp hậu kỳ, hơn nữa trước kia tu vi của nàng rất cao, chỉ là bị ảnh hưởng bởi ta. Vận dụng Vô Cực Ngọc không thành vấn đề.” Lăng Vũ nghe được hệ thống nhắc nhở, lập tức nghĩ đến Tịch Dao.
Ngay tức thì, Lăng Vũ trấn tĩnh lại, mở miệng nói với Tịch Dao ở bên cạnh: “Tịch Dao tỷ tỷ! Ta cần tỷ giúp một chút!” Tịch Dao nhìn Lăng Vũ vẻ mặt nghiêm túc, mỉm cười nói: "Công tử, Tịch Dao cần phải làm gì?"
Lăng Vũ lập tức kể cho mọi người nghe về dự định hợp nhất tam vực, đồng thời đưa Vô Cực Ngọc cho Tịch Dao. Khi nghe Lăng Vũ nói đến việc hợp nhất tam vực, mọi người đều thất kinh. Dù là Tịch Dao cũng lộ ra một tia kinh ngạc, nàng nhìn chàng thanh niên nhỏ tuổi trước mắt. Trong lòng không khỏi cảm thán vị công tử này thông minh cùng thủ đoạn.
Sau đó, Tịch Dao nhảy lên, tay cầm Vô Cực Ngọc, trong nháy mắt đã bay lên không trung khu vực tam vực. Tịch Dao hai tay giơ Vô Cực Ngọc, bắt đầu niệm chú ngữ cổ xưa. Vô Cực Ngọc phát ra ánh sáng mãnh liệt, chiếu sáng toàn bộ bầu trời. Theo chú ngữ niệm tụng, lực lượng của Vô Cực Ngọc dần dần tăng lên, thể tích cũng không ngừng lớn ra, trong nháy mắt đã trở nên có kích thước bằng một hòn đảo nhỏ. Ánh sáng của nó ngày càng sáng hơn, giống như một vầng mặt trời đang từ từ mọc lên ở chân trời. Linh khí giữa vùng thiên địa này cũng trở nên nồng đậm hơn, tràn đầy sinh cơ vô tận.
Những người ở khu vực tam vực nhìn thấy cảnh tượng này, đều nhao nhao quỳ xuống đất bái lạy, cảm thán thần tích xuất hiện. Tịch Dao lần nữa vận chuyển lực lượng trong cơ thể, không ngừng tràn vào bên trong Vô Cực Ngọc. Nàng vốn có tu vi Chân Tiên, chỉ là bị hạn chế bởi thực lực cảnh giới của Lăng Vũ. Vô Cực Ngọc khi nhận tiên lực của Tịch Dao, tám mươi mốt đạo tắc bên trong bắt đầu nhanh chóng vận chuyển, sức mạnh trở nên cường đại hơn. Bản thân Tịch Dao cũng bởi vì điều khiển sức mạnh của Vô Cực Ngọc mà bao quanh một lớp chân khí mãnh liệt, lộ ra vẻ thần thánh vô song.
"Vô Cực Ngọc!"
"Hóa!"
Tịch Dao khẽ quát một tiếng, Vô Cực Ngọc lập tức hóa thành một đồ hình thái cực Âm Dương. Thái cực đồ này tràn đầy vô vàn huyền bí, hai cực Âm Dương luân chuyển trong đó, dường như đang nắm giữ sinh cơ của vạn vật. Các hòn đảo của khu vực tam vực dưới sự dẫn dắt của đồ hình thái cực này từ từ tụ lại, Vô Cực Ngọc ở vị trí trung tâm của thái cực đồ giống như một nam châm khổng lồ, hội tụ tinh hoa của khu vực tam vực lại với nhau.
Ngay lập tức, không gian xung quanh hòn đảo tràn đầy năng lượng vô tận, tựa như muốn phá vỡ giới hạn, gây ra biến đổi to lớn.
Ầm! Ầm! Ầm!
Không gian này không thể thừa nhận một sức mạnh quá lớn như vậy, liên tục phát ra những tiếng nổ rung chuyển lòng người. Nguồn sức mạnh này giống như tiếng gầm thét giữa trời đất, làm rung động tâm linh của từng sinh linh ở khu vực tam vực. Thiên địa nguyên khí xung quanh hòn đảo trở nên sinh động dị thường, tựa hồ như đều đang hân hoan vui mừng cho sự biến đổi sắp tới. Dưới sự thúc đẩy của nguồn lực lượng này, tốc độ tụ hợp của các hòn đảo tăng nhanh, cuối cùng hình thành một siêu hòn đảo khổng lồ. Mà hòn đảo này, sau khi hấp thụ toàn bộ tinh hoa của khu vực tam vực, tràn đầy vô vàn sinh cơ, giống như một chốn tiên cảnh dưới hạ giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận