Cái Này Nhân Vật Phản Diện Thế Tử Bối Cảnh Nghịch Thiên, Nữ Chủ Đến Từ Hôn

Chương 245: Chẳng lẽ là bởi vì ta

Nghe Sở Hạo Thiên còn muốn *họa thủy đông dẫn*, chĩa tất cả mũi nhọn về phía mình.
Vẻ tươi cười trên mặt Tần An Lan càng thêm rõ rệt, hắn cười ha hả nói: “Sở huynh nói vậy thật quá khen, *bản thế tử* không dám nhận.” Trong ánh mắt lại thoáng hiện một chút mỉa mai.
Cảnh giới của Tần An Lan đột nhiên tăng mạnh, tốc độ tu hành thật sự *khủng bố* đến mức hơi quá đáng.
Tốc độ tu luyện *khủng bố* như thế, cho dù có *thiên phú* tốt đến mấy, lại thêm nhiều *thiên tài địa bảo* cùng đan dược, bất kể chồng chất thế nào đi nữa, cũng không cách nào giải thích cho thông suốt được.
Thậm chí không cần làm bất kỳ giải thích nào.
Tất cả mọi người đều vô cùng rõ ràng, trên người vị *Thần Hầu thế tử* này của mình tuyệt đối có một *bí mật* động trời, mới có thể giúp Tần An Lan nhanh chóng đột phá thực lực.
Nhưng dù cho mọi người biết trên người Tần An Lan có mang đại *bí mật*, thì đã sao?
Thân phận của Tần An Lan bày ra ở đó.
Là *thế tử* của *Trấn quốc Thần Hầu*, lại còn mang huyết mạch Hiên Viên đế tộc.
Kẻ mù mắt nào dám nảy sinh ý đồ với Tần An Lan.
Đối với những *hàn môn tử đệ* không có bối cảnh, hoặc là đám bình dân bá tánh mà nói.
Bọn hắn sở dĩ che giấu tu vi của mình, cũng không phải vì *giả heo ăn thịt hổ*, mà là âm thầm hành động, cố gắng hết sức không bại lộ bản thân, từ đó có thể bảo vệ mình tốt hơn.
Bởi vì một khi bọn hắn thể hiện ra tu vi cường đại, mặc dù có thể nhận được sự tán dương cùng kính sợ của tu sĩ xung quanh, Nhưng đồng thời cũng sẽ khiến không ít kẻ lòng dạ khó lường để mắt tới, khóa chặt ánh mắt lên người bọn hắn, Cho rằng trên người bọn họ còn có cơ duyên trọng đại.
Bọn hắn không có bao nhiêu bối cảnh, thực lực không đủ, Dù có g·iết những người đó đi nữa, cũng sẽ không có chuyện gì xảy ra, Những kẻ liều mạng kia, hoặc là *tán tu*, liền sẽ đem ánh mắt, nhắm vào những *tán tu*, *hàn môn tử đệ* có được tài nguyên lớn nhưng bối cảnh lại không sâu.
*Giết người đoạt bảo* đặt ở thế giới huyền huyễn, hoàn toàn chính là chuyện thường tình.
Nếu không phải lần trước Tần An Lan nhìn thấy Sở Hạo Thiên đã ra tay thăm dò đối phương, ép Sở Hạo Thiên không thể không bại lộ thực lực ban đầu của hắn, Thì Sở Hạo Thiên vốn cũng dự định âm thầm hành động, che giấu thực lực của mình.
Thế nhưng những *thế gia tử đệ* này và những *hàn môn tử đệ* kia lại rất khác nhau.
Con em thế gia sở hữu bối cảnh cực kỳ sâu dày, có *thế gia môn phiệt* làm chỗ dựa.
Bất luận là ra ngoài du hành, hay là có những chuyện khác, đều có người hộ đạo thực lực cường hãn bảo vệ an toàn cho bọn họ.
Cho dù có người biết được, trên người những con em thế gia kia có được lượng lớn *thiên tài địa bảo*, đan dược cùng *công pháp* tu luyện, có cơ duyên cực lớn cùng *bí mật*, Cũng sẽ không có quá nhiều người, dám khóa chặt ánh mắt trên người bọn hắn.
Bởi vậy con em thế gia, không những sẽ không che giấu tu vi, thậm chí còn không chút khách khí, đem toàn bộ tu vi của mình triển lộ ra.
Đối với con em thế gia mà nói, tu vi cảnh giới cũng không thể quyết định được vị thế cao thấp của bọn họ.
*Thiên phú thần thông*, cùng kỹ xảo chiến đấu, *công pháp*, *pháp bảo*, đều sẽ có ảnh hưởng nhất định đến bọn họ.
Hơn nữa, con em thế gia sở hữu *thiên phú thần thông* cực mạnh, cùng đủ loại *pháp bảo*, tu luyện *Thần Thông pháp tắc* cũng tương đối cường đại.
Bình thường có thể vượt cấp khiêu chiến, thậm chí là vượt cấp giết người.
Còn một điểm nữa, tu vi càng cao, liền đại biểu *thiên phú* càng cao, Danh vọng ở xung quanh cũng sẽ càng lớn, Thậm chí bất luận là ở bên ngoài, hay là tại nội bộ gia tộc, đều có thể thu hoạch được địa vị cực cao.
Ở trong gia tộc, tài nguyên tu luyện nhận được cũng sẽ càng nhiều.
Trên người Tần An Lan, hoàn toàn chính xác ẩn giấu bí mật trọng đại.
Đối với điểm này, cũng không cần phải cố tình che giấu.
Giống như những *thiên chi kiêu tử* xuất thân tôn quý này, ai trên người mà chẳng có vài *bí mật* nhỏ.
Những *bí mật* này, về cơ bản đều là do những *thiên chi kiêu tử* này độc hưởng.
Căn bản liền không có mấy kẻ không có mắt dám đi dò xét.
Trên thực tế, những *thiên chi kiêu tử* kia, mặc kệ là công khai hay âm thầm, đều đã đi qua vô số *bí cảnh*, từ trong *bí cảnh* đạt được không ít cơ duyên, thậm chí còn bao gồm cả một số *Thượng Cổ truyền thừa*.
Mặc dù tất cả tu sĩ đều rõ ràng, trong tay Tần An Lan nắm giữ một *bí mật* lớn, một đại *bí mật* có thể khiến tu vi người ta đột nhiên tăng mạnh, nhanh chóng đột phá.
Cũng tuyệt đối sẽ không có bất kỳ người nào, dám đặt ánh mắt lên người Tần An Lan.
Không nói đâu xa, chỉ riêng năm chữ lớn "*Trấn quốc Thần Hầu phủ*" cũng đủ để cho những kẻ có lòng dạ khó lường kia phải hoàn toàn thành thật lại, không dám có bất kỳ hành động thiếu suy nghĩ nào.
Cho dù là có chút kẻ liều mạng, hoặc là những người vì đột phá thực lực mà không từ thủ đoạn, dù phải đắc tội thế lực lớn cũng không tiếc, Nếu những người này dám mạo phạm, thực lực của Tần An Lan cũng không phải dạng vừa, tự nhiên không đặt bọn hắn vào mắt.
Tần An Lan và Sở Hạo Thiên, cứ như vậy giao phong vô hình với nhau, thậm chí còn có mấy phần ý tứ đối chọi gay gắt.
Sở Linh Lung ở bên cạnh, thu hết mọi động tác của Tần An Lan vào mắt.
*Nàng* làm sao không rõ, cũng là bởi vì lời nói vừa rồi của Tần An Lan, đã khiến Sở Hạo Thiên trở thành mục tiêu công kích, trở thành đối tượng mà mọi người đều thèm muốn.
*Nàng* không khỏi đưa mắt nhìn Tần An Lan, nhìn Tần An Lan thật sâu.
Sâu trong nội tâm, vẫn mang theo vài phần cảm động.
Trong lòng còn không ngừng lẩm bẩm: *Thần Hầu thế tử* cùng Sở Hạo Thiên không oán không thù, tại sao đối phương lại nhằm vào Sở Hạo Thiên như vậy, thậm chí đẩy Sở Hạo Thiên về phía đối lập với tất cả tu sĩ?
Chẳng lẽ hành động của *Thần Hầu thế tử*, toàn bộ đều là vì *ta*?
Nói thật, Tần An Lan và Sở Hạo Thiên, cũng không có bất kỳ thù hận nào.
Theo lý mà nói, Tần An Lan căn bản không cần thiết phải nhằm vào Sở Hạo Thiên như vậy.
Thực lực Sở Hạo Thiên mạnh yếu ra sao, Sở Hạo Thiên có phải người mang kỳ ngộ hay không, lại có hay không có được biện pháp nhanh chóng đột phá cảnh giới.
Đối với Tần An Lan, vị *thế tử* của *Trấn quốc Thần Hầu* này, cũng sẽ không có bất kỳ ảnh hưởng gì.
Bởi vì đối với người có thân phận tôn quý như Tần An Lan mà nói.
*Hắn* chính là hùng ưng trên trời, Sở Hạo Thiên chính là giun dế trên đất.
Hùng ưng nào lại quan tâm đến sự sống chết của giun dế, lại cố tình chạy tới nhằm vào giun dế sao?
Huống chi, Sở Hạo Thiên và Tần An Lan, xưa không oán, nay không thù.
Hiện tại cũng chỉ mới là lần thứ hai gặp mặt mà thôi.
Thế mà khoảnh khắc Tần An Lan nhìn thấy Sở Hạo Thiên, đầu tiên là ra tay thăm dò tu vi của Sở Hạo Thiên.
Sau đó lại đẩy Sở Hạo Thiên về phía đối lập với tất cả mọi người, biến Sở Hạo Thiên thành mục tiêu công kích.
Tại sao đối phương lại hết lần này đến lần khác nhằm vào Sở Hạo Thiên?
Hành động này của Tần An Lan, rốt cuộc có mục đích gì?
Sở Linh Lung không khỏi rơi vào trầm tư.
Trừ lý do là vì *chính mình*, trừ việc muốn giúp *chính mình* ra mặt, Sở Linh Lung thực sự không nghĩ ra, tại sao Tần An Lan lại muốn nhằm vào Sở Hạo Thiên.
Dù sao ai cũng rõ ràng, *nàng*, Sở Linh Lung, và Sở Hạo Thiên có *huyết hải thâm cừu*, đã sớm trở thành tồn tại *không chết không thôi*.
Giữa hai người, cuối cùng chỉ có một người có thể còn sống trên đời.
Nghĩ tới những điều này, cả người Sở Linh Lung liền như nai con chạy loạn.
Ngay cả hô hấp cũng trở nên dồn dập lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận