Chưởng Môn Sư Bá Mới Thu Cái Nữ Đồ Đệ

Chương 173: Số sáu Lam Cầu thần bí cấm khu chi hát đối tình ca (6k)

Trong phòng, Chu Thanh nhìn theo số sáu Lam Cầu đăng xuất, cảm thấy mình đang tự đào hố chôn mình. Lắc đầu, lấy ra trận kỳ « Phù Đồ trận », gia hỏa này bị Lý Hàn Sơn phá hỏng nặng quá rồi, phải tốn thời gian tu bổ lại cẩn thận mới được. Sau đó nhiệm vụ là tiếp tục tu luyện « Đế Hoàng Kinh », đây là át chủ bài thật sự của mình, ngoài Tam sư huynh ra thì không ai biết, phải tranh thủ luyện cho thật giỏi để phát huy ra uy lực lớn hơn. Hắn vừa định đến Thần Nhạc phong xem có vật liệu thích hợp để tu bổ trận kỳ không thì Hà Hàn tới.
"Gặp qua Hà sư huynh!" Chu Thanh hành lễ.
Là nhị đệ tử của chưởng giáo, giờ phút này Hà Hàn lộ vẻ mặt phức tạp nhìn Chu Thanh. Lấy thiên đạo chi khí Trúc Cơ, nhưng không hề khoe khoang gì, ngày thường vẫn cười toe toét với bọn họ. Lặng lẽ Kết Đan, lại bị người bóp nát Kim Đan, người thường gặp đả kích như vậy sợ là đã không gượng dậy nổi, thế mà hắn lại tốt, còn có thể bình tâm tĩnh khí bắt đầu Luyện Thể. Vận may phục dụng đan dược trong di tích, khôi phục tu vi xong thì lại âm thầm Kết Anh. Là một trong năm thiên kiêu của Thương Viêm Đạo Cung và đã chém thứ tư. Chỉ riêng tâm tính này thôi thì hắn cũng không bằng được. Giờ hắn mới ở Nguyên Anh cảnh hậu kỳ, ngay cả Đại sư huynh Lý Đạo Huyền cũng ra ngoài tìm kiếm ý cảnh riêng rồi, nhưng vị trước mắt này, đã có thể bằng sức một mình, chém giết Ngu Tử Kỳ người đã sơ bộ lĩnh ngộ ý cảnh. Giờ phút này nhìn Chu Thanh, cảm giác kính sợ dâng lên trong lòng.
Hà Hàn đáp lễ, nói: "Vốn không muốn làm phiền ngươi, nhưng đối phương điểm danh muốn gặp ngươi."
"Ai muốn gặp ta?" Chu Thanh nghi hoặc.
Hà Hàn nói: "Đi Thần Nhạc phong sẽ rõ."
Chu Thanh đành gật đầu, Diêm Tiểu Hổ vừa tản bộ tới đây thấy vậy, cũng vội vàng đi theo, thấy Hà Hàn làm bộ bí ẩn thì càng thêm tò mò. Sau đó ba người cùng đi.
Vào đại điện tiếp khách ở Thần Nhạc phong, Chu Thanh liếc mắt thấy ngay một đại hán thô kệch ngồi ở ghế bên cạnh, phía sau mông còn có một cái đuôi đen nhỏ lắc lư, lộ ra một cỗ khí tức yêu dị khác thường.
"Là hắn!" Chu Thanh thầm kinh ngạc. Yêu Vương Hóa Thần cảnh của Thương Lam sơn, sau khi Kim Sí Đại Bằng bay ra, chính là hắn xông ra đầu tiên, sau đó những người khác mới biết cảnh giới Hóa Thần cũng vào được nên nhao nhao xuống theo. Bất quá hắn chắc chưa từng gặp mình, dù sao khi mình cùng sư phụ rút lui thì hắn còn chưa tới. Chờ mình vòng lại, giấu trong bóng tối mới gặp hắn.
"Gặp qua sư bá, sư thúc, gặp qua tiền bối!" Chu Thanh hành lễ trước với chưởng giáo và mấy phong chủ rồi hướng đại hán người đuôi khỉ kia hành lễ.
Không đợi Tào Chính Dương mở miệng, tên Yêu Vương đã đứng dậy, bước nhanh đến trước mặt Chu Thanh, nhìn đánh giá từ trên xuống dưới, trong mắt lộ ra vẻ xét nét, sau đó hỏi: "Ngươi là Chu Thanh?"
Chu Thanh nói: "Hồi tiền bối, chính là vãn bối!"
"Ha ha, tốt, mặc dù lão tử không tham gia vào chuyện chém giết giữa các ngươi năm tông, nhưng đoạn đường này tới, tên ngươi đã như sấm bên tai rồi, mười người hết tám người đang bàn tán về ngươi đấy." Đối phương cười lớn sảng khoái, đầy vẻ tán thưởng.
Tào Chính Dương giới thiệu: "Chu Thanh, vị này là Chúa Tể Thương Lam sơn — tiền bối Hầu Sơn, cường giả Hóa Thần cảnh viên mãn."
Chu Thanh lại lần nữa hành lễ: "Gặp qua tiền bối Hầu."
Hầu Sơn khoát tay, không kiên nhẫn nói: "Các ngươi Nhân tộc lắm lễ tiết rườm rà, mới nói có mấy câu mà thằng nhóc đã phải hành lễ hai lần, ta Hầu Sơn từ trước tới nay nói năng làm việc đều đi thẳng vào vấn đề, ghét nhất cái kiểu này."
Tào Chính Dương không khỏi xấu hổ cười một tiếng, tính tình của lão Hầu vẫn y như xưa, nhưng cũng dễ hiểu, Yêu tu mà, phần lớn đều tùy tính, không như Nhân tộc chú trọng quá nhiều thứ bậc lễ nghĩa.
"Chuyện là thế này, Hầu huynh lần này..."
"Ta nói cho!" Tào Chính Dương vừa mở miệng, Hầu Sơn đã ngắt lời, rồi nhìn Chu Thanh nói: "Nghe nói ngươi cũng đến Thương Lam sơn lần này, chuyện cụ thể gì xảy ra chắc ngươi rõ, kệ con mẹ nó đi, lão tử chỉ là đi tham gia náo nhiệt, ai dè nhà bị trộm."
Hầu Sơn vừa nói đến đây đã hùng hổ lên ngay. Tính cách không làm bộ như thế lại khiến Chu Thanh muốn cười nhưng không dám. Đương nhiên, rất nhanh hắn hiểu rõ sự tình. Hóa ra ngày đó, tiền bối Hầu Sơn nghe tiếng động nên đã dặn mấy yêu soái Nguyên Anh cảnh canh giữ động phủ, còn hắn thì một mình đi tìm cơ duyên. Ai ngờ xuống dưới vực sâu thì một cọng lông cũng chẳng thấy, về đến nhà thì ngàn năm thánh dược — Phù Tang linh quỳ bị trộm mất. Phù Tang linh quỳ này là do tiền bối Hầu Phi dùng vô số linh dịch cùng Dương Hỏa từ từ nuôi lớn, rất quan trọng với việc tu luyện tiếp theo của hắn, nói là thứ quyết định đến sự tiến giai của hắn cũng không ngoa. Đương nhiên với Nhân tộc cũng vậy, không chừng một vài Hóa Thần cảnh hậu kỳ sẽ nhờ nó mà đột phá thẳng lên đại viên mãn. May là phía trên nó lưu lại một sợi thần thức, mơ hồ cảm ứng được, một khi ai luyện hóa thì nhất định sẽ bị đánh dấu trăm ngày. Thời gian trăm ngày này, đủ để hắn lần theo sợi liên hệ đó tìm ra đối phương mà xử lý. Sau cơn phẫn nộ, tiền bối Hầu Phi nhắm ngay mục tiêu đầu tiên là ngũ đại tông môn, cho nên suốt một năm qua, hắn đã âm thầm tìm kiếm. Nhưng quái lạ là, thần thức vẫn còn, chỉ là tìm mãi không thấy. Hơn nữa xem tình hình có vẻ như nó không ở chỗ ngũ đại tông môn, còn mấy môn phái nhỏ thì lại càng không có gan đó. Thấy đối phương không luyện hóa thì hắn lại càng lo, bởi hắn cảm nhận được Phù Tang linh quỳ chỉ còn sống được nửa năm nữa thôi là sẽ khô héo và chết hoàn toàn. Bất đắc dĩ, lúc này hắn mới đến cửa tìm sự giúp đỡ của Thái Thanh Môn.
Trước khi năm tông khai chiến, cứ sáu mươi năm một lần, Thương Lam sơn sẽ tổ chức thí luyện, là Đông Đạo chủ, đương nhiên hắn cũng sẽ tạo điều kiện thuận lợi nhất định, thậm chí có thể điều động một vài yêu thú tham gia hiệp trợ thí luyện diễn ra thuận lợi. Hơn nữa, trong rất nhiều chuyện trước đây, hắn còn từng giúp đỡ đại ân, chuyện này thì năm tông luôn thiếu hắn một ân tình lớn. Lần này, cũng là lúc để trả nợ.
"Đại chiến thực sự giữa năm tông, nói thẳng ra thì chính là trận quyết đấu giữa Thái Thanh Môn và Thương Viêm Đạo Cung, hai người các ngươi mới là chủ chốt, trùng hợp là, một năm trước ở Thương Lam Sơn, ngoại trừ mấy cái trảm Linh cảnh ra, ban đầu cũng chỉ có người của hai nhà các ngươi xuất hiện."
Hầu Phi nói đến đây thì quay đầu, mắt nhìn thẳng vào Tào Chính Dương, ánh mắt lộ ra vài phần xem xét.
"Ta có lý do hoài nghi, chính một trong hai nhà các ngươi làm, ta Hầu Sơn không phải kẻ không nói lý, nhưng phải thừa nhận rằng ta không bằng các ngươi Nhân tộc ở việc chơi tâm cơ, nhưng các ngươi cũng phải hiểu, mười anh em chúng ta trông coi lẫn nhau đấy."
Giọng của tiền bối Hầu Phi dần trầm xuống, mang theo vài phần ý tứ uy hiếp.
"Không tìm được Phù Tang linh quỳ, tức là cắt mất đường của Hầu Sơn ta sau này, đường của ta mà đứt, thì ai cũng đừng hòng sống yên ổn, đừng nói là các ngươi còn nợ ân tình ta." Hầu Phi nói xong, liền hừ lạnh một tiếng, một cỗ uy áp mênh mông từ người hắn phóng ra, quét về phía xung quanh. Tất cả mọi người ở đây đều biến sắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận