Đừng Có Lại Thôi Miên Ta, Công Chúa Phản Diện!
Chương 203: Chú ấn phát tác (1)
Chương 203: Chú ấn phát tác (1) Nương theo cổ tay nhẹ nhàng run rẩy, khí tức tà ác sa đọa tản ra lạnh buốt lập tức trượt xuống đến ngực Lynn. Nhưng mà hắn không hề hấn gì nhặt nó lên, ngược lại là chậm rãi siết chặt nắm đấm. Phẫn nộ? Bi thương? Có lẽ có, nhưng cũng không phải vì những điều này. Nguồn gốc từ cảm giác đau nhói đầu lưỡi, cùng xúc động mãnh liệt đột nhiên xuất hiện quét sạch toàn thân, khiến Lynn vô ý thức mất đi lý trí. Nơi nào đó truyền đến dị động tựa hồ đang nói cho hắn biết, trạng thái của mình hiện giờ không ổn. Vân Trường tựa hồ quá phấn khích. Lynn trong nháy mắt ý thức được, đây là cái chốt ham muốn trên đầu lưỡi kia đã tích lũy đủ dục vọng, bị ép khởi động. Khoảng cách lần trước ở trong toa xe bị công chúa điện hạ trao cho chưa được bao lâu, mà nhanh như vậy đã lại phát tác. Lại còn ở trong một trường hợp xấu hổ trầm mặc như vậy. Có lẽ Yveste khi thiết hạ ấn ký này cũng không cân nhắc nhiều, còn tưởng rằng Lynn sẽ vĩnh viễn hầu bên cạnh nàng. Hoàn toàn không nghĩ tới mới đến đường về một tuần, gia hỏa này đã khiến cả đế đô gà chó không yên, thậm chí đến mức phải chạy trốn. Càng làm nàng không ngờ tới chính là, thời điểm ấn ký lần thứ hai phát tác…Kẻ hầu bên cạnh người phụ nữ ấy, vậy mà không phải nàng. Vận mệnh thật là kỳ diệu. Mà giờ phút này Lynn lại không có tâm trạng cảm thán mấy chuyện nhỏ nhặt này. Rõ ràng 1 giây trước vẫn còn đắm chìm trong sự ngột ngạt vì vận mệnh không rõ của Tia, 1 giây sau trong đầu lại toàn là ý nghĩ đặt mỹ thiếu nữ bạch ti dưới thân làm nhục. Bởi vì cách giải ấn ký này, trừ cưỡng ép nhịn xuống thì chỉ có một mạch thả ra ngoài. Không được. Thật sự muốn làm như vậy, đơn giản sẽ hủy nhân vật thâm tình mà mình khổ tâm gây dựng lên. Vân Trường đừng muốn khoe khoang! Lynn cắn nát đầu lưỡi, mặc cho vị đau nhói cùng mùi máu tươi tràn ngập trong miệng, cố gắng khiến mình tỉnh táo lại. Có điều mùi thơm cơ thể thanh u thoang thoảng truyền đến lại không lúc nào không thôi thúc hắn, khiến hắn phạm phải tội ác với thiếu nữ bên cạnh. Giờ phút này, lý trí của hắn đang cùng thú tính đấu tranh kịch liệt. Thậm chí thân thể cũng đang run nhẹ.
Nhưng Tia đang nằm bên kia giường lại không biết rốt cuộc có chuyện gì xảy ra với Lynn. Chỉ là theo thời gian trôi qua, ban đầu nàng còn đang khẩn trương không thôi, dần dần thả lỏng, chân nhỏ được bao bọc trong bạch ti nhẹ nhàng vểnh lên, đầu ngón chân sơn móng tay màu hồng nhạt trông có chút đáng yêu. Mệt nhọc từ mấy ngày bôn ba cùng hao tổn sức lực, sau khi Tia buông lỏng cảnh giác, giống như thủy triều ùa tới. Chẳng bao lâu sau, hô hấp của nàng dần trở nên kéo dài, hoàn toàn rơi vào giấc ngủ say. Nhưng nàng không hề chú ý tới. Ngay sau khi mình ngủ không lâu, một bóng người chậm rãi vượt qua chiếc chăn ngăn cách, cúi người đánh giá nàng. Ánh mắt đối phương lướt trên cơ thể mềm mại của thiếu nữ được trường bào màu xanh nhạt bao bọc, bộ ngực tròn đầy cùng vòng eo thon gọn khiến người ta sắp mất lý trí. Xuống thêm chút nữa là cặp đùi đẹp thon dài được tất chân trắng tinh sạch sẽ bao bọc, ẩn ẩn lộ ra màu da khỏe mạnh. Thấy thế, hơi thở nóng bỏng của người kia càng gấp gáp thêm mấy phần. Giờ phút này, thiếu nữ không hề có phòng bị, thật là một cơ hội tốt để "hái hoa". Cuối cùng, hắn không thể nào chịu nổi dục vọng và xúc động do ấn ký mang tới nữa, cúi gằm xuống, muốn hung hăng mút vào chiếc lưỡi thơm mềm mại của thiếu nữ. Ngay khi sự việc sắp xảy ra, 1 giây sau, thiếu nữ đang chìm trong giấc mơ đột nhiên cau mày. “Shia......Ca ca.” Tiếng gọi này như một chậu nước lạnh từ trên đầu đổ xuống, làm người trong nháy mắt tỉnh táo lại. Người kia tựa hồ ngây ra, không biết đang suy nghĩ cái gì, trầm mặc mấy giây, sau đó thở dài một hơi nhỏ đến mức không thể nghe thấy. Cổ tay đang đặt trên ngực thiếu nữ theo đó mà dừng lại, sau đó đổi hướng, chậm rãi di chuyển đến bên tai nàng, sửa lại những sợi tóc có chút lộn xộn cho thiếu nữ. Làm xong hết thảy, thiếu niên khó khăn di chuyển thân thể chưa lành vết thương, trở về bên giường mình, tiếp tục không ngừng kháng cự dục vọng trong cơ thể một cách khó khăn. Nhưng hắn không ngờ tới. Ngay sau tiếng kêu gọi kia không lâu, thiếu nữ cũng không biết mình mơ thấy gì, đôi lông mày thanh tú vừa nãy vẫn nhíu chặt, dần dần giãn ra. Cùng lúc đó, trong miệng lẩm bẩm cái gì đó. “Lynn?” Nàng giống như đang hỏi, sau đó lại như xác nhận một lần, dùng giọng nói nhẹ nhàng lặp lại. “Lynn.” Sáng sớm hôm sau. Khi Tia vẫn chưa tỉnh hẳn khỏi giấc ngủ, đầu tiên là có chút u mê nhìn nóc nhà, sau đó giật mình nhận ra tình huống hiện tại, ánh mắt trong nháy mắt trở nên cảnh giác. Thật sự quá lơ là. Cho dù cũng có một nhân tố không đáng tin ở trong đó, nhưng đó cũng không phải là lý do. Nếu như tối hôm qua có người tìm đến, có lẽ giờ mình và hắn đã bị bắt lại. Nói đến cũng lạ. Cho dù ở Yên Tĩnh Giáo Hội, mình cũng chưa từng ngủ ngon đến vậy, kiểu gì cũng sẽ nghe thấy vài lời lẩm bẩm của phụ nữ, sau khi hỏi lại thì nhận được câu trả lời rằng đó là gợi ý của nữ thần, nhất định phải lắng nghe mọi lúc. Có lẽ đây cũng là một trong những chức trách của Yên Tĩnh Thánh Nữ, dù nàng chưa từng hiểu nội dung của những lời nói mê đó. Ngược lại khi ở cạnh tên kia, mình ngủ đặc biệt thoải mái dễ chịu. Cứ như những lời nói mê đó đã bị che giấu hoàn toàn. Bất quá điều này cũng không chắc chắn, chỉ là suy đoán của nàng, còn phải thử lại xem sao. Nghĩ đến đây, Tia chậm rãi ngồi dậy, bàn chân ngọc bọc tất trắng nhẹ nhàng xỏ vào ủng ngắn, sau đó đứng lên sửa sang tóc dài, lúc này mới quay đầu nhìn về phía giường bên kia. Sau đó nàng ngẩn người. Mình ngủ rất say, ngược lại thiếu niên kia dường như không phải như vậy. Đầu hắn đầy mồ hôi, sắc mặt tái nhợt nằm trên giường, thần sắc hết sức yếu ớt, ngay cả môi cũng bị cắn ra vết răng, hơi rướm máu. “Ngươi...ngươi không sao chứ?” Tia có chút lo lắng, còn tưởng là vết thương trên người hắn lại phát tác. Nhưng hiện giờ nàng không mang theo nguyệt quang nguyên dịch, bình duy nhất cũng đã cho hắn dùng ở phòng thẩm vấn trước đó. “Không sao.” Giọng thiếu niên hơi khàn, nhưng vẫn miễn cưỡng nở một nụ cười, đáp lại nàng. Dù rất khó khăn, nhưng vẫn chiến thắng dục vọng thành công. Vì cái gọi là "tâm lệnh như núi". Cho dù thế nào, hắn mới là chủ nhân của thân thể này, lẽ nào lại để con "tiểu đệ đệ" kia khống chế phần chính? Thấy vậy, Tia cũng không hỏi nhiều, chỉ nhìn thêm vài lần. Khi ánh mắt lướt qua bộ vị nào đó cao cao nhô lên, trên mặt nàng hiện lên một tia đỏ ửng không thể thấy. Biến thái. Tia thầm mắng trong lòng. Nhưng thấy thần sắc của thiếu niên giờ phút này thực sự suy yếu, nàng cũng không mở miệng chế nhạo, chỉ lấy từ trong vòng tay ra một đống quần áo, ném cho đối phương. Đó là một bộ đồ vét nhìn có vẻ hơi rẻ tiền, nếu như xuất hiện ở tiệc tối danh lưu của thượng thành khu, đủ để người ta chê cười. Nhưng nếu mặc ở hạ thành khu thì lại có vẻ bình thường, xuề xòa. Dù sao nơi này không thiếu những quý ông chẳng để ý đến thể diện mà nghỉ ngơi. Ngược lại, đồ quá đắt tiền khi mặc ra ngoài sẽ có vẻ chói mắt. Dù Tia có vật phong ấn có thể thay đổi vẻ bề ngoài để trợ giúp, cũng rất dễ bị người ta giữ chặt hỏi han. Nói đến, sớm tại bữa tiệc của tổ chức Sirena, nàng đã hóa trang trà trộn thành công, có thể xem là lão luyện trong việc này, cho dù Lynn cũng còn thiếu sót. “Thật xin lỗi, Via, nhưng ta hiện tại thật sự không nhúc nhích nổi……”Ngay lúc đang suy tư lát nữa làm thế nào đến chợ phiên Hắc Nhai ở Bắc Khu, tai ẩn ẩn nghe thấy lời nói bất đắc dĩ của Lynn.
Nhưng Tia đang nằm bên kia giường lại không biết rốt cuộc có chuyện gì xảy ra với Lynn. Chỉ là theo thời gian trôi qua, ban đầu nàng còn đang khẩn trương không thôi, dần dần thả lỏng, chân nhỏ được bao bọc trong bạch ti nhẹ nhàng vểnh lên, đầu ngón chân sơn móng tay màu hồng nhạt trông có chút đáng yêu. Mệt nhọc từ mấy ngày bôn ba cùng hao tổn sức lực, sau khi Tia buông lỏng cảnh giác, giống như thủy triều ùa tới. Chẳng bao lâu sau, hô hấp của nàng dần trở nên kéo dài, hoàn toàn rơi vào giấc ngủ say. Nhưng nàng không hề chú ý tới. Ngay sau khi mình ngủ không lâu, một bóng người chậm rãi vượt qua chiếc chăn ngăn cách, cúi người đánh giá nàng. Ánh mắt đối phương lướt trên cơ thể mềm mại của thiếu nữ được trường bào màu xanh nhạt bao bọc, bộ ngực tròn đầy cùng vòng eo thon gọn khiến người ta sắp mất lý trí. Xuống thêm chút nữa là cặp đùi đẹp thon dài được tất chân trắng tinh sạch sẽ bao bọc, ẩn ẩn lộ ra màu da khỏe mạnh. Thấy thế, hơi thở nóng bỏng của người kia càng gấp gáp thêm mấy phần. Giờ phút này, thiếu nữ không hề có phòng bị, thật là một cơ hội tốt để "hái hoa". Cuối cùng, hắn không thể nào chịu nổi dục vọng và xúc động do ấn ký mang tới nữa, cúi gằm xuống, muốn hung hăng mút vào chiếc lưỡi thơm mềm mại của thiếu nữ. Ngay khi sự việc sắp xảy ra, 1 giây sau, thiếu nữ đang chìm trong giấc mơ đột nhiên cau mày. “Shia......Ca ca.” Tiếng gọi này như một chậu nước lạnh từ trên đầu đổ xuống, làm người trong nháy mắt tỉnh táo lại. Người kia tựa hồ ngây ra, không biết đang suy nghĩ cái gì, trầm mặc mấy giây, sau đó thở dài một hơi nhỏ đến mức không thể nghe thấy. Cổ tay đang đặt trên ngực thiếu nữ theo đó mà dừng lại, sau đó đổi hướng, chậm rãi di chuyển đến bên tai nàng, sửa lại những sợi tóc có chút lộn xộn cho thiếu nữ. Làm xong hết thảy, thiếu niên khó khăn di chuyển thân thể chưa lành vết thương, trở về bên giường mình, tiếp tục không ngừng kháng cự dục vọng trong cơ thể một cách khó khăn. Nhưng hắn không ngờ tới. Ngay sau tiếng kêu gọi kia không lâu, thiếu nữ cũng không biết mình mơ thấy gì, đôi lông mày thanh tú vừa nãy vẫn nhíu chặt, dần dần giãn ra. Cùng lúc đó, trong miệng lẩm bẩm cái gì đó. “Lynn?” Nàng giống như đang hỏi, sau đó lại như xác nhận một lần, dùng giọng nói nhẹ nhàng lặp lại. “Lynn.” Sáng sớm hôm sau. Khi Tia vẫn chưa tỉnh hẳn khỏi giấc ngủ, đầu tiên là có chút u mê nhìn nóc nhà, sau đó giật mình nhận ra tình huống hiện tại, ánh mắt trong nháy mắt trở nên cảnh giác. Thật sự quá lơ là. Cho dù cũng có một nhân tố không đáng tin ở trong đó, nhưng đó cũng không phải là lý do. Nếu như tối hôm qua có người tìm đến, có lẽ giờ mình và hắn đã bị bắt lại. Nói đến cũng lạ. Cho dù ở Yên Tĩnh Giáo Hội, mình cũng chưa từng ngủ ngon đến vậy, kiểu gì cũng sẽ nghe thấy vài lời lẩm bẩm của phụ nữ, sau khi hỏi lại thì nhận được câu trả lời rằng đó là gợi ý của nữ thần, nhất định phải lắng nghe mọi lúc. Có lẽ đây cũng là một trong những chức trách của Yên Tĩnh Thánh Nữ, dù nàng chưa từng hiểu nội dung của những lời nói mê đó. Ngược lại khi ở cạnh tên kia, mình ngủ đặc biệt thoải mái dễ chịu. Cứ như những lời nói mê đó đã bị che giấu hoàn toàn. Bất quá điều này cũng không chắc chắn, chỉ là suy đoán của nàng, còn phải thử lại xem sao. Nghĩ đến đây, Tia chậm rãi ngồi dậy, bàn chân ngọc bọc tất trắng nhẹ nhàng xỏ vào ủng ngắn, sau đó đứng lên sửa sang tóc dài, lúc này mới quay đầu nhìn về phía giường bên kia. Sau đó nàng ngẩn người. Mình ngủ rất say, ngược lại thiếu niên kia dường như không phải như vậy. Đầu hắn đầy mồ hôi, sắc mặt tái nhợt nằm trên giường, thần sắc hết sức yếu ớt, ngay cả môi cũng bị cắn ra vết răng, hơi rướm máu. “Ngươi...ngươi không sao chứ?” Tia có chút lo lắng, còn tưởng là vết thương trên người hắn lại phát tác. Nhưng hiện giờ nàng không mang theo nguyệt quang nguyên dịch, bình duy nhất cũng đã cho hắn dùng ở phòng thẩm vấn trước đó. “Không sao.” Giọng thiếu niên hơi khàn, nhưng vẫn miễn cưỡng nở một nụ cười, đáp lại nàng. Dù rất khó khăn, nhưng vẫn chiến thắng dục vọng thành công. Vì cái gọi là "tâm lệnh như núi". Cho dù thế nào, hắn mới là chủ nhân của thân thể này, lẽ nào lại để con "tiểu đệ đệ" kia khống chế phần chính? Thấy vậy, Tia cũng không hỏi nhiều, chỉ nhìn thêm vài lần. Khi ánh mắt lướt qua bộ vị nào đó cao cao nhô lên, trên mặt nàng hiện lên một tia đỏ ửng không thể thấy. Biến thái. Tia thầm mắng trong lòng. Nhưng thấy thần sắc của thiếu niên giờ phút này thực sự suy yếu, nàng cũng không mở miệng chế nhạo, chỉ lấy từ trong vòng tay ra một đống quần áo, ném cho đối phương. Đó là một bộ đồ vét nhìn có vẻ hơi rẻ tiền, nếu như xuất hiện ở tiệc tối danh lưu của thượng thành khu, đủ để người ta chê cười. Nhưng nếu mặc ở hạ thành khu thì lại có vẻ bình thường, xuề xòa. Dù sao nơi này không thiếu những quý ông chẳng để ý đến thể diện mà nghỉ ngơi. Ngược lại, đồ quá đắt tiền khi mặc ra ngoài sẽ có vẻ chói mắt. Dù Tia có vật phong ấn có thể thay đổi vẻ bề ngoài để trợ giúp, cũng rất dễ bị người ta giữ chặt hỏi han. Nói đến, sớm tại bữa tiệc của tổ chức Sirena, nàng đã hóa trang trà trộn thành công, có thể xem là lão luyện trong việc này, cho dù Lynn cũng còn thiếu sót. “Thật xin lỗi, Via, nhưng ta hiện tại thật sự không nhúc nhích nổi……”Ngay lúc đang suy tư lát nữa làm thế nào đến chợ phiên Hắc Nhai ở Bắc Khu, tai ẩn ẩn nghe thấy lời nói bất đắc dĩ của Lynn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận