Cực Cụ Khủng Bố

Chương 256: việc lạ tần phát

**Chương 256: Chuyện lạ liên tiếp xảy ra**
*Tác giả: Đạn Chỉ Nhất Tiếu Gian 0*
Hắn lại đưa mắt về phía chiếc gương kia.
Mặt gương bóng loáng phản chiếu khuôn mặt có chút nôn nóng của hắn, hắn hướng về phía gương thử làm hai động tác, nhưng không có bất kỳ tình huống bất ngờ nào xảy ra.
Thế nhưng vừa rồi, hắn rõ ràng cảm thấy sau lưng có ánh mắt nào đó đang nhìn chằm chằm mình, rất mãnh liệt, thực sự khiến hắn cảm thấy sợ hãi.
"Haiz, cái tật xấu vừa nhát gan lại hay đa nghi này của ta là không đổi được."
Tự giễu cười, Vương Thần Vĩ đi đến trước máy tính, điều khiển con chuột click mở khốc ta âm nhạc hộp, sau đó liền mở một bài "Không chỗ dung thân" của ban nhạc Hắc Báo.
Âm thanh rock 'n' roll mang chút hơi hướng kim loại từ hai chiếc loa trái phải leng keng vang lên, Vương Thần Vĩ đung đưa theo điệu nhạc, nhanh chân quay trở về phòng bếp.
Tiếng nhạc chấn động tăng thêm can đảm cho hắn, hắn vừa say mê lắng nghe, vừa tiếp tục rửa sạch vết dầu mỡ dính trên chén bát.
Nhưng lúc này, lại xảy ra một chuyện kỳ lạ.
Âm nhạc đột nhiên biến mất.
Vương Thần Vĩ bị làm cho có chút bực bội, thầm nghĩ hôm nay là thế nào, sao lúc thì cửa tự mở, lúc thì nhạc tự tắt, không phải cố ý gây sự với hắn sao!
Hắn tăng nhanh tốc độ rửa chén, xem như đã lừa gạt sạch sẽ đống bồn bồn chén chén, sau đó hắn đặt ấm nước lên bếp ga, vặn chốt điều khiển, rồi đi ra khỏi phòng bếp.
Hắn倒 muốn xem, vì sao âm nhạc lại đột ngột dừng lại.
Đi đến trước máy tính, Vương Thần Vĩ tập trung nhìn, không khỏi có chút ngây ra, bởi vì hộp âm nhạc lại bị tạm dừng.
Hắn không hề chạm vào, sao lại có thể bị tạm dừng cơ chứ. Hắn không tin, bèn mở lại, âm thanh đinh tai nhức óc lần thứ hai từ trong loa phát ra.
Vương Thần Vĩ ngồi trên ghế, giờ hắn 倒 muốn xem hộp âm nhạc có tự động dừng lại nữa không, cửa phòng có tự động mở ra nữa không.
Đợi chừng ba bốn phút, hắn vẫn không thấy có gì bất thường, ước chừng nước vẫn chưa sôi, bèn dạo quanh các trang web một lát.
Hắn có thói quen kéo trang web xuống tận cùng, bởi vì phía dưới thường hay có ảnh mỹ nữ, cùng một vài topic khá lạ, lúc này dùng để giết thời gian là thích hợp nhất.
Ta hứng thú click mở một tấm hình mỹ nữ có độ phân giải cao, trong hình là một cô gái phương Tây ** quyến rũ, làn da ** tóc vàng mắt xanh.
Vương Thần Vĩ vô thức liếc mắt vào giữa hai ngọn núi cao ngất của mỹ nữ, cùng lúc đó, nơi nào đó trên cơ thể hắn cũng có phản ứng.
Đang lúc hắn định đổi sang tấm hình khác, rất đột ngột, hắn nghe được âm thanh mở cửa phòng.
"Két..."
Vương Thần Vĩ theo bản năng nhìn lại, liền thấy cửa phòng quả nhiên mở rộng một khoảng, hơn nữa hắn còn mơ hồ nhìn thấy một bóng người còng lưng.
Hắn không chắc có phải mình hoa mắt hay không, bởi vì khi hắn nhìn kỹ lại, cửa phòng đã đóng lại.
Là ta hoa mắt, hay là... có người vừa từ phòng ngủ đi ra ngoài?
Ý nghĩ này vừa sinh ra, khiến Vương Thần Vĩ cảm thấy sống lưng lạnh toát, tựa như bị đặt trần trụi dưới cái lạnh âm ba mươi mấy độ, tâm đều lạnh một nửa.
"Là ảo giác thôi, trong nhà làm sao có thể có người khác được."
Vương Thần Vĩ nghĩ vậy trong lòng, vừa vặn tự lại không chịu khống chế rời khỏi ghế, tiếp đó chầm chậm di chuyển về phía cạnh cửa.
Hắn cẩn thận hé mở cửa, lộ ra một con mắt nhìn ra bên ngoài. Phòng khách cùng phòng bếp đều sáng đèn, tĩnh mịch mà nặng nề, không giống có người.
Vương Thần Vĩ vẫn không mất cảnh giác, hắn lại đưa mặt ra ngoài thêm một chút, lần này vị trí hắn nhìn là buồng vệ sinh.
Sao có thể!
Vương Thần Vĩ kinh hãi mở to hai mắt, bởi vì trong buồng vệ sinh... lại sáng đèn!
Hắn thề, ngọn đèn kia tuyệt đối không phải do hắn bật.
Vương Thần Vĩ liên tục hít thở sâu vài hơi, cố gắng giữ bình tĩnh, ép mình nhìn chăm chú buồng vệ sinh. Hắn thấy cửa buồng vệ sinh khép hờ, hơi lộ ra một khe hở, đứng ở góc độ này của hắn vừa vặn có thể xuyên qua khe hở này, nhìn thấy chút tình hình bên trong.
"Ào ào..."
Trong buồng vệ sinh quỷ dị vang lên tiếng nước, càng khiến Vương Thần Vĩ hoảng sợ dị thường, mà vị trí khe cửa hắn vẫn luôn nhìn chăm chú, lại lộ ra một bàn chân đáng sợ!
Không hề có chút máu!
Vương Thần Vĩ hoảng sợ tột độ, hắn "rầm" một tiếng đóng cửa phòng ngủ lại, sau đó cầm lấy di động gọi 110.
"Alo, Cảnh sát cục phải không, tôi muốn báo án... !"
Năm phút sau, ba nhân viên cảnh sát từ đồn công an gần đó tới. Nhìn thấy các đồng chí cảnh sát, Vương Thần Vĩ suýt chút nữa vui mừng phát khóc, vội chỉ vào buồng vệ sinh đang có tiếng nước "ào ào", nói rõ tình huống hắn gặp phải.
Ba viên cảnh sát theo Vương Thần Vĩ nửa tin nửa ngờ đi tới cạnh cửa buồng vệ sinh, trong đó một người cảnh sát hô vào bên trong:
"Người bên trong, mặc kệ ngươi là ai, chúng ta cho ngươi mười giây đồng hồ."
Nói xong, viên cảnh sát này liền bắt đầu đếm ngược, còn Vương Thần Vĩ và những người khác cẩn thận chờ đợi, thế nhưng vẫn luôn đợi đến khi viên cảnh sát kia đếm xong, vẫn không có ai từ trong đó đi ra.
Cảnh sát không muốn đợi thêm nữa, đột nhiên đạp mạnh vào cửa buồng vệ sinh, nhưng kết quả lại nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người, bởi vì bên trong căn bản không có ai.
Chỉ có vòi hoa sen đang không ngừng phun nước xuống, phát ra tiếng "ào ào".
"Không, không thể nào, rõ ràng ta vừa nhìn thấy có người ở bên trong."
Vương Thần Vĩ ở trong phòng vệ sinh không lớn lắm ước chừng quay ba vòng, liên tục lớn tiếng giải thích với ba viên cảnh sát ngoài cửa.
"Tiên sinh, mời anh bình tĩnh lại, anh nhìn vào mắt tôi, sau đó nói cho tôi biết, có phải anh vừa thực sự nhìn thấy một người lạ mặt trốn trong phòng vệ sinh không?"
Ánh mắt cảnh sát cực kỳ sắc bén, phảng phất có thể xuyên thấu nội tâm Vương Thần Vĩ, hiểu rõ suy nghĩ trong lòng hắn.
"Tôi... hình như có nhìn thấy." Vương Thần Vĩ há miệng thở dốc, cuối cùng nghẹn ra một câu ba phải như vậy.
Nghe vậy, ba viên cảnh sát sa sầm mặt, một người có chút tức giận nói:
"Anh cũng chỉ nói là hình như, cũng không có thực sự xác nhận, mong rằng sau này anh có thể cẩn thận đối đãi việc báo án."
"Thôi, không có việc gì là tốt rồi, nếu trong nhà thật sự có kẻ xấu đột nhập, chờ đến lúc xác nhận có lẽ đã muộn. Có ý thức cảnh giác cùng ý thức báo án vẫn là tốt." Viên cảnh sát này có vẻ lão luyện hơn một chút, an ủi vỗ vai Vương Thần Vĩ, rồi cùng hai viên cảnh sát khác rời đi.
Ba viên cảnh sát đi rồi, Vương Thần Vĩ đứng trong buồng vệ sinh ngây người hồi lâu, cho đến khi cảm giác dép lê đã bị ướt sũng, mới hoàn hồn tắt vòi hoa sen.
Tiếp theo, hắn bật tất cả đèn điện trong nhà lên, tỉ mỉ lục soát mọi căn phòng, mọi ngóc ngách một lần, lúc này mới xác định là một hồi bóng sợ gió mà thôi.
Hắn đi vào phòng bếp, trong phòng bếp tràn ngập hơi nước mông lung, ấm nước đặt trên bếp ga "ô ô" kêu, giống như tín hiệu cảnh báo khi có tai nạn nào đó phát sinh, khiến lòng người hốt hoảng.
Vương Thần Vĩ tắt chốt mở bếp ga, rồi tâm sự nặng nề rời khỏi phòng bếp, nhớ lại một loạt chuyện vừa xảy ra, thực sự là quá mức quỷ dị.
Ngồi trên ** Vương Thần Vĩ cúi đầu không biết suy nghĩ gì, đột nhiên, hắn nhớ tới vết nước trên sàn buồng vệ sinh.
Nếu trước đó có người trốn trong buồng vệ sinh, sau đó lại trốn thoát, vậy trên mặt đất chắc chắn sẽ để lại dấu chân dính vết nước.
Nhưng đáng tiếc, hắn đã đi vào buồng vệ sinh trước đó, sau đó lại dẫm ướt dép lê, đi khắp phòng một vòng, cho dù thật sự tồn tại cũng không có cách nào phân biệt. Dù sao cũng là vết nước mà không phải vết sơn.
"Mặc kệ nó, muốn thế nào thì thế!"
Vương Thần Vĩ không muốn nghĩ nữa, hắn khóa trái cửa phòng ngủ, rồi ngồi phịch xuống trước máy tính. Còn ý định ăn cơm, sớm đã bị quấy rối đến không còn.
Hắn cố gắng bình tĩnh trở lại, đầu tiên là tìm vài bài hát để nghe, đợi trong lòng thoải mái hơn một chút, liền lên mạng tìm kiếm hình ảnh mỹ nữ. Tính toán đem những nỗi niềm trước mắt, đều một mạch ** ra ngoài.
** trong lòng bị kích thích mãnh liệt bởi vô số hình ảnh khiêu dâm, Vương Thần Vĩ sốt ruột mở ổ cứng chứa phim con heo trân quý của mình, sau đó hứng thú thưởng thức.
Lúc này, hắn nghiễm nhiên đã quên sạch những chuyện kinh hồn bạt vía vừa rồi.
Ngay lúc Vương Thần Vĩ đang dốc sức phát tiết ** với màn hình, sau lưng hắn, trên tấm gương dán ở cửa, đang có một khuôn mặt quỷ dữ tợn yên lặng nhìn chăm chú vào hắn.
Mà giờ phút này, Vương Thần Vĩ đang một lòng đắm chìm trong việc phát tiết **, lại hoàn toàn không nhận thấy được điểm này, vẫn hướng về phía màn hình máy tính ra sức không biết mệt, cho đến khi người phụ nữ trên màn hình đột ngột thay đổi!
Vương Thần Vĩ vừa vội vã, vừa dùng chuột tua nhanh, thế nhưng, đúng lúc hắn tới thời khắc mấu chốt nhất, hình ảnh khiến hắn cực kỳ phấn khích trên màn hình lại bất ngờ bị đứng hình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận