Đừng Có Lại Thôi Miên Ta, Công Chúa Phản Diện!

Chương 234: 100. 000 năm sau Tia gia nhập chiến trường

Chương 234: 100.000 năm sau Tia gia nhập chiến trường Thời gian trở lại mười phút trước. Nhìn qua trước mặt liên tiếp vỡ vụn màn chắn truyền tống màu trắng bạc, cùng vẻ mặt áy náy của Ác Ma thiếu niên, thiếu nữ ngẩn người, sắc mặt tái nhợt không chút máu. Nàng dùng hết sức lực cuối cùng hướng phía trước đánh tới, muốn ôm thật chặt đối phương, dù thế nào cũng sẽ không buông tay. Nhưng một giây sau, cảm giác trống rỗng trong ngực, cùng bí cảnh dưới lòng đất đã khôi phục yên tĩnh, mọi thứ đều cho thấy hy vọng cuối cùng của nàng đã tan biến. Giống như chuyện đã xảy ra đêm đó ở quán trọ vài ngày trước. Thiếu niên lại một lần nói dối, không chút lưu tình lừa gạt nàng. Đồng thời, bỏ lại nàng ở phía sau một cách tàn nhẫn. Một mình lẻ loi. Không được. Thật đáng ghét. Đừng một lần nữa bỏ lại ta như vậy. Tia một bên thần sắc trống rỗng ngồi xổm xuống, một bên lẩm bẩm trong lòng, toàn thân dính đầy bụi bặm chật vật, mặc cho nước mắt lặng lẽ rơi xuống đất, bắn lên những giọt nước óng ánh. Lúc này nàng đã mất đi khí chất Thánh Nữ thánh khiết và cao quý ngày xưa, tựa như một người sống sót sau tai nạn, vì nơi nương tựa sinh tồn bị phá hủy, cả người ảm đạm đầy tử khí, đã mất đi ham muốn cầu sinh. Nếu như không dựa vào cái gì đó, không thể nào tiếp tục sống tiếp, con người là một sinh vật yếu đuối và nhạy cảm như vậy. Trước đó, Yên Tĩnh Giáo Hội và Shia có thể coi là tín ngưỡng của nàng. Kết quả là, hai tín ngưỡng này lại cùng nhau phản bội nàng. May mắn thay trong thời khắc tuyệt vọng, Lynn đã trở thành tia sáng trong bóng tối, mang đến sự cứu rỗi cho cô nàng Tinh Linh chưa từng trải sự đời, trở thành lý do cuối cùng để nàng có thể sống tạm trên thế giới này. Nhưng bây giờ, tia sáng này đã bị bóp tắt một cách lạnh lùng và vô tình. Liên tiếp mất đi lý do để sống tiếp, dẫn đến thế giới quan và nhân sinh quan của nàng bị đả kích chưa từng có. Không hề khoa trương. Với trạng thái của Tia lúc này, dù có chết ngay giây tiếp theo cũng không quá đáng. Nhưng sâu thẳm trong nội tâm, một ý nghĩ mãnh liệt đã ngăn cản nàng. Ta nhất định phải cứu hắn. Nhất định phải làm cho hắn sống sót mới được. Cho dù......điều này phải đánh đổi cả tính mạng của ta. Lúc hoàn hồn lại, Tia phát hiện môi mình đã bị cắn nát, lúc này máu tươi đang chảy ròng ròng. Mùi máu tanh nồng trong miệng khiến nàng hơi khó chịu, nhưng trước mắt căn bản không phải lúc để cân nhắc những chuyện như vậy… Không, không phải như vậy. Trong nháy mắt, một tia linh quang lóe lên, làm đôi mắt trống rỗng của Tia thêm phần sáng ngời. Phụ nữ khi yêu đương sẽ trở nên mù quáng, dù có bị lừa dối như thế nào, họ cũng sẽ tìm cách để tin tưởng. Với nàng lúc này cũng vậy. Dù mối quan hệ giữa hai người từ đầu đến cuối tràn ngập dối trá, nhưng bây giờ điều hiện lên trong đầu Tia lại là câu chuyện đêm đó ở khách sạn, Lynn kể cho nàng. Câu chuyện về ma nữ. Mặc dù câu chuyện kể ngắt quãng và không cung cấp quá nhiều thông tin thực tế, nhưng đối với nàng lúc này, như vậy là đã đủ. Hồi tưởng lại những lời Lynn đã nói khi đó, một phỏng đoán hết sức hoang đường xuất hiện trong đầu. Thế giới này, và những người đang sống trên thế giới này, đều có “tương lai” tồn tại. Nếu ví thời gian như một trục, vậy thì hiện tại của nàng chỉ là một điểm nhỏ trên trục đó. Nói cách khác, dù là quá khứ hay tương lai, ở mỗi điểm thời gian đều có vô số nàng tồn tại. Dựa theo cách lý giải của Lynn, hắn là người nghe theo yêu cầu của ma nữ muốn thay đổi kết cục bi thảm của bản thân mà đã có những hành động thay đổi lịch sử. Và vô tình, chính mình cũng đã trở thành một phần trong đó. Tia không còn tâm trí để phân biệt chuyện này là tốt hay xấu. Trọng điểm chú ý của nàng là hai chữ “tương lai”. Kết hợp với chuyện buổi sáng hôm đó ở quán trọ, Lynn đã từng hỏi nàng về chuyện Nguyệt Quang Thánh Điển, không khó để suy đoán ra một chuyện. Theo chiều hướng lịch sử đã định sẵn, nếu không có hắn tham gia, khả năng lớn nàng đã phải chết trong nghi thức thần giáng. Và lúc này nàng có thể miễn cưỡng sống sót trên thế giới này, gần như là do đối phương “đổi mạng lấy mạng”. Kết cục cái chết vốn dĩ bị thay đổi, từ đó tạo ra một phản ứng dây chuyền trong tương lai. Nói cách khác, “Tia Yohesty sống sót và trở thành cường giả” là một tương lai hoàn toàn có thể xảy ra. Bình thường mà nói, đây là một ý nghĩ hoàn toàn hoang đường. Nhưng Tia lựa chọn tin tưởng. Nàng tin những gì Lynn thẳng thắn nói với mình đêm đó không phải là giả, nàng tin rằng hắn có thể thông qua một vài thủ đoạn để liên lạc với Chung Yên Ma Nữ ở tương lai. Nếu những chuyện tương tự đã xảy ra, không có lý gì nàng lại không làm được. Không sai. Nàng, Tia Yohesty, muốn cầu nguyện với chính mình trong tương lai, tìm kiếm sự giúp đỡ trong khoảnh khắc tuyệt vọng này. Hiện tại, không có ai là đồng minh của nàng, lực lượng mà nàng có thể dựa vào chỉ có chính mình. Cho dù vậy, nàng nhất định phải đưa Lynn ra khỏi chỗ đó. Dù sao......vẫn còn rất nhiều rất nhiều điều chưa kịp nói với hắn. Tia cố lau khô nước mắt. Với thân phận là Thánh Nữ của Yên Tĩnh, từ nhỏ đến lớn đều nhận sự giáo dục hậu đãi và nghiêm khắc nhất, điều này giúp nàng có kiến thức sâu rộng về các lĩnh vực thần bí học. Cho dù là giáo sư của Hoàng Gia Siêu Phàm Học Viện, nàng cũng đủ khả năng và kinh nghiệm để đảm nhận. Tuy không biết Lynn đã dùng nghi thức giao tiếp kiểu gì, nhưng việc phá vỡ xiềng xích của dòng sông thời gian chắc chắn không phải là chuyện đơn giản. Vì vậy, các loại nghi thức có thể xem xét đến cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay, vừa vặn có thể tiết kiệm thời gian trong tình trạng lo lắng như bây giờ. Mang theo ý nghĩ như vậy, Tia lấy từ trong vật phẩm phong ấn chứa đồ ra đủ loại vật liệu nghi thức, sắp xếp chúng theo các điểm và phương thức khác nhau trên mặt đất. Cùng lúc đó, nàng bắt đầu niệm tụng những ngôn ngữ thần bí học cổ xưa khó hiểu, với mục đích kích phát hiệu quả cầu khẩn của nghi thức. Một lát sau, nhìn ma trận ma đạo không hề có động tĩnh gì, lòng Tia có chút lạnh lẽo. Tuy nhiên, tình hình hiện tại cũng không cho phép nàng nản lòng. Một giây sau, nàng vội vàng lấy ra một nhóm vật liệu quý giá khác, bắt đầu lần thử thứ hai. Kết quả vẫn là thất bại. Ngay sau đó, là lần thứ ba. Thất bại. Lần thứ tư. Thất bại. Lần thứ năm. Lần thứ sáu. Không biết đã qua bao lâu, cũng không biết đã thử bao nhiêu lần, nhưng thứ đáp lại nàng vẫn chỉ là ma trận ma đạo ảm đạm vô quang. Nàng tin chắc rằng quá trình của những nghi thức này không có vấn đề gì, và hiệu quả của vật liệu đang phát huy tác dụng một cách hoàn hảo. Nhưng sau từng lần thất bại, hy vọng vốn dĩ mới dâng lên trong lòng, cũng dần dần xuống tới điểm đóng băng. Nếu phương hướng và trình tự đều không sai, vậy khả năng duy nhất có thể nghĩ đến, đã quá rõ ràng. Tương lai nàng, không có như nguyện trở thành cường giả có thể đảo ngược thời không. Ý thức được điều này, thiếu nữ chậm rãi gục đầu xuống, như thể bị hút cạn tinh thần cuối cùng trong người, trông như một khúc gỗ mục u ám đầy tử khí. Cùng lúc đó, bên tai nàng đột nhiên vang lên những tiếng động lớn khi tường đổ sập. Ngay sau đó là tiếng giày cao gót dồn dập, thanh thúy, từ xa tiến lại gần. Nhưng giờ phút này, Tia đã mất hết ý chí sinh tồn, không còn chút hiếu kỳ với bất cứ điều gì, thậm chí ngay cả đầu cũng không hề ngẩng lên. Giết ta đi. Ta như thế này, không còn lý do để tiếp tục sống nữa. Tia mệt mỏi nhìn xuống mặt đất, thầm nghĩ như vậy. Một giây sau, như thể để đáp lại nguyện vọng sâu thẳm trong lòng nàng, một bàn tay lạnh lẽo mảnh khảnh, siết lấy cổ nàng như gọng kìm. Cùng với một lực đạo mạnh mẽ, Tia cảm thấy nghẹt thở, cả người bị nhấc bổng lên. Bàn chân nhỏ trắng nõn vương chút bụi bặm lơ lửng giữa không trung, nhẹ nhàng lay động. “Nói cho ta biết......Hắn bây giờ đang ở đâu?” Âm thanh quen thuộc vang lên bên tai. Nhưng lúc này, Tia đã gạt bỏ tất cả mọi thứ liên quan đến Lynn, cho dù có ai dùng vũ lực ép buộc, nàng cũng không hề có ý định lay chuyển. Trừ Lynn, không có bất cứ chuyện gì có thể khiến nàng để ý. Bộ dạng này của nàng khiến Yveste nổi giận. “Muốn chết? Ta sẽ giúp ngươi.” Nghĩ đến chuyện tiểu tiện nhân này có khả năng đã xảy ra đủ loại chuyện thân mật với tiểu cẩu đáng yêu của mình, cùng với bộ dáng tuyệt vọng như người chết của nàng lúc này, Yveste tham muốn chiếm hữu cực mạnh ngay lập tức không chịu nổi. Một giây sau, Chung Yên Chi Lực tỏa ra ánh sáng đỏ rực chói mắt, chỉ trong nháy mắt đã có thể biến thiếu nữ trước mặt thành tro bụi. Nhưng vào thời khắc quan trọng, dị biến đã xảy ra!
Có lẽ là lòng chân thành của thiếu nữ đã cảm động Thần Minh, hoặc cũng có thể, là do Yveste kích phát ra Chung Yên chi lực làm tín hiệu, vô ý thức thiết lập liên hệ với một tồn tại vô thượng nào đó vượt qua thời không. Tử vong báo hiệu sắp đến, Tia chỉ cảm thấy một loại cảm giác hư vô như hồn lìa khỏi xác lan khắp toàn thân. Sau đó trước mắt nàng hoa lên, nhìn thấy một cảnh tượng kỳ lạ tuyệt đối không có khả năng xuất hiện trong hiện thực. Đó là một tòa đại điện hùng vĩ mà dốc hết tất cả từ ngữ hình dung nàng cũng không thể nào miêu tả hết, vô số tượng thần uy nghiêm sừng sững trong đó, tỏa ra thần lực mạnh mẽ, phảng phất như hội tụ thành một chiếc lồng giam, dùng nó để giam cầm một tồn tại mạnh mẽ mà vô thượng nào đó. Trong đại điện, một Ma Nữ mặc váy đen cũ nát, tóc dài, chân trần đứng thẳng, đôi mắt lạnh lùng đạm mạc, phảng phất vượt qua khoảng cách vô tận của thời không, dẫn dắt ý thức của nàng đến đây. Chẳng hiểu vì sao, trong ánh mắt của đối phương ẩn chứa một tia sát ý lạnh lẽo. Chỉ liếc nhìn một cái, đã khiến hồn thể yếu ớt và ý thức của Tia sinh ra xu hướng sắp tan vỡ. Cũng may một giây sau, một luồng sức mạnh lạnh buốt nhưng lại dịu dàng vuốt ve sự đau khổ của nàng, đồng thời mang đến cho nàng cảm giác buồn ngủ hỗn loạn. Nguồn sức mạnh kia làm nàng cảm thấy vô cùng thân thiết, cũng hết sức quen thuộc. “Chuyện sau đó, cứ giao cho ta.” Giọng nói nữ tính trưởng thành mà dịu dàng, tựa như tiếng của người mẹ vang vọng bên tai. “Ngươi...... Là ai?” Tia vừa cố gắng đấu tranh với nguồn sức mạnh kia, vừa khẽ giọng hỏi. Nghe vậy, thanh âm kia trầm mặc một giây, sau đó dùng giọng điệu kiên định trả lời câu hỏi của nàng. “Ta, là ngươi của 100.000 năm sau.” Thì ra, ta thật sự đã thành công...... Nghe được câu trả lời trong khoảnh khắc, trong đầu Tia liền nảy ra ý nghĩ như vậy. Trong giây phút cuối cùng khi ý thức sắp tiêu tán, nàng dốc hết toàn lực, dùng giọng nói run rẩy đứt quãng: “100.000 năm sau, ngươi.......Vẫn còn yêu hắn sao?” Mà lần này, đối phương không hề do dự, phảng phất khắc câu trả lời này vào trong huyết nhục, tạo thành bản năng của cơ thể. “Đương nhiên.” “Vậy thì...... A......” Thì ra, tình cảm của mình đối với hắn, không phải là sự bốc đồng nhất thời do hormone tác động, mà là một dấu ấn sâu đậm đủ để xuyên qua 100.000 năm. Ý thức được điểm này, một cảm giác an tâm tự nhiên sinh ra. Ngay sau đó, chấm dứt chấp niệm, Tia hoàn toàn buông bỏ sự khống chế đối với thân thể, trước mắt cũng theo đó rơi vào bóng tối. (Ps: Miễn cưỡng đuổi kịp chuyến xe cuối.) (Cầu tặng khoai)
Bạn cần đăng nhập để bình luận