Chưởng Môn Sư Bá Mới Thu Cái Nữ Đồ Đệ

Chương 92: Cấp bốn Tu Chân quốc ( tám) (1)

Chương 92: Cấp bốn Tu Chân quốc (tám) (1) Đối mặt Diêm Tiểu Hổ cứ lẽo đẽo theo sau, Mạc Hành Giản im lặng."Ngươi bị bệnh à? Đã nói với ngươi rồi, không phải ta, không phải ta, nếu ta nhận ra, thì còn có chuyện của ngươi chắc?", Mạc Hành Giản không nhịn được quát.
Thấy bộ dạng qua loa của Mạc Hành Giản, Diêm Tiểu Hổ đáng thương vẫn cứ theo sát phía sau.
"Sư phụ, sư phụ ơi, lão tứ hôm nay vừa mở miệng, doanh thu liền ba mươi khối trung phẩm linh thạch, đều là đệ tử cả, sao khác biệt lớn vậy? Trước khi lão tứ bị tịch thu, ta cũng là đồ đệ nhỏ nhất của người mà."
Mạc Hành Giản thở dài một tiếng: "Ta thề, ta thề còn không được sao? Không tin ngươi gọi lão tứ đến đây, chúng ta đối chất."
"Người xem, người chột dạ rồi, nếu không thì hai ta cùng lùi một bước, ta không giành mối làm ăn, đều để cho lão tứ hết, tiền cũng để hắn kiếm, vậy người cho ta một nửa linh thạch, được không?" Diêm Tiểu Hổ chìa tay ra.
Mạc Hành Giản: ""Không thể nào, mười lăm khối trung phẩm linh thạch cũng không nỡ à? Người vẫn là sư phụ ta sao?"
Nhìn Mạc Hành Giản ngây ra, mắt Diêm Tiểu Hổ lập tức đỏ hoe.
Mạc Hành Giản im lặng nhìn hắn: "Mười lăm khối? Trung phẩm? Dựa vào cái gì? Ta có nợ ngươi đâu, trước đó ôm chân dung của lão tứ đi hết chỗ này đến chỗ khác xin tiền của các đệ tử hạch tâm, mấy ngày thi đấu Thất hoàng tử kia, ngươi cá cược khắp nơi, ngươi thiếu tiền à?"
Diêm Tiểu Hổ vừa muốn khóc liền lập tức thu nước mắt.
"Sư phụ, đây là hai chuyện khác nhau, kia là ta dựa vào bản lĩnh cùng mặt dày kiếm được, bây giờ ta đang nói vấn đề bất công của người... "
"Cút đi cho khuất mắt!" Không đợi Diêm Tiểu Hổ nói hết, Mạc Hành Giản trực tiếp đá văng cái tên đáng ghét này ra ngoài, rồi đóng cửa điện, khởi động kết giới.
Nghe Diêm Tiểu Hổ hùng hổ bên ngoài, Mạc Hành Giản sau khi tức giận, lại đột nhiên vui mừng cười."Không ngờ lão tứ tên này cũng có cơ duyên, cái đồ đó ta còn chưa từng thấy, hắn lại vô tình nhìn qua ghi chép liên quan, đáng đời hắn kiếm được khoản này!"
Theo đó, trên đầu hắn, từ [ngộ tính không tệ đồ đệ] ban đầu biến thành [đồ đệ có chút cơ duyên].
Không lâu sau, tin tức về việc Chu Thanh ở Tiểu Linh phong nhận ra một món đồ thần bí mà Thất hoàng tử mang tới, đối phương cũng tặng ba mươi khối trung phẩm linh thạch cảm tạ, nhanh chóng lan truyền.
Mọi người không khỏi ước ao ghen tị.
Bọn họ không tin một tên hay nhìn lén lại có thể nhận biết thứ đó, nhiều phong chủ trưởng lão như vậy, ăn muối còn nhiều hơn đường ngươi đi. Bọn họ chưa từng nghe qua chuyện như vậy, ngươi thì nhận ra được?
Đùa à, nhất định là Mạc sư thúc để hắn kiếm danh tiếng, dù sao danh tiếng của Chu Thanh tên này không tốt cho lắm. Tuy trước đó, trong đêm tối, hắn nhận ra Thạch Trăn, cứu được rất nhiều đệ tử hạch tâm, nên mới bị trả thù, ân tình này họ ghi lòng tạc dạ, nhưng trong lòng trực quan của họ với Chu Thanh vẫn là một kẻ thích nhìn lén con gái tắm, do Diêm Tiểu Hổ làm hư. Bây giờ, cậu coi như đã giúp Thái Thanh Môn vượt qua sóng gió, nở mày nở mặt, hình tượng này lập tức thay đổi.
Haiz, đáng thương tấm lòng của bậc cha mẹ, Mạc sư thúc thật đúng là dụng tâm lương khổ.
Lúc này Thạch Trăn nghe xong lại vì Chu Thanh mà vui vẻ. [ Tâm Giám điểm +8 ] Dòng ghi chú trên đầu nàng từ [Chu sư đệ thông minh như mình] biến thành [Chu sư đệ uyên bác].
Sau đó, mặt nàng lộ vẻ buồn rầu.
Quỷ Ngao đại sư huynh cứ thế tiến tới con đường của mình, sắp thành Hóa Thần cảnh như sư phụ bọn họ.
Mà bản thân vẫn chỉ là Kim Đan cảnh đại viên mãn, vẫn chưa bước chân vào Nguyên Anh.
Cứ như vậy, mình chỉ sợ sau này sẽ chỉ là một phong cảnh thoáng qua trong cuộc đời hắn.
Đến lúc nên bế quan tu luyện.
Thế nhưng, đột phá Nguyên Anh dễ dàng như vậy sao?
Trong đình viện, Chu Thanh cầm ván gỗ, không ngừng diễn luyện thức thứ hai của "Thương Lôi kiếm quyết". Chiêu này phức tạp hơn chiêu thứ nhất rất nhiều lần, cũng may bây giờ thiên phú của hắn đã khác xưa, lĩnh ngộ cũng rất nhanh.
Một đêm trôi qua trong lặng lẽ, tiến triển càng thêm thần tốc.
Còn chưa kịp nghỉ ngơi thì Diêm Tiểu Hổ ở bên ngoài đã kêu như gà trống, đúng giờ vang lên.
"Lão tứ, lão tứ, ngươi dậy chưa?"
Chu Thanh xoa mồ hôi trên đầu, im lặng mở cửa.
Lúc này mới phát hiện, ngoài tam sư huynh còn có cả Thất hoàng tử Hiên Viên Dật Trần và Lộc Dao Dao.
"Chu sư huynh (Chu đại ca) sớm nha!", Lộc Dao Dao và Cửu công chúa cười chào hỏi.
Chu Thanh vô ý thức gật đầu, vẫn còn chưa rõ chuyện gì xảy ra. Ngược lại Diêm Tiểu Hổ mặt ủ rũ.
"Ta vừa xuống núi đã gặp bọn họ, Dật Trần huynh muốn gặp ngươi xem hôm qua nghĩ ra gì chưa?", Diêm Tiểu Hổ nói.
Chu Thanh lập tức hiểu ra. Không ngờ vị Thất hoàng tử này lại nóng vội vậy.
"Mời vào trong!", Chu Thanh vội mời. Diêm Tiểu Hổ cũng theo vào, hắn cũng muốn xem, hôm nay lão tứ sẽ đặt cái tên gì.
"Đột ngột đến đây thật thất lễ, nhưng ba món đồ này rất quan trọng với ta, không biết Chu huynh..." Hiên Viên Dật Trần hơi ngượng ngùng nói.
Chu Thanh tỏ vẻ hiểu.
"Hôm qua khổ công suy nghĩ, cũng nhớ ra một chút, ngươi lấy chúng ra ta xem thử!", Chu Thanh nói.
Hiên Viên Dật Trần nghe vậy, hai mắt sáng lên, liền vội đem cái hắc môn và cây châm đen dài cẩn thận đưa ra.
Trong lúc Chu Thanh ra vẻ khổ sở suy nghĩ, Lộc Dao Dao cùng Cửu công chúa lại đi chơi đùa với gà mái.
Sau đó, hắn hướng mắt nhìn về phía cánh cửa đen, mỗi ngày một giám. Rất nhanh, một dòng tin nhắn hiện lên trên đó.
[ Tứ Quỷ Ấp Môn: Bắt nguồn từ một quốc gia tu chân cấp năm, có năng lực phong ấn cường đại, nếu kích hoạt tứ quỷ có thể tùy ý tách hồn phách trảm linh cảnh, kéo vào trong đó tiến hành sưu hồn. Dù hồn thức có cấm chế cũng có thể từng chút hóa giải, từ đó có được tin tức muốn biết ].
Thấy cảnh này, Chu Thanh không khỏi kinh hãi. Hắn không ngờ vật này lại đến từ một quốc gia tu chân cấp năm. Bây giờ xem ra, cho dù là Mãi Mệnh Chỉ ngày hôm qua, hay hai thứ này, chắc hẳn đều đến từ cùng một chỗ. Hoàng thất này, thực sự là rất sâu.
Chỉ là không biết bọn họ lấy được từ đâu?
Nhưng chuyện này không liên quan đến hắn, hắn chỉ là kiếm tiền thôi.
Ngay khi Chu Thanh định vỗ trán ra vẻ suy tư, Thất hoàng tử đã mang một cái đĩa tới. Trên đó chất đầy những linh thạch trung phẩm sáng lấp lánh, khoảng hơn bốn mươi viên.
Diêm Tiểu Hổ ở bên cạnh nhìn mà nuốt nước miếng."Dù Chu huynh nghĩ ra được cái nào, chút lòng thành này mong Chu sư đệ đừng ghét bỏ!" Hiên Viên Dật Trần nói.
Mắt Chu Thanh sáng lên, trong lòng kích động. Bây giờ hắn thiếu nhất chính là tiền, đặc biệt là tiền của những người như thế này.
Chu Thanh vội ho một tiếng, cười nói: "Dật Trần huynh khách sáo rồi, để ta nghĩ lại đã."
Qua một lát, Chu Thanh vỗ tay nói: "Nhớ rồi, vật này giống như gọi là Tứ Quỷ Ấp Môn."
"Tứ Quỷ Ấp Môn? Ngươi chắc chứ?" Vừa nghe Chu Thanh nói ra cái tên, Hiên Viên Dật Trần đã kích động.
Chu Thanh gật đầu, có chút suy tư nhìn hắn. Xem ra hắn biết một chút gì đó.
Diêm Tiểu Hổ thì lẩm bẩm: "Tứ Quỷ Ấp Môn gì, không phải là Hắc Linh Môn sao?"
Chu Thanh nói: "Là Tứ Quỷ Ấp Môn, khi đó cuốn sổ ghi lại tựa như nói món đồ này có năng lực phong ấn rất mạnh, nhất là bốn tượng quỷ này là quan trọng nhất, nhưng nếu muốn kích hoạt không dễ, cụ thể thế nào thì ta không rõ."
Chu Thanh cũng không dám nói vật này có thể phong ấn Trảm Linh cảnh, một vài đồ vật nói đúng sự thật là tốt rồi.
Toàn bộ Thánh Vũ hoàng triều, Trảm Linh cảnh cũng chỉ có hơn mười người, nếu biết có vật có thể đe dọa đến mình, thì sẽ nhấc lên gió tanh mưa máu thế nào?
Hơn nữa vị Thất hoàng tử này có thể phân biệt thật giả, hẳn là biết rõ tác dụng của món đồ này.
"Đa tạ!" Sau khi Chu Thanh nói xong, Hiên Viên Dật Trần vô cùng cảm tạ, bốn mươi trung phẩm linh thạch không chút do dự đưa ra.
"Vậy cái này---", hắn chỉ vào cái châm dài đen cuối cùng, dường như muốn chứng thực điều gì.
Chu Thanh nhíu mày nói: "Ký ức hiện tại còn hơi mơ hồ, ngày mai, có lẽ ngày mai sẽ nhớ lại."
Hiên Viên Dật Trần nói: "Tốt, vậy ngày mai ta lại đến tìm ngươi, lần này đa tạ."
"Khách sáo, khách sáo!", Chu Thanh tươi cười nói.
Rất nhanh, Lộc Dao Dao và Cửu công chúa đến, Lộc Dao Dao vẻ mặt sùng bái cùng đắc ý, nói: "Thế nào, Chu sư huynh lợi hại chứ, trên đời này không gì làm khó được huynh ấy."
Cửu công chúa cũng gật đầu: "Không ngờ Chu đại ca kiến thức rộng như vậy, một phát đã giúp ca ca giải quyết khó khăn."
Chu Thanh nghe vậy có chút xấu hổ.
"Đều là trùng hợp, mấy năm trước vốn nghĩ những đồ trên sạp đều là đồ mua cho vui thôi, không ngờ lại đều là thật, sớm biết thì nên nhớ kĩ một chút.", Chu Thanh cười nói.
Mà Hiên Viên Dật Trần thì thần sắc hơi lo lắng, sau đó nói: "Vậy được, chúng ta sẽ không quấy rầy Chu huynh nghỉ ngơi, ngày mai sẽ lại đến làm phiền."
Lộc Dao Dao nghe vậy, vội nói: "Hay là các ngươi bận việc, ta cùng Mộ Thiến tỷ ở đây chơi thêm một chút."
Hiên Viên Dật Trần nhìn con gà ngốc đang mổ giày các cô nàng, nói: "Ta thấy Chu huynh có vẻ mệt mỏi, nếu không thì thôi, không quấy rầy nữa, ngày mai lại đến vậy."
"Ừm, Chu đại ca, vậy bọn ta đi trước, ngày mai gặp!", Cửu công chúa hành lễ nói.
Lộc Dao Dao muốn nói gì đó nhưng thôi.
Chu Thanh thì thuận miệng nói: "Cũng được, tối qua tu luyện một đêm, vừa vặn cũng ngủ bù, vậy ta không tiễn các ngươi."
Mọi người thở dài sau đó rời đi. Diêm Tiểu Hổ nhìn một bàn trung phẩm linh thạch sáng lấp lánh, nước miếng sắp chảy ra.
"Lão tứ à..."
"Tam sư huynh, tiễn bọn họ giúp ta!", Chu Thanh vẫy tay, một viên trung phẩm linh thạch bay tới, rơi vào tay Diêm Tiểu Hổ.
Diêm Tiểu Hổ trong nháy mắt tươi tỉnh mặt mày."Yên tâm, giao cho sư huynh!", Diêm Tiểu Hổ nói rồi vội vàng đuổi theo.
Chu Thanh thì cười lắc đầu, nhìn đống linh thạch trên bàn, trở nên kích động.
Tính cả lần này, hắn đã có bảy mươi chín trung phẩm linh thạch, đủ để hắn vào [Thần Khư thiên cung] hai chuyến. Đồng thời, hắn muốn thử đi qua khu trọng lực, chí ít tỷ lệ thành công sẽ tăng cao hơn, nếu không, lần sau Thái Thượng trưởng lão lại tìm hắn, hắn phải làm sao? Không từ chối, một khi vào trong đó, nhiều Kim Đan cảnh du hồn như vậy, không phải sẽ ăn tươi hắn sao?
Nhưng nếu cự tuyệt, Thái Thượng trưởng lão lại cảm thấy áy náy, lần sau không tìm hắn thì làm thế nào?
Hắn có một cảm giác, cuốn trục trên cái cây trong sương mù màu lục kia rất quan trọng với hắn.
Sau khi nghỉ ngơi một lát, hắn lại bắt đầu làm quen với thức thứ hai.
Rất nhanh, đến ngày thứ ba, Hiên Viên Dật Trần lại mang theo mong chờ mà đến. Chu Thanh lúc này tiến hành giám định.
Bạn cần đăng nhập để bình luận