Sát Lục Hệ Thống, Tuyệt Thế Sát Thần

Chương 435: ta vẫn là ưa thích kiệt ngạo bất tuần ngươi

“Chư vị, đi thôi, theo ta cùng đi gặp mặt một lần cái tên cường địch đến từ Cổ Minh Tinh này!” Thịnh Hoài An cười nhạt một tiếng.
“Đi, ta ngược lại thật muốn xem người đến có bản lĩnh gì, mà dám phách lối như vậy!” “Giết chết hắn, thật coi Hạo Dương Đế Đình chúng ta là quả hồng mềm à!” Phạm Lão Tổ, Hứa Lão Tổ bọn người, ai nấy đều căm phẫn.
Hiện tại bọn họ mới chính là kẻ làm mưa làm gió, bọn họ chính là Chúa Tể, người đến ngông cuồng như thế, lại dám coi bọn họ là lũ chuột nhắt, điều này khiến bọn họ sao có thể nhịn được?
Sau đó sáu người theo Thịnh Hoài An, trực tiếp xé rách hư không, nghênh chiến kẻ địch!!
“Ai đó, dám càn rỡ như vậy? Không sợ Đế Tôn tiêu diệt sao?” Có cường giả khổ sở chống đỡ lấy uy áp kinh khủng kia.
Bầu trời phía trên xuất hiện vô biên mây đen, bao phủ vô tận bầu trời, khiến mặt đất cũng trở nên tối tăm.
“Đáng chết!!” Từng võ tiên, võ đế cường giả nhao nhao kinh hãi, thân thể không nhịn được run rẩy, dường như trên trời cao kia, có sự khủng bố lớn.
Uy áp kinh khủng kia vẫn không ngừng khuếch tán, ma diễm ngập trời, che kín cả bầu trời, khủng bố vô biên.
Sau một khắc, trong ánh mắt hoảng sợ của vô số sinh linh, một vầng sáng chói đại nhật trồi lên, xua tan vô biên hắc ám.
Vầng đại nhật huy hoàng mang theo vô biên thiên uy treo trên trời cao, khiến cho vô số người nhìn thấy trên bầu trời xuất hiện hai vầng mặt trời!
Khi hắc ám tan đi, vô số người mới nhìn rõ vầng đại nhật trên trời, hoàn toàn là thần quang tỏa ra từ một tồn tại vô thượng.
“Đó là? Đế Tôn!!” Có cường giả nhận ra thân ảnh Thịnh Hoài An, nhịn không được kinh hô.
“Quá tốt rồi, Đế Tôn xuất thủ, nhất định có thể tiêu diệt kẻ địch xâm phạm!!” “Hừ, cái thứ hắc khí ngập trời kia, đoán chừng chính là đại ma đầu Cổ Minh Tinh xâm phạm Thái làm tinh!” “Bất quá có Đế Tôn ở đây, thì có gì mà sợ hãi, dù là ngưu quỷ xà thần.” Có những kẻ sùng bái Thịnh Hoài An cuồng nhiệt lớn tiếng nói.
“Chỉ sợ cũng chưa chắc!!” Có người cuồng nhiệt sùng bái thì cũng sẽ có kẻ phản đối.
“Hừ, ta thấy ngươi chắc là đám người thuộc mấy gia tộc trường sinh từng ẩn nấp, chư vị, bắt lấy nó, đưa đến Tiên Thành để đổi lấy Tiên Linh ngọc.” Lúc này liền có người động thủ, muốn đuổi bắt kẻ phản đối kia.
Người nọ thấy không ổn liền quay người chạy......
Trên bầu trời, vô tận ma khí trên người Ngưu Thập Tam đều bị thần quang huyết khí nở rộ trên người Thịnh Hoài An đánh tan.
Nhìn đám cường giả Thái làm tinh chạy tới, trong mắt Ngưu Thập Tam không hề có chút sợ hãi nào, ngược lại mang theo vài phần kích động và hưng phấn.
“Bọn chuột nhắt phương nào, dám đến Hạo Dương Đế Đình ta gây sự, không muốn sống nữa à?” Đường Lão Tổ lớn tiếng quát.
“Kiệt kiệt kiệt, bản tọa là Ngưu Thập Tam, các ngươi quỳ xuống thần phục ta, bản tọa có thể cho các ngươi sống sót!!” Ma diễm hừng hực bốc lên trên người Ngưu Thập Tam khiến cho không gian xung quanh đều vặn vẹo.
“Ực ực!!” Ngưu Cổ Lực không nhịn được nuốt một ngụm khí lạnh, trâu mười ba đại nhân này, có phải tu luyện tẩu hỏa nhập ma rồi không?
Đối diện nhiều nửa bước bất tử cảnh cường giả như vậy, còn dám càn rỡ như thế? Có phải muốn mang cả bọn chúng cùng chết không vậy?!
Giờ phút này Ngưu Cổ Lực vô cùng hối hận vì đã nhận nhiệm vụ này, đi theo Ngưu Thập Tam, chúng thực sự đang đến tặng đầu trên vạn vạn dặm đường đó a!
Trong mắt Nam Cung Lão Tổ bốc hỏa, nhìn Ngưu Thập Tam thân thể cao lớn phía trước, trên đầu mọc hai sừng, da thịt tím ngắt còn vẽ đầy phù văn màu đen, ông ta căn bản là không nhịn nổi nữa.
“Ở trên đó, giết chết con chó cái nuôi này, ma vật!!” Tư Đồ lão tổ, Phạm Lão Tổ, Hứa Lão Tổ ba người không nhịn được xông lên trước, lao vào muốn chém giết cái đồ vật không ra người, ma không ra ma này.
“Đến hay lắm, rất lâu rồi ta chưa từng ăn thịt máu của võ tu nửa bước bất tử cảnh nhân tộc!” Ngưu Thập Tam nhìn Phạm Lão Tổ ba người đang xông tới như nhìn con mồi.
Điều này càng khiến cho ba người Phạm Lão Tổ thêm phẫn nộ.
“Giết!!” Ba người liên thủ, xông thẳng về phía Ngưu Thập Tam!
Ma diễm ngập trời bốc lên trên người Ngưu Thập Tam, các pháp tắc đại đạo kinh khủng cùng bộc phát, hắn giống như một thiên ma cái thế, lao thẳng đến Phạm Lão Tổ ba người.
“Oanh!!” Lực lượng hủy diệt kinh khủng, tựa hồ muốn hủy diệt cả vùng trời đất này.
Ba người Nam Cung Lão Tổ, Đường Lão Tổ và Liễu Lão Tổ cấp tốc ra tay bảo vệ mảnh thiên khung này, phòng ngừa sức mạnh kinh khủng của đại chiến lan tới những sông núi vô tận bên dưới Thái làm tinh.
Thịnh Hoài An không ra tay, chỉ nhàn nhạt nhìn Ngưu Thập Tam kia, người này không tầm thường, thực lực của con ma này không tệ.
“Đây là ma tu?” Thịnh Hoài An nghi ngờ mở miệng.
“Không phải, đây là Ma tộc, trong cổ Minh Giới có ba thế lực bá chủ, hai cái là tông môn ma tu nhân tộc, một cái là chủng tộc bản địa trên cổ Minh Tinh, Ma tộc.” Lâm Thu Vãn giải thích.
“Ma tộc? Bộ dạng thế này?!” Thịnh Hoài An lại cảm thấy, người không ra người, ma không ra ma này nhìn thế nào cũng không giống Ma tộc!
“Bọn họ tự xưng mình là thánh tộc, còn Ma tộc là do nhân loại chúng ta gọi.” Lâm Thu Vãn giải thích.
“Được thôi!!” Thịnh Hoài An không xoắn xuýt nữa, cuộc đại chiến của bốn cường giả nửa bước bất tử cảnh, quả thật là vô cùng kinh khủng, có thể nói là thương khung phá toái, hư không băng liệt, vô tận thần quang và ma diễm che phủ cả bầu trời.
Vô số đạo tắc thần văn va chạm, xé rách bầu trời ra một vết nứt kinh khủng.
Cuộc đại chiến của bốn cường giả nửa bước bất tử cảnh không nghi ngờ gì là vô cùng kinh khủng, nếu không có Nam Cương lão tổ bọn người bảo vệ trời đất thì không biết sẽ có bao nhiêu núi sông đại địa phải tan nát, bao nhiêu sinh linh phải vong mạng.
Ngưu Thập Tam cuồng ngạo, ắt hẳn là có vốn liếng để cuồng ngạo, lấy một địch ba mà đối đầu với ba người Tư Đồ lão tổ thì hoàn toàn không hề thất thế.
Thực lực hắn cường đại, quả thật không thể xem thường!
“Ma đầu này, thực lực không yếu nha, khó trách dám cuồng như vậy!!” Ba người Nam Cung Lão Tổ không khỏi nhíu mày.
Nếu đơn độc đối đầu, e rằng không một ai trong sáu người bọn họ là đối thủ của con ma đầu kia.
Thịnh Hoài An không ra tay, mà ngồi xem ba người Tư Đồ lão tổ kịch chiến với Ngưu Thập Tam, nếu không trải qua đại chiến ma luyện, làm sao trưởng thành được.
Tư Đồ lão tổ bọn người đã xưng vương xưng bá quá lâu ở Thái làm tinh, đã quên mất trong vũ trụ tinh hải, vốn là lấy thực lực làm trọng, không cố gắng thì có khả năng sẽ bị người khác giết chết.
Luân phiên đại chiến, khiến Tư Đồ lão tổ bọn người thấy được chênh lệch lớn đến mức nào.
Ba người liên thủ mà không đấu lại được một con đại ma, nếu như đơn độc đối đầu thì chẳng phải chúng đã bị đánh cho tơi tả rồi sao?
Với cái thực lực này, còn cả ngày vọng tưởng đột phá bất tử cảnh, xem ra chúng thật là ếch ngồi đáy giếng.
“Ha ha ha, một lũ gà đất chó sành, ngay cả các ngươi mà cũng dám thành lập cái gì Hạo Dương Đế Đình? Thật đúng là trò cười, lũ ếch ngồi đáy giếng.” Ngưu Thập Tam lấy một địch ba không hề yếu thế khiến cho hắn càng thêm ngông cuồng.
Lời này vừa thốt ra khiến trong lòng ba người Tư Đồ lão tổ dâng lên một ngọn lửa giận vô tận, chẳng phải đây là đang mắng bọn họ vô năng, cuồng vọng tự đại sao?
Nhưng dù có tức giận đến mấy, cho dù họ có vận dụng toàn bộ sát chiêu thì vẫn không làm gì được Ngưu Thập Tam, điều này khiến trong lòng họ dâng lên cảm giác bất lực.
Thấy đánh cũng gần xong, lúc này Thịnh Hoài An mới lên tiếng.
“Được rồi, các ngươi lui về đi!” Nghe được giọng của Thịnh Hoài An, ba người Tư Đồ lão tổ chỉ có thể bất đắc dĩ lui về.
“Ha ha, một thân áo bào đế vương, xem ra ngươi chính là cái Hạo Dương Đế Tôn kia? Ngay cả tu vi bất tử cảnh cũng không có, mà cũng dám xưng đế xưng tôn, quả thực là không biết sống chết.” Ngưu Thập Tam nhìn Thịnh Hoài An, hoàn toàn không để hắn vào mắt.
“Vậy sao, ta cũng thấy thế!” Giọng của Thịnh Hoài An bình thản, không chút gợn sóng.
“Nghe nói trên người ngươi có một kiện Chí Tôn thần binh? Giao ra đây, bản tọa bảo đảm ngươi không chết, nếu không lão tổ thánh tộc ta giáng lâm thì là ngày t·ử của ngươi!” Ngưu Thập Tam vênh váo đắc ý, giống như đang sai khiến hạ nhân.
“Ồ, thú vị, lại nhắm vào ta mà đến!” Thịnh Hoài An cười.
Điều này cũng khiến hắn không ngờ tới, thông tin hắn có Chí Tôn thần binh, lại đã truyền đến cổ Minh Giới rồi!
“Biết điều thì ngoan ngoãn giao ra Chí Tôn thần binh, thần phục thánh tộc ta!” Ngưu Thập Tam bá khí bên ngoài lộ, như là một tôn thiên ma vô song, phảng phất như hết thảy tất cả trên thế gian này, đều phải thần phục dưới chân hắn.
“Ồn ào!” Khí thế kinh khủng trên người Thịnh Hoài An bộc phát, hắn giơ tay lên, ầm ầm trấn áp về phía Ngưu Thập Tam.
Dám đứng trước mặt hắn ra vẻ? Quả là không biết sống chết!
Trong lòng bàn tay kinh khủng kia, vô số pháp tắc đại đạo thần văn lượn lờ, như muốn trấn áp cả thiên địa.
Ngưu Thập Tam nắm chặt tay lại rồi đánh tới, một con gà ốm yếu cũng muốn trấn áp hắn?
Nhưng hắn rất nhanh liền hối hận tỉnh ngộ.
“Oanh!!” Một chưởng của Thịnh Hoài An trấn áp xuống, tất cả đều bị trấn áp dưới chưởng này, bất kể là pháp tắc đại đạo hay là trật tự thiên địa.
Cánh tay của Ngưu Thập Tam, trong nháy mắt đã hóa thành một đám huyết vụ, thần quyền hắn tung ra như thể hài nhi múa may, cả người đều bị trấn áp, không thể nhúc nhích.
“Không thể nào, sao ngươi có thể mạnh như thế?” Trong ánh mắt Ngưu Thập Tam tràn đầy vẻ hoảng sợ, phảng phất như đang đối mặt với lão tổ tông của thánh tộc, vị chí cường giả cảnh giới bất tử kia.
Ngưu Cổ Lực và những người Ma tộc cùng đến đây, từng người trố mắt nhìn Ngưu Thập Tam bị một chưởng trấn áp, đây chính là cường giả nửa bước bất tử cảnh của thánh tộc bọn hắn, cứ như vậy bị một chưởng trấn áp?
“Thả bản tôn ra, tộc lão tổ của ta chính là cường giả bất tử cảnh, ngươi dám ra tay với ta, tộc lão tổ ta đến đây, ngươi nhất định phải c·hết.” Ngưu Thập Tam hoảng sợ hô lớn, vẻ mặt cuối cùng cũng khôi phục một tia tỉnh táo.
“A, ta thật là sợ, ngươi mau gọi lão tổ Ma tộc của ngươi đến đây đi.” Thịnh Hoài An cười lạnh.
“Đáng c·hết, ngươi nhất định phải c·hết, không ai gánh n·ổi ngươi đâu.” Ngưu Thập Tam tức giận hét lớn, lúc này hắn bị trấn áp đến mức hoàn toàn không thể động đậy, toàn thân huyết khí chân nguyên, đều bị cấm phong giống như vậy.
“Các ngươi còn định xem kịch đến khi nào, mau ra tay đi!” Ngay sau đó Ngưu Thập Tam hướng về phía một chỗ hư không hô lớn.
Chỉ tiếc không có ai đáp lại hắn!
“Ha ha, chỉ bằng loại người như ngươi, cũng nghĩ muốn ta thần phục Ma tộc các ngươi?” Trong ánh mắt Thịnh Hoài An lộ ra s·á·t ý.
“Đừng g·iết ta, tộc lão tổ của ta là cường giả bất tử cảnh!!” Ngưu Thập Tam thấy Thần Minh Giáo và Hắc Ma Giáo hoàn toàn không có ý định xuất thủ cứu giúp, nhìn thấy s·á·t ý trong mắt Thịnh Hoài An, trong lòng hắn sinh ra một tia hoảng sợ.
“Ai, ta vẫn t·h·í·c·h dáng vẻ ngạo mạn bất tuân của ngươi vừa rồi hơn!” Thịnh Hoài An thở dài nói.
“Ngươi dám g·iết ta, tộc lão tổ của ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!” “Vậy thì để tộc lão tổ của ngươi tới đi, ta cũng muốn xem thử cường giả bất tử cảnh, lợi h·ạ·i đến mức nào!” Thịnh Hoài An nói xong, một chưởng bóp c·h·ế·t Ngưu Thập Tam.
Một tôn cường giả nửa bước bất tử cảnh, cứ như vậy bị bóp c·h·ế·t s·ố·ng s·ờ s·ờ.
“Lộc cộc!!” Nam Cung Lão Tổ bọn người cũng không nhịn được khẽ r·u·n rẩy.
Thật quá kinh khủng, bọn họ hoàn toàn không ngờ, thực lực hiện tại của Thịnh Hoài An đã biến thái đến mức này.
Cường giả nửa bước bất tử cảnh, đều có thể dễ dàng một chưởng th·e·o g·iết!
Vậy nếu Thịnh Hoài An muốn g·iết bọn họ, chẳng phải chỉ một ngón tay liền có thể nghiền n·á·t bọn họ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận