Triệu Hoán Vạn Giới Thần Ma Tranh Bá

Chương 116 Ma Đạo tổ sư —— Ngụy Vô Tiện đến!......

Chương 116 Ma Đạo tổ sư —— Ngụy Vô Tiện đến!......“Rất tốt! Những văn thần võ tướng này đến, không thể nghi ngờ sẽ tăng cường cực đại nội tình Đại Hạ ta.” Nghe được âm thanh hệ thống, Lăng Vũ trong lòng tràn đầy vui vẻ. Hắn trầm tư một lát, trong đầu suy tư làm thế nào để có thể lợi dụng hữu hiệu nhất mấy người mới này. Chốc lát, mạch suy nghĩ dần dần rõ ràng, Lăng Vũ lập tức đối với hệ thống phân phó nói: “Hệ thống, đem năm vị văn thần, cùng Dương Thiết Tâm, Kha Trấn Ác, Khúc Linh Phong, Vương Trùng Dương bốn vị cao thủ chính đạo, còn có Bái Nguyệt giáo chủ cùng Ma Sư Bàng Ban hai vị lãnh tụ tà đạo. Toàn bộ giáng lâm đến Đại Hạ cảnh nội. Để bọn hắn đi tìm khí vận phân thân, như vậy liền có thể đền bù vấn đề Đại Hạ thiếu cao thủ khi xuất chinh.”“Tốt, ký chủ!” hệ thống lập tức đưa mọi người đến Lăng Tiêu Thành Nội Đại Hạ…....Đám người này cấp tốc đến Vô Cực Cung, tìm được khí vận phân thân của Lăng Vũ. Bọn họ đột nhiên xuất hiện, không thể nghi ngờ tại Vô Cực Cung nội gây nên một trận rung động, đám người đối với lực lượng thần bí và thực lực vô thượng của Lăng Vũ càng thêm kính sợ. Khí vận Lăng Vũ cũng lập tức phân phối nhiệm vụ cho bọn họ: Ma Sư Bàng Ban bị điều đến Trung Bộ Đông Châu tìm kiếm vô tâm quỷ, để hắn dẫn dắt thủ hạ tại Trung Bộ Đông Châu thành lập thế lực tiên phong của Đại Hạ. Bái Nguyệt Giáo Chủ thì bị điều đến vùng đông bắc Đông Châu du ngoạn, phụ trách thành lập Bái Nguyệt Đường, tạo dựng thế lực, chuẩn bị cho việc Lăng Vũ thống nhất vùng đông bắc; Vương Trùng Dương và những cao thủ chính đạo khác được an bài gia nhập Võ Viện Đại Hạ, bồi dưỡng một thế hệ nhân tài mới; Về phần năm vị văn thần kia, thì được khí vận Lăng Vũ phân phối vào triều đình Đại Hạ…... “Hệ thống, đem một đám võ tướng cùng quân đoàn giáng lâm xuống cách Hoàng Thành Đại Sở ba trăm dặm, để bọn họ ẩn nấp bên ngoài. Chờ ta thông báo, tùy thời hành động. Quách Tĩnh, Hoàng Dung cùng Hồng Thất Công bốn người thì giáng lâm vào trong Hoàng Thành Đại Sở, bí mật quan sát tình hình hoàng triều. Về phần Ma Đạo tổ sư Ngụy Vô Tiện, để hắn đáp xuống ngoài cửa Lăng phủ, ta sau đó sẽ đi nghênh đón hắn.” Lăng Vũ đối với hệ thống lần nữa mở miệng nói. Âm thanh của hệ thống lập tức vang lên: “Tốt, ký chủ!” Lăng Vũ hoàn thành một loạt công tác chuẩn bị, liền rời khỏi tiểu viện ẩn nấp yên tĩnh của mình, bước lên con đường đến cửa lớn Lăng phủ, chuẩn bị đến ngoài Lăng phủ tiếp đón Ma Đạo tổ sư Ngụy Vô Tiện. Tại toàn bộ Lăng phủ, đông đảo cao thủ đang chuyên chú bế quan tu luyện, bọn họ đều gắng đạt tới tinh tiến dưới sự duy trì của đan dược và công pháp mà Lăng Vũ cung cấp. Nhờ vào lực lượng của Lăng Vũ, Lăng gia trừ Nam Cung Nhu ra, mới tăng thêm ba vị trưởng lão cảnh giới bất hủ Võ Hoàng. Ba người này theo thứ tự là Lăng Không đại trưởng lão Lăng gia, Lăng Văn nhị trưởng lão, Lăng Binh tam trưởng lão. Tại hai năm trước, bọn họ cùng với phụ thân Lăng Vũ là Lăng Thiên Nhất lên đường trở về Lăng gia. Vào thời điểm hoàng triều Đại Sở rung chuyển, Hoàng Thành Đại Sở cũng cần dựa vào cao thủ tọa trấn, mà ba người này vốn đã ở ngưỡng cửa nửa bước Võ Hoàng, chính là nhân tuyển thích hợp để bảo vệ Lăng Phủ. Thế là, ba người ở lại. Dưới sự hỗ trợ của thăng hoàng đan và công pháp cấp Hoàng của Lăng Vũ, ba vị trưởng lão thuận lợi bước vào cảnh giới bất hủ Võ Hoàng. Ngoài ra, còn có mười lăm vị trưởng lão tân tấn cảnh giới Võ Vương, phần lớn trong số họ trường kỳ giậm chân tại chỗ ở cảnh giới nửa bước Võ Vương, mà lần này được Lăng Vũ giúp đỡ nâng đỡ nên đã đột phá. Trong đó có cả Tiêu Chiến, là hộ vệ trưởng của Lăng gia, từ khi Lăng Vũ còn nhỏ đã luôn bảo vệ hắn, cùng hắn du ngoạn hoàng đô. Lăng Vũ cực kỳ coi trọng Tiêu Chiến, không chỉ tặng cho hắn một quyển công pháp cấp Thánh có được trong bí cảnh Chiến Thánh, còn giúp đỡ hắn nhất cử nhảy lên đến cảnh giới Võ Vương trung kỳ. Hiện tại, Lăng gia trong đô thành có bốn vị Võ Hoàng, hai mươi vị Võ Vương cùng mấy trăm Võ Tôn, thực lực gia tộc lớn mạnh chưa từng có. Lăng Vũ rất nhanh đã đến trước cổng nguy nga của Lăng phủ, hai vị hộ vệ cảnh giới Võ Tôn thấy Lăng Vũ liền lập tức cung kính hành lễ. “Bái kiến, thiếu chủ!” Lăng Vũ khẽ gật đầu, mặt mỉm cười đáp lại: “Miễn lễ, các ngươi ở chỗ này thủ vệ vất vả. Hôm nay ta có một vị quý khách sắp tới, các ngươi cần phải giữ cảnh giác, nhưng không được lộ ra quá khẩn trương, để tránh gây ra chú ý không cần thiết.” Hai vị hộ vệ cảnh giới Võ Tôn đồng thanh đáp: “Tuân mệnh, thiếu chủ!” Lăng Vũ đứng trước đại môn, mắt nhìn về phía xa, chờ đợi Ngụy Vô Tiện đến. Đối với nhân vật truyền kỳ tràn ngập sắc thái này, người nổi danh hiển hách, Lăng Vũ trong kiếp trước đã sớm nghe qua trong sách vở. Ngụy Vô Tiện, Ma Đạo tổ sư, một nhân vật đáng tranh cãi. Sau một lát, tại cuối con đường trong màn sương mờ, một bóng người dần hiện ra. Ngụy Vô Tiện dần đến gần, hình dáng của hắn trong tầm mắt càng rõ ràng. Một người trẻ tuổi mặc trường bào màu tím xuất hiện trong tầm mắt, thân hình của hắn hơi gầy yếu, khuôn mặt tái nhợt đến gần như bệnh trạng, nhưng lại khác thường tuấn mỹ. Từ người hắn tỏa ra một khí tức âm hàn khiến người ta sợ hãi, không chỉ rõ ra thực lực phi phàm của hắn, mà còn vô hình làm cho người ta cảm thấy kính sợ. Lăng Vũ nhìn Ngụy Vô Tiện dần đến gần, trong lòng tràn đầy chờ mong. Rất nhanh, Ngụy Vô Tiện đã đi tới trước mặt Lăng Vũ, hắn lập tức một chân quỳ xuống mở miệng: “Thuộc hạ Ngụy Vô Tiện, bái kiến chủ thượng!” Ngụy Vô Tiện ngẩng đầu nhìn thanh niên trao cho mình sự sống mới này, trong mắt tràn đầy rung động cùng kính ý. Lăng Vũ nhìn Ngụy Vô Tiện, trong mắt lóe lên vẻ hài lòng, hắn mỉm cười đưa tay đỡ Ngụy Vô Tiện dậy, nói: “Không cần đa lễ, không cần phải khách sáo. Từ đây ngươi chính là cung phụng của Đại Hạ, sau khi thành công, ngươi muốn gì ta tự sẽ hết sức thành toàn.” “Tạ ơn chủ thượng!” Ngụy Vô Tiện làm một lễ thật sâu, thần sắc kiên định. “Đi theo ta đi, ngươi cứ ở lại Lăng phủ với ta trước, bảo vệ Lăng gia được an toàn đi!” “Tuân mệnh, chủ thượng!” Ngụy Vô Tiện cung kính đáp. Lăng Vũ mỉm cười, dẫn theo Ngụy Vô Tiện hướng Lăng phủ đi đến. Hai tên Võ Tôn hộ vệ của Lăng phủ thấy Lăng Vũ dẫn về một thanh niên toàn thân tỏa ra khí tức âm lãnh, đều cảm thấy kinh ngạc. Nhưng bọn họ biết giới hạn, đây là quý khách của thiếu chủ, họ không tiện nói nhiều. Bọn họ trao đổi ánh mắt một chút, một người hộ vệ tiến lên một bước, cung kính đối với Lăng Vũ nói: “Thiếu chủ, ngài đã trở về!” Lăng Vũ khẽ gật đầu, lập tức mở miệng nói: “Vị này là bạn ta họ Ngụy, từ hôm nay trở đi, hắn sẽ phụ trách sự an toàn của Lăng phủ, các ngươi phải phối hợp công tác của hắn, bảo đảm sự an toàn của phủ đệ.” Hai tên hộ vệ nhìn nhau, sau đó cùng nhau hướng Ngụy Vô Tiện chào hỏi “Bái kiến, Ngụy công tử!” Ngụy Vô Tiện chỉ khẽ gật đầu, xem như đáp lại. Lăng Vũ dặn hai người: “Các ngươi đi nói cho Lăng Quảng quản gia, sắp xếp một nơi yên tĩnh cho Ngụy công tử nghỉ ngơi.” Lăng Quảng, quản gia thâm niên của Lăng phủ, trải qua một thời gian dài phụ trách sự vận hành thường ngày của gia tộc. Ông trung thành với Lăng gia như bàn thạch, lúc tuổi trẻ đã đi theo tổ phụ Lăng Vũ, bây giờ lại phụ tá Nam Cung Nhu trông coi việc bếp núc. Dưới sự giúp đỡ của Lăng Vũ, tu vi cũng đạt đến cảnh giới Võ Vương đại viên mãn. Hai tên hộ vệ nghe Lăng Vũ dặn dò, lập tức xác nhận, xoay người đi sắp xếp. Lăng Vũ nhìn Ngụy Vô Tiện, mỉm cười nói: “Không cần khách sáo, ngươi đi nghỉ ngơi trước, có gì cần cứ tùy thời tìm Lăng Quảng quản gia. Đợi ngươi nghỉ ngơi xong, chúng ta sẽ bàn bạc tiếp kế hoạch bước tiếp theo.” Ngụy Vô Tiện gật đầu, hướng Lăng Vũ thi lễ một cái, sau đó quay người đi vào trong phủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận