Sát Lục Hệ Thống, Tuyệt Thế Sát Thần

Chương 102: Chiêu binh mãi mã

Chương 102: Chiêu binh mãi mã Hà Tây Huyện thành, trong quân doanh, trên thao trường!
“Tranh thủ thời gian cho ta bắt đầu luyện, dùng sức luyện, bình thường đổ mồ hôi nhiều, thời chiến tranh bớt đổ máu, người nhà không đổ lệ.” Thịnh Hoài An hướng về phía bộ hạ binh sĩ hô lớn.
“Giết!”
“Giết!”
Trọng giáp thiết kỵ binh sĩ, mặc chiến giáp nặng cả trăm cân đang phi nước đại, phụ trọng huấn luyện.
Những binh lính khác, đang không ngừng lấy vũ khí bằng gỗ đối chiến diễn luyện chém giết.
Hoặc là luyện chiến trận, kỵ xạ, tiễn thuật.
Tóm lại, binh lính dưới quyền hắn, trừ lúc ăn cơm, ngủ ra, thời gian khác, đều là đang liều mạng luyện tập.
Không lo ăn, ăn đều là ăn thịt, đan dược, dược liệu cho no, Thịnh Hoài An căn bản không sợ tướng sĩ luyện tập bị hỏng, binh sĩ tu luyện Giao Mãng Thôn Tức thuật, chỉ cần có ăn, liền có thể bảo đảm huyết khí, tinh lực tràn đầy.
Không ngừng rèn luyện, cũng có thể tăng tốc tốc độ tu luyện của binh sĩ, để binh sĩ nhanh chóng trưởng thành cường đại lên.
Cách luyện binh như Thịnh Hoài An, căn bản không có mấy người.
Mỗi ngày ba bữa cơm, đều có ăn thịt, còn bao ăn no, toàn bộ Đại Ngụy, có thể đạt tới điều kiện như vậy, không có mấy nhánh quân đội đạt được.
Trong quân đội, binh sĩ võ tu, đều là đại vị vương, mỗi ngày tiêu hao đồ ăn, ăn thịt, đều là một khoản tiền lớn.
Rất ít nhánh quân đội nào, tướng lĩnh chịu được mức tiêu hao này.
Triều đình phát quân lương, chỉ đủ duy trì quân lương và chi tiêu của quân đội.
Thịnh Hoài An dám như vậy bất chấp chi phí luyện binh, hoàn toàn là có tửu phường cái mỏ vàng này, mỗi tháng đều có thể có mấy trăm vạn, hơn ngàn vạn bạch ngân thu nhập.
Giàu nứt đố đổ vách như Thịnh Hoài An, lúc này mới có thể bất chấp chi phí luyện binh như vậy.
Chớ nói chi là, Thịnh Hoài An còn nhờ vào mối quan hệ với Đan Tông Đan Trần tử đường, mỗi tháng lấy rượu đổi đan dược, cũng có thể bảo đảm binh sĩ có đan dược tu luyện.
Binh lính dưới quyền hắn, thực lực một mực tăng trưởng.
Nhìn binh lính nỗ lực huấn luyện, tu luyện, một ngày nào đó, Thịnh Hoài An muốn thực hiện dưới trướng binh sĩ, đều là Võ Sư, hậu thiên võ giả.
Đang lúc Thịnh Hoài An ở mặc sức tưởng tượng về tương lai, mang theo một chi vô địch quân đội, quét ngang thiên hạ, thì tiếng của Trần Huyện Lệnh vang lên.
“Ha ha, Thịnh tướng quân, chúc mừng, chúc mừng a.” Trần Huyện Lệnh từ xa đã lớn tiếng cười nói.
Thịnh Hoài An quay người, liền thấy Trần Huyện Lệnh mang theo mấy quan lại Hà Tây Huyện, cùng một thái giám.
Một đoàn người đi đến trước mặt Thịnh Hoài An.
Thái giám Tiểu Hỉ Tử nhìn Thịnh Hoài An, hé miệng cười nói: “Thịnh tướng quân, lại gặp mặt rồi.”
Thịnh Hoài An lúc này mới nhớ lại, đây là lần trước cho hắn truyền thánh chỉ tên tiểu thái giám.
“Công công! Lại gặp mặt rồi.” Thịnh Hoài An cười chào hỏi.
“Chúc mừng tướng quân, Thịnh tướng quân tiếp chỉ.” Tiểu Hỉ Tử cao giọng nói.
Đám binh sĩ đang huấn luyện nhộn nhịp dừng lại, tụ đến.
“Thần tiếp chỉ!” Thịnh Hoài An ôm quyền.
Binh lính phía sau hắn, cũng đi theo ôm quyền hành lễ, đây là thể hiện sự tôn trọng với Hoàng Đế.
“Phụng thiên thừa vận, Hoàng Đế chiếu viết: …”
Nội dung đều là khẳng định công lao của Thịnh Hoài An trong việc giữ gìn đất đai, đánh lui địch.
“Phong Thịnh Hoài An làm Lấy Nhung Trung Lang tướng, lĩnh bổng lộc quan ngũ phẩm, có thể thống lĩnh ba vạn quân...”
Tiểu Hỉ Tử đọc xong thánh chỉ, cười với Thịnh Hoài An: “Thịnh tướng quân, lĩnh chỉ đi.”
“Thần lĩnh chỉ, bệ hạ vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.”
“Bệ hạ vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!” Binh lính sau lưng Thịnh Hoài An cũng nhộn nhịp đi theo hô.
Quách Hiếu Bình bọn người, ai nấy cười toe toét không ngậm được miệng, trong thánh chỉ có nhắc đến, Thịnh Hoài An có quyền nhậm chức Phó tướng Lục phẩm, chỉ cần báo cáo lên Binh Bộ là được.
Chẳng phải mang ý nghĩa bọn họ muốn thăng lên Phó tướng Lục phẩm, chỉ cần Thịnh Hoài An gật đầu.
Lúc Thịnh Hoài An tiếp thánh chỉ, hắn trầm tư.
Nếu như không phải có đại ấn của Hoàng Đế, Thịnh Hoài An đã nghĩ đây là kẻ khác giả truyền thánh chỉ.
Có quyền bổ nhiệm Phó tướng Lục phẩm, còn có thể thống lĩnh 30 ngàn quân, cái này hoàn toàn không phải quyền mà một Trung Lang tướng ngũ phẩm có thể có.
Trung Lang tướng, chỉ có quyền thống lĩnh 10 ngàn binh sĩ.
“Đa tạ công công, người đâu, mang ba vò Lục Nghĩ tửu, thưởng cho công công đường xa mệt nhọc.” Thịnh Hoài An sai người mang ra ba vò Lục Nghĩ tửu, lại cho Tiểu Hỉ Tử vị thái giám này trăm lượng bạc ròng.
“Thịnh tướng quân khách khí, khiến Tiểu Hỉ Tử ta thụ sủng nhược kinh rồi.” Tiểu Hỉ Tử vẻ mặt kinh hoảng, nhưng vẫn nhận lấy rượu và bạc.
“Công công ở trong cung, nếu có cơ hội, phải giúp ta tâu tốt với bệ hạ vài câu.” Thịnh Hoài An cười nói.
“Nhất định, nhất định!” Tiểu Hỉ Tử gật đầu, một bộ ra vẻ sẽ lo liệu giúp hắn.
Nhưng mà bình thường hắn còn chẳng gặp được Nữ Đế, hắn chỉ là chân chạy thôi.
Truyền xong thánh chỉ, cầm được lợi lộc, Tiểu Hỉ Tử cáo từ rời đi.
“Chúc mừng Thịnh tướng quân thăng quan tiến chức.” Trần Huyện Lệnh cao hứng chúc mừng.
“Chúc mừng tướng quân.”
“Chúc mừng tướng quân!”
Quách Hiếu Bình, Vương Ngũ bọn người cũng nhộn nhịp chúc mừng Thịnh Hoài An.
“Cùng vui, cùng vui!” Thịnh Hoài An cười đáp lời mọi người.
“Về sau có Thịnh tướng quân thống lĩnh 30 ngàn tướng sĩ, Hà Tây Huyện chúng ta, hoàn toàn không sợ dị tộc.” Trần Huyện Lệnh cười nói.
Việc trước đây, giữ Thịnh Hoài An ở lại trấn thủ Hà Tây Huyện, là quyết định sáng suốt như thế nào.
“Vậy làm phiền Trần Huyện Lệnh giúp ta chiêu mộ thêm ba vạn tướng sĩ.” Thịnh Hoài An không khách sáo, trực tiếp bảo Trần Huyện Lệnh đi giúp hắn chiêu binh.
“Cái này, huyện chúng ta, sợ là không thể chiêu mộ được nhiều binh lính như thế.” Trần Huyện Lệnh có chút khó khăn nói.
Hà Tây Huyện chỉ có mấy trăm ngàn nhân khẩu, thanh niên nam tính khoẻ mạnh cho là một phần ba, cũng chỉ có năm sáu vạn, mà muốn chiêu đến chừng hai vạn làm lính, chẳng phải sẽ ảnh hưởng đến việc trồng trọt sao?
Cho dù tính theo tổng số nhân khẩu mười lấy một, cũng đã là cực kỳ hao binh.
Chín ngàn binh sĩ của Thịnh Hoài An, đã là giới hạn của Hà Tây Huyện, cái này còn nhờ là Thịnh Hoài An tự mình nuôi quân đội, nếu lại muốn hắn đóng thuế để nuôi quân đội, vậy tài chính toàn huyện sẽ sụp đổ.
“Vậy thì chiêu mộ binh lính từ huyện khác, quân lương của chúng ta cao, đãi ngộ tốt, ăn no, nghĩ là Trần Huyện Lệnh có thể hoàn thành nhiệm vụ này chứ.” Thịnh Hoài An mở miệng nói.
“Vậy được, ta sẽ hỗ trợ liên hệ các huyện thành khác, phát ra lệnh chiêu mộ binh lính, nhanh chóng chiêu mộ đủ quân.” Trần Huyện Lệnh cũng không từ chối.
Những việc này, ông ta sẽ liên hệ các huyện lệnh ở thành khác, có Thịnh Hoài An ở phía sau ủng hộ, lại thêm quân lương cao, chiêu mộ quân sẽ không quá khó.
Rất nhanh, việc chiêu mộ binh lính mà Trần Huyện Lệnh đưa ra đã đến các huyện thành xung quanh.
Phương Du huyện, một số người đang vây quanh huyện nha xem cáo thị vừa được dán ra.
“Trên này viết gì vậy?” Có một người dân quê mùa nhìn vào cáo thị bắt đầu gãi đầu.
Đây chính là thiệt thòi vì không đọc sách.
“Tránh ra, ta xem cho.” Vương Trảm người thắt trường đao ở hông chen vào trong đám người tới.
Đám người nhộn nhịp tránh ra, nhường chỗ cho Vương Trảm.
“Vị hiệp sĩ này, mau nói trên đó viết gì!” Một đại hán vai rộng, thân thể cường tráng, da hơi đen mở miệng nói.
“Đừng nóng vội, gấp cái gì!” Vương Trảm một tay đỡ chuôi đao, mắt nhìn về phía cáo thị.
“Quân phòng thủ Hà Tây Huyện chiêu mộ binh sĩ, nhập ngũ có thể nhận năm lượng bạc, lương tháng năm bạc, mỗi ngày ba bữa ăn đều có thịt cho ăn no...” Vương Trảm xem qua điều kiện ở trên, ánh mắt sáng lên.
Quân phòng thủ Hà Tây, chẳng phải là vị tướng quân vừa sáng tạo ra gió tây bạo liệt, và rượu lục nghĩ sao?
Vậy chẳng phải có nghĩa là, tham gia quân phòng thủ Hà Tây có thể uống rượu gió tây bạo liệt miễn phí!
“Cái gì, có thể ăn no, lại còn có thịt, một tháng lại được năm lượng bạc, còn chờ gì nữa, mau đi đăng ký đi chứ.”
Có người bị điều kiện này hấp dẫn, không chờ được chạy đi đăng ký.
“Vị hiệp sĩ này, thật sự bao ăn no, ăn thịt cho no sao?” Trễ Trời Sinh hỏi Vương Trảm.
Vương Trảm nhìn cái tên cao lớn trước mắt, cao gần ba thước, cả người cơ bắp cuồn cuộn, rất cường tráng, trong cơ thể huyết khí cũng rất mạnh, nhưng lại không có chân nguyên võ đạo dao động, đúng là lạ.
Cái thân hình huyết khí dồi dào đó, gần như tương đồng với hắn.
“Đúng vậy, trên này có con dấu của huyện và ấn tướng quân, viết rõ ràng, bao ăn no, ăn thịt cho no.” Vương Trảm gật đầu nói.
“Vậy ta đi!” Trễ Trời Sinh mừng rỡ nói.
Điều kiện bao ăn no, bao ăn thịt hấp dẫn hắn.
“Huynh đài cũng muốn đi sao? Vừa vặn cùng nhau đi cho có bạn.” Vương Trảm cười nói.
“Tốt, cùng nhau đi.” Trễ Trời Sinh mừng rỡ gật đầu.
Những thông báo chiêu binh tương tự, cũng được phát ở mấy huyện xung quanh, không ít người đều bị điều kiện đãi ngộ hấp dẫn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận