Cái Này Nhân Vật Phản Diện Thế Tử Bối Cảnh Nghịch Thiên, Nữ Chủ Đến Từ Hôn
Chương 159: Sớm biết không khoác lác
Chương 159: Sớm biết đã không khoác lác
Lúc trước, những con em thế gia đang ở đó cao đàm khoát luận, bàn về Tần An Lan, tự nhiên cũng nhìn thấy Tần An Lan đến.
Mấy tên con em thế gia, mặt mũi tràn đầy kích động quay đầu lại, dồn ánh mắt lên người Trương Trọng, mở miệng dò hỏi: “Trương huynh, chẳng phải ngươi đã nói, ngươi cùng thế tử Trấn Quốc Thần Hầu có chút giao tình sao? Nếu thế tử Thần Hầu đã đến, sao ngươi không tiến lên chào hỏi đối phương.” “Đúng vậy Trương huynh, lúc ngươi đi chào hỏi thế tử Thần Hầu, tiện thể dẫn cả chúng ta theo đi, nếu như có thể diện kiến vị thế tử Trấn Quốc Thần Hầu này ở khoảng cách gần, chúng ta cũng không uổng công đời này.” “Nếu như Trương huynh có thể giúp ta việc này, để ta được tiếp xúc gần gũi với thế tử Trấn Quốc Thần Hầu, chính là cơ duyên lớn nhất đời ta gặp được, nếu như Trương huynh ngày sau có chuyện, cứ việc phân phó một tiếng, tiểu đệ nhất định xông pha khói lửa, không chối từ.” Ánh mắt mấy người sáng ngời, toàn bộ đều đặt lên người Trương Trọng.
Chỉ hy vọng Trương Trọng có thể làm người trung gian, để bọn hắn có cơ hội được mở mang kiến thức một chút về vị thế tử Trấn Quốc Thần Hầu danh khắp thiên hạ này.
Trên khuôn mặt Trương Trọng, mặc dù vẫn treo mấy phần nụ cười nhàn nhạt.
Nhưng nhìn thế nào đi nữa, những nụ cười này đều có vẻ hơi cứng ngắc, lại còn mang theo vài phần xấu hổ.
Nếu như lúc này có kẽ đất, Trương Trọng nhất định sẽ không chút do dự chui vào.
Mặc dù lúc trước hắn khoác lác rầm trời, nói nào là chính mình quen biết thế tử Trấn Quốc Thần Hầu, thậm chí còn từng bắt chuyện với thế tử Thần Hầu, hai người từng cùng nhau nói chuyện phiếm.
Nhưng Trương Trọng trong lòng vô cùng rõ ràng.
Chính mình thật sự từng có giao tình với vị thế tử Trấn Quốc Thần Hầu này sao?
Đừng nói hắn chỉ là Trương Trọng nhỏ bé, mà ngay cả phụ thân của Trương Trọng là ai.
Chỉ sợ vị thế tử Trấn Quốc Thần Hầu này cũng căn bản chẳng hề nhớ rõ.
Lúc này chạy lên tìm thế tử Thần Hầu, đây chẳng phải là tự dưng chuốc lấy việc hay sao.
Nhưng bây giờ.
Da trâu đã thổi ra rồi, tất cả mọi người đều đặt ánh mắt lên người mình, chờ đợi hành động kế tiếp của hắn, Trương Trọng.
Trương Trọng lúc này cũng có chút đâm lao phải theo lao.
Nếu Trương Trọng tìm lý do từ chối không đi?
Đừng nhìn những người này có vẻ ngốc nghếch.
Là con em thế gia, bọn hắn sao có thể thật sự ngốc được.
Từng người đều là nhân gian thanh tỉnh, lại há có thể nhìn không thấu thủ đoạn lúc trước của Trương Trọng.
Nếu như chuyện này bị lộ tẩy, sau này danh tiếng của Trương Trọng trong giới này sẽ hoàn toàn nát bét, e rằng sẽ bị tất cả mọi người chế nhạo.
Nếu nói quá lên, còn có thể khiến người ta cảm thấy hắn, Trương Trọng, đang bịa đặt về thế tử Thần Hầu.
Đến lúc đó không chỉ không chiếm được chút lợi lộc nào, mà còn rước họa vào thân.
Sắc mặt Trương Trọng âm trầm bất định, có lòng muốn từ chối, lại căn bản không dám từ chối chút nào.
Sau khi trải qua một phen giằng co nội tâm, chỉ có thể cưỡng ép nặn ra một chút nụ cười, miễn cưỡng cười vui vẻ gật đầu nói.
“Đã các ngươi nhiệt tình như thế, lời đã nói đến mức này, vậy ta tự nhiên phải tiến lên chào hỏi thế tử Thần Hầu.” Những tử đệ thế gia này, nghe được lời nói này của Trương Trọng, cũng theo đó mà động lòng.
Từng người khoa chân múa tay, hận không thể tặng cho Trương Trọng một cái ôm thật to, cảm tạ sự giúp đỡ của Trương Trọng vì bọn họ.
Tuy nói bọn hắn cũng xuất thân hiển quý, toàn bộ đều là con em thế gia, trong gia tộc cũng có được không ít sức nặng.
Nhưng bọn hắn so với phủ Trấn Quốc Thần Hầu mà nói, thì kém không chỉ một điểm nửa điểm.
Ngoại trừ một vài cơ hội có thể quan sát thế tử Trấn Quốc Thần Hầu từ xa xa.
Muốn tiếp xúc gần gũi với Thế tử Trấn Quốc hoàn toàn là giấc mộng khó thực hiện.
Nhưng hôm nay.
Lập tức liền có thể tận mắt nhìn thấy thế tử Trấn Quốc Thần Hầu. Còn có cơ hội tiến lên bái kiến thế tử Trấn Quốc Thần Hầu.
Nội tâm kích động, không lời nào có thể diễn tả được.
“Trương huynh không hổ là công tử ca thế gia từ Kinh Thành tới, thể diện thật to lớn.” “Đúng vậy, chính là nhờ có Trương huynh, chúng ta mới có cơ hội bái kiến thế tử Trấn Quốc Thần Hầu.” “Chúng ta ở đây, xin cảm tạ Trương huynh trước.” Đông đảo con em thế gia, khi biết chắc mình sắp được nhìn thấy vị thế tử Trấn Quốc Thần Hầu này, nhao nhao đặt ánh mắt lên người Trương Trọng, vẻ mặt đầy biết ơn.
Trên khuôn mặt Trương Trọng, từ đầu đến cuối đều treo nụ cười, ra vẻ không quan trọng, nhưng nội tâm đã sớm kêu khổ thấu trời.
Sớm biết như vậy, lúc trước không nên đi khoác lác.
Bây giờ thì tốt rồi, một lời nói dối lại phải dùng vô số lời nói dối khác để che đậy.
Vạn nhất có chút sai sót, chỉ sợ hắn Trương Trọng hôm nay khó thoát khỏi kiếp nạn.
Đám người cũng không lãng phí thời gian ở đây.
Tung người một cái, bay về phía vị trí của Tần An Lan.
Tam trưởng lão Tần Canh Tân cũng sớm đã chú ý tới sự tồn tại của những tử đệ thế gia này.
Mắt thấy đối phương chạy về phía vị trí của Tần An Lan.
Không khỏi cau mày, hét lớn một tiếng nói: “Bọn ngươi rốt cuộc là ai, tới đây rốt cuộc muốn làm gì?” Mặc dù vì sự áp chế đặc thù của thiên đạo trong Tử Vong Chi Thành, dẫn đến thực lực của Tần Canh Tân bị áp chế cực lớn, bây giờ chỉ còn lại lực lượng cảnh giới Thần Tôn đỉnh phong.
Nhưng là cường giả đỉnh cấp bậc Thánh Chủ, khí thế trên người đối phương vẫn khủng bố như vậy, khiến người ta nhìn mà phát khiếp.
Cái cảm giác áp bức cường đại đó, phô thiên cái địa cuốn tới.
Chèn ép mấy vị con em thế gia vừa mới định tới gần, khiến họ khổ không tả xiết, sắc mặt càng thêm trắng bệch, toàn bộ thân hình không ngừng run rẩy.
Nguồn lực lượng đó thật sự quá cường hãn.
Cường giả cấp bậc Thánh Chủ, vẻn vẹn một tia uy áp.
Cũng không phải là những người trước mắt này có thể chịu đựng được.
Trương Trọng gắng gượng chống đỡ thân thể, đi lên phía trước, vẻ mặt vô cùng cung kính nói ra: “Vãn bối tham kiến tiền bối.” “Gia phụ chính là chủ tư Trương Chi Vân của Đình Úy phủ, thuộc hạ của phủ Trấn Quốc Thần Hầu. Chúng ta nghe nói thế tử Thần Hầu đến, nên đặc biệt tới bái phỏng thế tử Thần Hầu.” Nghe vậy, Tần Canh Tân quét mắt nhìn những người trước mắt này, cũng không nhìn ra bất kỳ dấu hiệu khả nghi nào từ trên người bọn hắn.
Lúc này mới quay đầu lại, đặt ánh mắt lên người Tần An Lan, lẳng lặng chờ đợi Tần An Lan phân phó.
Tần An Lan vốn đang nói chuyện phiếm cùng Thẩm Uyển Nhi, động tĩnh vừa rồi cũng thu hút sự chú ý của hắn.
Quay đầu lại, trên mặt từ đầu đến cuối mang theo nụ cười có vài phần phong khinh vân đạm.
“Phụ thân ngươi là Trương chủ tư của Đình Úy phủ?” Trương chủ tư của Đình Úy phủ là ai?
Trong đầu Tần An Lan, căn bản không có bất kỳ ấn tượng nào.
Chủ tư của Đình Úy phủ cũng được coi là đại quan ngũ phẩm, lại là một quan viên có thực quyền.
Đặt ở toàn bộ Kinh Thành, cũng không phải là một tiểu nhân vật vô danh tầm thường.
Coi như là người rất có danh vọng, tên tuổi.
Chỉ tiếc.
Trong mắt Tần An Lan.
Quan viên dạng này, cùng một con kiến hôi không có bất kỳ khác biệt nào.
“Là...... là như vậy!” Trương Trọng mặt mũi tràn đầy kích động gật nhẹ đầu, giọng nói có chút run rẩy: “Mấy năm trước, tại buổi đấu giá trên Châu Quang Bảo Khí các ở Kinh Thành, tiểu tử may mắn từng gặp qua thế tử Trấn Quốc Thần Hầu một lần.” Lúc nói ra lời này, Trương Trọng càng thêm tâm thần bất định, bất an.
Nếu xem xét tỉ mỉ không khó phát hiện, thân thể hắn đang không tự chủ được mà run rẩy.
Lúc trước, những con em thế gia đang ở đó cao đàm khoát luận, bàn về Tần An Lan, tự nhiên cũng nhìn thấy Tần An Lan đến.
Mấy tên con em thế gia, mặt mũi tràn đầy kích động quay đầu lại, dồn ánh mắt lên người Trương Trọng, mở miệng dò hỏi: “Trương huynh, chẳng phải ngươi đã nói, ngươi cùng thế tử Trấn Quốc Thần Hầu có chút giao tình sao? Nếu thế tử Thần Hầu đã đến, sao ngươi không tiến lên chào hỏi đối phương.” “Đúng vậy Trương huynh, lúc ngươi đi chào hỏi thế tử Thần Hầu, tiện thể dẫn cả chúng ta theo đi, nếu như có thể diện kiến vị thế tử Trấn Quốc Thần Hầu này ở khoảng cách gần, chúng ta cũng không uổng công đời này.” “Nếu như Trương huynh có thể giúp ta việc này, để ta được tiếp xúc gần gũi với thế tử Trấn Quốc Thần Hầu, chính là cơ duyên lớn nhất đời ta gặp được, nếu như Trương huynh ngày sau có chuyện, cứ việc phân phó một tiếng, tiểu đệ nhất định xông pha khói lửa, không chối từ.” Ánh mắt mấy người sáng ngời, toàn bộ đều đặt lên người Trương Trọng.
Chỉ hy vọng Trương Trọng có thể làm người trung gian, để bọn hắn có cơ hội được mở mang kiến thức một chút về vị thế tử Trấn Quốc Thần Hầu danh khắp thiên hạ này.
Trên khuôn mặt Trương Trọng, mặc dù vẫn treo mấy phần nụ cười nhàn nhạt.
Nhưng nhìn thế nào đi nữa, những nụ cười này đều có vẻ hơi cứng ngắc, lại còn mang theo vài phần xấu hổ.
Nếu như lúc này có kẽ đất, Trương Trọng nhất định sẽ không chút do dự chui vào.
Mặc dù lúc trước hắn khoác lác rầm trời, nói nào là chính mình quen biết thế tử Trấn Quốc Thần Hầu, thậm chí còn từng bắt chuyện với thế tử Thần Hầu, hai người từng cùng nhau nói chuyện phiếm.
Nhưng Trương Trọng trong lòng vô cùng rõ ràng.
Chính mình thật sự từng có giao tình với vị thế tử Trấn Quốc Thần Hầu này sao?
Đừng nói hắn chỉ là Trương Trọng nhỏ bé, mà ngay cả phụ thân của Trương Trọng là ai.
Chỉ sợ vị thế tử Trấn Quốc Thần Hầu này cũng căn bản chẳng hề nhớ rõ.
Lúc này chạy lên tìm thế tử Thần Hầu, đây chẳng phải là tự dưng chuốc lấy việc hay sao.
Nhưng bây giờ.
Da trâu đã thổi ra rồi, tất cả mọi người đều đặt ánh mắt lên người mình, chờ đợi hành động kế tiếp của hắn, Trương Trọng.
Trương Trọng lúc này cũng có chút đâm lao phải theo lao.
Nếu Trương Trọng tìm lý do từ chối không đi?
Đừng nhìn những người này có vẻ ngốc nghếch.
Là con em thế gia, bọn hắn sao có thể thật sự ngốc được.
Từng người đều là nhân gian thanh tỉnh, lại há có thể nhìn không thấu thủ đoạn lúc trước của Trương Trọng.
Nếu như chuyện này bị lộ tẩy, sau này danh tiếng của Trương Trọng trong giới này sẽ hoàn toàn nát bét, e rằng sẽ bị tất cả mọi người chế nhạo.
Nếu nói quá lên, còn có thể khiến người ta cảm thấy hắn, Trương Trọng, đang bịa đặt về thế tử Thần Hầu.
Đến lúc đó không chỉ không chiếm được chút lợi lộc nào, mà còn rước họa vào thân.
Sắc mặt Trương Trọng âm trầm bất định, có lòng muốn từ chối, lại căn bản không dám từ chối chút nào.
Sau khi trải qua một phen giằng co nội tâm, chỉ có thể cưỡng ép nặn ra một chút nụ cười, miễn cưỡng cười vui vẻ gật đầu nói.
“Đã các ngươi nhiệt tình như thế, lời đã nói đến mức này, vậy ta tự nhiên phải tiến lên chào hỏi thế tử Thần Hầu.” Những tử đệ thế gia này, nghe được lời nói này của Trương Trọng, cũng theo đó mà động lòng.
Từng người khoa chân múa tay, hận không thể tặng cho Trương Trọng một cái ôm thật to, cảm tạ sự giúp đỡ của Trương Trọng vì bọn họ.
Tuy nói bọn hắn cũng xuất thân hiển quý, toàn bộ đều là con em thế gia, trong gia tộc cũng có được không ít sức nặng.
Nhưng bọn hắn so với phủ Trấn Quốc Thần Hầu mà nói, thì kém không chỉ một điểm nửa điểm.
Ngoại trừ một vài cơ hội có thể quan sát thế tử Trấn Quốc Thần Hầu từ xa xa.
Muốn tiếp xúc gần gũi với Thế tử Trấn Quốc hoàn toàn là giấc mộng khó thực hiện.
Nhưng hôm nay.
Lập tức liền có thể tận mắt nhìn thấy thế tử Trấn Quốc Thần Hầu. Còn có cơ hội tiến lên bái kiến thế tử Trấn Quốc Thần Hầu.
Nội tâm kích động, không lời nào có thể diễn tả được.
“Trương huynh không hổ là công tử ca thế gia từ Kinh Thành tới, thể diện thật to lớn.” “Đúng vậy, chính là nhờ có Trương huynh, chúng ta mới có cơ hội bái kiến thế tử Trấn Quốc Thần Hầu.” “Chúng ta ở đây, xin cảm tạ Trương huynh trước.” Đông đảo con em thế gia, khi biết chắc mình sắp được nhìn thấy vị thế tử Trấn Quốc Thần Hầu này, nhao nhao đặt ánh mắt lên người Trương Trọng, vẻ mặt đầy biết ơn.
Trên khuôn mặt Trương Trọng, từ đầu đến cuối đều treo nụ cười, ra vẻ không quan trọng, nhưng nội tâm đã sớm kêu khổ thấu trời.
Sớm biết như vậy, lúc trước không nên đi khoác lác.
Bây giờ thì tốt rồi, một lời nói dối lại phải dùng vô số lời nói dối khác để che đậy.
Vạn nhất có chút sai sót, chỉ sợ hắn Trương Trọng hôm nay khó thoát khỏi kiếp nạn.
Đám người cũng không lãng phí thời gian ở đây.
Tung người một cái, bay về phía vị trí của Tần An Lan.
Tam trưởng lão Tần Canh Tân cũng sớm đã chú ý tới sự tồn tại của những tử đệ thế gia này.
Mắt thấy đối phương chạy về phía vị trí của Tần An Lan.
Không khỏi cau mày, hét lớn một tiếng nói: “Bọn ngươi rốt cuộc là ai, tới đây rốt cuộc muốn làm gì?” Mặc dù vì sự áp chế đặc thù của thiên đạo trong Tử Vong Chi Thành, dẫn đến thực lực của Tần Canh Tân bị áp chế cực lớn, bây giờ chỉ còn lại lực lượng cảnh giới Thần Tôn đỉnh phong.
Nhưng là cường giả đỉnh cấp bậc Thánh Chủ, khí thế trên người đối phương vẫn khủng bố như vậy, khiến người ta nhìn mà phát khiếp.
Cái cảm giác áp bức cường đại đó, phô thiên cái địa cuốn tới.
Chèn ép mấy vị con em thế gia vừa mới định tới gần, khiến họ khổ không tả xiết, sắc mặt càng thêm trắng bệch, toàn bộ thân hình không ngừng run rẩy.
Nguồn lực lượng đó thật sự quá cường hãn.
Cường giả cấp bậc Thánh Chủ, vẻn vẹn một tia uy áp.
Cũng không phải là những người trước mắt này có thể chịu đựng được.
Trương Trọng gắng gượng chống đỡ thân thể, đi lên phía trước, vẻ mặt vô cùng cung kính nói ra: “Vãn bối tham kiến tiền bối.” “Gia phụ chính là chủ tư Trương Chi Vân của Đình Úy phủ, thuộc hạ của phủ Trấn Quốc Thần Hầu. Chúng ta nghe nói thế tử Thần Hầu đến, nên đặc biệt tới bái phỏng thế tử Thần Hầu.” Nghe vậy, Tần Canh Tân quét mắt nhìn những người trước mắt này, cũng không nhìn ra bất kỳ dấu hiệu khả nghi nào từ trên người bọn hắn.
Lúc này mới quay đầu lại, đặt ánh mắt lên người Tần An Lan, lẳng lặng chờ đợi Tần An Lan phân phó.
Tần An Lan vốn đang nói chuyện phiếm cùng Thẩm Uyển Nhi, động tĩnh vừa rồi cũng thu hút sự chú ý của hắn.
Quay đầu lại, trên mặt từ đầu đến cuối mang theo nụ cười có vài phần phong khinh vân đạm.
“Phụ thân ngươi là Trương chủ tư của Đình Úy phủ?” Trương chủ tư của Đình Úy phủ là ai?
Trong đầu Tần An Lan, căn bản không có bất kỳ ấn tượng nào.
Chủ tư của Đình Úy phủ cũng được coi là đại quan ngũ phẩm, lại là một quan viên có thực quyền.
Đặt ở toàn bộ Kinh Thành, cũng không phải là một tiểu nhân vật vô danh tầm thường.
Coi như là người rất có danh vọng, tên tuổi.
Chỉ tiếc.
Trong mắt Tần An Lan.
Quan viên dạng này, cùng một con kiến hôi không có bất kỳ khác biệt nào.
“Là...... là như vậy!” Trương Trọng mặt mũi tràn đầy kích động gật nhẹ đầu, giọng nói có chút run rẩy: “Mấy năm trước, tại buổi đấu giá trên Châu Quang Bảo Khí các ở Kinh Thành, tiểu tử may mắn từng gặp qua thế tử Trấn Quốc Thần Hầu một lần.” Lúc nói ra lời này, Trương Trọng càng thêm tâm thần bất định, bất an.
Nếu xem xét tỉ mỉ không khó phát hiện, thân thể hắn đang không tự chủ được mà run rẩy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận