Triệu Hoán Vạn Giới Thần Ma Tranh Bá

Chương 135 họa hàng huyền nữ 1......

Chương 135 họa hàng huyền nữ 1......“Tiếp, Linh Nhi?” Tiêu Vận Nhi ánh mắt trong nháy mắt trở nên thâm trầm, biểu lộ trêи mặt cũng vì đó mà nghiêm trọng. “Đúng là như thế, vị Bát công chúa của Đại Sở hoàng triều này, chính là nữ nhân mà thái tử hoàng huynh tнiêи Hỏa Thánh Triều ta coi trọng. Lần này ta đến chính là muốn đưa nàng đi!” Hỏa Húc lấy một thái độ ở trêи cao, ngạo mạn tuyên bố. Tiêu Vận Nhi nghe vậy, trong lòng thầm kêu khổ không ngừng: “Nguy rồi! Lần này thật khó giải quyết, những người này rõ ràng là nhắm vào Linh Nhi. Không được, tuyệt đối không thể để cho bọn chúng mang Linh Nhi đi!” Sau đó, trải qua một hồi suy nghĩ ngắn ngủi, nàng mở miệng nói: “Thất điện hạ, đồ nhi của ta Sở Linh Nhi đang bế quan tu luyện, hơn nữa nàng đã có hôn ước với Lăng công tử. Làm sao nàng có thể tái giá với người khác!” Hỏa Húc giận dữ hô: “Ngươi nói cái gì! Nói lại cho ta nghe!” Hắn không ngờ hoàng đế Đại Sở là Sở Vân lại dám đem nữ nhân mà hoàng huynh của mình coi trọng gả cho người khác, hơn nữa còn giấu diếm mình. Tiêu Vận Nhi hít sâu một hơi, lập lại: “Thất điện hạ, công chúa Sở Linh Nhi đã có hôn ước với Lăng công tử, đó là lời hứa của Đại Sở hoàng triều chúng ta, cũng là lựa chọn của nàng. Tương lai của nàng đã được an bài, không thể đi cùng ngài đến tнiêи Hỏa Thánh Triều.” Sắc mặt Hỏa Húc lập tức trở nên khó coi, trong mắt lóe lên một tia âm lãnh không dễ phát giác. Cười lạnh nói: “Tông chủ Huyền Nữ, ngươi thật cho rằng lời hứa của Đại Sở hoàng triều các ngươi có thể so với ý chí của tнiêи Hỏa Thánh Triều ta sao? Thứ mà thái tử hoàng huynh muốn, không ai có thể cự tuyệt.” Tiêu Vận Nhi kiên định đáp lại: “Thất điện hạ, lời hứa có lẽ không thể so sánh với ý chí. Nhưng hôn ước của công chúa Sở Linh Nhi là lựa chọn cá nhân, cũng là quyết định của hoàng đế Đại Sở. Chúng ta không thể giao nàng cho tнiêи Hỏa Thánh Triều các ngươi.” “Hừ!” Hỏa Húc lạnh lùng hừ một tiếng, trong mắt khinh miệt như băng giá: “Đại Sở hoàng triều? Trước khi chúng ta bước chân vào ngưỡng cửa Huyền Nữ Tông này, bước chân của chúng ta đã dẫm lên hoàng thành rồi. Hoàng đế của các ngươi đã gật đầu, chúng ta sẽ đưa Sở Linh Nhi đi!” Trong giọng nói của hắn tràn đầy sự ngạo mạn ở trêи cao nhìn xuống và khinh thường đối với Đại Sở hoàng triều. Giọng nói của hắn còn chưa kết thúc, liền thêm một câu, ngữ khí càng thêm lạnh lẽo vô tình: “Về phần hôn ước của nàng và Lăng gia, chẳng qua chỉ là lời nói suông, không đáng để bận tâm. Ý chí của thái tử hoàng huynh, há lại để đám sâu kiến các ngươi có thể chi phối?” “Còn cái Lăng gia kia? Chỉ là một gia tộc có chút hư danh trong Đại Sở hoàng triều, lại dám ngang hàng với thái tử tнiêи Hỏa Thánh Triều ta sao? Bọn chúng đúng là tự tìm đường cнết, nhất định sẽ bị liệt diễm của tнiêи Hỏa Thánh Triều ta thôn phệ!” Hỏa Húc ngụ ý, sắc bén như dao găm, chỉ thẳng Lăng gia không biết lượng sức. “Cái gì?” Tiêu Vận Nhi khó tin kinh hô, “Sao có thể!” Nàng biết, Sở Vân, hoàng đế Đại Sở rất sủng ái Sở Linh Nhi. Nàng không thể tin Sở Vân lại đồng ý giao Sở Linh Nhi cho bọn chúng. Lời của Hỏa Húc không khác nào một quả bom hạng nặng, khiến người ta trở tay không kịp. “Thất điện hạ, chắc có hiểu lầm ở đây.” Tiêu Vận Nhi cố gắng giữ bình tĩnh, muốn tìm một kẽ hở trong lời nói của Hỏa Húc, “Linh Nhi là viên ngọc quý trêи tay hoàng thượng, nàng sao có thể...” Thế nhưng, thái độ của Hỏa Húc rất kiên quyết, trong ánh mắt tràn đầy quyết tâm không thể nghi ngờ. Hắn lạnh lùng cắt lời Tiêu Vận Nhi: “Được rồi, ngươi không cần nói nhiều nữa! Mau gọi Sở Linh Nhi ra đây, để chúng ta mang đi!” Tiêu Vận Nhi nghe vậy, nội tâm tràn đầy lo âu, nàng biết, một khi Sở Linh Nhi rời đi, tuyệt đối không phải chuyện tốt với nàng. Trong mắt nàng nhanh chóng lướt qua một tia kiên định, ngữ khí kiên định mở miệng: “Điện hạ, dù thế nào, chuyện hôn sự của đồ nhi ta, chỉ có chính nó mới có thể làm chủ, ai cũng không ép buộc được nó!” Trong mắt Hỏa Húc lóe lên sát ý, lạnh lùng nói: “Xem ra ngươi quyết tâm muốn đối đầu với tнiêи Hỏa Thánh Triều ta. Rất tốt, ta ngược lại muốn xem xem Huyền Nữ Tông nhỏ bé của Đại Sở các ngươi, có thể ngăn ta mang Sở Linh Nhi đi như thế nào.” Ngay sau đó, giọng nói của hắn lộ rõ tham lam và dục vọng tà ác: “Vừa hay, ta bắt cả tông chủ là cô nàng ngươi luôn. Để ngươi trở thành nô lệ của ta, để ngươi cảm nhận sâu sắc hậu quả của việc chọc giận tнiêи Hỏa Thánh Triều!” “Làm càn!” Bốn vị Thái thượng trưởng lão cấp Võ Hoàng bên cạnh Tiêu Vận Nhi nghe được lời của Hỏa Húc. Lập tức sắc mặt đại biến, bọn họ trợn tròn mắt, toàn thân tỏa ra một luồng khí thế cường đại, như muốn nuốt hết những lời ngông cuồng của Hỏa Húc. “Các ngươi từ tнiêи Hỏa Thánh Triều đã quên mất nơi này là Huyền Nữ Tông rồi, đừng quá càn quấy!” Một vị Thái Thượng trưởng lão giận dữ quát, giọng nói của bà tràn đầy uy nghiêm không thể xâm phạm. Một vị Thái Thượng trưởng lão khác là Huyền Thanh, cười lạnh một tiếng, trong mắt lóe lên hàn quang: “Ta mặc kệ các ngươi từ đâu tới, mạo phạm tông chủ Huyền Nữ Tông ta, đều phải trả một cái giá đắt!” Vị Thái Thượng trưởng lão thứ ba Huyền Yên thì mắt sáng như đuốc, nhìn thẳng vào Hỏa Húc, giọng nói kiên quyết: “Hôm nay, nếu các ngươi dám tự tiện động thủ, đừng trách chúng ta không khách khí. Các đệ tử Huyền Nữ Tông Đại Sở, chuẩn bị nghênh chiến!” Lời bà vừa dứt, không khí xung quanh lập tức trở nên căng thẳng, một cuộc xung đột có vẻ hết sức nguy cấp. Vị Thái Thượng trưởng lão thứ tư Huyền Vân cũng sắc mặt âm trầm. Mà Tiêu Vận Nhi mặt lạnh như băng, trong mắt lóe lên ngọn lửa giận, cả đời này nàng chưa bao giờ chịu đựng sự sỉ nhục như vậy! “Ha ha ha! Một lũ sâu kiến không biết trời cao đất rộng!” Hỏa Húc cười lớn, trong mắt tràn đầy sự khinh miệt, “Các ngươi dám khiêu chiến uy nghiêm của tнiêи Hỏa Thánh Triều ta, thật sự là muốn cнết! Hôm nay, ta sẽ cho Huyền Nữ Tông các ngươi мáu chảy thành sông! Bắt tất cả đệ tử có tư sắc hơn người trong Tông các ngươi về, để các nàng trở thành đồ chơi cho quan lớn và quý tộc tнiêи Hỏa Thánh Triều ta ở các phòng đấu giá, vĩnh viễn làm nô lệ!” Giọng nói của hắn tràn đầy tàn nhẫn và cuồng vọng, tựa như đã thấy cảnh Huyền Nữ Tông bị hủy diệt và vận mệnh bi thảm của các nữ đệ tử trong tông. “Muốn cнết!” Huyền Yên hét lớn một tiếng, vận nội bất hủ chi lực. “Linh yên chỉ!” Quanh người bà bắt đầu bùng nổ một luồng năng lượng mạnh mẽ, tay áo bà phất phơ trong khí lưu vô hình. Hai tay bà nhanh chóng kết ấn, từng đạo pháp quyết phức tạp lưu chuyển ở đầu ngón tay. Sau đó, bà chỉ về phía trước, một đạo hào quang chói mắt từ đầu ngón tay bà bắn ra, thẳng về phía Hỏa Húc, muốn nhất kích diệt sát Hỏa Húc. “Lớn мật!” Bà lão bán thánh bên cạnh Hỏa Húc gầm lên, thân hình trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Hỏa Húc, chuẩn bị đón đòn công kích của Huyền Yên. “Hỏa Tước!” Giọng bà lão chứa đựng sức mạnh hỏa pháp tắc mạnh mẽ, theo tiếng quát của bà, một con chim tước lớn do hỏa diễm ngưng tụ thành xuất hiện trong lòng bàn tay. Chim tước này vỗ cánh bay cao, bay thẳng đến đạo quang mang Huyền Yên phóng ra. Oanh! Trong tiếng nổ vang, Hỏa Tước va chạm với quang mang của Huyền Yên, tạo ra hào quang chói lọi. Hỏa Tước do thuần túy hỏa diễm cấu thành, mỗi một chiếc lông vũ đều lấp lánh ánh lửa nóng bỏng, mỏ và vuốt nhọn của nó lộ rõ sức công kích vô song. Đòn tấn công của Huyền Yên tuy ẩn chứa sức mạnh pháp tắc sâu sắc, nhưng dưới công kích mãnh liệt của Hỏa Tước, rất nhanh đã bị đánh tan. Sau khi đánh tan đòn công kích của Huyền Yên, Hỏa Tước không hề dừng lại, mà bay thẳng về phía Huyền Yên. “Không tốt!” Sắc mặt Huyền Yên đại biến, lộ vẻ hoảng sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận