Chưởng Môn Sư Bá Mới Thu Cái Nữ Đồ Đệ

Chương 138: Không có khả năng, đây tuyệt đối không có khả năng! (6k)

Chương 138: Không có khả năng, chuyện này tuyệt đối không thể nào! (6k) Tuy nhiên có thể xác định một điều, điều kiện tiên quyết để luyện chế loại khôi lỗi này là, cần phải còn sống đưa những pháp trận không tên kia vào trong cơ thể đối phương, khiến chúng từ từ hòa tan, cho đến khi hoàn toàn hợp làm một thể. Cần biết rằng, khôi lỗi thông thường cho người ta cảm giác cơ bản đều là sự lạnh lẽo máy móc và vẻ khô cứng, nhưng những khôi lỗi hình người của Thương Viêm Đạo Cung lần này, lại được luyện chế từ thân thể người sống, chiến lực phi thường. Giống như nửa cỗ khôi lỗi hắn nhặt được, là do rất nhiều đệ tử Thanh Vũ tiên tông tự bạo mới trọng thương đến mức đó, vậy mà coi như thế, sau khi thu về, dường như vẫn có thể sử dụng lại, vô cùng quỷ dị. Hơn nữa, thông qua việc sưu hồn Mạnh Hưng, mới biết được chỉ riêng những khôi lỗi hình người đánh vào Thanh Vũ tiên tông lần đó, đã có hơn bốn nghìn cỗ, yếu nhất là Kim Đan cảnh, mạnh nhất lại là Hóa Thần cảnh. Đặc biệt là những khôi lỗi Hóa Thần cảnh, cơ bản mỗi một cỗ đều có chiến lực kinh khủng một địch ba, thật sự khiến người ta kinh hãi. Có lẽ lần này có thể nhờ cơ hội này, tìm được chút manh mối liên quan nào đó."Xuống xem một chút!" Chu Thanh nói xong, búng tay một cái, tạo cho gà mái một lớp dưỡng khí che chắn, sau đó nhảy xuống. Hắn cũng không muốn đến lúc lại phải chạy khắp sơn trang tìm gà mái. Diêm Tiểu Hổ cũng chỉ có thể bất đắc dĩ đuổi theo. Quả nhiên là kẻ tài cao gan cũng lớn, một chút cũng không lo lắng nơi này có cạm bẫy. Ngươi là thế nào mà học được một nửa tính cách mẫn cảm của đại sư huynh với sự cẩu thả của nhị sư tỷ vậy? Mà khi vào trong nước, Chu Thanh giống như Giao Long về biển, cảm giác thoải mái tự nhiên mà sinh ra, chỉ cảm thấy bản thân và cảnh vật xung quanh hòa quyện vào nhau, như cá gặp nước. Không chỉ như thế, hắn còn có thể mượn dòng nước cảm giác được một số thứ mơ hồ, giống như tâm linh tương thông. "Tứ hoa tụ đỉnh tăng phúc này quả thật tuyệt không thể tả!" Tu luyện dưới ánh trăng, thủy hỏa lưỡng bất ngộ, còn có dự trữ linh lực và khí huyết, bây giờ dần dần nhận thức trải nghiệm, chỉ cảm thấy vô cùng có ích. "Ngươi chậm một chút ——" Đang một mặt kinh hỉ, không ngừng lặn xuống, Chu Thanh đột nhiên cảm giác được điều gì, lấy thân phận lệnh bài ra, lại phát hiện là tam sư huynh gửi đến. Vừa quay đầu, liền thấy hắn cầm lệnh bài nhanh chóng bơi tới, rồi nhanh chóng viết lên trên 【 Không phải, kỹ thuật bơi lội của ngươi khi nào thì giỏi vậy? 】 Chu Thanh chạm tay vào nước, dòng nước lập tức kết thành ba chữ 【 Đã biết 】. Bản thân Nguyên Anh tăng phúc, trước mắt chỉ có sư phụ và Nhị đại gia biết, tam sư huynh không hỏi, hắn cũng không chủ động đề cập. Cảnh tượng kỳ dị như vậy, hoàn toàn khiến Diêm Tiểu Hổ kinh ngạc. Ở trong nước, thấy có người lấy nước viết chữ, hết lần này tới lần khác hắn còn nhìn thấy được, ngươi nói xem có phải quá sức trâu bò không. 【 Tốt lắm, làm thưởng, lần sau dạy ta! 】 Diêm Tiểu Hổ lại nhanh chóng viết chữ lên trên lệnh bài. Chu Thanh đành phải gật nhẹ đầu. Anh à, thật ra không cần thiết phải phiền phức vậy đâu, chúng ta ở gần thế này truyền âm là được mà, người khác đâu có chú ý đến. Sau đó, hai người cứ từ từ xuống sâu, điều làm bọn hắn không ngờ là, hồ nước này nhìn bên ngoài thì không lớn, nhưng bên trong lại sâu như vậy. Phải mất chừng nửa nén nhang, Chu Thanh đột nhiên chỉ về phía trước, chỗ có ánh sáng, hai người lập tức cảnh giác. Diêm Tiểu Hổ vừa muốn viết chữ, Chu Thanh đã lấy nước viết chữ 【 Không có cấm chế, yên tâm đi 】. Bây giờ hắn chính là vua trong nước này, có hay không giấu thứ gì, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng. Ngay sau đó, hắn nhắm mắt lại, dùng nước làm mắt để nhìn vào bên trong. Thình lình phát hiện, bên dưới có một khoảng hang động rộng lớn, không gian không hề nhỏ, mà ở gần bên cạnh, còn có mấy tên đệ tử Thương Viêm Đạo Cung đang ngồi với nhau, vừa ăn vừa uống, hình như đang nói chuyện gì đó, thỉnh thoảng lại cười ha hả, một bộ mặt hèn mọn. Chu Thanh mở mắt ra, dòng nước phun trào, tạo thành chữ trước mặt tam sư huynh. 【 Ta đi lên trước! 】 Nói xong, liền im lặng chui vào, theo một bên khác nhô đầu ra, mấy người trông coi bên cạnh dường như căn bản không phát hiện ra hắn. Đến khi Chu Thanh trèo lên, cầm kiếm gãy nhanh chóng lao qua. Mấy người đến chết đều mang vẻ mặt nghi hoặc nhìn Chu Thanh, không biết người này xuất hiện từ khi nào? Bọn họ đông người như vậy mà sao không một chút phát giác. Còn Chu Thanh thì nhanh chóng đem thi thể mấy người lặng lẽ mang đến chỗ khác giấu đi, sau đó một tay nhấn xuống mặt nước. Rất nhanh, Diêm Tiểu Hổ liền bò lên. Hắn đầu tiên là cảnh giác nhìn xung quanh một vòng, càng ngửi thấy một mùi máu tươi nhàn nhạt. "Ta nói, ngươi chơi đùa trong nước thật trơn tru a, thi thể đâu?" Diêm Tiểu Hổ hỏi. Chu Thanh chỉ chỉ chỗ góc khuất đen như mực ở gần đó. Diêm Tiểu Hổ vội vàng đi qua, lay mấy người trên người một trận. Ngay sau đó cầm mấy cái túi trữ vật lên, hạ giọng nói: "Bây giờ ngươi đúng là nhẹ nhàng, có tiền cũng không lấy, góp gió thành bão a." Chu Thanh bất đắc dĩ gật đầu, tỏ ý lần sau sẽ không, vừa rồi tình huống như vậy, còn ai có tâm trạng bận tâm những thứ vật ngoài thân này chứ. Sau khi thu thập xong hết thảy, hai người dán sát vào vách đá, lặng lẽ ẩn nấp. Không lâu sau, phía trước đột nhiên truyền đến tiếng kêu thảm thiết rùng rợn, hai người lập tức cảnh giác, cẩn thận nghiêm túc chậm rãi tới gần. Đến khi thấy rõ thảm trạng trước mắt, đều không khỏi hít sâu một hơi. Ngay cả gà mái trong ngực Chu Thanh dường như cũng cảm nhận được luồng khí tức âm trầm kia, đầu bỗng nhiên rụt lại. Chỉ thấy mười cái lồng sắt lạnh lẽo đứng sừng sững, mỗi lồng giam giữ không dưới ba mươi người. Những người này đều thuần một màu toát ra tu vi Kim Đan cảnh, nhưng giờ phút này, từng người bọn họ lại có ánh mắt trống rỗng, khuôn mặt ngơ ngác, phảng phất như bị sưu hồn vô số lần, chỉ còn lại một bộ xác ngu dại. Lại nhìn ngực và bụng của bọn họ, từng vết sẹo dữ tợn đáng sợ giăng khắp nơi, nhìn mà giật mình. Điều này khiến hai người không khỏi nghĩ đến cảnh tượng bên trong nửa con rối hình người trước đó. Còn Chu Thanh trước đó thông qua giám định, đã biết những người này đều là bị bí mật bắt đến để luyện chế con rối hình người tu sĩ. Xem ra trong cơ thể bọn họ đã bị gieo những pháp trận kia, đến khi đó, những người này so với những con rối thông thường, sẽ càng thêm linh hoạt và có chiến lực phi phàm. Cùng lúc đó, ở phía trên một dãy khung sắt khác, mười mấy người như đợi thịt cừu non bị treo cao lên, bọn họ đang bị tàn nhẫn mổ bụng xẻ ngực, máu đỏ tươi, nội tạng trắng hếu bị tùy ý đào móc, có người còn đang bận bịu chân tay luống cuống nhét những thứ kỳ lạ vào trong bụng. Tiếng kêu thảm thiết sống không bằng chết chính là từ miệng họ thê lương phát ra. Mà những đệ tử Thương Viêm Đạo Cung mặc áo dài đỏ, phân công rõ ràng trật tự, xẻ ngực, cấy ghép pháp trận, thô bạo khâu lại, tẩm bổ bằng thuốc...
Bạn cần đăng nhập để bình luận