Cái Này Nhân Vật Phản Diện Thế Tử Bối Cảnh Nghịch Thiên, Nữ Chủ Đến Từ Hôn
Chương 11: Thiên Kình Thư Viện sứ giả
Chương 11: Sứ giả Thiên Kình Thư Viện
Phế bỏ tu vi của Liễu Như Yên.
Sử dụng pháp bảo thiên giai Cửu Long chuông của Trấn Quốc Thần Hầu phủ, đi đến Liễu gia đưa chuông.
Ba vị trưởng lão bất giác ngẩng đầu lên. Ánh mắt nhìn về phía Tần An Lan đều mang mấy phần nghi hoặc, không hiểu.
Đây là tên Tần An Lan, kẻ liếm cẩu không có chút giới hạn nào kia sao?
Không đi quỳ liếm Bạch Liên Hoa Liễu Như Yên kia, ngược lại lại muốn chơi trò lạt thủ tồi hoa.
Tam đại trưởng lão bắt đầu dùng thần thức giao lưu.
Trong lòng đám người thầm hô: Hay lắm.
Sự thay đổi của thế tử, không khỏi cũng quá lớn.
Chẳng lẽ hắn đã hiểu ra, liếm cẩu liếm đến cuối cùng thì chẳng còn lại gì cả, Trực tiếp làm một cú ngoặt một trăm tám mươi độ.
Nếu chính mình không có được, thì người khác cũng đừng hòng có được.
Dứt khoát hủy diệt nàng ta luôn.
Phế bỏ tu vi, tước đoạt linh căn, rút ra phượng huyết.
Thủ đoạn này, so với mấy lão gia hỏa bọn hắn đã sống mấy nghìn năm đến cả vạn năm, còn muốn ngoan độc hơn rất nhiều.
Liễu Như Yên kia gặp phải thế tử nhà mình, đơn giản chính là tai nạn.
Trong lòng mọi người nhảy cẫng vui mừng, càng nhìn Tần An Lan càng cảm thấy thuận mắt.
Không hổ là thế tử Trấn Quốc Thần Hầu phủ của bọn hắn.
Hành động như thế, rất có vài phần kiêu hùng chi tư.
Liễu Như Yên kia tính là cái thá gì.
Chẳng qua chỉ là người của một tiểu gia tộc mà thôi.
Mặc dù dưới sự trợ giúp của thế tử nhà mình, được cưỡng ép gắn linh căn, rót vào phượng huyết.
Khoác lên lông vũ Phượng Hoàng, nhưng trên bản chất vẫn là một con gà rừng.
“Ba vị trưởng lão, còn có vấn đề gì không?” Thấy ba người chậm chạp không có động tĩnh gì, Tần An Lan híp mắt, hỏi một tiếng.
“Không có, không có, chúng ta xin tuân theo hiệu lệnh của thế tử.” Ba vị trưởng lão trăm miệng một lời đáp lại.
“Rất tốt!” Tần An Lan đứng dậy, chắp hai tay sau lưng, giọng nói lạnh lùng: “Đã như vậy, ba vị trưởng lão hãy cùng bản thế tử xuất phát, mang theo Cửu Long chuông của Trấn Quốc Thần Hầu phủ chúng ta, chuẩn bị đủ quan tài, phát binh đến Liễu gia.” “Vâng!” Tam đại trưởng lão đồng loạt lĩnh mệnh.
Triệu tập đại quân Trấn Quốc Thần Hầu phủ, mang theo mấy trăm cỗ quan tài cùng Cửu Long chuông của Trấn Quốc Thần Hầu phủ, trùng trùng điệp điệp đi về hướng Liễu gia.......
Trên bầu trời cao.
Mấy tiếng đạo âm vang vọng, đám người phía dưới theo tiếng nhìn lại.
Đã thấy từng luồng hào quang từ mặt đất cách đó không xa dâng lên, kéo dài mấy ngàn dặm, bày ra giữa không trung, hóa thành một cây cầu vồng.
Một tòa Bảo Liễn lấy tốc độ cực nhanh lao đến.
Trong chốc lát đã xuất hiện trong tầm mắt mọi người, Tòa Bảo Liễn này châu quang bảo khí, như mộng như ảo, như thật như ảo, Toàn thân nó được quang hoa bao phủ, hai bên có vô số cường giả khí thế hùng hậu đi theo.
Sau lưng càng xuất hiện hàng trăm hàng ngàn bóng người, khí thế mênh mông, thanh thế to lớn.
Một vị công tử trẻ tuổi, khí độ phi phàm đang ngồi trên bảo liễn.
Người này dung mạo tuấn mỹ, nhưng khí tức trên thân lại cực kỳ khủng bố.
Khí thế quanh thân khiến người ta có cảm giác nhìn mà phát khiếp, không dám ngẩng đầu nhìn thẳng.
Không ít người lập tức nhận ra thân phận của vị công tử trẻ tuổi này.
Lập tức kinh hô một tiếng: “Chẳng lẽ vị này chính là thế tử Tần An Lan của Trấn Quốc Thần Hầu phủ?” Lời vừa nói ra, lập tức gây nên sóng to gió lớn, Rất nhiều đám đông nhao nhao dừng bước, không khỏi nhìn về phía Tần An Lan, trên mặt đều lộ vẻ kinh sợ.
Tuyệt đối không ngờ rằng, sẽ có ngày có thể nhìn thấy diện mạo của vị Thần Hầu thế tử này.
Thân phận của Tần An Lan, đặt ở toàn bộ Thiên Viêm Đế Quốc, đều là tồn tại tôn quý nhất.
Phụ thân là Trấn Quốc Thần Hầu quyền quý đương triều, hơn nữa còn là đại lão Địa cấp đỉnh phong. Tại toàn bộ Thiên Viêm Đế Quốc đều có địa vị vô cùng quan trọng.
Mẫu thân lại là trưởng công chúa của Thiên Viêm Đế Quốc, năm đó là đệ nhất mỹ nhân Kinh Thành, tập hợp ngàn vạn sủng ái vào một thân, dưới trướng nắm giữ vô số thế lực.
Bản thân Tần An Lan càng là một tồn tại cực kỳ xuất chúng, người mang Hư Vô Thánh thể, chính là thiên kiêu hoàn toàn xứng đáng.
Có thể không chút khách khí mà nói, Tần An Lan tại toàn bộ Thiên Viêm Đế Quốc đều là một tồn tại vô cùng đặc biệt.
Càng là đối tượng sùng bái của vô số tu sĩ.
Dù cho bị gắn mác liếm cẩu, cũng vẫn không cách nào thay đổi được thân phận của Tần An Lan.
“Thần Hầu thế tử đích thân xuất mã, Trấn Quốc Thần Hầu phủ huy động hàng trăm hàng ngàn cao thủ, bọn họ còn mang theo lượng lớn quan tài, đây là định làm gì vậy?” “Xem tư thế và phương hướng di chuyển của bọn họ, hình như là có liên quan đến Liễu gia.” “Đi đến Liễu gia? Chẳng lẽ Thần Hầu thế tử đích thân đến Liễu gia đón dâu sao?” “Ngươi từng thấy đội ngũ đón dâu nào mang theo mấy trăm cỗ quan tài đi đón dâu chưa? Theo ta thấy rõ ràng là Thần Hầu thế tử mang theo cường giả của Trấn Quốc Thần Hầu phủ đi trấn áp Liễu gia.” “Lời này cũng không thể nói lung tung được, dù sao mọi người đều biết, Trấn Quốc Thần Hầu phủ và Liễu gia vốn có quan hệ thông gia.” Mọi người thấy Trấn Quốc Thần Hầu phủ xuất động chiến trận như vậy, đều tỏ vẻ không hiểu.
Dưới sự uy hiếp của luồng uy áp cường đại kia, một số người thực lực không đủ bị dọa cho lưng phát lạnh, tứ chi mềm nhũn, suýt nữa thì ngã xụi lơ trên mặt đất.
Còn những người thực lực yếu kém thì chẳng buồn cố tỏ ra vẻ gì nữa, trực tiếp nằm rạp trên mặt đất, run lẩy bẩy.
Thậm chí có người không chịu nổi, bị luồng khí thế kia chấn cho ngất đi, hồn lìa khỏi xác.
Luồng túc sát chi khí cường đại này quả thực đáng sợ.
“Người ta đều nói Trấn Quốc Thần Hầu phủ, chính là thế lực mạnh nhất ngoại trừ hoàng tộc Hiên Viên, hôm nay gặp mặt quả thật không tầm thường.” “Ta cũng muốn xem thử, Trấn Quốc Thần Hầu phủ xuất động đông đảo cường giả như vậy, rốt cuộc là có ý đồ gì.” “Cái gì, ngươi thế mà còn muốn theo sau xem náo nhiệt à? Ngươi đúng là lão thọ tinh ăn thạch tín – chê mạng mình quá dài rồi.”
Liễu gia.
Gia chủ Liễu gia Liễu Sùng Sơn, trong lòng ngũ vị tạp trần, buồn vui lẫn lộn.
Mừng là vì, Liễu Sùng Sơn đã viết thư gửi lên Thiên Kình Thư Viện, bày tỏ nguyện vọng dẫn dắt toàn tộc đầu nhập vào Thiên Kình Thư Viện, thế mà lại nhận được hồi đáp của Thiên Kình Thư Viện.
“Người của Thiên Kình Thư Viện đã điều động sứ giả đến, ít ngày nữa sẽ tới Liễu gia chúng ta.” “Có Thiên Kình Thư Viện che chở, Liễu gia ta có lẽ có thể thoát được kiếp nạn này.” Lúc nói ra những lời này, trên khuôn mặt Liễu Sùng Sơn không hề lộ ra chút vui mừng nào, ngược lại càng thêm lo lắng.
Tuy nói Thiên Kình Thư Viện đã tiếp nhận sự quy hàng của Liễu gia, cũng đồng ý phái sứ giả đến.
Nhưng vấn đề mấu chốt là, bọn họ đã đắc tội Trấn Quốc Thần Hầu phủ.
Nếu như cường giả Trấn Quốc Thần Hầu phủ điều động để đối phó Liễu gia mà đến trước sứ giả của Thiên Kình Thư Viện một bước, Chỉ sợ toàn bộ Liễu gia sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.
Dù sao thì, Liễu Như Yên chạy đến Trấn Quốc Thần Hầu phủ từ hôn với Tần An Lan.
Chuyện này giống như là tát vào mặt Tần An Lan, càng là đem mặt mũi của Trấn Quốc Thần Hầu phủ đặt xuống đất mà chà đạp.
Trấn Quốc Thần Hầu phủ nhất định sẽ không bỏ qua Liễu gia, việc trả thù Liễu gia chỉ là vấn đề thời gian.
Lời này của Liễu Sùng Sơn vừa nói ra, khiến cả đại điện lại một lần nữa trở nên trầm mặc.
Mọi người nhìn nhau, có chút không biết phải làm sao.
Sự sinh tử tồn vong của Liễu gia đều phụ thuộc vào ngày hôm nay.
Chỉ cần hơi không cẩn thận, sẽ là vạn kiếp bất phục.
“Gia chủ Liễu gia ở đâu?” “Bản tọa là sứ giả của Thiên Kình Thư Viện, đã đến nơi, các ngươi còn không mau ra nghênh đón.” Từ trên bầu trời, một giọng nói hùng hậu truyền đến.
Người nhà Liễu gia đều nghe thấy giọng nói này.
Liễu Sùng Sơn vội vàng dẫn theo một đám cường giả Liễu gia, hấp tấp đi về phía cổng chính Liễu gia.
“Gia chủ Liễu gia Liễu Sùng Sơn, dẫn đầu người nhà Liễu gia, tham kiến sứ giả đại nhân.” Vừa mới đi ra ngoài, Liễu Sùng Sơn hai tay ôm quyền, thái độ cung kính, hướng lên bầu trời thi lễ một cái.
“Chúng ta tham kiến sứ giả đại nhân.” Người nhà Liễu gia cũng không dám có chút vô lễ nào, thành thật chắp tay tham kiến.
Giây lát sau.
Vào lúc mọi người đang mong chờ.
Trên trời cao, đột nhiên bùng nổ một luồng hào quang sáng chói, bao phủ toàn bộ Liễu gia.
Dưới luồng ánh sáng kia, một bóng người xuất hiện giữa không trung, lăng không hạ xuống, chậm rãi hiện ra trước mặt mọi người.
Người nhà Liễu gia thấy vậy, nét mặt mừng rỡ.
Có thể thi triển ra thần thông như vậy chắc chắn là cường giả cấp bậc Thần Tôn, thậm chí còn mạnh hơn.
Cho dù là lão tổ Liễu gia cũng không có cách xuất hiện ngầu như vậy.
Chỉ thấy người tới mặc một thân đạo bào màu tím, đỉnh đầu đội tử kim quan.
Quanh thân lơ lửng một luồng lực lượng cực kỳ kinh khủng, khiến người ta nhìn mà phát khiếp, không dám ngước nhìn.
Phế bỏ tu vi của Liễu Như Yên.
Sử dụng pháp bảo thiên giai Cửu Long chuông của Trấn Quốc Thần Hầu phủ, đi đến Liễu gia đưa chuông.
Ba vị trưởng lão bất giác ngẩng đầu lên. Ánh mắt nhìn về phía Tần An Lan đều mang mấy phần nghi hoặc, không hiểu.
Đây là tên Tần An Lan, kẻ liếm cẩu không có chút giới hạn nào kia sao?
Không đi quỳ liếm Bạch Liên Hoa Liễu Như Yên kia, ngược lại lại muốn chơi trò lạt thủ tồi hoa.
Tam đại trưởng lão bắt đầu dùng thần thức giao lưu.
Trong lòng đám người thầm hô: Hay lắm.
Sự thay đổi của thế tử, không khỏi cũng quá lớn.
Chẳng lẽ hắn đã hiểu ra, liếm cẩu liếm đến cuối cùng thì chẳng còn lại gì cả, Trực tiếp làm một cú ngoặt một trăm tám mươi độ.
Nếu chính mình không có được, thì người khác cũng đừng hòng có được.
Dứt khoát hủy diệt nàng ta luôn.
Phế bỏ tu vi, tước đoạt linh căn, rút ra phượng huyết.
Thủ đoạn này, so với mấy lão gia hỏa bọn hắn đã sống mấy nghìn năm đến cả vạn năm, còn muốn ngoan độc hơn rất nhiều.
Liễu Như Yên kia gặp phải thế tử nhà mình, đơn giản chính là tai nạn.
Trong lòng mọi người nhảy cẫng vui mừng, càng nhìn Tần An Lan càng cảm thấy thuận mắt.
Không hổ là thế tử Trấn Quốc Thần Hầu phủ của bọn hắn.
Hành động như thế, rất có vài phần kiêu hùng chi tư.
Liễu Như Yên kia tính là cái thá gì.
Chẳng qua chỉ là người của một tiểu gia tộc mà thôi.
Mặc dù dưới sự trợ giúp của thế tử nhà mình, được cưỡng ép gắn linh căn, rót vào phượng huyết.
Khoác lên lông vũ Phượng Hoàng, nhưng trên bản chất vẫn là một con gà rừng.
“Ba vị trưởng lão, còn có vấn đề gì không?” Thấy ba người chậm chạp không có động tĩnh gì, Tần An Lan híp mắt, hỏi một tiếng.
“Không có, không có, chúng ta xin tuân theo hiệu lệnh của thế tử.” Ba vị trưởng lão trăm miệng một lời đáp lại.
“Rất tốt!” Tần An Lan đứng dậy, chắp hai tay sau lưng, giọng nói lạnh lùng: “Đã như vậy, ba vị trưởng lão hãy cùng bản thế tử xuất phát, mang theo Cửu Long chuông của Trấn Quốc Thần Hầu phủ chúng ta, chuẩn bị đủ quan tài, phát binh đến Liễu gia.” “Vâng!” Tam đại trưởng lão đồng loạt lĩnh mệnh.
Triệu tập đại quân Trấn Quốc Thần Hầu phủ, mang theo mấy trăm cỗ quan tài cùng Cửu Long chuông của Trấn Quốc Thần Hầu phủ, trùng trùng điệp điệp đi về hướng Liễu gia.......
Trên bầu trời cao.
Mấy tiếng đạo âm vang vọng, đám người phía dưới theo tiếng nhìn lại.
Đã thấy từng luồng hào quang từ mặt đất cách đó không xa dâng lên, kéo dài mấy ngàn dặm, bày ra giữa không trung, hóa thành một cây cầu vồng.
Một tòa Bảo Liễn lấy tốc độ cực nhanh lao đến.
Trong chốc lát đã xuất hiện trong tầm mắt mọi người, Tòa Bảo Liễn này châu quang bảo khí, như mộng như ảo, như thật như ảo, Toàn thân nó được quang hoa bao phủ, hai bên có vô số cường giả khí thế hùng hậu đi theo.
Sau lưng càng xuất hiện hàng trăm hàng ngàn bóng người, khí thế mênh mông, thanh thế to lớn.
Một vị công tử trẻ tuổi, khí độ phi phàm đang ngồi trên bảo liễn.
Người này dung mạo tuấn mỹ, nhưng khí tức trên thân lại cực kỳ khủng bố.
Khí thế quanh thân khiến người ta có cảm giác nhìn mà phát khiếp, không dám ngẩng đầu nhìn thẳng.
Không ít người lập tức nhận ra thân phận của vị công tử trẻ tuổi này.
Lập tức kinh hô một tiếng: “Chẳng lẽ vị này chính là thế tử Tần An Lan của Trấn Quốc Thần Hầu phủ?” Lời vừa nói ra, lập tức gây nên sóng to gió lớn, Rất nhiều đám đông nhao nhao dừng bước, không khỏi nhìn về phía Tần An Lan, trên mặt đều lộ vẻ kinh sợ.
Tuyệt đối không ngờ rằng, sẽ có ngày có thể nhìn thấy diện mạo của vị Thần Hầu thế tử này.
Thân phận của Tần An Lan, đặt ở toàn bộ Thiên Viêm Đế Quốc, đều là tồn tại tôn quý nhất.
Phụ thân là Trấn Quốc Thần Hầu quyền quý đương triều, hơn nữa còn là đại lão Địa cấp đỉnh phong. Tại toàn bộ Thiên Viêm Đế Quốc đều có địa vị vô cùng quan trọng.
Mẫu thân lại là trưởng công chúa của Thiên Viêm Đế Quốc, năm đó là đệ nhất mỹ nhân Kinh Thành, tập hợp ngàn vạn sủng ái vào một thân, dưới trướng nắm giữ vô số thế lực.
Bản thân Tần An Lan càng là một tồn tại cực kỳ xuất chúng, người mang Hư Vô Thánh thể, chính là thiên kiêu hoàn toàn xứng đáng.
Có thể không chút khách khí mà nói, Tần An Lan tại toàn bộ Thiên Viêm Đế Quốc đều là một tồn tại vô cùng đặc biệt.
Càng là đối tượng sùng bái của vô số tu sĩ.
Dù cho bị gắn mác liếm cẩu, cũng vẫn không cách nào thay đổi được thân phận của Tần An Lan.
“Thần Hầu thế tử đích thân xuất mã, Trấn Quốc Thần Hầu phủ huy động hàng trăm hàng ngàn cao thủ, bọn họ còn mang theo lượng lớn quan tài, đây là định làm gì vậy?” “Xem tư thế và phương hướng di chuyển của bọn họ, hình như là có liên quan đến Liễu gia.” “Đi đến Liễu gia? Chẳng lẽ Thần Hầu thế tử đích thân đến Liễu gia đón dâu sao?” “Ngươi từng thấy đội ngũ đón dâu nào mang theo mấy trăm cỗ quan tài đi đón dâu chưa? Theo ta thấy rõ ràng là Thần Hầu thế tử mang theo cường giả của Trấn Quốc Thần Hầu phủ đi trấn áp Liễu gia.” “Lời này cũng không thể nói lung tung được, dù sao mọi người đều biết, Trấn Quốc Thần Hầu phủ và Liễu gia vốn có quan hệ thông gia.” Mọi người thấy Trấn Quốc Thần Hầu phủ xuất động chiến trận như vậy, đều tỏ vẻ không hiểu.
Dưới sự uy hiếp của luồng uy áp cường đại kia, một số người thực lực không đủ bị dọa cho lưng phát lạnh, tứ chi mềm nhũn, suýt nữa thì ngã xụi lơ trên mặt đất.
Còn những người thực lực yếu kém thì chẳng buồn cố tỏ ra vẻ gì nữa, trực tiếp nằm rạp trên mặt đất, run lẩy bẩy.
Thậm chí có người không chịu nổi, bị luồng khí thế kia chấn cho ngất đi, hồn lìa khỏi xác.
Luồng túc sát chi khí cường đại này quả thực đáng sợ.
“Người ta đều nói Trấn Quốc Thần Hầu phủ, chính là thế lực mạnh nhất ngoại trừ hoàng tộc Hiên Viên, hôm nay gặp mặt quả thật không tầm thường.” “Ta cũng muốn xem thử, Trấn Quốc Thần Hầu phủ xuất động đông đảo cường giả như vậy, rốt cuộc là có ý đồ gì.” “Cái gì, ngươi thế mà còn muốn theo sau xem náo nhiệt à? Ngươi đúng là lão thọ tinh ăn thạch tín – chê mạng mình quá dài rồi.”
Liễu gia.
Gia chủ Liễu gia Liễu Sùng Sơn, trong lòng ngũ vị tạp trần, buồn vui lẫn lộn.
Mừng là vì, Liễu Sùng Sơn đã viết thư gửi lên Thiên Kình Thư Viện, bày tỏ nguyện vọng dẫn dắt toàn tộc đầu nhập vào Thiên Kình Thư Viện, thế mà lại nhận được hồi đáp của Thiên Kình Thư Viện.
“Người của Thiên Kình Thư Viện đã điều động sứ giả đến, ít ngày nữa sẽ tới Liễu gia chúng ta.” “Có Thiên Kình Thư Viện che chở, Liễu gia ta có lẽ có thể thoát được kiếp nạn này.” Lúc nói ra những lời này, trên khuôn mặt Liễu Sùng Sơn không hề lộ ra chút vui mừng nào, ngược lại càng thêm lo lắng.
Tuy nói Thiên Kình Thư Viện đã tiếp nhận sự quy hàng của Liễu gia, cũng đồng ý phái sứ giả đến.
Nhưng vấn đề mấu chốt là, bọn họ đã đắc tội Trấn Quốc Thần Hầu phủ.
Nếu như cường giả Trấn Quốc Thần Hầu phủ điều động để đối phó Liễu gia mà đến trước sứ giả của Thiên Kình Thư Viện một bước, Chỉ sợ toàn bộ Liễu gia sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.
Dù sao thì, Liễu Như Yên chạy đến Trấn Quốc Thần Hầu phủ từ hôn với Tần An Lan.
Chuyện này giống như là tát vào mặt Tần An Lan, càng là đem mặt mũi của Trấn Quốc Thần Hầu phủ đặt xuống đất mà chà đạp.
Trấn Quốc Thần Hầu phủ nhất định sẽ không bỏ qua Liễu gia, việc trả thù Liễu gia chỉ là vấn đề thời gian.
Lời này của Liễu Sùng Sơn vừa nói ra, khiến cả đại điện lại một lần nữa trở nên trầm mặc.
Mọi người nhìn nhau, có chút không biết phải làm sao.
Sự sinh tử tồn vong của Liễu gia đều phụ thuộc vào ngày hôm nay.
Chỉ cần hơi không cẩn thận, sẽ là vạn kiếp bất phục.
“Gia chủ Liễu gia ở đâu?” “Bản tọa là sứ giả của Thiên Kình Thư Viện, đã đến nơi, các ngươi còn không mau ra nghênh đón.” Từ trên bầu trời, một giọng nói hùng hậu truyền đến.
Người nhà Liễu gia đều nghe thấy giọng nói này.
Liễu Sùng Sơn vội vàng dẫn theo một đám cường giả Liễu gia, hấp tấp đi về phía cổng chính Liễu gia.
“Gia chủ Liễu gia Liễu Sùng Sơn, dẫn đầu người nhà Liễu gia, tham kiến sứ giả đại nhân.” Vừa mới đi ra ngoài, Liễu Sùng Sơn hai tay ôm quyền, thái độ cung kính, hướng lên bầu trời thi lễ một cái.
“Chúng ta tham kiến sứ giả đại nhân.” Người nhà Liễu gia cũng không dám có chút vô lễ nào, thành thật chắp tay tham kiến.
Giây lát sau.
Vào lúc mọi người đang mong chờ.
Trên trời cao, đột nhiên bùng nổ một luồng hào quang sáng chói, bao phủ toàn bộ Liễu gia.
Dưới luồng ánh sáng kia, một bóng người xuất hiện giữa không trung, lăng không hạ xuống, chậm rãi hiện ra trước mặt mọi người.
Người nhà Liễu gia thấy vậy, nét mặt mừng rỡ.
Có thể thi triển ra thần thông như vậy chắc chắn là cường giả cấp bậc Thần Tôn, thậm chí còn mạnh hơn.
Cho dù là lão tổ Liễu gia cũng không có cách xuất hiện ngầu như vậy.
Chỉ thấy người tới mặc một thân đạo bào màu tím, đỉnh đầu đội tử kim quan.
Quanh thân lơ lửng một luồng lực lượng cực kỳ kinh khủng, khiến người ta nhìn mà phát khiếp, không dám ngước nhìn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận