Đừng Có Lại Thôi Miên Ta, Công Chúa Phản Diện!
Chương 201: Mệnh trung chú định bi kịch.
Chương 201: Bi kịch đã định sẵn trong số mệnh.
Cùng với lời nói trong trẻo lạnh lùng của Ma Nữ Tiểu Thư chậm rãi rơi xuống, Lynn sững sờ tại chỗ.
Chết?
Hắn vô ý thức ngẩng đầu, nhìn về phía thiếu nữ tĩnh mịch bên trong kén sáng.
Đến giờ, trên mặt nàng vẫn xen lẫn một tia ý cười nhu hòa, phảng phất như bản thân đang ở trong một giấc mộng đẹp sẽ không tỉnh lại.
Một loại cảm giác không chân thật cực độ, lập tức nổi lên trong lòng.
Rõ ràng vài phút trước, thiếu nữ còn cùng hắn tỉnh lại từ cùng trên giường, nói chuyện cách khoảng cách không xa.
Hơn nữa theo lý mà nói, kén ánh sáng này vốn không nên xuất hiện tại Vạn Thần Điện mới đúng.
Giải thích duy nhất chính là, hàng loạt hành động đảo loạn quỹ đạo vận mệnh gần đây của mình, dẫn đến tương lai xảy ra thay đổi trên phạm vi lớn.
Vừa vặn vì là nữ chính nguyên tác, có ý chí thế giới bảo vệ, nàng thật sự có dễ dàng chết như vậy sao?
Lynn tỏ vẻ hoài nghi.
Thế là hắn hít sâu một hơi, đè xuống một loại cảm xúc mơ hồ đang hiện lên trong lòng nói: “Có thể nói cho ta biết, nàng chết như thế nào sao?”
Ma Nữ Tiểu Thư bình tĩnh nhìn hắn một cái: “Ngươi rất hiếu kỳ về nàng?”
Đây là câu hỏi chết người.
Tia là phụ nữ, lại còn là một phụ nữ rất xinh đẹp.
Mà bất luận thế nào, Ma Nữ Tiểu Thư và Yveste cuối cùng vẫn là cùng một người, về bản chất cũng không thay đổi quá nhiều.
Nếu như vì vẻ ngoài thanh lãnh cao quý của nàng mà không để ý đến lòng ham chiếm hữu mãnh liệt giống Yveste trong cốt tủy, thì đúng là tự tìm cái chết.
Chỉ cần mình nói “Vâng” câu trả lời này, e là cơ thể Tia sẽ bị nàng nghiền xương thành tro.
Thực tế, đối với Lynn mà nói, vấn đề này vốn dĩ không nên do dự mới đúng.
Dù sao, mối quan hệ giữa hắn và Tia từ đầu đến cuối cũng chỉ là lợi dụng và bị lợi dụng.
Nhưng ngay lúc này, cái cảm giác đè nén khó hiểu trong lòng này không phải giả.
Có lẽ khi hắn cho rằng bản thân đang lợi dụng sự áy náy của đối phương để đạt mục đích thì chính mình cũng đang vô tình bị cảm xúc tương tự ảnh hưởng.
Nói cho cùng, nếu không có sự tồn tại của hắn, Tia đáng lẽ phải theo quỹ đạo thế giới tuyến đã định mà thành đôi với Shia, vô ưu vô lự trải qua cả đời này – Tiền đề là có thể xem Nguyệt Quang Nữ Thần và nàng là một.
Nhưng bây giờ, tương lai nàng không chỉ bị giam cầm tại Vạn Thần Điện mà còn chết lặng lẽ không rõ nguyên do.
Đây không phải là kết cục mà nhân vật nữ chính đáng lẽ có được.
Lynn lắc đầu: “Cách nói ‘hiếu kỳ’ không chính xác lắm, ta chỉ hơi hoang mang vì sao Nguyệt Quang Nữ Thần tương lai lại dễ dàng chết như vậy, có cạm bẫy gì trong đó không?”
Hắn đang nói dối.
Là phụ nữ, trực giác mách bảo cho nàng thấy ngay lý do thoái thác lúc này của Lynn không hề chân thật.
Nhưng Ma Nữ Tiểu Thư chỉ nhìn sâu vào hắn, cuối cùng không chọn cách vạch trần: “Nguyệt Quang Nữ Thần tương lai...cách nói này không nghiêm cẩn.”
“Nàng, Tia Yohesty, nói một cách nghiêm túc chỉ là một bộ phận của Nguyệt Quang Nữ Thần mà thôi.”
“Một sự sai sót đã được sinh ra từ trong bụng, vốn dĩ không nên tồn tại.”
Lynn gật đầu.
Tuy rằng miêu tả trong nguyên tác rất rõ ràng, nhưng với hắn, cái gọi là dung hợp chẳng khác nào thôn phệ và chiếm lấy.
Sau Nguyệt Quang Thánh Điển, Tia ban đầu đã biến mất không thấy, thay vào đó là một kẻ mạo danh Beatrice.
Có thể vì sự thiết lập nhân vật cao quý của nữ thần, cộng thêm cơ thể thuộc về Tia không đổi, nên cái tì vết nhỏ trong phương diện tinh thần cũng bị các độc giả làm như không thấy.
Thấy Lynn hiểu ý, Ma Nữ Tiểu Thư tiếp tục nói khẽ: “Theo quỹ tích phát triển sự việc ban đầu, khi đó tinh thần của Tia quá yếu ớt, nên đã bị Beatrice chôn vùi mà không có chút phản kháng nào, bị đồng hóa thành một phần của cô ta.”
“Có thể vì ngươi gây ra đủ loại hành vi nhiễu loạn vận mệnh trong quá khứ, nên tương lai của nàng cũng đã thay đổi.”
“Thay đổi gì?”
Lynn vô ý thức truy vấn.
Ma Nữ Tiểu Thư thản nhiên nói: “Do nguyên nhân không rõ, Tia Yohesty không bị Nguyệt Quang Nữ Thần đồng hóa thôn phệ trong Nguyệt Quang Thánh Điển lần đó.”
“Cô ấy dường như đã thức tỉnh ý thức phản kháng mãnh liệt, đến cả Beatrice cũng không thể làm gì, dẫn đến trong nhiều năm sau này, cô ấy vẫn đóng vai nhân cách thứ hai, gây ảnh hưởng rất lớn đến nữ thần.”
“Trong đó rõ nhất ở chỗ… đáng lẽ nàng phải là bạn đời của dũng giả Shia, thì giờ lại không theo thế giới tuyến định sẵn mà nảy sinh quan hệ thân mật với hắn.”
Sao... có thể?
Nếu thế giới này là một cuốn sách, mà mỗi nhân vật trong sách đều có vận mệnh không tránh khỏi.
Vậy vận mệnh của Tia chính là trở thành một thành viên trong hậu cung của dũng giả Shia.
Đây là giá trị và lý do tồn tại lớn nhất của cô với tư cách một nhân vật nữ trong sách.
Vì vậy, cho dù trong thời gian này Lynn luôn cố gắng thay đổi quỹ đạo vận mệnh của cô, hắn vẫn luôn có thể nhận thấy được rằng bàn tay vô hình của ý chí thế giới không ngừng chỉnh sửa lại những ảnh hưởng mà hắn đã tạo ra.
Cho dù không thể san bằng bây giờ thì trong tương lai mười vạn năm sau, luôn có cơ hội để làm được.
Dù sao Lynn không tồn tại trong tương lai mà chỉ tồn tại ở hiện tại.
Vậy mà Tia lại cự tuyệt tất cả điều đó.
Cô từ bỏ thiên chức nhân vật nữ chính, tương đương với việc đối đầu với ý chí của thế giới.
Nhưng từ xưa đến nay, kẻ nào đi ngược lại ý nguyện của thế giới đều không có một kết cục tốt.
Cũng trách sao ý chí thế giới không còn để tâm đến cô nữa.
Nhận thấy Lynn đang im lặng, Ma Nữ Tiểu Thư tiếp tục kể lại những lời tàn khốc: “Vì Beatrice và cô ấy ở chung trong cùng một cái thùng quá lâu, nên hai ý thức có xu hướng dung hợp thật sự, khiến Beatrice cảm thấy sợ hãi chưa từng có.”
“Cuối cùng, cô ta đã cầu cứu Shia ở tương lai, tách bản thân khỏi cái xác này.”
“Có lẽ vì muốn trút giận, Beatrice đã hành hạ cô ấy trong vài vạn năm, cho đến khi ý thức thuộc về Tia Yohesty tiêu tan hoàn toàn mới phong ấn ở Vạn Thần Điện.”
Đây chính là sự khắc họa đáng buồn nhất về cuộc đời dài đằng đẵng và ngắn ngủi của Tia.
Từ đầu đến cuối, cô dường như không thể thoát khỏi vận mệnh “sai lầm”, bị Beatrice đùa bỡn trong lòng bàn tay, cuối cùng kết thúc trong bi kịch.
Nhưng liệu đối với cô ấy, đây có thật sự là một bi kịch không?
Nhìn nụ cười ẩn hiện nơi khóe miệng của thiếu nữ trong kén sáng, Lynn bỗng có chút nghi ngờ.
Có lẽ với tính cách của cô, đến cuối cùng vẫn chưa từng thực sự oán hận ai.
“Không nói đến những chuyện không quan trọng này nữa.” Ma Nữ Tiểu Thư khẽ phẩy tay, thu hồi kén sáng, “Hệ số thần thụ cấp hai cực hạn ngươi dường như đã điểm đủ cả rồi, tranh thủ lúc này ta sẽ giúp ngươi cường hóa một lần.”
“Ngoài ra, mau chóng hoàn thành bước cuối cùng của thí luyện thăng cấp, sau khi tấn thăng lên cấp ba, ta sẽ ban cho ngươi một năng lực hoàn toàn mới, coi như bù đắp nhược điểm về chiến đấu của ngươi.”
Nói rồi, trên người nàng bỗng tỏa ra một vầng hào quang đỏ rực.
Lynn dường như có chút ngơ ngác: “Bước cuối cùng?”
Nghe vậy, trong mắt Ma Nữ Tiểu Thư lóe lên một tia lạnh lẽo, sắc mặt khó chịu mà ngừng động tác trên tay: “Ngươi không quên nhiệm vụ ban đầu ta giao cho ngươi đấy chứ?”
“...Không có quên.”
Lynn lấy lại tinh thần, lắc đầu.
Nhiệm vụ ban đầu là trong thời gian ngắn nhất phải làm cho Tia mở lòng với hắn, sau đó lợi dụng khoảnh khắc sa đọa để chuyển hóa nàng thành con rối.
Đến lúc đó, Beatrice giáng thế trong cái bình chứa này cũng sẽ chịu ảnh hưởng của lời nguyền ô uế, trở thành nô lệ ngoan ngoãn nghe lời hắn.
Một sai sót kịch bản lớn như vậy, đủ để khiến Trật Tự Tỏa Liên trên tay Ma Nữ Tiểu Thư vỡ tan.
Điều quan trọng nhất là hành động này thỏa mãn sự thù hận của nàng đối với đám người Shia.
Đây là một kế hoạch tốt đẹp ngay từ ban đầu.
Chỉ cần là mệnh lệnh của Ma Nữ Tiểu Thư, hắn không thể từ chối.
Dường như nhận thấy cảm xúc có chút kìm nén của tín đồ, trái ngược với thường lệ, Ma Nữ Tiểu Thư không bộc lộ ra một mặt vô lý của Yveste.
Dù trong lòng có chút tức giận, nhưng bề ngoài nàng lại hết sức bình tĩnh: “Thực ra, dù ngươi có làm hay không, kết cục cũng không thay đổi.”
“Bởi vì... đây là bi kịch đã định sẵn trong số mệnh.”
Bi kịch đã định sẵn trong số mệnh?
Nghĩ kỹ lại thì hình như là thật.
Nếu như trở lại hiện thực mà không làm gì thì sẽ dẫn đến kết cục hỏng loại thứ nhất, đó là bi kịch bị Beatrice tách ý thức rồi dày vò trong mấy vạn năm.
Mà một khi sử dụng khoảnh khắc sa đọa thì trong kết cục hỏng loại thứ hai, Tia sẽ biến thành một cái xác không hồn, thậm chí chỉ là một vật hy sinh đáng thương trong cuộc tranh đấu của hai vị nữ thần, không ai quan tâm.
Có lẽ khoảnh khắc hai người quen biết, vận mệnh của cô đã định sẵn như thế.
Nhưng nghĩ kỹ lại thì dường như không hoàn toàn chính xác.
Lùi lại 1 vạn bước mà nói, dù ngay từ đầu không tiếp xúc với đối phương thì dựa theo kịch bản gốc, tại Nguyệt Quang Thánh Điển, Tia vẫn sẽ bị Beatrice chôn vùi ý thức.
Theo lý thuyết, không hề có bất kỳ một lựa chọn nào có thể mang lại cho cô một kết cục hoàn mỹ.
Lynn hít sâu một hơi, vô thức siết chặt nắm đấm.
“Ta đã biết.”
Cùng với lời nói trong trẻo lạnh lùng của Ma Nữ Tiểu Thư chậm rãi rơi xuống, Lynn sững sờ tại chỗ.
Chết?
Hắn vô ý thức ngẩng đầu, nhìn về phía thiếu nữ tĩnh mịch bên trong kén sáng.
Đến giờ, trên mặt nàng vẫn xen lẫn một tia ý cười nhu hòa, phảng phất như bản thân đang ở trong một giấc mộng đẹp sẽ không tỉnh lại.
Một loại cảm giác không chân thật cực độ, lập tức nổi lên trong lòng.
Rõ ràng vài phút trước, thiếu nữ còn cùng hắn tỉnh lại từ cùng trên giường, nói chuyện cách khoảng cách không xa.
Hơn nữa theo lý mà nói, kén ánh sáng này vốn không nên xuất hiện tại Vạn Thần Điện mới đúng.
Giải thích duy nhất chính là, hàng loạt hành động đảo loạn quỹ đạo vận mệnh gần đây của mình, dẫn đến tương lai xảy ra thay đổi trên phạm vi lớn.
Vừa vặn vì là nữ chính nguyên tác, có ý chí thế giới bảo vệ, nàng thật sự có dễ dàng chết như vậy sao?
Lynn tỏ vẻ hoài nghi.
Thế là hắn hít sâu một hơi, đè xuống một loại cảm xúc mơ hồ đang hiện lên trong lòng nói: “Có thể nói cho ta biết, nàng chết như thế nào sao?”
Ma Nữ Tiểu Thư bình tĩnh nhìn hắn một cái: “Ngươi rất hiếu kỳ về nàng?”
Đây là câu hỏi chết người.
Tia là phụ nữ, lại còn là một phụ nữ rất xinh đẹp.
Mà bất luận thế nào, Ma Nữ Tiểu Thư và Yveste cuối cùng vẫn là cùng một người, về bản chất cũng không thay đổi quá nhiều.
Nếu như vì vẻ ngoài thanh lãnh cao quý của nàng mà không để ý đến lòng ham chiếm hữu mãnh liệt giống Yveste trong cốt tủy, thì đúng là tự tìm cái chết.
Chỉ cần mình nói “Vâng” câu trả lời này, e là cơ thể Tia sẽ bị nàng nghiền xương thành tro.
Thực tế, đối với Lynn mà nói, vấn đề này vốn dĩ không nên do dự mới đúng.
Dù sao, mối quan hệ giữa hắn và Tia từ đầu đến cuối cũng chỉ là lợi dụng và bị lợi dụng.
Nhưng ngay lúc này, cái cảm giác đè nén khó hiểu trong lòng này không phải giả.
Có lẽ khi hắn cho rằng bản thân đang lợi dụng sự áy náy của đối phương để đạt mục đích thì chính mình cũng đang vô tình bị cảm xúc tương tự ảnh hưởng.
Nói cho cùng, nếu không có sự tồn tại của hắn, Tia đáng lẽ phải theo quỹ đạo thế giới tuyến đã định mà thành đôi với Shia, vô ưu vô lự trải qua cả đời này – Tiền đề là có thể xem Nguyệt Quang Nữ Thần và nàng là một.
Nhưng bây giờ, tương lai nàng không chỉ bị giam cầm tại Vạn Thần Điện mà còn chết lặng lẽ không rõ nguyên do.
Đây không phải là kết cục mà nhân vật nữ chính đáng lẽ có được.
Lynn lắc đầu: “Cách nói ‘hiếu kỳ’ không chính xác lắm, ta chỉ hơi hoang mang vì sao Nguyệt Quang Nữ Thần tương lai lại dễ dàng chết như vậy, có cạm bẫy gì trong đó không?”
Hắn đang nói dối.
Là phụ nữ, trực giác mách bảo cho nàng thấy ngay lý do thoái thác lúc này của Lynn không hề chân thật.
Nhưng Ma Nữ Tiểu Thư chỉ nhìn sâu vào hắn, cuối cùng không chọn cách vạch trần: “Nguyệt Quang Nữ Thần tương lai...cách nói này không nghiêm cẩn.”
“Nàng, Tia Yohesty, nói một cách nghiêm túc chỉ là một bộ phận của Nguyệt Quang Nữ Thần mà thôi.”
“Một sự sai sót đã được sinh ra từ trong bụng, vốn dĩ không nên tồn tại.”
Lynn gật đầu.
Tuy rằng miêu tả trong nguyên tác rất rõ ràng, nhưng với hắn, cái gọi là dung hợp chẳng khác nào thôn phệ và chiếm lấy.
Sau Nguyệt Quang Thánh Điển, Tia ban đầu đã biến mất không thấy, thay vào đó là một kẻ mạo danh Beatrice.
Có thể vì sự thiết lập nhân vật cao quý của nữ thần, cộng thêm cơ thể thuộc về Tia không đổi, nên cái tì vết nhỏ trong phương diện tinh thần cũng bị các độc giả làm như không thấy.
Thấy Lynn hiểu ý, Ma Nữ Tiểu Thư tiếp tục nói khẽ: “Theo quỹ tích phát triển sự việc ban đầu, khi đó tinh thần của Tia quá yếu ớt, nên đã bị Beatrice chôn vùi mà không có chút phản kháng nào, bị đồng hóa thành một phần của cô ta.”
“Có thể vì ngươi gây ra đủ loại hành vi nhiễu loạn vận mệnh trong quá khứ, nên tương lai của nàng cũng đã thay đổi.”
“Thay đổi gì?”
Lynn vô ý thức truy vấn.
Ma Nữ Tiểu Thư thản nhiên nói: “Do nguyên nhân không rõ, Tia Yohesty không bị Nguyệt Quang Nữ Thần đồng hóa thôn phệ trong Nguyệt Quang Thánh Điển lần đó.”
“Cô ấy dường như đã thức tỉnh ý thức phản kháng mãnh liệt, đến cả Beatrice cũng không thể làm gì, dẫn đến trong nhiều năm sau này, cô ấy vẫn đóng vai nhân cách thứ hai, gây ảnh hưởng rất lớn đến nữ thần.”
“Trong đó rõ nhất ở chỗ… đáng lẽ nàng phải là bạn đời của dũng giả Shia, thì giờ lại không theo thế giới tuyến định sẵn mà nảy sinh quan hệ thân mật với hắn.”
Sao... có thể?
Nếu thế giới này là một cuốn sách, mà mỗi nhân vật trong sách đều có vận mệnh không tránh khỏi.
Vậy vận mệnh của Tia chính là trở thành một thành viên trong hậu cung của dũng giả Shia.
Đây là giá trị và lý do tồn tại lớn nhất của cô với tư cách một nhân vật nữ trong sách.
Vì vậy, cho dù trong thời gian này Lynn luôn cố gắng thay đổi quỹ đạo vận mệnh của cô, hắn vẫn luôn có thể nhận thấy được rằng bàn tay vô hình của ý chí thế giới không ngừng chỉnh sửa lại những ảnh hưởng mà hắn đã tạo ra.
Cho dù không thể san bằng bây giờ thì trong tương lai mười vạn năm sau, luôn có cơ hội để làm được.
Dù sao Lynn không tồn tại trong tương lai mà chỉ tồn tại ở hiện tại.
Vậy mà Tia lại cự tuyệt tất cả điều đó.
Cô từ bỏ thiên chức nhân vật nữ chính, tương đương với việc đối đầu với ý chí của thế giới.
Nhưng từ xưa đến nay, kẻ nào đi ngược lại ý nguyện của thế giới đều không có một kết cục tốt.
Cũng trách sao ý chí thế giới không còn để tâm đến cô nữa.
Nhận thấy Lynn đang im lặng, Ma Nữ Tiểu Thư tiếp tục kể lại những lời tàn khốc: “Vì Beatrice và cô ấy ở chung trong cùng một cái thùng quá lâu, nên hai ý thức có xu hướng dung hợp thật sự, khiến Beatrice cảm thấy sợ hãi chưa từng có.”
“Cuối cùng, cô ta đã cầu cứu Shia ở tương lai, tách bản thân khỏi cái xác này.”
“Có lẽ vì muốn trút giận, Beatrice đã hành hạ cô ấy trong vài vạn năm, cho đến khi ý thức thuộc về Tia Yohesty tiêu tan hoàn toàn mới phong ấn ở Vạn Thần Điện.”
Đây chính là sự khắc họa đáng buồn nhất về cuộc đời dài đằng đẵng và ngắn ngủi của Tia.
Từ đầu đến cuối, cô dường như không thể thoát khỏi vận mệnh “sai lầm”, bị Beatrice đùa bỡn trong lòng bàn tay, cuối cùng kết thúc trong bi kịch.
Nhưng liệu đối với cô ấy, đây có thật sự là một bi kịch không?
Nhìn nụ cười ẩn hiện nơi khóe miệng của thiếu nữ trong kén sáng, Lynn bỗng có chút nghi ngờ.
Có lẽ với tính cách của cô, đến cuối cùng vẫn chưa từng thực sự oán hận ai.
“Không nói đến những chuyện không quan trọng này nữa.” Ma Nữ Tiểu Thư khẽ phẩy tay, thu hồi kén sáng, “Hệ số thần thụ cấp hai cực hạn ngươi dường như đã điểm đủ cả rồi, tranh thủ lúc này ta sẽ giúp ngươi cường hóa một lần.”
“Ngoài ra, mau chóng hoàn thành bước cuối cùng của thí luyện thăng cấp, sau khi tấn thăng lên cấp ba, ta sẽ ban cho ngươi một năng lực hoàn toàn mới, coi như bù đắp nhược điểm về chiến đấu của ngươi.”
Nói rồi, trên người nàng bỗng tỏa ra một vầng hào quang đỏ rực.
Lynn dường như có chút ngơ ngác: “Bước cuối cùng?”
Nghe vậy, trong mắt Ma Nữ Tiểu Thư lóe lên một tia lạnh lẽo, sắc mặt khó chịu mà ngừng động tác trên tay: “Ngươi không quên nhiệm vụ ban đầu ta giao cho ngươi đấy chứ?”
“...Không có quên.”
Lynn lấy lại tinh thần, lắc đầu.
Nhiệm vụ ban đầu là trong thời gian ngắn nhất phải làm cho Tia mở lòng với hắn, sau đó lợi dụng khoảnh khắc sa đọa để chuyển hóa nàng thành con rối.
Đến lúc đó, Beatrice giáng thế trong cái bình chứa này cũng sẽ chịu ảnh hưởng của lời nguyền ô uế, trở thành nô lệ ngoan ngoãn nghe lời hắn.
Một sai sót kịch bản lớn như vậy, đủ để khiến Trật Tự Tỏa Liên trên tay Ma Nữ Tiểu Thư vỡ tan.
Điều quan trọng nhất là hành động này thỏa mãn sự thù hận của nàng đối với đám người Shia.
Đây là một kế hoạch tốt đẹp ngay từ ban đầu.
Chỉ cần là mệnh lệnh của Ma Nữ Tiểu Thư, hắn không thể từ chối.
Dường như nhận thấy cảm xúc có chút kìm nén của tín đồ, trái ngược với thường lệ, Ma Nữ Tiểu Thư không bộc lộ ra một mặt vô lý của Yveste.
Dù trong lòng có chút tức giận, nhưng bề ngoài nàng lại hết sức bình tĩnh: “Thực ra, dù ngươi có làm hay không, kết cục cũng không thay đổi.”
“Bởi vì... đây là bi kịch đã định sẵn trong số mệnh.”
Bi kịch đã định sẵn trong số mệnh?
Nghĩ kỹ lại thì hình như là thật.
Nếu như trở lại hiện thực mà không làm gì thì sẽ dẫn đến kết cục hỏng loại thứ nhất, đó là bi kịch bị Beatrice tách ý thức rồi dày vò trong mấy vạn năm.
Mà một khi sử dụng khoảnh khắc sa đọa thì trong kết cục hỏng loại thứ hai, Tia sẽ biến thành một cái xác không hồn, thậm chí chỉ là một vật hy sinh đáng thương trong cuộc tranh đấu của hai vị nữ thần, không ai quan tâm.
Có lẽ khoảnh khắc hai người quen biết, vận mệnh của cô đã định sẵn như thế.
Nhưng nghĩ kỹ lại thì dường như không hoàn toàn chính xác.
Lùi lại 1 vạn bước mà nói, dù ngay từ đầu không tiếp xúc với đối phương thì dựa theo kịch bản gốc, tại Nguyệt Quang Thánh Điển, Tia vẫn sẽ bị Beatrice chôn vùi ý thức.
Theo lý thuyết, không hề có bất kỳ một lựa chọn nào có thể mang lại cho cô một kết cục hoàn mỹ.
Lynn hít sâu một hơi, vô thức siết chặt nắm đấm.
“Ta đã biết.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận