Chưởng Môn Sư Bá Mới Thu Cái Nữ Đồ Đệ

Chương 128: Một bắt đầu đến cùng vạn thành không ( hai) (2)

Chương 128: Một bắt đầu đến cùng vạn thành không (hai) (2)Theo cái thứ ba quan tài bị mở ra, hai bóng người đột ngột nhảy lên ra ngoài. "Như cũ!" Nhị đại gia hét lớn một tiếng. Thực tế không cần Nhị đại gia dặn dò, Chu Thanh đã dẫn đầu nhảy vào trong huyết hà, tay chân thoăn thoắt cầm ba con Tử Nha đặt lên người, cấp tốc hướng phía bên kia bờ sông ra sức bơi đi. "Tuyệt đối là mẹ nó Trấn Mộ Thú, Tiên Thiên mang!" Nhị đại gia tặc lưỡi một cái, đầy vẻ kinh hãi thán phục, rồi cũng bước vào Huyết Hà. Ngay khi hai người vừa hiểm lại hiểm chui vào thông đạo, ba con xác quạ đen to lớn kia từ trong bóng tối đi ra, nhưng rất nhanh như đã mất đi mục tiêu, rồi chậm rãi lui về. Hai người thở phào một hơi, lập tức thả ba con Tử Nha trên người trở lại trong huyết hà. Nhị đại gia thì một mặt vui vẻ, vốn định cười hỏi Chu Thanh về việc có được gì tốt dưới nham tương thì, ánh mắt bất chợt quét đến toàn thân Chu Thanh. Chỉ thấy quanh thân hắn đầy những bong bóng, trên mặt thì lít nha lít nhít, giống như bị ong đốt. Trong phút chốc, lòng hắn thắt lại. Chu Thanh lại khó kìm vẻ kích động. Lần này tuy mạo hiểm, nhưng cái được lại quá sức tưởng tượng. 【 Tâm Giám điểm +9 】 Một thanh âm nhắc nhở trong trẻo đột ngột vang lên, ngay sau đó, dòng chữ 【 thiên phú nghịch thiên tiểu oa nhi 】trên đỉnh đầu Nhị đại gia, trong chớp mắt biến thành 【 làm việc nghiêm túc đáng tin cậy tiểu oa nhi 】. Lúc này Nhị đại gia duỗi tay khẽ chạm vào mặt Chu Thanh, lúc này Chu Thanh mới cảm nhận cơn đau nhức kịch liệt ập tới, đau đến nhe răng trợn mắt, ngũ quan như sắp vặn vẹo. "Dưới đó có phải rất bỏng không?" Nhị đại gia lộ vẻ mặt phức tạp, nhỏ giọng hỏi. Chu Thanh khẽ gật đầu đáp: "Ừ, nham tương màu xanh." Nghe vậy Nhị đại gia liền nhíu mày nói: "Đã thế sao ngươi còn không lên?" Đã sắp lên tới nơi rồi, ai bảo ta phát hiện cực phẩm hỏa thuộc tính linh thạch với Kim Ô tinh huyết chứ, dù có mạo hiểm một lần cũng đáng. Nhưng đối diện Nhị đại gia hỏi, Chu Thanh lại vỗ ngực, kiên định nói: "Vì vãn bối đã hứa với tiền bối, đã hứa với người thì phải làm cho được." Nghe thế, ánh mắt Nhị đại gia tràn đầy vẻ tán thưởng. "Đã nói là làm, tốt một câu hứa với người thì phải làm cho được, lần này ta nhờ ngươi giúp, ngươi không màng an nguy mà giúp ta thành công, nói đi, ngươi muốn gì." Nhị đại gia mỉm cười hỏi. Chu Thanh sững sờ. Lại có chuyện tốt này sao? Nhưng sau thoáng suy nghĩ, hắn vẫn lắc đầu, thành khẩn nói: "Tiền bối, sợi thiên đạo chi khí này đối với vãn bối mà nói đã là tái tạo nhân sinh, mà lại được giúp tiền bối cũng là vinh hạnh của vãn bối..." "Một chuyện quy nhất sự tình, cho!" Nhị đại gia nói xong, liền đưa ra một viên cực phẩm thủy thuộc tính linh thạch. "Đừng xem thường mấy bong bóng trên người, hỏa độc xâm nhập cơ thể không phải chuyện nhỏ, linh thạch thủy thuộc tính này khá ôn hòa, ngươi thử chậm rãi hấp thu, loại bỏ hỏa độc đi!" Nhị đại gia ân cần dặn dò. Thấy vậy, mắt Chu Thanh lập tức sáng lên. Tốt nha, hai lần hỗ trợ, lần nào cũng đều được trả công bằng cực phẩm thủy thuộc tính linh thạch, quá giàu có đi! Giờ khắc này, hắn không khỏi hơi ngượng ngùng cười, vội vàng đưa tay nhận lấy viên linh thạch. Dù sao từ chối nữa cũng có vẻ giả tạo. Sau đó, Chu Thanh đầy nghi hoặc hỏi về Viêm Hỏa Ngạc. Nhị đại gia nghe vậy hỏi ngược lại: "Ngươi nghĩ một người bình thường muốn có con, với hai người Hóa Thần cảnh muốn có con, bên nào dễ hơn?" "Chắc chắn là người bình thường rồi!" Chu Thanh gần như không cần nghĩ thốt lên. Nhưng vừa dứt lời, hắn như hiểu ra đôi chút, liền nói: "Là do huyết mạch?" Nhị đại gia khẽ gật đầu tán thưởng: "Ngộ tính tốt, đúng là huyết mạch. Huyết mạch càng cổ xưa, càng gần với bản nguyên thì nó càng khó hóa thành hình người, nhưng đồng thời cũng chứng minh sự cường đại của nó." "Như Viêm Hỏa Ngạc Vương kia đi, nó luôn cố gắng tiến hành phản tổ, nên dù đạt đến Trảm Linh cảnh, nó vẫn chỉ ở yêu thân." Nghe Nhị đại gia giải thích, Chu Thanh liền hiểu rõ. Sau đó, hai người men theo con đường uốn lượn từ từ trở lại. Khi đứng trước t·r·ộ·m động, hai tay Nhị đại gia nhanh chóng kết ấn, Chu Thanh cũng trừng to mắt chăm chú nhìn, sợ bỏ lỡ bất cứ chi tiết nào. Nhị đại gia có cảm giác, chợt ngừng động tác, cười như không cười nhìn Chu Thanh. "Sao, muốn học à?" Chu Thanh liền chột dạ, vội xua tay nói: "Không, không có, chỉ tò mò thôi." "Nhìn ngươi vậy đã muốn trộm sư rồi, phải thoải mái chứ. Nể tình lần này ngươi giúp ta đại ân, ta thật ra có thể cho ngươi cơ hội này, nhưng ta chỉ làm mẫu một lần, nhớ được hay không thì xem ngộ tính của ngươi!" Nhị đại gia nói xong liền kết ấn. Chu Thanh không dám lơ là, lập tức hết sức chăm chú quan sát. Nhưng rất nhanh trong lòng hắn bực bội. Đây không phải cho hắn cơ hội mà là cố tình làm cho hắn nản lòng. Tốc độ kết ấn nhanh hơn nhiều so với trước, sợ hắn có thể nhìn được dù chỉ chút ít. Trong chớp mắt, ánh sáng lấp lánh hiện lên, Nhị đại gia cười ha ha, chộp lấy Chu Thanh, trực tiếp bước vào ánh sáng kia. Khi hai người xuất hiện tại tế đàn ngũ sắc, Nhị đại gia nhìn vẻ mặt thất vọng của Chu Thanh liền cười an ủi, vỗ vai hắn. "Thứ này có gì hay để học, người trẻ nóng nảy, ta chỉ sợ ngươi thừa lúc ta không có ở đây lẻn vào nghịch lung tung thôi." Nhị đại gia nói. Chu Thanh mặt đầy im lặng, nhịn không được nhả rãnh: "Chỗ nguy hiểm như thế ta chạy vào làm gì, có mà muốn c·h·ết à!" Nghe vậy, Nhị đại gia càng thêm khoái trá. Lúc này Chu Thanh lặng lẽ bỏ viên Ảnh Tượng thạch trong tay vào túi. Nhị đại gia liền nói: "Tiếp theo có lẽ ta sẽ không về trong một thời gian dài, phải dùng Kim Ô phiến xử lý chuyện rất quan trọng. Sau đó trà trộn vào một đại tông môn, học cho giỏi cấm chế chi thuật, tiểu gia hỏa, chờ mong lần sau gặp mặt." Chu Thanh ngạc nhiên. Không biết môn phái nào xui xẻo sắp đổ máu đây. "Còn mấy quan tài kia thì sao, ngài không thử?" Chu Thanh vội hỏi. Nhị đại gia lắc đầu, không lo lắng đáp: "Không vội, dù sao mấy thứ đó cũng để đó thôi, có chân cũng không chạy mất được." Nghe thế, Chu Thanh lại nghi ngờ, không khỏi mở miệng: "Tiền bối, có phải các quan tài khác ngài đều đã xem rồi, kết quả vì có cấm chế nên ngài không làm gì được, đành chọn cái quan tài thứ ba..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận