Sát Lục Hệ Thống, Tuyệt Thế Sát Thần

Chương 241: Đại chiến bắt đầu, khói lửa đốt

Chương 241: Đại chiến bắt đầu, khói lửa bùng cháy Theo đại quân chém giết, điểm kinh nghiệm của Thịnh Hoài An tăng lên, trực tiếp phá mốc trăm vạn.
Một ngày sau, Vương Đình Hung Nô bị quân của Thịnh Hoài An chiếm đóng, trên tường thành cắm cờ Đại Ngụy cùng soái kỳ của Thịnh Hoài An.
Hai lá cờ lớn phấp phới bay trong gió!
Gió Đại Ngụy đã thổi tắt Thiên Lang Hung Nô.
Theo Vương Đình Hung Nô thất thủ, khí vận Thiên Lang kia kêu thảm tan nát.
Tộc lão, quý tộc Vương Tộc Hung Nô toàn bộ bị bắt, giam trong ngục, trở thành tù nhân.
Phàm là người Hung Nô nào dám chống cự đều bị giết sạch.
Vương Đình Hung Nô, xác người chết chất thành núi, khiến vô số người kinh hãi.
Bị sát khí thiết huyết của đại quân dọa sợ, đám tộc lão Vương Tộc Hung Nô quỳ xuống đất, sự phản kháng của Hung Nô lập tức chấm dứt.
Các bộ lạc lớn kéo đến Vương Đình, nhìn thấy Vương Đình thất thủ, nhìn thấy cờ Đại Ngụy và soái kỳ Thịnh Hoài An tung bay trên tường thành, đều im lặng, sau đó quay người rời đi.
Hung Nô bại, cũng tại thời khắc này tuyên bố diệt vong!
Thịnh Hoài An dẫn đầu tướng sĩ, lên Thiên Sơn, lật đổ Thần Miếu kia, tiêu diệt giáo chúng.
Sau đó, Thịnh Hoài An làm lễ phong thiện trên Thiên Sơn!
Giờ phút này, Thịnh Hoài An đã hoàn thành thành tựu Phong Lang Cư Tư!
Trên Thiên Sơn, Thịnh Hoài An chém xuống một mảng vách đá, khắc lên mấy chữ lớn "Phong Lang Cư Tư".
Với tư cách người chứng kiến và tham gia vào lịch sử, Ngũ Thành, Chu Nguyên, Thượng Quan Thước, Tiêu Sở Y, Lâm Giang năm người vô cùng kích động.
"Ha ha ha, Phong Lang Cư Tư, ta cũng được lưu danh, đời này chết không tiếc." Ngũ Thành cười lớn.
"Hành động vĩ đại thế này, công tích thế này, là của chúng ta, lịch sử sẽ ghi nhớ hôm nay, ghi nhớ chúng ta!!"
"Quang Tông Diệu Tổ, Quang Tông Diệu Tổ, trở về ta sẽ cho cha ta mở gia phả riêng, hắn dám cản, ta đánh gãy chân hắn." Lâm Giang mặt mày tùy tiện nói.
"Tướng quân Thần Uy vạn cổ!!"
Thượng Quan Thước cảm thấy, chuyện đúng đắn nhất đời này đã làm chính là trở thành thuộc hạ của Thịnh Hoài An, được chứng kiến và tham dự vào thời khắc lịch sử này.
Tiêu Sở Y giờ phút này cũng kích động mặt mày ửng hồng.
Hủy diệt Hung Nô, phong thiện Thiên Sơn, Phong Lang Cư Tư, cha nàng Trấn Nam Hầu đều không có được vinh quang này.
Trở về phải khiến cha nàng cho nàng một trận!!
Quân của Thịnh Hoài An hủy diệt chủ lực đại quân Hung Nô, san bằng Vương Đình Hung Nô, bắt sống Vương Tộc Hung Nô.
Đã là diệt Hung Nô.
Các bộ tộc khác chẳng đáng là gì nữa.
Hắn đã hoàn thành hành động vĩ đại mà mấy ngàn năm nay vương triều Trung Nguyên chưa từng làm được!
...
An Tây thành!
Quách Hiếu Bình và Hồ Binh tiêu diệt năm vạn quân Hung Nô, bản thân thương vong không đáng kể.
Quét sạch quân địch Hung Nô, dọn dẹp xong chiến trường, trở lại An Tây thành, Diên Nhi liền chạy tới, thấy Quách Hiếu Bình mình đầy thương tích, nước mắt không nhịn được tuôn rơi.
"Quách đại ca!!"
Quách Hiếu Bình nhìn thấy Diên Nhi, vẻ lãnh khốc nghiêm túc trên mặt trong nháy mắt hiện lên vẻ ôn nhu.
"Diên Nhi!!"
Diên Nhi thấy Quách Hiếu Bình đầy mình thương tích, khóc chạy tới, nhào vào ngực Quách Hiếu Bình.
"Không phải, ngươi, nàng, ta..."
Hồ Binh thấy cảnh này, không biết phải nói gì.
Tình huống là sao vậy, cái mặt của Quách Hiếu Bình bị bánh xe nghiền lên thế kia mà có mỹ nữ tới ôm đầu gửi gắm sao?!
Giờ phút này, hắn cảm thấy mình đáng lẽ phải ở dưới gầm xe mới đúng!
Cự Bắc Quan!
Nhìn tin tức vừa được truyền đến trên tay, Trấn Bắc Hầu đứng trên tường thành, nhìn về phương đông.
Đại Ly và Đại Ngụy khai chiến.
Phương Nam, Đại Sở cũng đang tấn công Trần Nam quan!
Chiến tranh bùng nổ khiến hắn nhớ lại trăm năm trước.
Trăm năm trước, hắn vẫn chỉ là một tướng lĩnh biên quan vừa đột phá Tông Sư, đại chiến với Hung Nô.
Đại Ly và Đại Sở liên thủ phạt Ngụy.
Vậy Hung Nô phương Bắc kia thì sao, con sói hung tợn này, luôn nhìn chằm chằm, liệu có bỏ qua cơ hội này không?
"Hầu gia, Hầu gia, có lệnh của Thịnh Võ Vương!!" Một sĩ quan truyền tin nhanh chóng chạy tới, đánh gãy suy nghĩ của Ngô Trường Ca.
"Thịnh Võ Vương có lệnh gì?" Ngô Trường Ca quay người hỏi.
Lẽ nào là Hung Nô tấn công Hà Tây, sai hắn dẫn đại quân đến tiếp viện?!
"Thịnh Võ Vương có lệnh, lệnh Hầu gia dẫn Trấn Bắc Quân, lập tức lên phía bắc, đến Vương Đình Hung Nô, tham gia quét sạch Hung Nô." Người truyền tin mở miệng nói.
"Cái gì?"
"Lên phía bắc đến Vương Đình Hung Nô, quét sạch dị tộc Hung Nô?!" Trấn Bắc Hầu Ngô Trường Ca nhìn người truyền tin.
Nếu không phải đối phương là tướng sĩ dưới trướng của hắn, thì hắn đã cho rằng đó là người Hung Nô giả mạo vương lệnh.
Đưa quân lên phía bắc, đến Vương Đình Hung Nô quét sạch dị tộc, dù có cho hắn thêm hai mươi vạn đại quân cũng không làm được a.
Đây chẳng phải là đi chịu chết sao!!
"Ngươi xác định đây là vương lệnh của Thịnh Võ Vương?" Ngô Trường Ca không thể không sinh lòng nghi hoặc.
"Hầu gia, xác định là vương lệnh của Thịnh Võ Vương, hơn nữa còn nói, Thịnh Võ Vương đã suất quân, san bằng Vương Đình Hung Nô rồi!" Người truyền tin có chút run rẩy, khi nhận được vương lệnh một khắc đó, chính hắn cũng không dám tin.
Nhưng vương lệnh của Thịnh Võ Vương không giả được!
"Oanh!!"
Trấn Bắc Hầu Ngô Trường Ca cảm thấy đầu bị đánh mạnh một cú.
Hắn nghe được gì vậy?
Thịnh Võ Vương đã suất quân, san bằng Vương Đình Hung Nô rồi!!
Tin tức này như sấm nổ bên tai, khiến Ngô Trường Ca vẫn chưa hết kinh ngạc.
Nghe nói Hung Nô kia có cường giả Chí Cường cấp Võ Thánh trấn giữ, Thịnh Hoài An vậy mà san bằng được Vương Đình Hung Nô.
Vậy chẳng phải nói, cường giả Võ Thánh của Hung Nô đã bị Thịnh Võ Vương giết rồi sao?
"Đưa vương lệnh cho ta!!" Ngô Trường Ca vẫn không nhịn được muốn kiểm chứng thực hư.
Người truyền tin đưa vương lệnh mà Thịnh Hoài An truyền đến cho Ngô Trường Ca.
Sau khi xác minh vương lệnh, Ngô Trường Ca chắc chắn, đây là thật.
"Nhanh, tập hợp đại quân, lên phía bắc!" Ngô Trường Ca kích động hô to.
Đây là cơ hội tốt để tiêu diệt Hung Nô, dù hắn chỉ đến hoàn thành nốt phần việc, cũng sẽ nổi danh thiên cổ.
Ngô Trường Ca nhanh chóng tập hợp mười tám vạn đại quân, chỉ để lại hai vạn đại quân trấn thủ Cự Bắc Quan.
Trấn Bắc Quân mênh mông cuồn cuộn, thúc ngựa lên phía bắc, đến Vương Đình Hung Nô, cùng quân của Thịnh Hoài An hội hợp.
Phía đông Đại Ngụy!
Đại Ly và Đại Ngụy giao chiến ác liệt tại nhiều cửa quan.
Đại chiến bắt đầu, khói lửa lan rộng khắp biên giới hai nước, hai bên chém giết đến máu chảy thành sông.
Dù là Trấn Đông Hầu Thẩm Kiếm Đình cũng đã giao chiến mấy trận với cường giả Đại Ly.
Cũng may hiện tại vẫn chỉ là Đại Tông Sư ra trận, một khi cường giả Võ Thánh xuất hiện, chiến sự sẽ càng leo thang.
"Phụ thân, hiện tại toàn bộ phía đông đều có chiến sự, với số quân ít ỏi của chúng ta, e là không đủ trấn giữ đường biên giới dài dằng dặc này." Thẩm Lương nhìn bóng lưng kiên nghị của phụ thân, rắn rỏi nói.
"Trấn Nam Quân phía nam cũng đang chiến đấu với Đại Sở, Bắc Cảnh phải phòng ngự Hung Nô, trong nước chỉ có thể điều phủ binh, sức chiến đấu của phủ binh rất yếu."
"Không sao, chỉ cần ta còn, Đại Ly đừng hòng đạp qua Thiên Môn Quan, đánh vào nội địa nước ta." Thẩm Kiếm Đình thản nhiên nói.
Chỉ cần đối phương không sử dụng hai ba cường giả Đại Tông Sư viên mãn, hoặc Võ Thánh không xuất thủ, thì dù đối diện có năm mươi vạn đại quân, hắn cũng không sợ quân Đại Ly.
Trấn Đông Quân đã đánh mấy chục trận với Đại Ly, hai bên đánh nhau quyết liệt.
Ba mươi vạn Trấn Đông Quân, cùng năm mươi vạn quân Đại Ly đánh nhau ngang tài ngang sức.
"Nếu như Thịnh Võ Vương kia có thể đến trấn thủ đông cảnh, thì không cần sợ Đại Ly, không bằng phụ thân ngươi thượng thư bệ hạ." Thẩm Lương nói.
Thẩm Kiếm Đình không nói gì.
Hắn trấn thủ đông cảnh Đại Ngụy ba bốn mươi năm, cùng Đại Ly đánh vô số trận chiến, chưa từng để mất một tấc đất nào.
Kiêu ngạo như hắn, cũng không muốn Võ Vương này nhúng tay.
Thẩm Lương thấy Thẩm Kiếm Đình không nói gì thì im lặng, không nói tiếp nữa.
Lần này, hắn cảm nhận được khác biệt so với trước kia, thế công của Đại Ly rất mạnh, toàn bộ đông cảnh đều bùng nổ chiến sự, hắn cảm thấy việc này không giống như chỉ là giao chiến đơn thuần của quân đội hai nước.
Thẩm Kiếm Đình nhìn sâu về phía Đại Ly, hắn đã ngưng tụ Tam Hoa mười mấy năm rồi.
Bây giờ, chỉ thiếu một cơ hội, hắn có thể thử đột phá Võ Thánh, Thẩm Kiếm Đình muốn mượn cơ hội chiến tranh này, nhất cử bước vào cảnh giới Võ Thánh.
Trần Nam quan Đại Ngụy!
"Giết!!"
"Chiếm được Trần Nam quan, thưởng vạn lượng, thăng quan một cấp!"
"Cầm vũ khí, giết chết bọn mọi rợ nước Sở kia, cắt hết trứng của chúng nó!!"
Quân đội Đại Sở liên tục tấn công Trần Nam quan, hai bên đại quân chém giết, từng xác người ngã xuống.
Máu tươi nhuộm đỏ khói lửa chiến tranh.
"Tiêu Diễn, ra đây đánh một trận!!"
Một tiếng hét lớn vang vọng khắp Trần Nam quan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận