Đừng Có Lại Thôi Miên Ta, Công Chúa Phản Diện!
Chương 132: Bản công chúa sẽ để cho ngươi yêu ta
Lynn cũng không biết, chính mình rốt cuộc là ôm tâm trạng như thế nào để xem hết những bức thư này. Khi hắn lấy lại tinh thần, tấm thư cuối cùng trong tay đã sớm nhàu nát. “Ca ca, em rất nhớ anh....” Câu nói như khóc như than ấy, cùng với những vết nước mắt đã khô trên mép thư khiến nội tâm Lynn tràn ngập sự kìm nén và phẫn nộ. Rốt cuộc là gánh nặng như thế nào, mới khiến cho cái đứa em luôn lẽo đẽo theo sau hắn khóc nhè, dùng ngữ khí như vậy viết thư cho hắn? Trong câu chữ đều lộ ra sự bi thương của thiếu nữ. Bởi vì gia tộc gặp biến cố lớn, tất cả mọi thứ ngày xưa đều không còn, trước mắt nàng chỉ còn là trụ cột, chống đỡ gia tộc đang lung lay sắp đổ. Mình, người anh trai này thật sự quá không xứng đáng. Nhớ lại nội dung những lá thư, từ lá thư đầu tiên cho đến bây giờ, ban đầu là những lời trút hết áp lực và bi thương, nhưng càng về sau, câu chữ lại càng trở nên lạnh lùng và xa cách. Hắn đương nhiên không tin Eleanor oán hận hắn, người anh trai này, mà rất rõ, con bé có khả năng rất lớn đang bị gia tộc Mosgra giám thị, vì vậy mà nội dung thư đều bị cưỡng ép điều khiển. Thậm chí rất có khả năng, những lá thư sau này không phải do chính nàng viết. Lynn hít sâu một hơi, sau đó chuyển ánh mắt sang một tờ giấy khác. Phía trên chỉ viết ngắn ngủi một câu. “Đừng có quay về nữa.” Chữ viết này hắn rất quen thuộc, là của người chị dâu thường hay bất hòa trong nhà. Mối quan hệ giữa nàng và huynh trưởng là hôn nhân chính trị, tình cảm giữa hai người rất tệ, ngày thường luôn cãi nhau, hơn nữa nàng lại là một người phụ nữ có chút không đứng đắn hiếm thấy. Chỉ là không ngờ, trong tình huống này, nàng vậy mà lại gửi cho mình một bức thư như thế, đồng thời dựa vào thông tin hóa đơn gửi tiền, có vẻ như còn gửi kèm một khoản tiền. Thế nhưng, theo tin tức từ phía Yveste, vì một vài lý do không rõ, hoặc là để bảo toàn đứa bé trong bụng, nàng như bốc hơi khỏi nhân gian, biến mất tại đế đô, hiện tại có rất nhiều thế lực đang truy tìm tung tích của nàng. "Sao có thể không quay về được?" Nhìn vào nội dung trên tờ giấy, Lynn hít sâu một hơi, nắm chặt tay. Vốn còn định đợi Yveste hồi phục. Nhưng sau khi đọc hết nội dung những bức thư này, Lynn lập tức cảm thấy không thể chờ thêm một khắc nào nữa. Hiện tại hắn muốn lập tức trở về đế đô, sau đó vặn đầu đám tạp chủng kia xuống làm bóng đá. Ngay lúc này, phía sau đột nhiên truyền đến tiếng bước chân vội vã của nữ hầu: "Lynn thiếu gia, điện hạ gọi ngài đến thư phòng một chuyến!"
Khi Lynn đã quen thuộc mở cửa phòng Yveste, mùi hương hoa tường vi quen thuộc xộc vào mũi, người phụ nữ tóc trắng đang ngồi trên xe lăn bên cửa sổ. Khác với trước đây khiến hắn có chút rùng mình vì sự nóng bỏng, giờ phút này, ánh mắt của nàng dường như đã khôi phục sự lạnh lùng và bình tĩnh thường ngày. Tình huống gì vậy? Vì không rõ sự thay đổi này là mừng hay lo, cho nên sắc mặt Lynn có chút cảnh giác, chậm rãi đóng cửa lại. Sợ người phụ nữ này giây sau lại nhào tới khóa chặt hắn, lại thân lại cắn. Xét theo khía cạnh “play”, hắn không phải là không thể chấp nhận. Đơn thuần là vì hiện tại còn có chuyện quan trọng hơn, không thể ở chỗ này lãng phí thời gian. Hắn đã quyết định. Nếu Yveste vẫn cố chấp không tỉnh ngộ, vậy thì tạm thời gác lại cuộc thí luyện Ma Nữ tiểu thư, một mình trở về đế đô mở kế hoạch báo thù. “Điện hạ, ngài gọi ta?” Lynn thăm dò hỏi. Nghe thấy giọng nói của thiếu niên, Yveste chậm rãi quay đầu, đôi mắt đỏ tươi nhìn hắn từ trên xuống dưới. Sau một hồi im lặng, công chúa điện hạ nở một nụ cười nhẹ: “Đứng xa như vậy làm gì? Đến đây, lại gần một chút, để ta nhìn cho kỹ ngươi.” Nghe vậy, Lynn hít sâu một hơi, sau đó chậm rãi bước tới trước mặt Yveste, quỳ một chân xuống đất. Cùng với hương thơm cơ thể thanh u xông vào mũi, hắn chợt cảm thấy ba truyền đến một cảm giác lạnh lẽo tinh tế tỉ mỉ. Nhìn kỹ, Yveste khẽ nâng cổ tay, để hắn từ từ ngẩng đầu lên, đối diện với nàng. Khoảng cách giữa hai người lúc này rất gần. Lynn thậm chí cảm nhận được hơi thở ngọt ngào của nàng phả ra, không thể kiểm soát mà chui vào khoang mũi hắn, khiến nhịp tim hắn có chút tăng nhanh. Lý trí mà nói, sự dụ hoặc của cơ thể Yveste đối với hắn ở cấp độ Mị Ma, vượt xa cả Ma Nữ tiểu thư. Chỉ là thân thể thôi! Ta mãi mãi là cẩu của Ma Nữ tiểu thư! Lynn như đang tự thôi miên mình, không ngừng lặp lại trong lòng. Nhưng Yveste lại không hề hay biết suy nghĩ trong lòng của tên tiểu tử này lúc này. Nàng đang dùng đôi mắt đỏ tươi thanh lãnh kia, tỉ mỉ đo đạc từng tấc da thịt trên mặt hắn. Cứ như là đang nhận thức lại con người Lynn Bartlett. "Dung mạo của ngươi nhìn rất đẹp." Chốc lát, Yveste nhẹ nhàng hất mái tóc lòa xòa trên trán Lynn, "cho dù không xét ở góc độ cẩu, là một người, một cá thể độc lập, ngươi cũng vô cùng ưu tú." "Trên đời này, e là không ít nữ nhân nguyện ý để ngươi trở thành bạn đời của các nàng cả đời." Vừa nói, Yveste vừa giống như trêu đùa, véo nhẹ gò má Lynn. Không biết vì sao. Nhìn vào đôi mắt đỏ tươi đầy ý vị kia, nhịp tim Lynn lỡ một nhịp. Rõ ràng so với thời gian bị giam cầm kia, sự tiếp xúc cơ thể ở mức độ này đơn thuần đến mức không thể đơn thuần hơn, nhưng hết lần này đến lần khác lại cho hắn một loại kích thích đặc biệt. Hắn có chút khó hiểu. “Điện hạ có gì cứ nói thẳng đi.” Lynn hít sâu một hơi, chậm rãi dời mắt đi. “Ta đương nhiên có chuyện muốn nói với ngươi.” Yveste nhẹ nhàng vuốt ve mũi Lynn, “Nhưng trước đó, hi vọng ngươi có thể thành thật trả lời ta mấy câu hỏi.” “Người phụ nữ kia đối với ngươi mà nói... Thật sự tốt đến vậy sao?” “Điện hạ, kỳ thật ngài không cần thiết đem ngài và nàng tách ra, trong mắt ta...” “Mấy lời này, lừa mấy đứa con gái nhỏ là đủ rồi.” Yveste dùng ngón trỏ mát lạnh khẽ chạm vào môi Lynn, chặn lời hắn, “Huống hồ, ta rất rõ ta là người như thế nào mà.” "Với tính cách của người phụ nữ kia, nàng nhất định đã nhấn mạnh với ngươi, nhất định phải tách biệt hai ta đối đãi..." Lynn vốn cho rằng Yveste sẽ vì chuyện này mà tức giận, nhưng lại phát hiện ra nàng lúc này vậy mà lại bình tĩnh đến lạ thường. Ngọa tào! Điện hạ thần! Cảm nhận được sự rung động trong mắt Lynn, Yveste không nói gì, một lát sau hỏi câu thứ hai của mình. "Khoảng cách giữa ta và nàng, trong lòng ngươi, rốt cuộc lớn đến mức nào?" Câu hỏi muốn lấy mạng à? Lynn vốn định nịnh nọt điện hạ một trận, trước bảo toàn cái mạng nhỏ đã. Nhưng cảm nhận được ánh mắt chăm chú của Yveste, không hiểu sao, những lời dối trá kia lại không thể nói ra miệng. Dù sao cũng phải nói, hai người cũng tám lạng nửa cân. Rốt cuộc thì trên bản chất cũng là một người. Nhưng sự giúp đỡ của Ma Nữ tiểu thư dành cho hắn thực sự quá lớn, hơn nữa là ở thời điểm nguy cấp cứu mạng hắn, thêm vào đó tính cách của cô nàng cũng thêm điểm, vì vậy đối với Lynn mất trí nhớ mà nói, là có phần hơn Yveste. Cảm nhận được sự tránh né ánh mắt của Lynn, Yveste dường như hiểu ra điều gì đó. "Vậy à... Ta đã biết." Lần nữa ngoài dự liệu là, khi nói ra câu này, sắc mặt của nàng vẫn bình tĩnh, nhẹ nhàng hất mái tóc dài bên tai. Thậm chí sau khi cảm nhận được ánh mắt hoang mang của Lynn, nàng còn nở một nụ cười nhẹ khó hiểu. “Ngươi có phải rất ngạc nhiên, sao ta không tức giận?” Yveste sờ lên đầu hắn. Quả thực rất hiếu kỳ. Mấy ngày nay ngài ở trong phòng rốt cuộc đã làm gì? Chẳng lẽ lại là trực tiếp lĩnh ngộ đạo pháp? Lynn khó hiểu. "Những ngày gần đây, một mình ở trong phòng, ta khó có được chút thanh tịnh." Yveste chậm rãi mở miệng nói, "ta nghĩ rất nhiều chuyện, cũng đã nghĩ thông suốt rất nhiều chuyện." "Bất quá trước hết, ta có một câu muốn nói với ngươi." Cảm nhận được ánh mắt đỏ tươi của Yveste, nhịp tim Lynn không nghe lời có chút tăng nhanh, "Điện hạ, ngài...." "Thật ra với câu trả lời vừa rồi của ngươi, ta chỉ là vẻ ngoài bình tĩnh thôi, kỳ thực trong lòng tức giận đến cực điểm." Nói rồi, Lynn bỗng cảm thấy gò má bị nàng dùng sức bóp chặt. Yveste dùng đôi con ngươi đỏ tươi, nhìn thẳng vào mắt Lynn, như muốn truyền đạt một vài cảm xúc từ tận sâu trong nội tâm mình cho hắn, "Dù sao ngươi cũng tương đương với phủ nhận hoàn toàn thân phận chủ nhân, đồng thời còn là người đối lập với ta, muốn ta thừa nhận địa vị của ngươi, còn không bằng một nữ nhân khác." "Cứ như là nói 'Yveste, ngươi chỉ là một kẻ thất bại đáng thương' vậy." "Điện hạ, kỳ thực ta..." Lynn vốn định giải thích vài câu, nhưng Yveste lại không cho hắn cơ hội như vậy. "Nhưng mà.... Thì sao?" Khóe miệng nàng chợt nhếch lên, mỉm cười, "Từ rất lâu trước đây, từ khi ngươi còn chưa xuất hiện bên cạnh ta.... Ta, đã quen với thất bại, cũng đã quen với việc đóng vai kẻ thất bại trong miệng người khác rồi." "Ngươi cho rằng, chỉ bằng chút trở ngại nhỏ bé này, liền có thể đánh tan sự uy nghiêm và tự tôn của ta với tư cách công chúa sao?" "Lynn Bartlett, đừng đánh giá thấp ta như vậy." Trong khoảnh khắc, đôi mắt đỏ tươi tuyệt đẹp của Yveste bỗng ánh lên vẻ ngạo mạn và khoa trương quen thuộc, cứ như thể cô công chúa phản diện ngày xưa đã trở lại trên người nàng. Trong sự kinh ngạc của Lynn, nàng đột ngột túm lấy cổ áo hắn, rút ngắn khoảng cách giữa hai người.
Cảm nhận được gần như sắp muốn chạm đến nhau chóp mũi, tim Lynn đột nhiên đập nhanh. Đây là...... Muốn hôn? Hắn vốn dĩ cho rằng Yveste đây là yandere lại lần nữa phát tác, vô ý thức muốn nịnh nọt sự nóng bỏng của nàng. Không ngờ, môi của nàng chỉ là nhẹ nhàng lướt qua gương mặt, sau đó dừng lại bên tai của hắn. “Từ nay về sau, ta sẽ thử đưa ngươi coi là một cá thể độc lập để đối đãi.” “Đưa ngươi coi là một người nhân loại, một người nam tính, một người cực kỳ ưu tú lại có đầy đủ chức năng sinh lý nam, một người có thể cùng nữ nhân sinh sôi hậu đại.” Nàng nói những lời này, rốt cuộc muốn làm cái gì? Cảm nhận được bên tai nóng rực mà ngọt ngào ôn nhu hơi thở, cùng những lời nói của nữ nhân, trong lòng Lynn mơ hồ hiện ra một loại dự cảm nào đó. Một giây sau, giọng của Yveste phảng phất một thanh tuyệt sát trường kiếm sắc bén, hung hăng bổ ra trái tim của hắn. “Lynn, ta sẽ khiến ngươi yêu ta.” “Lấy thân phận một người đàn ông, yêu ta thân là một người phụ nữ.” Lynn ngơ ngác nhìn chằm chằm vách tường sau lưng Yveste, không biết trong lòng rốt cuộc đang suy nghĩ điều gì. Nhưng mà nàng cũng không cho hắn cơ hội suy nghĩ như vậy. “Mặt khác...... Ngươi vừa rồi có phải cho rằng, ta muốn hôn ngươi?” Lạnh lùng, "Chúc mừng ngươi, đoán đúng." "Ưm!" Trong chốc lát, theo một vòng xúc cảm ấm áp ập tới, Lynn chỉ cảm thấy chính mình phảng phất rơi vào một loại bẫy rập ngọt ngào mà mềm mại. Đầu óc của hắn vì vậy mà ngừng hoạt động mạnh mẽ, phảng phất mất hết tất cả năng lực suy tư. Cùng lúc đó, hắn hiểu được một chuyện. Lynn cuối cùng ý thức được, hôm nay Yveste so với lúc giam cầm hắn, rốt cuộc đã xảy ra biến hóa như thế nào. So với trước đây khi miệng đối miệng cho hắn ăn, loại không có cảm giác chút nào khi niêm mạc chạm vào, hôm nay hắn, trên người nàng trải nghiệm được một loại cảm giác hoàn toàn mới. Gọi nó là, tình dục? Vân Trường, ngươi đội lên điện hạ rồi!!!
Khi Lynn đã quen thuộc mở cửa phòng Yveste, mùi hương hoa tường vi quen thuộc xộc vào mũi, người phụ nữ tóc trắng đang ngồi trên xe lăn bên cửa sổ. Khác với trước đây khiến hắn có chút rùng mình vì sự nóng bỏng, giờ phút này, ánh mắt của nàng dường như đã khôi phục sự lạnh lùng và bình tĩnh thường ngày. Tình huống gì vậy? Vì không rõ sự thay đổi này là mừng hay lo, cho nên sắc mặt Lynn có chút cảnh giác, chậm rãi đóng cửa lại. Sợ người phụ nữ này giây sau lại nhào tới khóa chặt hắn, lại thân lại cắn. Xét theo khía cạnh “play”, hắn không phải là không thể chấp nhận. Đơn thuần là vì hiện tại còn có chuyện quan trọng hơn, không thể ở chỗ này lãng phí thời gian. Hắn đã quyết định. Nếu Yveste vẫn cố chấp không tỉnh ngộ, vậy thì tạm thời gác lại cuộc thí luyện Ma Nữ tiểu thư, một mình trở về đế đô mở kế hoạch báo thù. “Điện hạ, ngài gọi ta?” Lynn thăm dò hỏi. Nghe thấy giọng nói của thiếu niên, Yveste chậm rãi quay đầu, đôi mắt đỏ tươi nhìn hắn từ trên xuống dưới. Sau một hồi im lặng, công chúa điện hạ nở một nụ cười nhẹ: “Đứng xa như vậy làm gì? Đến đây, lại gần một chút, để ta nhìn cho kỹ ngươi.” Nghe vậy, Lynn hít sâu một hơi, sau đó chậm rãi bước tới trước mặt Yveste, quỳ một chân xuống đất. Cùng với hương thơm cơ thể thanh u xông vào mũi, hắn chợt cảm thấy ba truyền đến một cảm giác lạnh lẽo tinh tế tỉ mỉ. Nhìn kỹ, Yveste khẽ nâng cổ tay, để hắn từ từ ngẩng đầu lên, đối diện với nàng. Khoảng cách giữa hai người lúc này rất gần. Lynn thậm chí cảm nhận được hơi thở ngọt ngào của nàng phả ra, không thể kiểm soát mà chui vào khoang mũi hắn, khiến nhịp tim hắn có chút tăng nhanh. Lý trí mà nói, sự dụ hoặc của cơ thể Yveste đối với hắn ở cấp độ Mị Ma, vượt xa cả Ma Nữ tiểu thư. Chỉ là thân thể thôi! Ta mãi mãi là cẩu của Ma Nữ tiểu thư! Lynn như đang tự thôi miên mình, không ngừng lặp lại trong lòng. Nhưng Yveste lại không hề hay biết suy nghĩ trong lòng của tên tiểu tử này lúc này. Nàng đang dùng đôi mắt đỏ tươi thanh lãnh kia, tỉ mỉ đo đạc từng tấc da thịt trên mặt hắn. Cứ như là đang nhận thức lại con người Lynn Bartlett. "Dung mạo của ngươi nhìn rất đẹp." Chốc lát, Yveste nhẹ nhàng hất mái tóc lòa xòa trên trán Lynn, "cho dù không xét ở góc độ cẩu, là một người, một cá thể độc lập, ngươi cũng vô cùng ưu tú." "Trên đời này, e là không ít nữ nhân nguyện ý để ngươi trở thành bạn đời của các nàng cả đời." Vừa nói, Yveste vừa giống như trêu đùa, véo nhẹ gò má Lynn. Không biết vì sao. Nhìn vào đôi mắt đỏ tươi đầy ý vị kia, nhịp tim Lynn lỡ một nhịp. Rõ ràng so với thời gian bị giam cầm kia, sự tiếp xúc cơ thể ở mức độ này đơn thuần đến mức không thể đơn thuần hơn, nhưng hết lần này đến lần khác lại cho hắn một loại kích thích đặc biệt. Hắn có chút khó hiểu. “Điện hạ có gì cứ nói thẳng đi.” Lynn hít sâu một hơi, chậm rãi dời mắt đi. “Ta đương nhiên có chuyện muốn nói với ngươi.” Yveste nhẹ nhàng vuốt ve mũi Lynn, “Nhưng trước đó, hi vọng ngươi có thể thành thật trả lời ta mấy câu hỏi.” “Người phụ nữ kia đối với ngươi mà nói... Thật sự tốt đến vậy sao?” “Điện hạ, kỳ thật ngài không cần thiết đem ngài và nàng tách ra, trong mắt ta...” “Mấy lời này, lừa mấy đứa con gái nhỏ là đủ rồi.” Yveste dùng ngón trỏ mát lạnh khẽ chạm vào môi Lynn, chặn lời hắn, “Huống hồ, ta rất rõ ta là người như thế nào mà.” "Với tính cách của người phụ nữ kia, nàng nhất định đã nhấn mạnh với ngươi, nhất định phải tách biệt hai ta đối đãi..." Lynn vốn cho rằng Yveste sẽ vì chuyện này mà tức giận, nhưng lại phát hiện ra nàng lúc này vậy mà lại bình tĩnh đến lạ thường. Ngọa tào! Điện hạ thần! Cảm nhận được sự rung động trong mắt Lynn, Yveste không nói gì, một lát sau hỏi câu thứ hai của mình. "Khoảng cách giữa ta và nàng, trong lòng ngươi, rốt cuộc lớn đến mức nào?" Câu hỏi muốn lấy mạng à? Lynn vốn định nịnh nọt điện hạ một trận, trước bảo toàn cái mạng nhỏ đã. Nhưng cảm nhận được ánh mắt chăm chú của Yveste, không hiểu sao, những lời dối trá kia lại không thể nói ra miệng. Dù sao cũng phải nói, hai người cũng tám lạng nửa cân. Rốt cuộc thì trên bản chất cũng là một người. Nhưng sự giúp đỡ của Ma Nữ tiểu thư dành cho hắn thực sự quá lớn, hơn nữa là ở thời điểm nguy cấp cứu mạng hắn, thêm vào đó tính cách của cô nàng cũng thêm điểm, vì vậy đối với Lynn mất trí nhớ mà nói, là có phần hơn Yveste. Cảm nhận được sự tránh né ánh mắt của Lynn, Yveste dường như hiểu ra điều gì đó. "Vậy à... Ta đã biết." Lần nữa ngoài dự liệu là, khi nói ra câu này, sắc mặt của nàng vẫn bình tĩnh, nhẹ nhàng hất mái tóc dài bên tai. Thậm chí sau khi cảm nhận được ánh mắt hoang mang của Lynn, nàng còn nở một nụ cười nhẹ khó hiểu. “Ngươi có phải rất ngạc nhiên, sao ta không tức giận?” Yveste sờ lên đầu hắn. Quả thực rất hiếu kỳ. Mấy ngày nay ngài ở trong phòng rốt cuộc đã làm gì? Chẳng lẽ lại là trực tiếp lĩnh ngộ đạo pháp? Lynn khó hiểu. "Những ngày gần đây, một mình ở trong phòng, ta khó có được chút thanh tịnh." Yveste chậm rãi mở miệng nói, "ta nghĩ rất nhiều chuyện, cũng đã nghĩ thông suốt rất nhiều chuyện." "Bất quá trước hết, ta có một câu muốn nói với ngươi." Cảm nhận được ánh mắt đỏ tươi của Yveste, nhịp tim Lynn không nghe lời có chút tăng nhanh, "Điện hạ, ngài...." "Thật ra với câu trả lời vừa rồi của ngươi, ta chỉ là vẻ ngoài bình tĩnh thôi, kỳ thực trong lòng tức giận đến cực điểm." Nói rồi, Lynn bỗng cảm thấy gò má bị nàng dùng sức bóp chặt. Yveste dùng đôi con ngươi đỏ tươi, nhìn thẳng vào mắt Lynn, như muốn truyền đạt một vài cảm xúc từ tận sâu trong nội tâm mình cho hắn, "Dù sao ngươi cũng tương đương với phủ nhận hoàn toàn thân phận chủ nhân, đồng thời còn là người đối lập với ta, muốn ta thừa nhận địa vị của ngươi, còn không bằng một nữ nhân khác." "Cứ như là nói 'Yveste, ngươi chỉ là một kẻ thất bại đáng thương' vậy." "Điện hạ, kỳ thực ta..." Lynn vốn định giải thích vài câu, nhưng Yveste lại không cho hắn cơ hội như vậy. "Nhưng mà.... Thì sao?" Khóe miệng nàng chợt nhếch lên, mỉm cười, "Từ rất lâu trước đây, từ khi ngươi còn chưa xuất hiện bên cạnh ta.... Ta, đã quen với thất bại, cũng đã quen với việc đóng vai kẻ thất bại trong miệng người khác rồi." "Ngươi cho rằng, chỉ bằng chút trở ngại nhỏ bé này, liền có thể đánh tan sự uy nghiêm và tự tôn của ta với tư cách công chúa sao?" "Lynn Bartlett, đừng đánh giá thấp ta như vậy." Trong khoảnh khắc, đôi mắt đỏ tươi tuyệt đẹp của Yveste bỗng ánh lên vẻ ngạo mạn và khoa trương quen thuộc, cứ như thể cô công chúa phản diện ngày xưa đã trở lại trên người nàng. Trong sự kinh ngạc của Lynn, nàng đột ngột túm lấy cổ áo hắn, rút ngắn khoảng cách giữa hai người.
Cảm nhận được gần như sắp muốn chạm đến nhau chóp mũi, tim Lynn đột nhiên đập nhanh. Đây là...... Muốn hôn? Hắn vốn dĩ cho rằng Yveste đây là yandere lại lần nữa phát tác, vô ý thức muốn nịnh nọt sự nóng bỏng của nàng. Không ngờ, môi của nàng chỉ là nhẹ nhàng lướt qua gương mặt, sau đó dừng lại bên tai của hắn. “Từ nay về sau, ta sẽ thử đưa ngươi coi là một cá thể độc lập để đối đãi.” “Đưa ngươi coi là một người nhân loại, một người nam tính, một người cực kỳ ưu tú lại có đầy đủ chức năng sinh lý nam, một người có thể cùng nữ nhân sinh sôi hậu đại.” Nàng nói những lời này, rốt cuộc muốn làm cái gì? Cảm nhận được bên tai nóng rực mà ngọt ngào ôn nhu hơi thở, cùng những lời nói của nữ nhân, trong lòng Lynn mơ hồ hiện ra một loại dự cảm nào đó. Một giây sau, giọng của Yveste phảng phất một thanh tuyệt sát trường kiếm sắc bén, hung hăng bổ ra trái tim của hắn. “Lynn, ta sẽ khiến ngươi yêu ta.” “Lấy thân phận một người đàn ông, yêu ta thân là một người phụ nữ.” Lynn ngơ ngác nhìn chằm chằm vách tường sau lưng Yveste, không biết trong lòng rốt cuộc đang suy nghĩ điều gì. Nhưng mà nàng cũng không cho hắn cơ hội suy nghĩ như vậy. “Mặt khác...... Ngươi vừa rồi có phải cho rằng, ta muốn hôn ngươi?” Lạnh lùng, "Chúc mừng ngươi, đoán đúng." "Ưm!" Trong chốc lát, theo một vòng xúc cảm ấm áp ập tới, Lynn chỉ cảm thấy chính mình phảng phất rơi vào một loại bẫy rập ngọt ngào mà mềm mại. Đầu óc của hắn vì vậy mà ngừng hoạt động mạnh mẽ, phảng phất mất hết tất cả năng lực suy tư. Cùng lúc đó, hắn hiểu được một chuyện. Lynn cuối cùng ý thức được, hôm nay Yveste so với lúc giam cầm hắn, rốt cuộc đã xảy ra biến hóa như thế nào. So với trước đây khi miệng đối miệng cho hắn ăn, loại không có cảm giác chút nào khi niêm mạc chạm vào, hôm nay hắn, trên người nàng trải nghiệm được một loại cảm giác hoàn toàn mới. Gọi nó là, tình dục? Vân Trường, ngươi đội lên điện hạ rồi!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận