Đừng Có Lại Thôi Miên Ta, Công Chúa Phản Diện!
Chương 194: Hí Kịch Mệnh Sư Lynn. (2)
Chương 194: Hí Kịch Mệnh Sư Lynn. (2)
Nhưng tóm lại không có ấn tượng gì.
Bởi vì phàm là những thứ gây nên sự tức giận của hắn, phần lớn cũng đã biến mất trên thế giới này.
Trong đó không thiếu rất nhiều Thần Minh, cùng với những vật phong ấn cường đại nắm giữ ý thức độc lập, mọi người hiểu rõ chúng bằng con đường duy nhất, chính là những điển tịch lịch sử cổ xưa, tối tăm.
Chỉ có con sâu kiến này là đặc biệt nhất.
Không chỉ để hắn nếm trái đắng khi mang thân phận phàm nhân, cuối cùng lại toàn thân trở ra, chạy trốn tới kinh đô của tam thần.
Hắn mơ hồ có chút hoài nghi, phía sau tiểu tử này có lẽ có nhân vật cổ xưa đáng sợ nào đó trợ lực.
Nếu không thì vì sao khí tức của Sáng Sinh Ác Ma lại hoàn toàn biến mất trên người hắn?
Ngoài điều đó ra, hắn vốn cho rằng mình còn phải đợi rất lâu mới có thể vui vẻ tiến hành giày vò cùng trả thù con sâu kiến kia.
Không ngờ, chỉ mới qua mấy tháng, nó đã không chút phòng bị mà xuất hiện lần nữa.
Nói theo một nghĩa nào đó, đúng là vận mệnh cho phép.
Nghĩ đến đây, Kushstein trong nháy mắt đọc được toàn bộ ký ức của kẻ tiếp chi giả, cũng hiểu rõ đầu đuôi sự việc.
Hắn cuồng tiếu gào thét lên: “Không ngờ, không ngờ lại là ngươi?!”
Lynn chậm rãi đi đến trước mặt Ác Ngược Chi Vương, ngẩng đầu nhìn lên.
Giờ phút này, sau khi hấp thu sức mạnh và ý chí của Kushstein, kẻ tiếp chi giả vốn dữ tợn đáng sợ đã trở nên to lớn hơn rất nhiều, tựa như một tòa lầu nhỏ, cao lớn, cơ thể mọc đầy nhiều loại tứ chi như sinh vật bò sát.
Thấy hắn không trả lời, nụ cười điên cuồng trên khóe miệng Kushstein càng lớn.
“Ngươi tự xưng là thông minh tài trí, kết quả lại bị thuộc hạ của ta đùa bỡn trong lòng bàn tay... Thế nào? Đã nếm được mùi thất bại chưa?”
Giờ phút này, hắn ngược lại không muốn giết Lynn ngay lập tức.
Chỉ giết hắn thôi thì quá tiện nghi cho tiểu tử này.
Cũng giống như lời nguyền rủa mà hắn đã trút lên người Lynn trước đây, muốn cho hắn nếm trải hết tất cả đau đớn trên đời, rồi giam giữ dưới đáy vực sâu Ma Uyên giày vò mười vạn năm.
Còn rất lâu nữa Mộ phần Tĩnh mịch giả mới mất hiệu lực.
Bởi vậy Kushstein không hề vội vàng, thậm chí lần đầu tiên lộ ra thái độ hàn huyên như với bạn cũ với một con sâu kiến.
Mà những siêu phàm giả còn sót lại xung quanh giờ đây đang tụ tập trong góc, run rẩy.
Nhìn thấy tên khởi tử hoàn sinh kia thế mà lại nói chuyện thẳng thắn với tồn tại đáng sợ tới cực điểm này, không khỏi càng thêm hoảng sợ.
Nghe những lời đó, Lynn người nãy giờ im lặng, cuối cùng cũng lên tiếng.
Hắn ngẩng đầu nhìn quái vật khổng lồ đang chiếm cứ trên trần nhà, dường như không hề bị khí tức của nó làm chấn nhiếp, mà ngược lại khẽ thở dài một hơi.
“Bị đùa bỡn trong lòng bàn tay sao?”
Lynn vừa như nói với hắn, lại như đang tự lẩm bẩm, “Nói theo một nghĩa nào đó, ngươi nói không sai.”
“Nếu chỉ xét sự kiện tiếp chi giả, ta dường như từ đầu đến cuối đều bị Burr Scheumann dắt mũi.”
Cùng với lời nói vừa dứt, không khí nhất thời rơi vào trầm mặc.
Kushstein trừng lớn đôi mắt đỏ tươi, dường như không nghĩ tới hắn sẽ sảng khoái thừa nhận thất bại của mình như vậy.
Trên mặt hắn, hoàn toàn không có sự phòng thủ vỡ tan hay uể oải như dự đoán.
Cứ như là đang nói về một chủ đề không liên quan gì đến mình.
Điều này hoàn toàn khác biệt với con sâu kiến cuồng ngạo trong ấn tượng của hắn.
Chẳng lẽ là vì biết mình sắp chết nên muốn nói mấy lời ngon ngọt lấy lòng để được mình tha cho một lần?
Thật là ngu xuẩn!
Kushstein lớn tiếng gầm thét, quơ tứ chi khắp cơ thể.
“Ngươi...”
Hắn vừa định mở miệng.
Không ngờ, đối phương lại phối hợp cắt ngang hắn, tiếp lời đề tài vừa nãy.
“Nhưng Kushstein à, đôi khi ngươi đạt được sự phân biệt rõ ràng về chủ khách quan hệ đấy.”
Rõ ràng trước mắt là một con ác ma ngang hàng với thần minh, cho dù không phải bản thể, thực lực không bằng một phần vạn thời kỳ toàn thịnh, nhưng lại giáng lâm xuống bằng vật chứa là truyền kỳ ngũ giai, vậy cũng đủ sức ngược sát hắn vô số lần.
Nhưng ngữ khí của Lynn lúc này lại giống như hai người bạn cũ đang ôn chuyện.
Chỉ trong nháy mắt đã khơi dậy cảm xúc bạo ngược trong lòng Kushstein.
“Ngươi... nói cái gì?!”
Âm thanh tứ chi cào cấu vang lên từ bốn phương tám hướng, tựa như ma âm tra tấn lỗ tai, khiến tất cả mọi người ở đây đau khổ che tai.
“Xét theo khía cạnh khách quan, Burr Scheumann thực sự đã đùa bỡn ta trong lòng bàn tay, đúng là như vậy.”
Lynn chậm rãi đưa tay vào túi, “Nhưng tất cả cũng chỉ vì ta từ bỏ ý định đấu trí, so mưu lược với hắn.”
“Nói cách khác, ngay từ đầu ta đã không có ý định chơi trò lật mặt, đương nhiên cũng lười bận tâm mấy vấn đề như ‘trong đó có bẫy hay không’.”
“Vậy nên, Kushstein thân yêu, kế tiếp, hãy dùng cái đầu của ngươi suy nghĩ thật kỹ xem.”
“Một kẻ vốn sở trường mưu trí, rốt cuộc trong tình huống nào, mới từ bỏ những thủ đoạn sở trường của hắn?”
“Ta nhớ rằng có một câu cổ ngữ sáo rỗng, dường như dùng để miêu tả tình huống này.”
Cùng với giọng nói bình thản của thiếu niên, toàn trường lập tức rơi vào trầm mặc và yên tĩnh.
Trong con mắt đỏ tươi của Kushstein tràn ngập ác ý và bạo ngược mãnh liệt, nhưng dù vậy, mọi người vẫn nhận ra một chút cảm xúc hoang đường.
“Trước thực lực tuyệt đối, hết thảy âm mưu quỷ kế đều vô dụng.”
Hắn há cái miệng to như chậu máu, lộ ra răng nanh trắng hếu, “... Ngươi nói là, trước mắt ngươi đã đạt đến mức như vậy?”
Trong cổ họng Ác Ngược Chi Vương phát ra tiếng chế giễu nghèn nghẹn, phảng phất như đang buồn cười trước những lý lẽ của con sâu kiến.
“Trả lời đúng rồi, tiếc là không có thưởng.”
Lynn cũng cười nhìn đối phương.
Cùng lúc đó, hắn lấy ra từ trong túi lá bài Pines kia.
Đây là món đồ phong ấn cao cấp mà Yveste đã ban thưởng cho hắn khi còn ở biên giới.
Theo lời nữ sĩ Milani, cả bộ bài có khoảng 54 lá, một khi tập hợp đủ sẽ khám phá ra bí ẩn thành thần.
Ngoài ra, hiệu quả đơn lẻ của nó cũng cực kỳ nghịch thiên.
Mỗi lá bài đều có thể sánh ngang với một vật phong ấn cường đại, tùy theo màu sắc và con số mà phân chia năng lực và hiệu quả khác nhau.
Mặt bài càng lớn thì hiệu quả càng mạnh.
Mà lá bài trong tay Lynn còn đặc biệt hơn.
Theo cách nhìn của bản thân hắn, đây là lá Joker mặt bài lớn nhất.
Nhưng trong mắt người khác, đây lại chỉ là lá bài nhỏ nhất, Ách bích hai.
Rốt cuộc ai đúng ai sai, kết hợp với âm thanh bên tai mà Lynn đã nghe được khi lần đầu tiên cầm lá bài lên thì ai cũng biết.
Đáng lẽ, đây là lá bài có hiệu quả mạnh nhất trong cả bộ.
Nhưng từ đầu đến cuối, Lynn mới chỉ kích hoạt một loại hình thái duy nhất, Vô Tận Chi Ti.
Mặc dù tính công kích của nó rất mạnh, nhưng theo hắn thấy, nó hoàn toàn không thể hiện ra cái gọi là hiệu quả nghịch thiên, chỉ là một vật phong ấn không tồi mà thôi.
Vì vậy, Lynn đã thử khai quật hình thái tầng sâu của lá bài từ trước trên đường trở về đoàn xe.
Và hắn đã có thu hoạch.
Nhưng khi hắn định tiến thêm một bước thử nghiệm thì ấn ký d*c vọng mà Yveste để lại trên người hắn đột nhiên phát tác, dẫn đến những chuyện kích thích cùng với công chúa điện hạ trong xe.
May mắn thay, sau khi trở về kinh đô, Lynn cũng đã ít nhiều nghiên cứu, dần dần thăm dò ra cách sử dụng chân chính của lá bài.
Đúng như những gì hắn đã suy đoán trong xe.
Chỉ cần đưa vào một phần nhỏ siêu phàm chi lực vào lá bài, sẽ kích phát hình thái thứ nhất, cũng chính là hình thái Vô Tận Chi Ti.
Nhưng nếu muốn hiện ra chân diện mục của nó, cần phải rót toàn bộ siêu phàm chi lực vào bên trong, để mở ra hình thái thứ hai.
Lynn gọi hình thái đó là... hình thái Hí Kịch Mệnh Sư.
“Ông!”
Trong nháy mắt, lá bài hóa thành một đạo bạch quang chói mắt, phóng ra vô tận sợi tơ, tựa như một cái kén, bao bọc lấy thân thể hắn.
Những sợi tơ kia như có linh trí, quấn quanh người hắn, đan, bện, lượn lờ.
Một giây sau, một bộ lễ phục đen tuyền vừa vặn với thân người xuất hiện trên người.
Ngoài ra, còn có một bộ găng tay trắng, giày da và trượng, cùng với một chiếc mũ dạ vành cao kiểu cách.
Giờ khắc này, thiếu niên trông hệt như một pháp sư ăn mặc lộng lẫy đang tham gia buổi yến tiệc ma thuật, toàn thân tỏa ra ánh sáng lung linh như mộng ảo.
Trước ánh mắt chăm chú của Kushstein, hắn nhẹ nhàng cởi mũ dạ, đặt trước ngực, hướng về phía mọi người thi lễ một cái.
Nhưng tóm lại không có ấn tượng gì.
Bởi vì phàm là những thứ gây nên sự tức giận của hắn, phần lớn cũng đã biến mất trên thế giới này.
Trong đó không thiếu rất nhiều Thần Minh, cùng với những vật phong ấn cường đại nắm giữ ý thức độc lập, mọi người hiểu rõ chúng bằng con đường duy nhất, chính là những điển tịch lịch sử cổ xưa, tối tăm.
Chỉ có con sâu kiến này là đặc biệt nhất.
Không chỉ để hắn nếm trái đắng khi mang thân phận phàm nhân, cuối cùng lại toàn thân trở ra, chạy trốn tới kinh đô của tam thần.
Hắn mơ hồ có chút hoài nghi, phía sau tiểu tử này có lẽ có nhân vật cổ xưa đáng sợ nào đó trợ lực.
Nếu không thì vì sao khí tức của Sáng Sinh Ác Ma lại hoàn toàn biến mất trên người hắn?
Ngoài điều đó ra, hắn vốn cho rằng mình còn phải đợi rất lâu mới có thể vui vẻ tiến hành giày vò cùng trả thù con sâu kiến kia.
Không ngờ, chỉ mới qua mấy tháng, nó đã không chút phòng bị mà xuất hiện lần nữa.
Nói theo một nghĩa nào đó, đúng là vận mệnh cho phép.
Nghĩ đến đây, Kushstein trong nháy mắt đọc được toàn bộ ký ức của kẻ tiếp chi giả, cũng hiểu rõ đầu đuôi sự việc.
Hắn cuồng tiếu gào thét lên: “Không ngờ, không ngờ lại là ngươi?!”
Lynn chậm rãi đi đến trước mặt Ác Ngược Chi Vương, ngẩng đầu nhìn lên.
Giờ phút này, sau khi hấp thu sức mạnh và ý chí của Kushstein, kẻ tiếp chi giả vốn dữ tợn đáng sợ đã trở nên to lớn hơn rất nhiều, tựa như một tòa lầu nhỏ, cao lớn, cơ thể mọc đầy nhiều loại tứ chi như sinh vật bò sát.
Thấy hắn không trả lời, nụ cười điên cuồng trên khóe miệng Kushstein càng lớn.
“Ngươi tự xưng là thông minh tài trí, kết quả lại bị thuộc hạ của ta đùa bỡn trong lòng bàn tay... Thế nào? Đã nếm được mùi thất bại chưa?”
Giờ phút này, hắn ngược lại không muốn giết Lynn ngay lập tức.
Chỉ giết hắn thôi thì quá tiện nghi cho tiểu tử này.
Cũng giống như lời nguyền rủa mà hắn đã trút lên người Lynn trước đây, muốn cho hắn nếm trải hết tất cả đau đớn trên đời, rồi giam giữ dưới đáy vực sâu Ma Uyên giày vò mười vạn năm.
Còn rất lâu nữa Mộ phần Tĩnh mịch giả mới mất hiệu lực.
Bởi vậy Kushstein không hề vội vàng, thậm chí lần đầu tiên lộ ra thái độ hàn huyên như với bạn cũ với một con sâu kiến.
Mà những siêu phàm giả còn sót lại xung quanh giờ đây đang tụ tập trong góc, run rẩy.
Nhìn thấy tên khởi tử hoàn sinh kia thế mà lại nói chuyện thẳng thắn với tồn tại đáng sợ tới cực điểm này, không khỏi càng thêm hoảng sợ.
Nghe những lời đó, Lynn người nãy giờ im lặng, cuối cùng cũng lên tiếng.
Hắn ngẩng đầu nhìn quái vật khổng lồ đang chiếm cứ trên trần nhà, dường như không hề bị khí tức của nó làm chấn nhiếp, mà ngược lại khẽ thở dài một hơi.
“Bị đùa bỡn trong lòng bàn tay sao?”
Lynn vừa như nói với hắn, lại như đang tự lẩm bẩm, “Nói theo một nghĩa nào đó, ngươi nói không sai.”
“Nếu chỉ xét sự kiện tiếp chi giả, ta dường như từ đầu đến cuối đều bị Burr Scheumann dắt mũi.”
Cùng với lời nói vừa dứt, không khí nhất thời rơi vào trầm mặc.
Kushstein trừng lớn đôi mắt đỏ tươi, dường như không nghĩ tới hắn sẽ sảng khoái thừa nhận thất bại của mình như vậy.
Trên mặt hắn, hoàn toàn không có sự phòng thủ vỡ tan hay uể oải như dự đoán.
Cứ như là đang nói về một chủ đề không liên quan gì đến mình.
Điều này hoàn toàn khác biệt với con sâu kiến cuồng ngạo trong ấn tượng của hắn.
Chẳng lẽ là vì biết mình sắp chết nên muốn nói mấy lời ngon ngọt lấy lòng để được mình tha cho một lần?
Thật là ngu xuẩn!
Kushstein lớn tiếng gầm thét, quơ tứ chi khắp cơ thể.
“Ngươi...”
Hắn vừa định mở miệng.
Không ngờ, đối phương lại phối hợp cắt ngang hắn, tiếp lời đề tài vừa nãy.
“Nhưng Kushstein à, đôi khi ngươi đạt được sự phân biệt rõ ràng về chủ khách quan hệ đấy.”
Rõ ràng trước mắt là một con ác ma ngang hàng với thần minh, cho dù không phải bản thể, thực lực không bằng một phần vạn thời kỳ toàn thịnh, nhưng lại giáng lâm xuống bằng vật chứa là truyền kỳ ngũ giai, vậy cũng đủ sức ngược sát hắn vô số lần.
Nhưng ngữ khí của Lynn lúc này lại giống như hai người bạn cũ đang ôn chuyện.
Chỉ trong nháy mắt đã khơi dậy cảm xúc bạo ngược trong lòng Kushstein.
“Ngươi... nói cái gì?!”
Âm thanh tứ chi cào cấu vang lên từ bốn phương tám hướng, tựa như ma âm tra tấn lỗ tai, khiến tất cả mọi người ở đây đau khổ che tai.
“Xét theo khía cạnh khách quan, Burr Scheumann thực sự đã đùa bỡn ta trong lòng bàn tay, đúng là như vậy.”
Lynn chậm rãi đưa tay vào túi, “Nhưng tất cả cũng chỉ vì ta từ bỏ ý định đấu trí, so mưu lược với hắn.”
“Nói cách khác, ngay từ đầu ta đã không có ý định chơi trò lật mặt, đương nhiên cũng lười bận tâm mấy vấn đề như ‘trong đó có bẫy hay không’.”
“Vậy nên, Kushstein thân yêu, kế tiếp, hãy dùng cái đầu của ngươi suy nghĩ thật kỹ xem.”
“Một kẻ vốn sở trường mưu trí, rốt cuộc trong tình huống nào, mới từ bỏ những thủ đoạn sở trường của hắn?”
“Ta nhớ rằng có một câu cổ ngữ sáo rỗng, dường như dùng để miêu tả tình huống này.”
Cùng với giọng nói bình thản của thiếu niên, toàn trường lập tức rơi vào trầm mặc và yên tĩnh.
Trong con mắt đỏ tươi của Kushstein tràn ngập ác ý và bạo ngược mãnh liệt, nhưng dù vậy, mọi người vẫn nhận ra một chút cảm xúc hoang đường.
“Trước thực lực tuyệt đối, hết thảy âm mưu quỷ kế đều vô dụng.”
Hắn há cái miệng to như chậu máu, lộ ra răng nanh trắng hếu, “... Ngươi nói là, trước mắt ngươi đã đạt đến mức như vậy?”
Trong cổ họng Ác Ngược Chi Vương phát ra tiếng chế giễu nghèn nghẹn, phảng phất như đang buồn cười trước những lý lẽ của con sâu kiến.
“Trả lời đúng rồi, tiếc là không có thưởng.”
Lynn cũng cười nhìn đối phương.
Cùng lúc đó, hắn lấy ra từ trong túi lá bài Pines kia.
Đây là món đồ phong ấn cao cấp mà Yveste đã ban thưởng cho hắn khi còn ở biên giới.
Theo lời nữ sĩ Milani, cả bộ bài có khoảng 54 lá, một khi tập hợp đủ sẽ khám phá ra bí ẩn thành thần.
Ngoài ra, hiệu quả đơn lẻ của nó cũng cực kỳ nghịch thiên.
Mỗi lá bài đều có thể sánh ngang với một vật phong ấn cường đại, tùy theo màu sắc và con số mà phân chia năng lực và hiệu quả khác nhau.
Mặt bài càng lớn thì hiệu quả càng mạnh.
Mà lá bài trong tay Lynn còn đặc biệt hơn.
Theo cách nhìn của bản thân hắn, đây là lá Joker mặt bài lớn nhất.
Nhưng trong mắt người khác, đây lại chỉ là lá bài nhỏ nhất, Ách bích hai.
Rốt cuộc ai đúng ai sai, kết hợp với âm thanh bên tai mà Lynn đã nghe được khi lần đầu tiên cầm lá bài lên thì ai cũng biết.
Đáng lẽ, đây là lá bài có hiệu quả mạnh nhất trong cả bộ.
Nhưng từ đầu đến cuối, Lynn mới chỉ kích hoạt một loại hình thái duy nhất, Vô Tận Chi Ti.
Mặc dù tính công kích của nó rất mạnh, nhưng theo hắn thấy, nó hoàn toàn không thể hiện ra cái gọi là hiệu quả nghịch thiên, chỉ là một vật phong ấn không tồi mà thôi.
Vì vậy, Lynn đã thử khai quật hình thái tầng sâu của lá bài từ trước trên đường trở về đoàn xe.
Và hắn đã có thu hoạch.
Nhưng khi hắn định tiến thêm một bước thử nghiệm thì ấn ký d*c vọng mà Yveste để lại trên người hắn đột nhiên phát tác, dẫn đến những chuyện kích thích cùng với công chúa điện hạ trong xe.
May mắn thay, sau khi trở về kinh đô, Lynn cũng đã ít nhiều nghiên cứu, dần dần thăm dò ra cách sử dụng chân chính của lá bài.
Đúng như những gì hắn đã suy đoán trong xe.
Chỉ cần đưa vào một phần nhỏ siêu phàm chi lực vào lá bài, sẽ kích phát hình thái thứ nhất, cũng chính là hình thái Vô Tận Chi Ti.
Nhưng nếu muốn hiện ra chân diện mục của nó, cần phải rót toàn bộ siêu phàm chi lực vào bên trong, để mở ra hình thái thứ hai.
Lynn gọi hình thái đó là... hình thái Hí Kịch Mệnh Sư.
“Ông!”
Trong nháy mắt, lá bài hóa thành một đạo bạch quang chói mắt, phóng ra vô tận sợi tơ, tựa như một cái kén, bao bọc lấy thân thể hắn.
Những sợi tơ kia như có linh trí, quấn quanh người hắn, đan, bện, lượn lờ.
Một giây sau, một bộ lễ phục đen tuyền vừa vặn với thân người xuất hiện trên người.
Ngoài ra, còn có một bộ găng tay trắng, giày da và trượng, cùng với một chiếc mũ dạ vành cao kiểu cách.
Giờ khắc này, thiếu niên trông hệt như một pháp sư ăn mặc lộng lẫy đang tham gia buổi yến tiệc ma thuật, toàn thân tỏa ra ánh sáng lung linh như mộng ảo.
Trước ánh mắt chăm chú của Kushstein, hắn nhẹ nhàng cởi mũ dạ, đặt trước ngực, hướng về phía mọi người thi lễ một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận