Sát Lục Hệ Thống, Tuyệt Thế Sát Thần

Chương 449: xa xôi tưởng niệm

Chương 449: Nỗi nhớ xa xăm
Vì thế cho đến nay, bên ngoài đã có tin đồn lan ra, nói Thịnh Hoài An đã đi vào cõi tịch diệt, Hạo Dương Đế Đình cũng không thể ra tay trấn áp những lời này.
Nếu Hạo Dương Đế Đình ra tay trấn áp những kẻ tung tin đồn, vậy liền sẽ khiến người bên ngoài cho rằng, Thịnh Hoài An thật sự đã vẫn lạc.
“Thế nhưng, không ngăn chặn những lời đồn này lan truyền, sẽ làm dao động gốc rễ Đế Đình!” Nam Cung Tề lên tiếng nói.
Nếu những tin đồn này không thể ngăn cản, sẽ có càng nhiều người tin rằng Hạo Dương Đế Tôn đã chết.
Đến lúc đó, Đế Đình e rằng sẽ sinh loạn.
Không có Thịnh Hoài An trấn giữ, nhiều thế lực bên trong Đế Đình sẽ nổi sóng.
Chớ nói chi đến những kẻ địch đang ẩn mình!
Đây là một cái vòng luẩn quẩn không có cách giải, mặc kệ Đế Đình có can thiệp hay không, kết quả đều sẽ đi theo chiều hướng xấu.
Mà cách duy nhất có thể giải quyết, chính là Thịnh Hoài An độ kiếp thành công, đè bẹp mọi lời bàn tán.
Nhưng cho đến bây giờ, tòa đế cung kia tử khí ngập tràn, cho dù là cường giả nửa bước Bất Tử cảnh cũng không dám tới gần, sợ kích động tử kiếp trên người.
Lâm Thu Muộn, Ngụy Thanh Nhan, Nam Cung Tề và những người khác nhìn đế cung tử khí mịt mù kia, xung quanh là vô số quy tắc tử vong hỗn loạn, tạo thành một vùng tuyệt địa, dù họ lo lắng khôn cùng nhưng không cách nào tiến vào trong cung điện xem tình hình của Thịnh Hoài An.
“Haizz!” Tiếng thở dài khe khẽ tan vào giữa trời đất.

Xích Dương Giới, Xích Dương Thần Đình!
Một tu sĩ Trường Sinh cảnh tiến vào Xích Dương Thần Đình.
Phùng Quảng, tu sĩ Trường Sinh cảnh còn sống sót của Phùng gia ở Thiên Tuyền Tinh.
Phùng gia ở Thiên Tuyền Tinh, vô số tộc nhân đã chết, chạy trốn khắp hoàn vũ tinh, nhưng Phùng gia trốn đến hoàn vũ tinh khi Diệp gia bị hủy diệt lại lần nữa gặp nạn, gần như bị diệt tộc.
Chỉ có một số ít tộc nhân may mắn còn sống sót.
Phùng gia nhìn Lâm gia ở Thiên Tuyền Tinh và Hạo Dương Đế Đình, có thể nói hận thấu xương.
Bộ phận tộc nhân Phùng gia còn sống sót, trốn vào Thái Làm Tinh, biết được Hạo Dương Đế Tôn của Hạo Dương Đế Đình lâm vào Bất Tử Kiếp, còn có tin đồn, Hạo Dương Đế Tôn kia của Hạo Dương Đế Đình, trong Bất Tử Kiếp dường như đã đi vào cõi tịch diệt.
Trong sự căm hận thúc đẩy, tộc nhân Phùng gia quyết định đưa tin này đến Xích Dương Thần Đình.
Vì hủy diệt Hạo Dương Đế Đình cùng Lâm gia ở Thiên Tuyền Tinh, Phùng Quảng của Phùng gia, quyết định dùng Chí Tôn thần binh làm mồi nhử, khiến vị Thần Chủ của Xích Dương Thần Đình ra tay.
Chỉ cần Thần Chủ của Xích Dương Thần Đình ra tay, Hạo Dương Đế Đình tất diệt.
Phùng Quảng vừa nói ý đồ của mình, liền được mời vào Xích Dương Thần Đình.
“Ngươi nói Hạo Dương Đế Tôn kia lâm vào Bất Tử Kiếp, có khả năng đi vào cõi tịch diệt?!” Tần Vũ nghe được tin tức này thần sắc hơi đổi.
Hạo Dương Đế Đình thành lập, Chí Tôn thần binh xuất hiện, Phùng gia thất bại bỏ trốn, Lâm gia trở thành bá chủ Thiên Tuyền Tinh, rồi đến Diệp gia bị diệt vong, ba đại ma đầu Cổ Minh Tinh vẫn lạc.
Những tin tức này đều đã truyền đến Xích Dương Giới!
Thịnh Hoài An sở hữu Chí Tôn thần binh, không ai có thể dễ dàng chiếm được, cho nên Xích Dương Thần Đình mới không quấy rầy Xích Dương Thần Chủ đang bế quan trùng kích Bất Tử Cảnh đệ thất chuyển.
Nếu không đại quân Xích Dương Thần Đình đã sớm kéo đến Thái Làm Tinh!
Nhưng hiện tại, Hạo Dương Đế Tôn kia lâm vào Bất Tử Kiếp, dường như sắp tịch diệt, vậy việc cướp đoạt Chí Tôn thần binh trở nên dễ dàng hơn nhiều.
Điều này khiến Tần Vũ động tâm.
“Không sai, việc này ở trên Thái Làm Tinh đã lan truyền, nếu không ta cũng không dám đến Xích Dương Giới, nói tin này cho điện hạ.” Phùng Quảng cam đoan.
“Ta đi xin ý kiến tộc lão của ta!” Tần Vũ định đi bẩm báo việc này lên để vị cường giả Bất Tử cảnh thứ hai của Tần gia biết.
Để lão tổ kia định đoạt!
Dù sao, muốn gặp được Thần Chủ đang bế quan, chỉ có vị lão tổ kia mới có thể.
Thấy Tần Vũ đứng dậy rời đi, Phùng Quảng mừng thầm, xem ra việc này có hy vọng.
Nếu vị Thần Chủ của Xích Dương Thần Đình ra tay, không chừng thù của Phùng gia sẽ báo được…

Trong Tử Kiếp Chi Cảnh, đạo linh thức của Thịnh Hoài An đang không ngừng giãy giụa, chấp niệm kia không ngừng lớn mạnh, mạnh mẽ khiến cho thần hồn ảm đạm đang dần đi đến tịch diệt của hắn bắt đầu trở nên sáng lên.
“Ta không thể chết, tuyệt đối không thể chết, có người còn đang chờ ta trở về.” “Là ai, rốt cuộc là ai, vì sao ta không nhớ gì cả?!” “Chờ ta, ta nhất định sẽ trở về!” Thần hồn linh thức vốn đã dần mơ hồ, từ từ trở nên sáng ngời.

Trong Đạo Võ Giới!
Sau mấy thập niên, Đạo Võ Giới đón nhận cục diện phồn thịnh nhất trong ba ngàn năm qua.
Thiên Võ Đế Quốc thống nhất hoàn vũ, thực lực mạnh mẽ đến tột đỉnh.
Hàn Võ, lão tổ của Hàn Thị từng đoạt được tiên khí linh cơ, Bạch Thánh Long, Trương Chi Duy lão tổ Long Hổ Đạo Tông, nhờ vào tiên khí linh cơ kia, đã mạnh mẽ phá vỡ xiềng xích, bước vào cảnh giới Võ Đế có thể thành tiên.
Một Võ Đế, hơn 20 cường giả Võ Thánh, thực lực của Thiên Võ Đế Triều không hề thua kém Thiên Tông, Long Hổ Đạo Tông.
Mấy chục năm trôi qua, Hàn Quân Vũ và Thịnh Tuyết Nhi đã từ lâu trưởng thành!
Nhờ có Thịnh Hoài An từ trong bụng mẹ đã dùng không ít đồ tốt cho hai người đặt nền móng, khiến cho tư chất hai huynh muội vượt xa người thường.
Thêm vào đó không thiếu tài nguyên, hai huynh muội đã sớm tu luyện đến Võ Thánh cảnh giới.
“Mẫu thân cả ngày bận rộn xử lý chính vụ, cũng không biết cha bây giờ thế nào!” Thịnh Tuyết Nhi ngồi trong Ngự Hoa viên hoàng cung, hai tay chống cằm, vẻ mặt rất nhàm chán.
Bộ y phục trắng như tuyết, như huyền nữ từ chín tầng trời, dung mạo cũng khuynh quốc khuynh thành, tuyệt mỹ vô song, hoàn toàn không thua gì mẫu thân nàng Hàn Giang Tuyết.
Ngồi đối diện Thịnh Tuyết Nhi, Hàn Quân Vũ bây giờ lộ ra vẻ trầm ổn uy nghiêm, đôi mày của nó, rất có phong thái của cha mình Thịnh Hoài An.
Thân là thái tử Thiên Võ Đế Triều, Hàn Quân Vũ có thân phận tôn quý, vẻ huy hoàng quý phái tôn lên sự phi phàm.
Tuy hắn cũng rất nhớ phụ thân Thịnh Hoài An, nhưng Hàn Quân Vũ không nói ra.
“Cha, người ở đâu? Tiểu Tuyết Nhi rất nhớ người a! Chừng nào người mới trở về nhìn Tiểu Tuyết Nhi, Tiểu Tuyết Nhi và ca ca đều đã trưởng thành rồi.” Thịnh Tuyết Nhi chống cằm ngẩng đầu nhìn trời.
Chỉ tiếc, nàng không thể đặt chân đến bên ngoài vũ trụ, nếu không nàng đã sớm ra ngoài tìm phụ thân Thịnh Hoài An.
Lão binh lặng lẽ ngồi một bên, bảo vệ hai huynh muội.
Mấy chục năm trôi qua, hắn bây giờ cũng đã bước vào Võ Thánh trung kỳ, nếu là ngày trước, tu vi này đã có thể xưng hùng một phương.
Nhưng hiện tại, hắn bảo vệ Hàn Quân Vũ và Thịnh Tuyết Nhi, tu vi của bọn họ đã đuổi kịp hắn.
“Mục gia gia, người nói khi nào cha mới có thể đến a!” Thịnh Tuyết Nhi lên tiếng.
“Tiểu Tuyết Nhi à, phụ thân ngươi khi nào về được thì sẽ về thôi, ngươi đừng lo lắng!” lão binh an ủi.
“Thế nhưng, Tiểu Tuyết Nhi rất nhớ người!!” “Rất nhớ, rất nhớ…”

Thịnh Hoài An trong vô biên Tử Kiếp Chi Cảnh.
Có lẽ là nghe được nỗi nhớ nhung và tiếng gọi từ nơi xa xăm kia, trong khoảnh khắc, hắn nhớ rõ mình là ai!
Đôi mắt thần hồn linh thức u ám, đột nhiên bùng lên thần quang kinh khủng. Xuyên thủng bóng tối vô biên.
“Ta là Thịnh Hoài An, ta là Hạo Dương Đế Tôn, ta không thể chết, ta còn muốn trở về gặp con gái ta, gặp con trai ta!” Âm thanh của nó như sấm rền, vang vọng trong bóng tối vô biên này, chấn động cả thế giới hắc ám, làm cho tất cả rung chuyển.
“Không chết, không chết, cực tử mà sinh, sinh cực mà chết, chỉ là Bất Tử Kiếp, cũng muốn vây khốn bản tôn sao?” “Phá cho ta!!” Tiếng như Đại Đạo Lôi Âm, giống như ngậm cả thiên hiến, như lời nói thành luật, thần quang pháp tắc kinh khủng nở rộ, xé rách bóng tối vô tận.
Thần hồn linh thức trong cảnh cực tử, trở về bản thể, ngọn lửa thần hồn lấp ló bất cứ lúc nào cũng sẽ tắt trong đầu lâu u ám, đột nhiên đại thịnh lên, bộc phát thần quang sáng chói.
Xương cốt chết chóc, lớp tử khí bao phủ bên trên, trong nháy mắt bị đánh tan, bụi bặm màu xám tróc ra, xương cốt màu vàng tách ra thần quang rực rỡ, phù văn bất hủ một lần nữa sáng lên.
Biến động trong chớp mắt này khiến cả đế cung rung chuyển.
Máu thịt tái sinh, phục hồi sinh cơ mênh mông, tử khí vô biên, trong nháy mắt quay về trong cơ thể của hắn.
Một cỗ thần uy mênh mông khủng bố khuấy động trong nháy mắt, như sóng lớn vô biên, cuộn trào trong thiên địa.
“Đó là?!” Vô số người kinh hãi ngẩng đầu, nhìn về phía đế cung của Lạc Dương Thần Thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận