Sát Lục Hệ Thống, Tuyệt Thế Sát Thần

Chương 484: chạy trốn Bất Tử cảnh cửu chuyển cường giả

Chương 484: Chạy trốn Bất Tử cảnh cửu chuyển cường giả Toàn bộ Tinh Hải đều đang sôi sục, những luồng sức mạnh pháp tắc cường đại ầm ầm va chạm vào nhau, khiến từng mảng lớn tinh thần bị hủy diệt.
Vô tận hư không đều bị đánh nát, mọi thứ trở về hư vô, khiến cho Hỗn Độn khí tức tràn ngập, khiến người ta kinh hãi.
Lục Thánh Thán sử dụng pháp tắc đại đạo chí cường của thái dương, hai đại đạo pháp tắc so tài, giống như hai vầng mặt trời không ngừng va chạm, trong khoảnh khắc đã giao đấu trên dưới một trăm chiêu.
Thần quang pháp tắc kinh khủng, mênh mông vô tận, đan xen va chạm, Hỗn Độn hư không đều bị đánh đến tan nát, giống như muốn hủy diệt cả thế giới.
Sức mạnh hủy diệt vô biên quét sạch, khiến người ta run rẩy, Vô Nhai Lão Đạo cùng đám cường giả khác nhìn dư ba trận đại chiến mà ai nấy đều khiếp sợ, may mà họ cách khá xa.
Bất Tử cảnh cửu chuyển sinh linh, thực lực thật sự khủng bố, cho dù những người như họ chỉ kém ba bốn chuyển là có thể bước vào cảnh giới này cũng chỉ có thể ngước nhìn.
Chênh lệch ba bốn chuyển cảnh giới này tựa như hố trời, tựa như một cái rãnh trời không thể vượt qua, có lẽ cả đời họ cũng không thể tiến xa hơn một bước.
Bất Tử cảnh cửu chuyển cường giả trấn áp bọn họ có thể nói dễ như trở bàn tay.
Phong Lăng thiên cũng không ngừng xuất chiêu, thi triển thần thuật pháp tắc của Thiên Thần tộc, tấn công Thịnh Hoài An.
Thịnh Hoài An với thực lực cùng thể phách cường đại của mình, đại chiến với hai tôn cường giả cấp Bất Tử cảnh cửu chuyển mà không hề yếu thế chút nào.
Quyền ý của hắn vô địch, không gì không phá, thần thuật và pháp tắc của hai người đều bị quyền ý của Thịnh Hoài An đánh nát.
Phong Lăng thiên và Lục Thánh Thán thể phách cường đại cũng khó lòng ngăn cản lực quyền của Thịnh Hoài An.
“Trấn!” Lục Thánh Thán trực tiếp tế ra cấm khí thần binh Kim Ô thần chung của Kim Ô tộc, hướng Thịnh Hoài An trấn áp.
Kim Ô thần chung chính là cấm khí do lão tổ tông Yêu Thần cảnh của Kim Ô tộc lưu lại, có thể so sánh với Chí Tôn thần binh.
Yêu Thần cảnh của yêu tộc ngang với Chí Tôn cảnh bất hủ võ đạo, Kim Ô tộc cũng là một đại tộc tuyệt đỉnh trong Tinh Hải vũ trụ, tự nhiên sở hữu binh khí có thể so sánh với Chí Tôn thần binh.
Kim Ô thần chung thiêu đốt thần diễm vàng rực rỡ, trấn áp Thịnh Hoài An.
“Keng!” Thịnh Hoài An cũng rút đao, lưỡi đao gãy màu đỏ chém ra đao mang vô địch, xé rách vũ trụ, chém về phía chiếc chuông lớn màu vàng óng kia.
“Oanh!” Đao mang kia sáng chói như sông ngân, ngưng tụ tất cả thần lực cùng huyết khí của Thịnh Hoài An, chém ra một đao mạnh nhất.
Nhìn từ xa, vùng vũ trụ Tinh Hải kia như bị một đao chém làm đôi.
Đùng!!
Kim Ô thần chung cùng đao quang sáng chói va chạm, sức mạnh khủng khiếp vượt qua cả Bất Tử cảnh làm tan vỡ Tinh Hải mênh mông, tất cả đều bị đánh thành hư vô.
Lực lượng kinh khủng làm Lục Thánh Thán cũng bị chấn động bay ngược, Kim Ô thần chung bị đánh dội lại, khiến huyết khí trong cơ thể hắn cuồn cuộn.
Vừa rồi một đao kia, nếu không phải chém vào Kim Ô thần chung, có lẽ hắn đã bị chém làm hai nửa.
Lực lượng của một đao kia tựa như đã vượt qua cả Bất Tử cảnh, đạt đến sức mạnh Bất Hủ cảnh.
"Oanh!!" Phong Lăng thiên cũng sử dụng Thần khí trấn tộc của Thiên Thần tộc, một cây thần kích ầm ầm xé rách tinh không, mang theo sức mạnh vô địch hướng Thịnh Hoài An tấn công, như thể muốn tiêu diệt toàn bộ Tinh Hải vô tận này.
Thần quang kinh khủng kia xuyên qua vô tận tinh không, lan truyền đi rất xa.
Lục Phần Thiên, Phong Hữu Tình, Vô Nhai Lão Đạo cùng một đám người quan chiến ở Tinh Hải xa xôi nhìn thấy thần lực kinh khủng mênh mông đó, mồ hôi lạnh thi nhau tuôn trên trán.
Tinh Hải bị liên lụy trong đại chiến đều bị hủy diệt, khu vực đó giờ phút này đã bị đánh thành hư vô.
"Ông!!" Một tòa thần tháp hiện ra trên đỉnh đầu Thịnh Hoài An, rũ xuống ức vạn sợi thần huy, bao phủ hắn như một thần chủ không ai sánh kịp.
Thần quang tiên huy mà Trấn Hồn Tháp rủ xuống đã ngăn được công kích của Phong Lăng thiên.
Hiện tại hắn vận dụng lực lượng do Trấn Hồn Tháp tỏa ra đã mạnh mẽ hơn trước, có thể dùng được bảy tám phần lực lượng của nó.
“Oanh!!” Trấn Hồn Tháp rung chuyển, tiên huy vô tận đan xen thành một mảnh tiên quang mênh mông, chém về phía Phong Lăng thiên.
Phong Lăng thiên trong nháy mắt cảm nhận được sự uy hiếp mạnh mẽ, đây chính là Chí Tôn thần binh hoàn chỉnh, gánh chịu pháp tắc đại đạo của một vị Chí Tôn.
Khác với cấm khí thần binh trong tay bọn họ, cấm khí chưa hoàn chỉnh gánh chịu pháp tắc Chí Tôn.
Cấm khí thần binh trong tay họ mặc dù do sinh linh cấp bậc Bất Hủ luyện chế ra, nhưng một thứ gánh chịu pháp tắc đại đạo Chí Tôn, một thứ chỉ có sức mạnh cấp Chí Tôn nhưng lại không trọn vẹn, chênh lệch giữa hai thứ không phải là một chút.
Không phải các sinh linh cấp Bất Hủ không muốn mà là mỗi sinh linh Bất Hủ, pháp tắc đại đạo của họ đều là độc nhất vô nhị, chỉ có trong thời điểm đột phá mới đi theo pháp tắc đại đạo ghi dấu xuống khi đột phá.
Vào lúc đó bản mệnh thần binh mới có thể gánh chịu pháp tắc đại đạo Chí Tôn của sinh linh Bất Hủ, còn thần binh luyện chế vào lúc khác chỉ gánh chịu được một bộ phận.
Nếu không thì Tinh Hải vũ trụ này, vạn vực, ngàn vạn chủng tộc, số sinh linh Bất Hủ từng xuất hiện đã vô số, sao Chí Tôn thần binh lại hiếm có đến vậy?
Thịnh Hoài An đoạt được Trấn Hồn Tháp từ tay Hồn Tôn đã là vận may trời cho, hắn cũng cảm thấy Hồn Tôn kia đã chết một cách oan uổng.
"Oanh!!" Phong Lăng thiên tiếp tục vận dụng thần kích, mang theo vô tận thần quang pháp tắc, xé nát Tinh Hải, đánh về phía mảnh tiên quang pháp tắc đang lao đến.
Chí Tôn thần binh và cấm khí cấp Chí Tôn thần binh va chạm, tạo ra thần uy hủy thiên diệt địa.
"Phốc!" Phong Lăng thiên thổ huyết bay ngược, cấm khí dù sao cũng chỉ là cấm khí, không thể so sánh với Chí Tôn thần binh thật sự.
Thần uy Chí Tôn kinh khủng kia quá mức khủng khiếp, chỉ có thế đã khiến hắn bị thương nặng.
Ngược lại là Lục Thánh Thán vận dụng Kim Ô thần chung, cùng Thịnh Hoài An cầm đao gãy đánh qua đánh lại.
Thanh đao gãy kia chỉ là Chí Tôn thần binh không trọn vẹn, uy lực của nó cũng không kém cấm khí trong tay bọn họ bao nhiêu.
Vì thế Lục Thánh Thán mới có thể dựa vào Kim Ô thần chung này đánh với Thịnh Hoài An có đi có lại.
Mà Thịnh Hoài An vận dụng hai kiện thần binh, đánh qua đánh lại với Phong Lăng thiên và Lục Thánh Thán, toàn bộ tinh vực đều bị bọn họ đánh cho tan nát, mọi thứ biến thành hư vô, hỗn độn khí tràn ngập.
Có lẽ sau vô số năm, nơi đây lại sẽ thai nghén sinh ra tinh vực mới dưới hỗn độn.
Chỉ là đến lúc đó, không biết là bao nhiêu vạn năm sau, có thể là 500.000 năm, có thể là một triệu năm, 5 triệu năm hay 10 triệu năm cũng có thể.
“Oanh!” Thần uy Chí Tôn của Trấn Hồn Tháp bùng phát, vô tận sự khủng bố, toàn bộ hư không đều run rẩy băng liệt, vô số pháp tắc đứt gãy, trật tự thần liên tan biến, thần kích trong tay Phong Lăng thiên cũng bị đánh đến biến dạng, pháp tắc bên trong gần như bị ma diệt.
"Phốc!" Ngay cả Phong Lăng thiên cũng bị Trấn Hồn Tháp đánh cho thân thể bạo liệt, thần hồn bị xuyên thủng, chút nữa bị ma diệt.
Hắn kinh hãi mang theo thần kích chạy xa, Chí Tôn thần binh hoàn chỉnh quá mức kinh khủng, hoàn toàn không thể địch nổi.
“Trấn!!” Thịnh Hoài An trọng thương Phong Lăng thiên gần chết, Phong Lăng thiên gặp may không bị ma diệt, thoát đi xa, hắn lại mạnh mẽ vận dụng Trấn Hồn Tháp, muốn trấn sát Lục Thánh Thán.
Đại chiến với hai người này hàng ngàn hàng vạn chiêu cũng đủ để hắn làm quen với chiến lực hiện tại của mình.
Tiên quang chói lòa vô cùng của Trấn Hồn Tháp gần như hồi phục hoàn toàn che khuất Tinh Hải, tiên quang pháp tắc Chí Tôn chí cường đánh về phía Lục Thánh Thán.
Nhìn Trấn Hồn Tháp gần như được hồi phục hoàn toàn, mí mắt Lục Thánh Thán giật loạn, hắn tranh thủ thời gian vận dụng thần lực bản nguyên, thúc đẩy Kim Ô thần chung ngăn cản.
Thần quang Kim Ô bao phủ hắn, bảo hộ hắn.
“Phanh!!” Lục Thánh Thán hộc máu, thân thể tan nát, chiếc thần chung cũng bị đánh cho vỡ một mảng lớn, trên thân chuông xuất hiện trên dưới cả trăm vết rạn nứt.
Lục Thánh Thán hứng chịu thần uy Chí Tôn kinh khủng khiến hắn ngạt thở, hắn nhanh chóng tiêu hao bản nguyên để khôi phục thân thể, hoàn toàn không để ý thương tích bên trong, triệu hồi Kim Ô thần chung, hóa thành một đạo kim ô thần hồng mang theo Lục Phần Thiên nhanh chóng bỏ chạy.
Hai tôn cường giả sánh ngang với Bất Tử cảnh cửu chuyển, bị Thịnh Hoài An đánh đến bỏ mạng trốn đi, không còn dám nói đến cái gì Hỗn Độn Cửu Kiếp Liên.
Nhìn hai người bỏ chạy, Thịnh Hoài An cũng không đuổi theo.
Chưa kể đuổi có kịp không, chỉ riêng muốn trấn sát hai người kia cũng không phải chuyện đơn giản.
Bất Tử cảnh cửu chuyển cường giả không ai là dễ đối phó.
Đừng thấy hắn đánh trọng thương hai người, nhưng thương thế này đối với Lục Thánh Thán và Phong Lăng thiên mà nói còn chưa đủ trí mạng.
Hai người này chỉ là bị thần uy của Chí Tôn thần binh dọa sợ, tiếc mạng mà chạy trốn.
Một mình hắn vận dụng hai kiện Chí Tôn thần binh tiêu hao rất nhiều, nếu hai người kia liều chết phản kích, hắn cũng không dễ chịu hơn.
Tạm chờ tu vi của hắn tăng lên một hai bậc, lại chém sinh linh Bất Tử cảnh cửu chuyển, liền sẽ không lại giống giờ phút này giống như cố hết sức.
Thù này, lại dùng sổ nhỏ ghi nhớ!
Nhìn hai vị cường giả tuyệt thế Bất Tử cảnh cửu chuyển bị Thịnh Hoài An đánh chạy, Lâm Thu Vãn bọn người, cũng cảm giác giống như mộng ảo, cảm giác không chân thực.
Thịnh Hoài An mới đột phá Bất Tử cảnh bao lâu? Ngay cả cường giả Bất Tử cảnh cửu chuyển, đều đã không còn là địch thủ của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận