Chưởng Môn Sư Bá Mới Thu Cái Nữ Đồ Đệ

Chương 42: Tái tạo trúc cơ ( Cầu truy đọc )

Chương 42: Tái tạo trúc cơ (Cầu đọc thêm) Trên đỉnh núi giữa biển mây, Nhị đại gia chắp tay sau lưng, hơi khom người tiếp tục nói.
"Rất rõ ràng, điều kiện của Tư Không Diễm ở Thương Viêm Đạo Cung kia không đạt tới, cho nên, ngươi hiểu rồi chứ."
Chu Thanh gật đầu.
Nhưng ngay sau đó, Nhị đại gia đột nhiên tiến đến trước mặt hắn, cười hắc hắc nói: "Lần này ta bị vây ở sâu trong động thiên nhiều năm như vậy, thu hoạch cũng không tệ, còn lấy được một sợi thiên đạo chi khí, nó có bốn phần xác suất, có thể giúp ngươi khi đột phá Nguyên Anh, ngưng tụ ra Tam Hoa Nguyên Anh."
Trong lời nói của Nhị đại gia tràn đầy dụ hoặc.
Hai mắt Chu Thanh không khỏi mở lớn, nói hắn không động lòng thì tuyệt đối là giả.
Dù sao đây chính là Nguyên Anh cấp thiên đứng hàng thứ nhất, bốn phần xác suất đã là vô cùng cao.
Chẳng phải vừa mới nói sao, ngưng tụ nguyên anh là ngẫu nhiên, bây giờ cơ hồ là mục tiêu rõ ràng.
Tim Chu Thanh đập thình thịch, không nhịn được hỏi: "Vậy tiền bối, ngài cần ta làm gì sao?"
Nhị đại gia đánh giá Chu Thanh từ trên xuống dưới một lượt, sau đó hít một hơi thật sâu: "Đã quá muộn rồi."
"Muộn? Ý gì?" Trong lòng Chu Thanh run lên, vội hỏi.
Nhị đại gia nói: "Nếu nói, Ngưng Khí chỉ là ranh giới giữa người tu luyện và phàm nhân, thì Trúc Cơ, chính là nền tảng tu hành tương lai của ngươi, nó giống như việc lợp nhà vậy, căn cơ không vững thì nói thế nào xây những thứ khác."
"Mà Trúc Cơ, lại chia làm ba đẳng cấp là Thiên Đạo Trúc Cơ, Địa Đạo Trúc Cơ và Nhân Đạo Trúc Cơ, điều này ngươi hẳn là biết rõ rồi chứ?"
Chu Thanh gật đầu, điểm này hắn đương nhiên biết.
Nhân Đạo Trúc Cơ, chính là giống như hắn, khi linh lực trong cơ thể bão hòa thì sẽ dùng tâm pháp cao cấp để dẫn đạo, tự ngưng tụ tinh hạch.
Mặc dù là Trúc Cơ cấp thấp nhất, nhưng hầu hết mọi người đều như vậy mà đạt được.
Còn Thiên Đạo Trúc Cơ và Địa Đạo Trúc Cơ thì là thứ người bình thường có thể gặp mà không thể cầu.
Bởi vì cần đến thiên đạo chi khí và địa mạch chi khí cực kỳ hiếm thấy để hỗ trợ.
Chúng một loại là Tiên thiên Chi Linh, một loại là Hậu Thiên Chi Linh.
Nhưng dù là loại nào, cũng không phải thứ người như bọn họ có thể chạm tới, thực sự có tiền cũng không mua được.
Khoan đã-- Chu Thanh vừa nghĩ đến đây, lập tức phản ứng kịp.
Nhị đại gia vừa nói, hắn từ trong động thiên đạt được một sợi thiên đạo chi khí?
Chu Thanh vừa mới kích động thì lại lập tức nhớ tới mình đã sớm Trúc Cơ rồi, mọi chuyện đã an bài xong, muốn cũng vô dụng.
Không khỏi có chút tiếc nuối, lại càng hiểu rõ ý nghĩa ba chữ "Đã quá muộn" mà Nhị đại gia vừa nói.
Lúc này, nhìn thấy vẻ thất vọng của Chu Thanh, Nhị đại gia lại quỷ dị cười một tiếng: "Này, ngươi có thể chịu được bao nhiêu đau đớn?"
"Ý gì?" Chu Thanh khó hiểu nghi hoặc.
Nhị đại gia nói: "Thật đúng lúc, ta vừa vặn biết một môn bí thuật Thượng Cổ, có thể giúp ngươi tái tạo Trúc Cơ, nhưng chuyện này sẽ rất đau, linh hạch sẽ bị vỡ thành bột mịn, nếu ngươi chịu được thì ta coi như tặng ngươi sợi thiên đạo chi khí này."
Chu Thanh nghe vậy, không khỏi động lòng.
Hắn đương nhiên hiểu rõ, con đường Nhân Đạo Trúc Cơ phía trước cao nhất cũng chỉ là Nguyên Anh cảnh, Trúc Cơ tốt có thể giúp hắn nhìn thấy phong cảnh xa hơn.
Nhưng mà-- Vô công bất thụ lộc, một sợi thiên đạo chi khí trân quý thế nào, hắn so với ai khác đều rõ.
Nhị đại gia đây lại tặng hắn «Ngân Long Bộ» rồi lại tặng thêm thiên đạo chi khí, rốt cuộc muốn gì ở hắn?
Lại có mưu đồ gì đây?
Dường như nhìn thấu được sự khó hiểu của Chu Thanh, Nhị đại gia nói: "Thiên đạo chi khí cũng chia mạnh yếu, sợi trong tay ta tên là Âm Dương, trong số các loại thiên đạo chi khí đã biết thì nó xếp thứ hai, không có loại nào dám xếp thứ nhất, dù sao, khi ở Nguyên Anh cảnh, nó có thể giúp ngươi đúc thành Tam Hoa Tụ Đỉnh đấy."
"Ngoài ra, khi ngươi ngưng kết Kim Đan, cũng sẽ ngưng tụ ra hai Kim Đan Âm Dương, chiến lực và linh lực vượt xa cùng cấp, thế nào? Có muốn không?"
"Muốn!" Chu Thanh không hề do dự nói.
Nhưng rất nhanh, hắn lại hỏi ra sự nghi hoặc trong lòng: "Tiền bối, vậy ta cần phải nỗ lực điều gì?"
"Coi như có chút lý trí, giống đánh cược trong hộp kín vậy, không tham, lại không bị lợi trước mắt làm mê muội tâm trí, lão phu ta thích ở ngươi điểm này, nói thật với ngươi đi, không cần gì hết, chỉ là sau này thay ta giáo huấn một người."
Nhị đại gia mặt lộ vẻ giận dữ nói.
Chu Thanh không khỏi nhíu mày: "Giáo huấn ai?"
"Một cố nhân rất phiền phức, lại thu một đống lớn đồ đệ, như nuôi cổ, ta và hắn có một cuộc đổ ước... Thôi được rồi, những chuyện này đối với ngươi mà nói thì quá xa vời, nếu sau này ngươi có thể Tam Hoa Tụ Đỉnh, thì có tư cách thay ta nở mày nở mặt một phen, nếu không thì khỏi bàn."
Nhị đại gia dường như nhớ tới chuyện không vui, có chút bực bội khoát khoát tay.
Sau đó khẽ vươn tay, một chiếc hộp bạch ngọc xuất hiện.
Không đợi Chu Thanh kịp phản ứng, một cỗ cảm giác nặng nề khó tả ập đến.
Loại cảm giác này không giống như lực hấp dẫn, mà là bắt nguồn từ áp bức lên cảm giác thần thức.
Theo ánh mắt tò mò của Chu Thanh nhìn qua, lúc này hắn mới chú ý thấy, ở trong chiếc hộp kia, dường như có hai con cá đen trắng đang bơi lội, rất sống động.
"Đây là Âm Dương chi khí?" Chu Thanh có chút kinh ngạc.
Nhị đại gia thì cười hắc hắc: "Chỉ một sợi này thôi, đem cả Thái Thanh Môn các ngươi đóng gói bán cũng chưa chắc có cơ hội được nhìn thấy, tiểu gia hỏa, lần này ngươi lời to rồi."
Chu Thanh đương nhiên hiểu rõ, lúc này cảm kích thi lễ.
"Đa tạ tiền bối, ân này vãn bối sẽ khắc ghi mãi trong lòng!" Chu Thanh nghiêm túc nói.
Nhị đại gia khẽ gật đầu, nói: "Không phá thì không xây được, đã ngươi đã quyết định, ta cũng không nói thêm gì nữa, ráng nhịn nhé."
Vừa dứt lời, Nhị đại gia đột nhiên một tay như quỷ mị chui vào trong đan điền Chu Thanh, bắt lấy linh hạch đang chậm rãi xoay chuyển.
Chu Thanh không thể tin nổi nhìn một màn này, ngay sau đó chính là cảm giác đau đớn tột độ.
"A--"
Nhị đại gia nói: "May mà ngươi mới đột phá Trúc Cơ trung kỳ không lâu, nếu không linh hạch mà lớn hơn chút thì ta cũng không có cách nào, cố chịu đựng nhé."
Sau một khắc, tay phải Nhị đại gia nổi lên ánh sáng đỏ quỷ dị, linh hạch dưới lực đạo cường đại này trực tiếp tan rã.
Mặt Chu Thanh trở nên trắng bệch như tờ giấy trong nháy mắt, gân xanh trên trán như giun đất vặn vẹo nổi lên.
Mồ hôi lớn như hạt đậu không ngừng lăn xuống, ý thức của hắn bắt đầu mơ hồ trong cơn đau đớn kịch liệt này, thế giới trước mắt dường như cũng đang quay cuồng.
"Quá đau, tiền bối, có thể đánh cho ta bất tỉnh được không?" Chu Thanh toàn thân run rẩy gào lên.
Nhưng mà, Nhị đại gia lại không nói một lời, vẻ mặt nghiêm túc, mở hộp ra, bắt đầu đưa từng chút thiên đạo chi khí vào trong.
...
Không biết qua bao lâu, mí mắt Chu Thanh run rẩy, hắn chỉ cảm thấy toàn thân trên dưới phảng phất bị xiềng xích nặng nề trói buộc, mỗi một khớp xương đều giống như bị gỉ cứng lại.
Hắn cố hết sức mở hai mắt ra, ánh mắt có chút tan rã nhìn quanh, lại phát hiện mình đang ở trong một hang động.
Khi hắn nhe răng nhếch miệng đứng lên, sắc mặt tái nhợt như sương, không có chút huyết sắc nào.
Ngay sau đó, một tràng tiếng cười sảng khoái vang vọng khắp hang động.
"Tiểu gia hỏa, vậy mà cũng vượt qua được, không tệ không tệ, tương lai cũng có thể đấy. Lão phu còn có chút việc gấp nên đi trước, lần sau gặp lại, nếu ngươi còn có thể nhận ra ta thì lão phu không tiếc cho ngươi thêm một đoạn cơ duyên!"
Khi giọng nói vừa dứt, hang động lại một lần nữa khôi phục sự yên tĩnh.
Chu Thanh cười khổ, vội vàng nội thị.
Rất nhanh, hắn kinh ngạc phát hiện, linh hạch bị bóp nát của mình giờ đã ngưng tụ lại, có điều là hai màu trắng đen.
Ngoài ra, xung quanh còn tràn ngập một lớp sương mù linh khí dư thừa, phát ra những đốm sáng, còn linh hạch thì như một viên sao trời trong đó, chậm rãi xoay chuyển.
"Thật sự là Thiên Đạo Trúc Cơ!" Chu Thanh mừng rỡ.
Nghe nói Địa Mạch Trúc Cơ có hình dạng như một dãy núi, còn Thiên Đạo Trúc Cơ thì giống như tinh vân trước mắt vậy.
Còn Nhân Đạo Trúc Cơ thì bình thường chỉ có một viên linh hạch nằm trong đan điền.
"Vậy ta coi như là Niết Bàn sao?"
Chu Thanh vô cùng kích động, nhìn quanh hang động, chịu đựng cơn đau khắp thân hành lễ thật sâu.
"Đa tạ tiền bối tái tạo chi ân!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận