Sát Lục Hệ Thống, Tuyệt Thế Sát Thần

Chương 116: Lão đầu, ngươi rất dũng a!

Chương 116: Lão đầu, ngươi rất dũng a!
Nhìn vào màn ánh sáng màu vàng bên trong thức hải.
Họ tên: Thịnh Hoài An Chủng tộc: Nhân Tộc Cảnh giới: Đại Tông Sư sơ kỳ (+) Trúc Cơ viên mãn (+) Công pháp: 【« Đại Nhật Tâm Kinh » (chút thành tựu)】【« Thái Thủy Đạo Điển »(chút thành tựu)】【« Thần Ma Quan » (+)】【« Giao Mãng Thôn Tức thuật »(có thể thôi diễn)】【« Huyết sát đao pháp »(đại thành) (có thể thôi diễn)】【« Bá Vương Thương pháp »(chút thành tựu) (+)】Sức mạnh: Mười chín vạn tám ngàn cân Thiên phú: Thần Tiễn Thủ Giết chóc giá trị: 77519 Thương thành:
Không gian: (ngàn năm nhân sâm: Sáu cây, ngàn năm Linh Chi: Mười ba đóa, năm trăm năm Hà Thủ Ô: Mười cây, Hoàng Tinh...) Trận đại chiến này, Thịnh Hoài An tự mình chém giết hơn năm ngàn binh sĩ Nhung địch, tướng sĩ dưới trướng chém giết gần ba vạn binh sĩ Nhung địch.
Thêm vào việc càn quét bộ lạc Tiên Do thu hoạch được giá trị giết chóc, khiến cho giá trị giết chóc của hắn tích lũy tăng lên đến 77519 điểm.
Nghĩ đến, nhiều giá trị giết chóc như vậy, đủ để hắn tăng tu vi lên tới Đại Tông Sư cực hạn.
...
Kỵ binh Nhung địch chạy trốn trở về, ai nấy đều vô cùng hoảng sợ.
Vu Đan Quân nhìn sắc trời dần tối, cảm giác bất an càng thêm mãnh liệt, không ngừng đi đi lại lại trước bộ lạc.
“Tiểu vương tử, ngươi đừng đi tới đi lui.” Một thị vệ Hậu Thiên cảnh giới mở miệng nói.
“Trong lòng ta rất bất an.” Vu Đan Quân cau mày nói.
“Có gì phải lo lắng chứ, tộc trưởng dẫn năm vạn kỵ binh đi đối phó một vạn địch nhân, nhất định sẽ chém giết sạch sẽ, hơn nữa tộc trưởng vẫn là cường giả Tông Sư hậu kỳ mà.” “Ta biết, nhưng ta cứ cảm thấy tâm thần không được tập trung.” Vu Đan Quân lo lắng nhìn bóng tối sắp buông xuống.
Màn đêm sẽ bao phủ toàn bộ thảo nguyên, cảm giác đè nén này khiến Đan Quân càng thêm bất an.
Đến khi đêm xuống, Vu Đan Quân mơ hồ nghe được tiếng vó ngựa dồn dập truyền đến.
Vu Đan Quân nhìn binh sĩ chạy trốn trở về, từng người chật vật không chịu nổi, lòng trong nháy mắt chìm xuống đáy vực.
“Chuyện gì xảy ra, sao các ngươi lại chật vật chạy về thế này?” Vu Đan Quân trầm giọng quát hỏi.
“Tiểu vương tử điện hạ, thủ lĩnh, thủ lĩnh bị giết, chúng ta thua rồi.” Một tên đào binh mặt mày kinh hoàng đáp.
“Cái gì?” Vu Đan Quân nghe được tin dữ này, trong nháy mắt như bị sét đánh, phụ thân hắn chết rồi?
Năm vạn đại quân bại trận?
Rất lâu sau Vu Đan Quân mới hoàn hồn, ánh mắt tràn đầy bi phẫn.
“Các ngươi gặp phải quân đội nào?” “Không biết.” Tên binh sĩ đó không biết chữ Đại Ngụy, chỉ biết là quân đội Đại Ngụy.
“Tiểu vương tử điện hạ, ta biết, lá cờ trên quân đội Đại Ngụy kia viết chữ 'Đại Ngụy Thịnh'.” Lúc này một sĩ binh mở miệng nói.
“Đáng chết, ta biết ngay mà, ta biết ngay.” Trong lòng Vu Đan Quân vừa hoảng sợ vừa phẫn nộ.
Quả nhiên đến xâm lấn là Hà Tây Quân của Đại Ngụy, hắn đã khuyên phụ thân phải cẩn thận, hoặc là gọi cả ông nội hắn lên.
Nhưng hắn lại bị phụ thân mắng một trận, nói hắn bị người Ngụy dọa cho mất mật.
Tướng lĩnh Hà Tây Quân của Đại Ngụy kia chính là một con quái vật, phụ thân hắn nhất định là gặp phải tên tướng lĩnh Hà Tây Quân kia.
“Phụ thân chết rồi, ta muốn đi tìm ông nội, tìm ông nội ra tay, nhất định phải chém giết tên tướng lĩnh Hà Tây Quân kia để báo thù.” Vu Đan Quân phẫn nộ, thù này tất báo.
Cuối cùng Nhung địch trốn về được hai ngàn tàn binh, những người khác không dám quay về, trốn đến nơi khác gia nhập các bộ lạc khác.
Mà Vu Đan Quân thì chạy đi tìm ông nội.
“Ông nội, ông nội! ! “ “Ông nội...” Tại Hùng đang bế quan tu luyện thì bị đánh thức, lúc này mở cửa đá của nơi bế quan, ánh nến bừng sáng.
“Đại tôn tử đến, chuyện gì mà hoảng hốt như vậy?” Tại Hùng mở miệng hỏi.
Vu Đan Quân chạy vào trong thạch thất, quỳ xuống gào khóc.
“Ông nội, ông nội, phụ thân cháu chết rồi, chú út cũng chết rồi.” “Cái gì?” Tại Hùng như bị sét đánh giữa trời quang.
Hai con trai của hắn chết rồi? Chẳng phải là nói hắn chỉ còn một đứa con trai thứ hai sao!
“Ngươi nói phụ thân ngươi và chú út của ngươi chết rồi.” Tại Hùng gằn từng chữ một, mặt tối sầm đáng sợ.
“Ông nội...” Vu Đan Quân kể lại mọi chuyện vừa xảy ra, trên trán Tại Hùng nổi gân xanh.
“Phụ thân ngươi thật ngu xuẩn.” Tại Hùng phẫn nộ quát.
“Ông nội...” Vu Đan Quân run rẩy, giờ phút này khí thế trên người ông nội khiến hắn không thở nổi.
“Ta sẽ đi tìm người Ngụy kia chém hắn, để báo thù cho phụ thân ngươi và chú út, ngươi truyền tin cho nhị thúc ngươi, trở về chủ trì bộ lạc.” Nói xong Tại Hùng liền biến mất trước mắt Đan Quân.
Sau khi ông nội đi, Vu Đan Quân mới đứng dậy, mắt đầy mong chờ.
“Ngụy cẩu, ông nội ta ra tay, ngươi nhất định phải chết.” “Ông nội ta nhất định sẽ chém đầu ngươi, để tế điện phụ thân ta và chú út.” Vu Đan Quân nghiến răng nghiến lợi, nắm chặt nắm đấm.
...
Thịnh Hoài An ngẩng đầu nhìn trời đêm, trên bầu trời đầy sao dày đặc, lấp lánh tinh quang, ngôi sao sáng tỏ khiến Thịnh Hoài An nhìn lên, đều cảm thấy có chút hư ảo.
Tu vi Đại Tông Sư sơ kỳ, xem ra vẫn chưa thể đứng trên đỉnh thế giới này.
Vẫn phải tiếp tục tăng tu vi.
Để đối phó cường giả Côn Luân Đạo Tông trong tương lai, hắn nhất định phải tăng cao tu vi.
Đêm khuya, Thịnh Hoài An nhìn quân doanh, trừ quân tuần tra, binh lính khác đều đang nghỉ ngơi.
Hắn trực tiếp thêm điểm, bắt đầu tăng tu vi.
Trong nháy mắt tiêu hao một vạn tám ngàn điểm giết chóc, sức mạnh bàng bạc tràn vào cơ thể hắn, bắt đầu không ngừng cường hóa thể phách, huyết nhục của hắn.
Huyết khí và Chân Nguyên của hắn cũng điên cuồng tăng trưởng, nhanh chóng thúc đẩy hắn phá cảnh.
Thịnh Hoài An cũng vận chuyển công pháp Đại Nhật Tâm Kinh, điều động toàn bộ Chân Nguyên xông phá cảnh, bước vào Đại Tông Sư trung kỳ.
Bước vào Đại Tông Sư trung kỳ, huyết khí trong cơ thể hắn sôi trào, mỗi một tấc tế bào máu thịt, xương cốt, gân cốt đều được cường hóa, huyết dịch trong cơ thể hắn cũng nhiễm một chút màu vàng.
Cũng may Thịnh Hoài An đột phá tăng lên đều là thêm điểm tăng lên, có thể kìm hãm động tĩnh đột phá.
Nếu không uy áp khủng bố phóng ra có thể ép đám binh lính dưới trướng hắn đến bẹp dúm.
Tiêu hao một vạn tám ngàn điểm giết chóc, Thịnh Hoài An nhìn số điểm còn lại là 59519, đang do dự có nên tiếp tục đột phá không thì.
Hắn cảm nhận được trong đêm tối, có một luồng khí tức cực mạnh đang hướng về phía này.
“Đại Tông Sư?!” Thịnh Hoài An hơi nhíu mày lại, cường giả Nhung địch này đến nhanh thật, với tu vi hiện tại và thần hồn tinh thần lực cường đại của hắn, mà vị Đại Tông Sư kia lại không hề che giấu khí tức, cho nên Thịnh Hoài An cách hơn hai mươi dặm đã nhận ra luồng khí tức kia.
Ánh mắt nhìn về hướng đó, một đường Huyết Khí Lang Yên bốc thẳng lên trời, căn bản không có ý định che giấu.
Thịnh Hoài An lập tức đứng dậy, thân ảnh biến mất trong quân doanh.
Đối phương tìm đến cửa, chắc chắn là vì báo thù, Thịnh Hoài An đương nhiên không thể để đối phương đánh đến.
Dù sao tướng sĩ dưới trướng hắn không ai quá mạnh.
Nhỡ tên Đại Tông Sư này chó cùng rứt giậu, ra tay với binh lính thường, gây ra tổn thương thì sẽ rất lớn.
Sau khi Thịnh Hoài An rời quân doanh liền áp chế khí tức của bản thân đến Tông Sư đại viên mãn, nhanh chóng nghênh đón.
“Thật nhạy cảm năng lượng, nhưng khí tức có chút không đúng?” Tại Hùng cảm nhận được khí tức đang tiến về phía mình, phát hiện có gì đó không hợp lý.
Tông Sư đại viên mãn, tuy có thể đánh bại đại nhi tử của hắn, nhưng muốn chém giết đại nhi tử của hắn, một kích đánh nổ tung tiểu nhi tử của hắn thì cũng không quá có khả năng.
Thịnh Hoài An ngự không đến, nhìn thấy Tại Hùng đứng giữa không trung, có vẻ đang chờ hắn.
“Ngươi là tướng lĩnh quân Ngụy?” Tại Hùng nhìn Thịnh Hoài An mặc ngân giáp bào đỏ hỏi.
Mặc dù đối phương nói tiếng Nhung địch, nhưng Thịnh Hoài An vẫn hiểu, Đại Tông Sư cảnh giới, tinh thần lực đã rất mạnh, tự nhiên có thể truyền tải tin tức bằng tinh thần lực.
“Không sai, ta chính là tướng lĩnh quân Ngụy.” Thịnh Hoài An thản nhiên gật đầu thừa nhận.
“Ngươi thật có dũng khí, chém giết đại nhi tử và tiểu nhi tử của ta, còn dám chủ động đến đối diện với ta.” Ánh mắt Tại Hùng nhìn Thịnh Hoài An giống như đang nhìn người chết, ánh mắt lạnh giá.
“Lão đầu, ngươi rất dũng a, dám nói như vậy với ta.” Khóe miệng Thịnh Hoài An khẽ cười, xem ra lão thật sự coi hắn là Tông Sư đại viên mãn rồi.
Tại Hùng sững sờ, hắn vừa nghe được gì?
Tên tiểu tử Tông Sư đại viên mãn này nói hắn rất dũng? !
Tiểu tử này thật sự không hiểu rõ tình huống sao? Hắn là Đại Tông Sư đó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận