Cái Này Nhân Vật Phản Diện Thế Tử Bối Cảnh Nghịch Thiên, Nữ Chủ Đến Từ Hôn

Chương 204: Bề bộn nhiều việc trù nghệ, hoang phế tu luyện

Chương 204: Bận rộn với tài nấu nướng, hoang phế tu luyện
Mỗi lần Thiên Đạo Kim Bảng Đại Hội diễn ra, số lượng tu sĩ tham dự đều lên tới hàng chục triệu, thậm chí còn nhiều hơn.
Mà trong số đó, tu sĩ có thể sống sót trở về lại càng ít ỏi.
Qua đó cũng có thể thấy được sự tàn khốc của Thiên Đạo Kim Bảng Đại Hội.
Hiên Viên Đế Tộc chính là muốn dùng việc g·iết chóc của Thiên Đạo Kim Bảng Đại Hội, mượn nhờ khí huyết của những tu sĩ kia, cưỡng ép đối kháng khí vận Bắc Minh Đại Lục.
Mượn nhờ khí huyết để trấn áp khí vận Bắc Minh Đại Lục.
Đồng thời, những người có thể nổi bật giữa cuộc tàn sát hàng chục triệu người, thực lực bản thân họ cũng cực kỳ xuất chúng, những tu sĩ đó cũng sở hữu khí vận cực lớn.
Hiên Viên Đế Tộc lại đem khí vận của Bắc Minh Đại Lục phân tán lên người những kẻ này.
Mượn nhờ khí vận cường đại của bọn họ để chống lại khí vận Bắc Minh Đại Lục.
Cứ như vậy, qua hai bước này, liền có thể mượn nhờ những tu sĩ này, trợ giúp Hiên Viên Đế Tộc cùng nhau đối kháng khí vận.
Ai có thể ngờ rằng, Thiên Đạo Kim Bảng Đại Hội mà đông đảo tu sĩ đổ xô tham dự như vịt, thế mà lại biến thành bia đỡ đạn để Hiên Viên Đế Tộc đối kháng khí vận Bắc Minh Đại Lục.
Khi Tần An Lan biết được tin tức này, cũng không khỏi kinh hãi.
Nhưng ngẫm kỹ lại, dường như cũng có lý.
Dù không biết Thiên Ninh Thành rốt cuộc là thế lực như thế nào.
Một thế lực bình thường, sao lại có tư cách giao phó Thiên Đạo khí vận cho người khác.
Trừ phi thế lực kia, bản thân nó đại diện cho Thiên Đạo khí vận, hoặc là nắm giữ một ít khí vận chi pháp.
Tần Chấn dùng giọng bình thản, không chút dao động nhìn Tần An Lan nói:
"Thiên Ninh Thành có ba vị Chuẩn Đế cường giả trấn thủ, người ngoài khó mà tới gần. Hơn nữa sau khi tiểu thế giới Thiên Ninh Thành bị đóng lại, người bình thường cũng khó tìm được cửa vào, thêm nữa tiểu thế giới Thiên Ninh Thành còn có Thần Lăng ngăn cản."
"Rất nhiều nhân tố chồng chất lên nhau, mới khiến cho người của Hiên Viên Đế Tộc có thể không kiêng nể gì như thế lợi dụng m·áu tươi và khí vận của những tu sĩ này, cưỡng ép trấn áp khí vận Bắc Minh Đại Lục."
"Trong thiên hạ, chỉ có ngươi sở hữu Thời Không Cổ Ngọc, có thể cưỡng ép tiến vào bên trong Thần Lăng, lại thêm ngươi có huyết mạch Hiên Viên Đế Tộc, còn tu luyện trấn tộc công pháp của Hiên Viên Đế Tộc."
"Rất nhiều nhân tố chồng chất lên nhau, cho dù ngươi tiến vào bên trong cũng sẽ bình yên vô sự, đến lúc đó phải nhờ ngươi cưỡng ép c·ướp đoạt khí vận Bắc Minh Đại Lục."
Sau khi cùng mấy vị lão tổ thương nghị đại khái xong, Tần An Lan cũng không ở lại lâu, lập tức quay người cáo từ.
Còn hơn nửa năm nữa Thiên Đạo Kim Bảng Đại Hội mới được tổ chức, Tần An Lan cũng không vội.
Tuy nói sở hữu Thời Không Cổ Ngọc, nhưng không có nghĩa là Tần An Lan đi đến đó lúc này là nắm chắc mười phần.
Ít nhất phải thừa dịp khoảng thời gian này, đột phá tới cảnh giới Thần Tôn, thậm chí tiến thêm một bước.
Nếu không, dù cho tiến vào bên trong tiểu thế giới, lại mượn nhờ Thời Không Cổ Ngọc tiến vào bên trong Thần Lăng.
Lực lượng uy áp cường đại bên trong Thần Lăng, với thực lực hiện tại của mình, căn bản là khó mà chống đỡ.
Chỉ cần hơi không cẩn thận sẽ thần hồn p·h·á diệt, c·hết không có chỗ chôn.
Điều khiến Tần An Lan háo hức nhất không chỉ là vì khí vận Bắc Minh Đại Lục.
Còn có một điểm trọng yếu hơn nữa, chính là bị Thiên Đạo Kim Bảng Đại Hội hấp dẫn.
Thiên Đạo Kim Bảng Đại Hội lần này, chính là thịnh sự vạn năm khó gặp của Bắc Minh Đại Lục.
Rất nhiều tu sĩ sẽ tham dự vào đó.
Mà những khí vận chi tử này, khẳng định cũng sẽ không bỏ qua một cơ hội tốt ngàn năm một thuở như vậy.
Thiên Đạo Kim Bảng Đại Hội chính là đại hội trọng thể của Bắc Minh Đại Lục, vạn năm tổ chức một lần.
Số lượng khí vận chi tử tham dự trong đó, e rằng sẽ vượt xa tưởng tượng của Tần An Lan.
Nếu như tiêu diệt toàn bộ những khí vận chi tử kia, Tần An Lan phảng phất đã thấy từng bó lớn nhân vật phản diện điểm đang vẫy gọi mình, đủ để khiến mình k·i·ế·m được đầy bồn đầy bát.
Nghĩ đến đây, khóe miệng Tần An Lan không khỏi nhếch lên một nụ cười lạnh.
Hắn phảng phất đã thấy những khí vận chi tử kia nằm rạp trên mặt đất, phát ra tiếng cầu xin tha thứ đầy th·ố·n·g khổ với mình.
Làm thiên mệnh trùm phản diện. Tần An Lan vốn là phải đối địch với khí vận chi tử, đối địch với thiên đạo.
Đã như vậy, hắn cần gì phải có lòng dạ đàn bà.
Tha cho những khí vận chi tử kia ư? Thay vì đi tìm khí vận chi tử khắp núi đồi, còn không bằng đi tham gia Thiên Đạo Kim Bảng Đại Hội, mở ra cuộc đi săn khí vận chi tử.
Còn hơn nửa năm nữa, Thiên Đạo Kim Bảng Đại Hội sẽ được tổ chức.
Nội tâm Tần An Lan tràn đầy mong đợi.
Mang theo vài phần mong đợi, Tần An Lan đi tới Đồng Tước Đài.
Nhìn hai bóng hình xinh đẹp trước mắt, trên khuôn mặt Tần An Lan hiện ra nụ cười nhàn nhạt.
Bởi vì hắn đã thấy, hai tỷ muội Liễu Như Yên, Liễu Như Tuyết đã ăn mặc chỉnh tề, đang lẳng lặng đợi mình ở cửa.
Tuy nói giữ hai tỷ muội Liễu Như Yên lại Đồng Tước Đài, Tần An Lan cũng không có bất kỳ tình cảm nào với đối phương.
Thuần túy chỉ xem hai tỷ muội này như đồ chơi mà thôi.
Nhưng vừa nghĩ tới có hai món đồ chơi như vậy đang ở đây chờ đợi sự sủng hạnh của mình.
Khiến cho trên khuôn mặt Tần An Lan lại tăng thêm mấy phần khoái cảm chinh phục.
Dẫn theo hai tỷ muội Liễu Như Yên, đi về phía khuê phòng của hai người.
Đối với những người khác, Tần An Lan có lẽ không thèm để ý.
Mặc dù đối phương là mỹ nữ tuyệt thế, cũng không khác gì cỏ dại ven đường hay c·h·ó hoang.
Về phần đối đãi với hai tỷ muội Liễu Như Yên có khác biệt hay không, hoàn toàn phụ thuộc vào tâm trạng của Tần An Lan lúc này.
Khi biết Thiên Đạo Kim Bảng Đại Hội sắp tổ chức, sẽ có vô số khí vận chi tử bỏ mạng dưới tay mình.
Tần An Lan cũng sớm đã vui mừng ra mặt.
Lúc này trên mặt cũng không khỏi lộ ra thêm mấy phần nụ cười không chút che giấu.
Trong cung điện.
Vài món ăn đã được dọn sẵn.
Tuy không phải xa hoa lộng lẫy, nhưng cũng có thể gọi là tươm tất.
Tần An Lan cầm đũa gắp mấy miếng, hài lòng gật đầu nói: "Mấy món này hương vị cũng được, hai tỷ muội các ngươi ai làm vậy?"
"Tất cả đều là công lao của tỷ tỷ, ta chỉ phụ giúp bên cạnh thôi."
Liễu Như Tuyết nói với vẻ mặt xu nịnh.
Liễu Như Tuyết lúc này không còn vẻ ngang ngược càn rỡ ngày xưa, cũng không còn giương cung bạt k·i·ế·m khi đối mặt Tần An Lan.
Phảng phất đã hoàn toàn bị nô dịch hóa, biến thành nữ bộc của Tần An Lan.
"Không tệ, không tệ, xem ra khoảng thời gian này hai tỷ muội các ngươi ngược lại là không hề nhàn rỗi. Tài nấu nướng thế này, tuy không sánh bằng các đầu bếp trưởng, nhưng cũng xem như được."
Nghe được lời khen của Tần An Lan, hai tỷ muội Liễu Như Yên, Liễu Như Tuyết nhìn nhau, khóe miệng không khỏi lộ ra mấy phần vui sướng.
Hướng về Tần An Lan hơi hành lễ, cười nói: "Chỉ cần chủ nhân thích là được rồi."
Nhưng khóe miệng Tần An Lan lại nhếch lên nụ cười đầy ẩn ý, trêu ghẹo nói: "Tài nấu nướng của hai tỷ muội các ngươi tuy có tiến bộ, nhưng công phu lại không tiến bộ, ngược lại có chút nguội lạnh đi."
"Trong khoảng thời gian này, sẽ không phải là các ngươi chỉ mải nghiên cứu tài nấu nướng, mà hoang phế tu luyện đấy chứ?"
Nghe những lời này, hai tỷ muội Liễu Như Yên đầu tiên là sững sờ, sau đó hiểu ra lời nói bóng gió của Tần An Lan.
Trên khuôn mặt xinh đẹp kia lập tức hiện lên chút đỏ ửng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận