Cái Này Nhân Vật Phản Diện Thế Tử Bối Cảnh Nghịch Thiên, Nữ Chủ Đến Từ Hôn

Chương 232: Liền để ta đến lĩnh giáo Sở Huynh cao chiêu

Chương 232: Vậy để ta đến lĩnh giáo Sở huynh cao chiêu
Lựa chọn động thủ với Vương Bàn Tử vào lúc này, chẳng khác nào hoàn toàn chọc giận Thiên Ninh Thành, sẽ dẫn tới lửa giận vô cùng vô tận của Thiên Ninh Thành.
Mặc dù người Thiên Ninh Thành không hỏi thế sự, không kết thù kết oán với bất cứ chuyện gì, cực kỳ kín đáo.
Nhưng sự cường đại của Thiên Ninh Thành cũng là không thể nghi ngờ.
Sở Thị thần tộc căn bản không gánh nổi lửa giận của Thiên Ninh Thành.
Hơn nữa, một khi đắc tội Thiên Ninh Thành, Sở Linh Lung sẽ mất đi tư cách tham dự đại hội Thiên Đạo kim bảng.
Thiên Ninh Thành cũng tuyệt đối sẽ không cho phép bản thân nàng và người của Sở Thị Thần tộc tham dự đại hội Thiên Đạo kim bảng lần này.
Đây chính là đại thịnh thế vạn năm khó gặp, Sở Linh Lung tuyệt đối không cho phép mình bỏ lỡ.
Nhìn Sở Linh Lung cứng ngắc tại chỗ, nhìn những người mang huyết mạch đích hệ của Sở Thị thần tộc, sợ ném chuột vỡ bình, trong lòng đầy oán hận nhưng lại không dám nói thêm gì.
Sở Hạo Thiên trong lòng cảm thấy vô cùng hả hê.
Những năm nay, bị huyết mạch đích hệ của Sở Thị thần tộc chèn ép đến thương tích đầy mình, giống như chó nhà có tang, phải chạy ngược chạy xuôi, mệt mỏi liều mạng.
Ác khí tích tụ nhiều năm trong lòng cũng coi như được giải tỏa phần nào.
Điều này khiến trong lòng hắn không khỏi nảy sinh một chút cảm kích đối với Vương Bàn Tử.
Mặc kệ đối phương cố tình tiếp cận mình với mục đích gì.
Nhưng đối phương cũng coi như đã thực sự giúp mình một tay.
Ngay cả trên khuôn mặt Tần An Lan cũng thoáng lộ vẻ kinh ngạc.
Khí vận chi tử quả không hổ là khí vận chi tử, vận may đúng là không thể nói nổi.
Sở Hạo Thiên mới đến Thiên Ninh Thành bao lâu mà đã thu hút sự chú ý của Thiên Ninh Thành.
Ngay cả Vương Bàn Tử, vị đại năng cấp bậc Thánh Chủ này, cũng đứng ra nói giúp hắn.
Tần An Lan lúc trước tuy không có ý định trực tiếp tham gia vào việc này.
Nhưng cũng muốn ngấm ngầm ủng hộ Sở Linh Lung chém giết Sở Hạo Thiên.
Mặc dù ra tay ở Thiên Ninh Thành giống như là tát thẳng vào mặt Thiên Ninh Thành.
Nhưng có Trấn quốc Thần Hầu phủ ra mặt, lại thêm át chủ bài của Sở Thị thần tộc đặt ở đây.
Hai đại siêu cấp thế lực cùng hiện diện ở đây, sự tình đã rất khác biệt.
Sở Linh Lung hoàn toàn có thể không chút kiêng dè mà chém giết Sở Hạo Thiên.
Còn Tần An Lan thì ở phía sau màn, an an tâm tâm làm một tên trùm phản diện, thu thập điểm phản diện của mình, thế là đủ rồi.
Nhưng nếu Vương Bàn Tử đã nhúng tay vào, công khai bảo vệ Sở Hạo Thiên.
Vậy thì tình hình đã khác lúc trước.
Việc này liên quan đến đại kế mấy chục vạn năm của Trấn quốc Thần Hầu phủ.
Tần An Lan cũng tuyệt đối không thể nào chỉ vì một Sở Hạo Thiên mà phá hủy kế hoạch của Trấn quốc Thần Hầu phủ.
Mà đúng lúc này, Sở Hạo Thiên cũng chú ý tới sự hiện diện của Tần An Lan.
Vị công tử nhà giàu đang đi cùng Sở Linh Lung này.
Mặc dù không quen biết Tần An Lan, nhưng nhìn vào thân phận, khí độ và khí thế quanh người hắn.
Thêm vào đó, sau lưng Tần An Lan còn có đông đảo tùy tùng mang khí tức cực kỳ khủng bố.
Thực lực của những người này, so với các cường giả Sở Thị thần tộc mà Sở Linh Lung mang theo, chỉ có hơn chứ không kém.
Thêm vào đó, các tu sĩ xung quanh cũng đang không ngừng xì xào bàn tán.
Tổng hợp tất cả thông tin lại, không khó để suy đoán ra.
Người trước mắt chính là thế tử Tần An Lan của Trấn quốc Thần Hầu phủ, người danh chấn toàn bộ Bắc Minh Đại Lục.
Khoảnh khắc nhìn thấy Tần An Lan, cảm giác đầu tiên của Sở Hạo Thiên không phải là sự chán ghét quá mức.
Mặc dù hắn hận Sở Linh Lung thấu xương, hận không thể chém nàng thành muôn mảnh.
Nhưng Sở Hạo Thiên là một người tương đối lý trí, không hề quá khích.
Hắn không có kiểu giận cá chém thớt, muốn đuổi tận giết tuyệt toàn bộ những người bên cạnh Sở Linh Lung.
Theo hắn thấy, Sở Linh Lung sở dĩ thân thiết với Tần An Lan như vậy, chẳng qua chỉ là sự qua lại và kết giao bình thường giữa con em hai nhà thế gia mà thôi.
Đã đắc tội với Sở Linh Lung, vị Thần Nữ của Sở Thị thần tộc này, Trước khi thực lực bản thân mạnh mẽ hơn, Sở Hạo Thiên cũng sẽ không ngốc nghếch đến mức chạy tới đắc tội luôn cả Tần An Lan, vị thế tử của Trấn quốc Thần Hầu phủ này.
Đây chẳng phải là tự rước lấy cường địch, tìm đường chết hay sao?
Trong lúc Sở Hạo Thiên dò xét Tần An Lan, Tần An Lan cũng đang quan sát Sở Hạo Thiên.
Ánh mắt hướng về chiếc nhẫn của đối phương, hắn nheo mắt lại, trong lòng đã sớm có tính toán.
Có lão gia gia trong nhẫn còn chưa đủ, hiện tại lại thêm một tên mập chết tiệt đến bảo hộ hắn.
“Ngươi hẳn là Sở Hạo Thiên đi.” Tần An Lan bình thản nói.
Sở Hạo Thiên tiến lên một bước, chắp tay về phía Tần An Lan, trên mặt cũng nở một nụ cười nhàn nhạt.
“Tại hạ Sở Hạo Thiên, đã gặp qua Thần Hầu thế tử.” Tần An Lan cười nhạt một tiếng, nói: “Không ngờ Sở huynh lại có thể nhận được sự ưu ái của Vương Bàn Tử, một trong tám đại quản sự của Thiên Ninh Thành, thật là một chuyện đáng mừng.” “Nhưng ta lại có chút tò mò, Sở huynh rốt cuộc đã kết giao với Vương Bàn Tử như thế nào? Với thân phận của Sở huynh, dường như không thể tiếp xúc được với đại nhân vật như vậy.” Nghe đến đó, Vương Bàn Tử vẫn giữ nụ cười chiêu bài, không nói thêm gì.
Mục đích hắn tới đây chỉ là để ngăn cản Sở Linh Lung đối phó Sở Hạo Thiên.
Chỉ cần bảo toàn được tính mệnh của Sở Hạo Thiên là đủ, còn những chuyện khác không phải vấn đề hắn quan tâm.
Nếu như Tần An Lan, vị thế tử của Trấn quốc Thần Hầu phủ này, thật sự quyết tâm muốn tru sát Sở Hạo Thiên.
Cho dù là Vương Bàn Tử cũng phải cân nhắc hậu quả của việc này.
Đắc tội Sở Thị thần tộc còn dễ nói, nhưng nếu đắc tội luôn cả Trấn quốc Thần Hầu phủ.
Thì cho dù là Thiên Ninh Thành cũng sẽ thấy khó xử.
Sở Hạo Thiên vẫn không hề dao động, khóe môi nhếch lên một nụ cười, nói: “Chẳng qua là một cơ duyên tình cờ, trùng hợp gặp được, ta cũng không ngờ vị tiền bối trước mắt này lại là một trong tám đại quản sự của Thiên Ninh Thành.” “Ra là vậy, nếu Sở huynh đã nhận được sự tán thưởng của Vương Bàn Tử, chắc hẳn phải có điểm hơn người.” Tần An Lan liếc nhìn Sở Hạo Thiên một cái, đầy ẩn ý nói: “Bản thế tử cũng có chút tò mò, không biết thiên phú thực lực của Sở huynh rốt cuộc đã đạt đến tình trạng kinh khủng bực nào.” “Người ta thường nói lấy võ kết giao, chúng ta gặp nhau nơi đây cũng coi như hữu duyên.” “Vậy để ta đến lĩnh giáo một chút thực lực của Sở huynh.” Tiếng nói của Tần An Lan vừa dứt, hắn khẽ phất tay.
Một chưởng đánh về phía Sở Hạo Thiên.
Nhìn như một chưởng bình thường không có gì lạ, nhưng hư không xung quanh đều bị chấn động, phát ra từng đợt âm thanh vỡ nát.
Thiên lôi cuồn cuộn, thần uy ngập trời.
Một luồng uy áp kinh khủng nhanh chóng ập đến.
Một chưởng này dường như có thể trấn áp tất cả.
Điều khiến người ta kinh hãi chính là, với một chưởng hùng vĩ như vậy, Tần An Lan không hề sử dụng bất kỳ pháp thuật Thần Thông nào.
Chỉ dựa vào lực lượng nhục thân đã có thể xuyên qua Hư Không, trấn áp tất cả.
Lực lượng đột ngột xuất hiện ập đến cũng khiến người ta kinh hãi thất sắc.
Tần An Lan dám động thủ ở Thiên Ninh Thành, thậm chí dám động thủ ngay trước mặt Vương Bàn Tử, vị cường giả cấp bậc Thánh Chủ này.
Sở Linh Lung kiêng dè Thiên Ninh Thành, kiêng dè Vương Bàn Tử trước mắt, nhưng Tần An Lan lại chẳng hề kiêng dè chút nào.
Biết rõ lai lịch của Thiên Ninh Thành, cho dù Tần An Lan có gây chuyện long trời lở đất ở đây, Thiên Ninh Thành cũng không dám nhằm vào hắn.
Ít nhất là về mặt công khai, tuyệt đối không dám nói thêm điều gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận