Bắt Đầu Đánh Dấu Lữ Phụng Tiên
Bắt Đầu Đánh Dấu Lữ Phụng Tiên - Chương 345: có ta Vũ Văn Thành Đô một người là đủ (length: 16227)
"Nghe nói không, thành Ô Khê cùng mấy thành khác đều bị bọn hoang phỉ đánh chiếm rồi, hoang phỉ tha hồ giết chóc, cướp bóc tứ tung, chết không ít người."
"Không thể nào! Hoang phỉ từ trước đến nay không dám đánh chiếm thành trì, bọn chúng không sợ bị cả trăm thành tiêu diệt hết sao?"
"Sợ gì chứ? Bây giờ cao thủ của trăm thành hơn phân nửa đều đã đi Đại Chu rồi, nghe nói thành chủ và cao thủ mấy thành ở Ô Khê đều chết ở Đại Chu rồi, hoang phỉ còn sợ bị tiêu diệt làm gì nữa."
"Đúng vậy a! Nghe nói ngay cả thành Cự Thạch lớn mạnh như vậy mà thành chủ cũng chết rồi, đám hoang phỉ giờ đang thừa cơ liên kết nhau đi cướp bóc cả trăm thành, cái Đại Hoang này e là sắp loạn mất."
...
Từ sau khi thành Ô Khê và các thành khác bị đám hoang phỉ của Hắc Phong trại đánh chiếm, khắp nơi ở Đại Hoang đều xôn xao bàn tán.
Từng tin từng tin tức kinh hoàng truyền đi khắp trăm thành Đại Hoang.
Bất kể là việc thành chủ Thạch Nham của thành Cự Thạch, một cường giả đứng đầu Đại Hoang, chết tại Đại Chu, hay là việc các thành ở Ô Khê bị hoang phỉ đánh chiếm, mỗi một tin đều đủ làm chấn động trăm thành Đại Hoang.
Một số thành chủ của trăm thành Đại Hoang còn chưa đến Đại Chu, vốn dĩ đã chuẩn bị dẫn người đến Đại Chu.
Nhưng sau khi nghe những tin tức này, các thành chủ chưa đến Đại Chu lập tức dập tắt ý định đó, ở lại trấn giữ thành trì của mình.
Việc hoang phỉ liên kết đánh phá các thành ở Đại Hoang không phải là chuyện đùa.
Nếu họ mang cao thủ đi hết, nhỡ hoang phỉ đánh tới thì nguy to.
Lợi ích ở Đại Chu tuy lớn, nhưng đám thành chủ Đại Hoang không muốn vì chút lợi ích đó mà để mất nơi ở của mình.
Đồng thời, những thành chủ như thành Vạn Thú đã đến Đại Chu thì lập tức phái người thông báo cho thành chủ của mình trở về.
Toàn bộ Đại Hoang, nhất thời phong vân nổi lên tứ phía.
...
Tây Lương.
Thành Tây Kinh.
Thành chủ thành Vạn Thú ngồi trên ghế chủ vị, mặt mày cau có.
Vốn dĩ thành chủ Vạn Thú nghĩ Đại Chu chỉ là một thế giới nhỏ vừa mới dung hợp vào bí cảnh Đại Hoang, dựa vào thực lực trăm thành Đại Hoang của bọn họ, việc nuốt được miếng thịt béo Đại Chu này không thành vấn đề.
Nhưng ai ngờ được, thực lực của Đại Chu lại không yếu như bọn họ tưởng tượng.
Chỉ trong mười mấy ngày ngắn ngủi, đã có bảy đội của các thành bị Đại Chu tiêu diệt.
Trong số bảy đội của các thành bị diệt, có cả đội của thành Cự Thạch và hai thành khác có thực lực tương đương thành Vạn Thú.
Mà năm đội còn lại tuy kém thực lực của các thành lớn như thành Vạn Thú, nhưng thực lực của năm đội cũng không yếu, trong trăm thành cũng thuộc loại gần như đứng đầu.
Nhưng những việc đó không phải là điều khiến thành chủ thành Vạn Thú đau đầu nhất.
Điều khiến thành chủ thành Vạn Thú đau đầu nhất là, tin tức mới nhận được từ thành Vạn Thú, khi các thành chủ mang theo cao thủ đến Đại Chu, thì bọn hoang phỉ lại liên kết nhau tấn công các thành ở Đại Hoang.
Đã có mấy thành bị hoang phỉ đánh chiếm.
Cao thủ của thành Vạn Thú, hơn phân nửa đều đã được thành chủ mang đến Đại Chu rồi.
Nếu hoang phỉ lúc này tấn công thành Vạn Thú, chỉ dựa vào số cao thủ ở lại trấn giữ có lẽ sẽ không chống đỡ được bọn hoang phỉ.
Thành chủ thành Vạn Thú ngước mắt nhìn mọi người đang ngồi ở phía dưới: "Chư vị, tin tức mọi người cũng đều biết rồi, bọn hoang phỉ nhân lúc các thành chúng ta mang cao thủ đến Đại Chu, đã liên kết tấn công các thành ở Đại Hoang."
"Đến giờ, đã có mấy thành bị hoang phỉ đánh chiếm."
"Chư vị cảm thấy, tiếp theo chúng ta nên làm gì?"
Thành chủ thành Vạn Thú nhìn xuống mười mấy người đang ngồi.
Những người này đều là người đứng đầu các thế lực ở thành Vạn Thú.
Việc thành Vạn Thú trở thành một trong những đại thành đứng đầu ở Đại Hoang, không thể không kể đến sự ủng hộ của những người này.
Nghe thành chủ thành Vạn Thú nói vậy, hơn mười người đang ngồi nhìn nhau một lượt, đều không lên tiếng.
Mấy ngày gần đây, hơn mười người này đều dựa vào thực lực mạnh mẽ mà chiếm được mấy tòa thành trì của Đại Chu.
Có thể nói, bọn họ đã nếm được vị ngọt.
Lúc này, muốn bảo bọn họ buông miếng thịt mỡ đã đến miệng mà quay về thành Vạn Thú, ai cũng không cam tâm.
E là đến thành chủ thành Vạn Thú cũng không cam tâm.
Nhưng thành Vạn Thú đang bị uy hiếp bởi hoang phỉ, một khi thành Vạn Thú bị hoang phỉ đánh chiếm thì nơi ở của bọn họ sẽ bị mất trắng.
Vì vậy, khi đối diện với tình thế tiến thoái lưỡng nan như vậy, ai cũng do dự, không biết nên mở lời thế nào.
"Thành chủ, thành Vạn Thú là nền tảng của chúng ta, tuyệt đối không thể xảy ra bất cứ sai sót nào."
"Nếu không, thiệt hại của chúng ta sẽ rất lớn."
Một người trong đó lên tiếng nói.
Đúng vậy.
Thành Vạn Thú chính là nơi ở của họ, toàn bộ tài nguyên của họ đều ở thành Vạn Thú.
Nếu thành Vạn Thú bị chiếm, bị hoang phỉ cướp bóc, thiệt hại của họ không chỉ đơn giản là chết vài người hay mất ít tiền của như vậy.
"Vậy chẳng lẽ lại cứ như vậy mà rời Đại Chu trở về Vạn Thú thành, từ bỏ mấy thành trì mà chúng ta đã chiếm được hay sao!"
Phải biết rằng đây chính là miếng thịt mỡ đã đến miệng, không ai muốn nhả ra dễ dàng như vậy.
"Hiện tại hoang phỉ còn chưa tấn công thành Vạn Thú, dựa vào lực lượng phòng thủ của thành Vạn Thú, coi như hoang phỉ tấn công thì trong thời gian ngắn cũng không chiếm được thành Vạn Thú."
"Cho nên, chỉ cần chúng ta nhanh chóng tiêu diệt Đại Chu, rồi trước khi hoang phỉ đánh chiếm Vạn Thú thành mà trở về, thì không có vấn đề."
"Nói thì dễ, nhưng muốn nhanh chóng tiêu diệt Đại Chu cũng không dễ, mấy ngày nay, đã có bảy đội của các thành bị Đại Chu tiêu diệt rồi, trong đó còn có cả thành Cự Thạch, một thành lớn có thực lực ngang bằng với thành Vạn Thú."
"Đại Chu có thể tiêu diệt đội của thành Cự Thạch, cũng có thể đối phó được những người của thành Vạn Thú chúng ta, muốn tiêu diệt Đại Chu, chỉ bằng đội của thành Vạn Thú chúng ta có lẽ không làm được."
"Đội của thành Vạn Thú không làm được, chẳng lẽ không còn người của các thành khác sao?"
"Chỉ cần chúng ta liên kết với đội của các thành khác, tiêu diệt Đại Chu cũng không thành vấn đề."
Thành chủ thành Vạn Thú nghe mười mấy người này ngươi một câu ta một câu, gật đầu nói: "Ý của bản thành chủ cũng như vậy, chúng ta đến Đại Chu chiếm được mấy thành trì này cũng không thể cứ như vậy mà bỏ đi được."
"Bất kể là để tránh bị Đại Chu đánh tan từng người, hay là vì mau chóng trở về thành Vạn Thú, chúng ta chỉ có thể liên kết với người của trăm thành khác cùng nhau ra tay đối phó Đại Chu."
"Bản thành chủ đã phái người liên hệ với người của các thành khác, bản thành chủ mong rằng mọi người sắp tới đây đều sẽ nghe theo mệnh lệnh của bản thành chủ, trước tiêu diệt Đại Chu rồi tính sau."
Mấy ngày nay, những người này đều là mạnh ai nấy làm, chiếm được mấy tòa thành của Đại Chu.
Tuy rằng đây đều là chuyện đã bàn trước, mọi người không can thiệp chuyện của nhau.
Nhưng tình hình bây giờ đã thay đổi, nếu như bọn họ còn cứ mỗi người làm theo ý mình như vậy, chắc chắn sẽ bị cao thủ Đại Chu có cơ hội lợi dụng.
Vì vậy, thành chủ thành Vạn Thú triệu tập những người này đến, là vì chỉnh đốn lại lực lượng của thành Vạn Thú, để họ tạm gác chuyện ai nấy làm xuống, thống nhất nghe theo mệnh lệnh.
Lời của thành chủ thành Vạn Thú vừa dứt thì một đạo khí thế kinh khủng đột ngột ập xuống.
"Ai?"
Sắc mặt thành chủ thành Vạn Thú biến đổi, bóng người trong nháy mắt biến mất khỏi vị trí chủ tọa.
Bây giờ toàn bộ thành Tây Kinh đều được xem là địa bàn của thành Vạn Thú, thành chủ thành Vạn Thú tuyệt đối không cho phép ai ở Tây Kinh làm càn.
Cùng lúc thân ảnh của thành chủ thành Vạn Thú biến mất thì hơn mười đạo thân ảnh đang ngồi ở dưới cũng nhanh chóng biến mất khỏi chỗ ngồi.
Hơn mười đạo thân ảnh đang ngồi này đều là người đứng đầu các thế lực của thành Vạn Thú, thực lực không yếu, phản ứng đương nhiên cũng không kém thành chủ thành Vạn Thú là bao.
Chớp mắt.
Thân ảnh của thành chủ thành Vạn Thú cùng những người khác lần lượt xuất hiện ở phía trên phủ nha.
Chỉ thấy một đạo thân ảnh mặc khôi giáp từ trên trời giáng xuống, khí thế cường đại uy áp toàn bộ thành Tây Kinh.
Đây là...
Vũ Văn Thành Đô?
Thành chủ thành Vạn Thú nhìn thân ảnh từ trên trời giáng xuống, con ngươi hơi co lại.
Sau khi Đại Chu tiêu diệt đám cao thủ của bảy thành như thành Cự Thạch, danh tiếng của Vũ Văn Thành Đô, một cường giả đứng đầu của Đại Chu đã được truyền đi trong giới cao thủ của trăm thành Đại Hoang.
Tuy thành chủ thành Vạn Thú chưa từng gặp Vũ Văn Thành Đô, nhưng toàn bộ Đại Chu, có thể có thực lực như vậy, khiến cả thành chủ thành Vạn Thú cảm thấy tim mình lạnh đi, ngoại trừ người đang ở đỉnh cao Âm Dương, Vũ Văn Thành Đô ra, thành chủ thành Vạn Thú thật sự không thể nghĩ ra ai khác.
Không sai.
Thân ảnh từ trên trời giáng xuống kia không ai khác chính là Vũ Văn Thành Đô.
Sau khi Vũ Văn Thành Đô từ trên trời giáng xuống, những người có thực lực thấp của thành Vạn Thú, dưới uy áp khủng bố của Vũ Văn Thành Đô, đều lần lượt phun ra một ngụm máu tươi.
Nếu không phải khí thế trên người thành chủ thành Vạn Thú kịp thời phát ra thì những người thực lực yếu của thành Vạn Thú dưới uy áp của Vũ Văn Thành Đô e rằng không chỉ phun ra một ngụm máu tươi đơn giản như vậy.
Vũ Văn Thành Đô hạ xuống phía trên phủ nha, đứng đối diện với thành chủ thành Vạn Thú cùng những người khác.
Vũ Văn Thành Đô nhìn thành chủ thành Vạn Thú: "Các ngươi vô cớ xâm phạm Đại Chu ta, giết quan viên của Đại Chu ta, chiếm thành trì của Đại Chu ta, nói đi, các ngươi muốn chết như thế nào?"
Vũ Văn Thành Đô trên người sát khí không hề che giấu, nhìn đám thành chủ Vạn Thú thành như nhìn người chết.
Thật ra, trong mắt Vũ Văn Thành Đô, bọn thành chủ Vạn Thú thành đã xem như người chết.
Thành chủ Vạn Thú thành nghe Vũ Văn Thành Đô nói vậy, lông mày nhướn lên: "Cũng chỉ có một mình ngươi sao?"
Thành chủ Vạn Thú thành nhìn lướt hướng Vũ Văn Thành Đô đến.
Tuy thành chủ Vạn Thú thành thừa nhận thực lực Vũ Văn Thành Đô rất mạnh, nhưng nếu chỉ có một mình Vũ Văn Thành Đô thì muốn đối phó bọn hắn, đúng là có chút không biết tự lượng sức mình.
"Có ta, Vũ Văn Thành Đô một mình, đối phó đám kiến hôi các ngươi đã đủ."
Vũ Văn Thành Đô đương nhiên nghe ra ý trong lời của thành chủ Vạn Thú thành.
Dám coi thường hắn, Vũ Văn Thành Đô, đúng là không biết sống chết.
Vũ Văn Thành Đô không nói hai lời, Phượng Sí Lưu Kim Thang trong tay trực tiếp vung ra.
Sắc mặt đám thành chủ Vạn Thú thành ngưng trọng, cũng đồng thời xuất thủ nghênh chiến.
"Ầm..."
Một tiếng va chạm.
Thân ảnh bọn thành chủ Vạn Thú thành lùi lại mấy trượng mới đứng vững.
"Sinh Tử cảnh?"
"Ngươi là Sinh Tử Vương Giả?"
Thành chủ Vạn Thú thành kinh hãi nhìn Vũ Văn Thành Đô.
Bọn họ hơn chục người lại bị Vũ Văn Thành Đô một chiêu đánh lui.
Từ lúc Vũ Văn Thành Đô ra tay, thành chủ Vạn Thú thành cảm nhận một cỗ ý chí kinh khủng.
Đó là sinh tử ý chí thuộc về Sinh Tử cảnh.
Cũng là ý chí vương giả.
Sinh Tử cảnh còn được gọi là Vương Giả cảnh, là cảnh giới trên Âm Dương cảnh.
Nếu Vũ Văn Thành Đô là Sinh Tử Vương Giả cảnh, vậy kết cục hôm nay của bọn họ không còn gì phải lo lắng.
Trước mặt Sinh Tử Vương Giả, bọn họ tuyệt đối không có sức phản kháng nào.
Còn chưa đợi đám thành chủ Vạn Thú thành hết kinh hãi, Phượng Sí Lưu Kim Thang của Vũ Văn Thành Đô lần nữa giết đến.
"Không tốt."
Giờ phút này, sắc mặt đám thành chủ Vạn Thú thành hoàn toàn thay đổi, chỉ cảm thấy một cỗ ý chí không thể chống cự áp xuống, khiến bọn họ không nảy sinh một chút ý niệm phản kháng.
"Toàn lực xuất thủ."
Thành chủ Vạn Thú thành bạo phát toàn bộ thực lực Âm Dương đỉnh phong, đồng thời còn thi triển cả át chủ bài.
Từng đạo từng đạo khí lưu tụ lại.
Xoay chuyển bốn phía, như quang cầu bao bọc đám thành chủ Vạn Thú thành lại.
"Oanh..."
Thanh quang xẹt qua, mang theo khí thế mạnh mẽ, trực tiếp va vào quang cầu.
Quang cầu bao bọc đám thành chủ Vạn Thú thành xuất hiện vài vết rách, chặn được Phượng Sí Lưu Kim Thang của Vũ Văn Thành Đô.
"Chết."
Một cỗ sinh tử ý chí phóng lên tận trời.
Tóc dài Vũ Văn Thành Đô bay múa theo gió.
Từng đạo từng đạo ý chí không thể nghịch xuyên qua Phượng Sí Lưu Kim Thang bay thẳng đến quang cầu.
"Tạp sát..."
Dưới từng đạo từng đạo ý chí không thể nghịch, quang cầu bao bọc đám thành chủ Vạn Thú thành bị xé rách một đường.
Dần dần, vết nứt bắt đầu lan rộng.
Trong nháy mắt, quang cầu vỡ tan, biến thành mây khói.
"Phụt..."
Máu tươi tung tóe rơi rụng.
Phượng Sí Lưu Kim Thang xuyên thủng quang cầu bao bọc đám thành chủ Vạn Thú thành, cũng xuyên thủng tính mạng bọn hắn.
Khi quang cầu vỡ tan trong nháy mắt, đám thành chủ Vạn Thú thành chỉ cảm thấy hô hấp trì trệ, rồi rơi vào bóng tối vô tận.
Cứ như vậy, thành chủ Vạn Thú thành và hơn mười người chủ sự các thế lực của Vạn Thú thành chết dưới Phượng Sí Lưu Kim Thang của Vũ Văn Thành Đô.
"Các ngươi cũng cùng thành chủ của các ngươi lên đường đi!"
Vũ Văn Thành Đô không dừng tay, Phượng Sí Lưu Kim Thang trong tay tiếp tục thu gặt sinh mạng đám người Vạn Thú thành còn lại ở Tây Kinh thành.
Trải qua mấy trận đại chiến sinh tử trong thời gian này, Vũ Văn Thành Đô đã chạm đến cánh cửa Sinh Tử cảnh, trên người đã có ba thành sinh tử ý chí, cách Sinh Tử cảnh chỉ còn nửa bước chân.
Nhưng chính ba thành sinh tử ý chí này, đã khiến thực lực của Vũ Văn Thành Đô tăng lên gấp đôi, cho dù là Âm Dương đỉnh phong như thành chủ Vạn Thú thành, Vũ Văn Thành Đô cũng dễ dàng diệt trừ như giết chó.
Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, nhân mã Vạn Thú thành lưu lại ở Tây Kinh thành đều bị Vũ Văn Thành Đô diệt sát không còn mấy ai.
Đây chỉ là một nhóm nhân mã của Vạn Thú thành, nhân mã còn lại của Vạn Thú thành đều đang ở các thành trì khác mà bọn chúng chiếm được của Đại Chu.
Bất quá, số nhân mã đó không cần Vũ Văn Thành Đô quan tâm, số nhân mã còn lại của Vạn Thú thành, tự có Lữ Bố và Tào Hữu Tường đối phó.
...
Tin tức Hoang Phỉ liên hợp tập kích Bách Thành Đại Hoang không chỉ có thành chủ Vạn Thú thành nhận được.
Những thành chủ khác đã tiến vào các thành trì của Đại Chu cũng đều nhận được tin tức.
Rất nhiều thành chủ đều đang bàn bạc về chuyện này.
Một số thành chủ tiểu thành sau khi nhận được tin tức thì do dự một hồi, liền từ bỏ việc chiếm lĩnh thành trì của Đại Chu, trực tiếp mang quân muốn rời Đại Chu, trở về địa bàn của mình.
So với các đại thành như Vạn Thú thành, bản thân thực lực của tiểu thành thì yếu hơn nhiều.
Vì tranh giành lợi ích lần này ở Đại Chu, các thành chủ tiểu thành gần như đã mang theo tất cả cao thủ của sào huyệt đến Đại Chu.
Có thể nói, sào huyệt của các thành chủ tiểu thành này cơ bản đã trống không.
Nếu như Hoang Phỉ tấn công, chắc chắn sẽ bị Hoang Phỉ công phá trong chớp mắt.
Vì vậy, sau khi các thành chủ tiểu thành này nhận được tin Hoang Phỉ liên hợp tấn công Bách Thành Đại Hoang, lập tức đau lòng bỏ việc chiếm lĩnh thành trì Đại Chu, trở về địa bàn của mình.
So với lợi ích chiếm lĩnh thành trì của Đại Chu, các thành chủ tiểu thành vẫn quan tâm đến địa bàn của mình hơn.
"Không thể nào! Hoang phỉ từ trước đến nay không dám đánh chiếm thành trì, bọn chúng không sợ bị cả trăm thành tiêu diệt hết sao?"
"Sợ gì chứ? Bây giờ cao thủ của trăm thành hơn phân nửa đều đã đi Đại Chu rồi, nghe nói thành chủ và cao thủ mấy thành ở Ô Khê đều chết ở Đại Chu rồi, hoang phỉ còn sợ bị tiêu diệt làm gì nữa."
"Đúng vậy a! Nghe nói ngay cả thành Cự Thạch lớn mạnh như vậy mà thành chủ cũng chết rồi, đám hoang phỉ giờ đang thừa cơ liên kết nhau đi cướp bóc cả trăm thành, cái Đại Hoang này e là sắp loạn mất."
...
Từ sau khi thành Ô Khê và các thành khác bị đám hoang phỉ của Hắc Phong trại đánh chiếm, khắp nơi ở Đại Hoang đều xôn xao bàn tán.
Từng tin từng tin tức kinh hoàng truyền đi khắp trăm thành Đại Hoang.
Bất kể là việc thành chủ Thạch Nham của thành Cự Thạch, một cường giả đứng đầu Đại Hoang, chết tại Đại Chu, hay là việc các thành ở Ô Khê bị hoang phỉ đánh chiếm, mỗi một tin đều đủ làm chấn động trăm thành Đại Hoang.
Một số thành chủ của trăm thành Đại Hoang còn chưa đến Đại Chu, vốn dĩ đã chuẩn bị dẫn người đến Đại Chu.
Nhưng sau khi nghe những tin tức này, các thành chủ chưa đến Đại Chu lập tức dập tắt ý định đó, ở lại trấn giữ thành trì của mình.
Việc hoang phỉ liên kết đánh phá các thành ở Đại Hoang không phải là chuyện đùa.
Nếu họ mang cao thủ đi hết, nhỡ hoang phỉ đánh tới thì nguy to.
Lợi ích ở Đại Chu tuy lớn, nhưng đám thành chủ Đại Hoang không muốn vì chút lợi ích đó mà để mất nơi ở của mình.
Đồng thời, những thành chủ như thành Vạn Thú đã đến Đại Chu thì lập tức phái người thông báo cho thành chủ của mình trở về.
Toàn bộ Đại Hoang, nhất thời phong vân nổi lên tứ phía.
...
Tây Lương.
Thành Tây Kinh.
Thành chủ thành Vạn Thú ngồi trên ghế chủ vị, mặt mày cau có.
Vốn dĩ thành chủ Vạn Thú nghĩ Đại Chu chỉ là một thế giới nhỏ vừa mới dung hợp vào bí cảnh Đại Hoang, dựa vào thực lực trăm thành Đại Hoang của bọn họ, việc nuốt được miếng thịt béo Đại Chu này không thành vấn đề.
Nhưng ai ngờ được, thực lực của Đại Chu lại không yếu như bọn họ tưởng tượng.
Chỉ trong mười mấy ngày ngắn ngủi, đã có bảy đội của các thành bị Đại Chu tiêu diệt.
Trong số bảy đội của các thành bị diệt, có cả đội của thành Cự Thạch và hai thành khác có thực lực tương đương thành Vạn Thú.
Mà năm đội còn lại tuy kém thực lực của các thành lớn như thành Vạn Thú, nhưng thực lực của năm đội cũng không yếu, trong trăm thành cũng thuộc loại gần như đứng đầu.
Nhưng những việc đó không phải là điều khiến thành chủ thành Vạn Thú đau đầu nhất.
Điều khiến thành chủ thành Vạn Thú đau đầu nhất là, tin tức mới nhận được từ thành Vạn Thú, khi các thành chủ mang theo cao thủ đến Đại Chu, thì bọn hoang phỉ lại liên kết nhau tấn công các thành ở Đại Hoang.
Đã có mấy thành bị hoang phỉ đánh chiếm.
Cao thủ của thành Vạn Thú, hơn phân nửa đều đã được thành chủ mang đến Đại Chu rồi.
Nếu hoang phỉ lúc này tấn công thành Vạn Thú, chỉ dựa vào số cao thủ ở lại trấn giữ có lẽ sẽ không chống đỡ được bọn hoang phỉ.
Thành chủ thành Vạn Thú ngước mắt nhìn mọi người đang ngồi ở phía dưới: "Chư vị, tin tức mọi người cũng đều biết rồi, bọn hoang phỉ nhân lúc các thành chúng ta mang cao thủ đến Đại Chu, đã liên kết tấn công các thành ở Đại Hoang."
"Đến giờ, đã có mấy thành bị hoang phỉ đánh chiếm."
"Chư vị cảm thấy, tiếp theo chúng ta nên làm gì?"
Thành chủ thành Vạn Thú nhìn xuống mười mấy người đang ngồi.
Những người này đều là người đứng đầu các thế lực ở thành Vạn Thú.
Việc thành Vạn Thú trở thành một trong những đại thành đứng đầu ở Đại Hoang, không thể không kể đến sự ủng hộ của những người này.
Nghe thành chủ thành Vạn Thú nói vậy, hơn mười người đang ngồi nhìn nhau một lượt, đều không lên tiếng.
Mấy ngày gần đây, hơn mười người này đều dựa vào thực lực mạnh mẽ mà chiếm được mấy tòa thành trì của Đại Chu.
Có thể nói, bọn họ đã nếm được vị ngọt.
Lúc này, muốn bảo bọn họ buông miếng thịt mỡ đã đến miệng mà quay về thành Vạn Thú, ai cũng không cam tâm.
E là đến thành chủ thành Vạn Thú cũng không cam tâm.
Nhưng thành Vạn Thú đang bị uy hiếp bởi hoang phỉ, một khi thành Vạn Thú bị hoang phỉ đánh chiếm thì nơi ở của bọn họ sẽ bị mất trắng.
Vì vậy, khi đối diện với tình thế tiến thoái lưỡng nan như vậy, ai cũng do dự, không biết nên mở lời thế nào.
"Thành chủ, thành Vạn Thú là nền tảng của chúng ta, tuyệt đối không thể xảy ra bất cứ sai sót nào."
"Nếu không, thiệt hại của chúng ta sẽ rất lớn."
Một người trong đó lên tiếng nói.
Đúng vậy.
Thành Vạn Thú chính là nơi ở của họ, toàn bộ tài nguyên của họ đều ở thành Vạn Thú.
Nếu thành Vạn Thú bị chiếm, bị hoang phỉ cướp bóc, thiệt hại của họ không chỉ đơn giản là chết vài người hay mất ít tiền của như vậy.
"Vậy chẳng lẽ lại cứ như vậy mà rời Đại Chu trở về Vạn Thú thành, từ bỏ mấy thành trì mà chúng ta đã chiếm được hay sao!"
Phải biết rằng đây chính là miếng thịt mỡ đã đến miệng, không ai muốn nhả ra dễ dàng như vậy.
"Hiện tại hoang phỉ còn chưa tấn công thành Vạn Thú, dựa vào lực lượng phòng thủ của thành Vạn Thú, coi như hoang phỉ tấn công thì trong thời gian ngắn cũng không chiếm được thành Vạn Thú."
"Cho nên, chỉ cần chúng ta nhanh chóng tiêu diệt Đại Chu, rồi trước khi hoang phỉ đánh chiếm Vạn Thú thành mà trở về, thì không có vấn đề."
"Nói thì dễ, nhưng muốn nhanh chóng tiêu diệt Đại Chu cũng không dễ, mấy ngày nay, đã có bảy đội của các thành bị Đại Chu tiêu diệt rồi, trong đó còn có cả thành Cự Thạch, một thành lớn có thực lực ngang bằng với thành Vạn Thú."
"Đại Chu có thể tiêu diệt đội của thành Cự Thạch, cũng có thể đối phó được những người của thành Vạn Thú chúng ta, muốn tiêu diệt Đại Chu, chỉ bằng đội của thành Vạn Thú chúng ta có lẽ không làm được."
"Đội của thành Vạn Thú không làm được, chẳng lẽ không còn người của các thành khác sao?"
"Chỉ cần chúng ta liên kết với đội của các thành khác, tiêu diệt Đại Chu cũng không thành vấn đề."
Thành chủ thành Vạn Thú nghe mười mấy người này ngươi một câu ta một câu, gật đầu nói: "Ý của bản thành chủ cũng như vậy, chúng ta đến Đại Chu chiếm được mấy thành trì này cũng không thể cứ như vậy mà bỏ đi được."
"Bất kể là để tránh bị Đại Chu đánh tan từng người, hay là vì mau chóng trở về thành Vạn Thú, chúng ta chỉ có thể liên kết với người của trăm thành khác cùng nhau ra tay đối phó Đại Chu."
"Bản thành chủ đã phái người liên hệ với người của các thành khác, bản thành chủ mong rằng mọi người sắp tới đây đều sẽ nghe theo mệnh lệnh của bản thành chủ, trước tiêu diệt Đại Chu rồi tính sau."
Mấy ngày nay, những người này đều là mạnh ai nấy làm, chiếm được mấy tòa thành của Đại Chu.
Tuy rằng đây đều là chuyện đã bàn trước, mọi người không can thiệp chuyện của nhau.
Nhưng tình hình bây giờ đã thay đổi, nếu như bọn họ còn cứ mỗi người làm theo ý mình như vậy, chắc chắn sẽ bị cao thủ Đại Chu có cơ hội lợi dụng.
Vì vậy, thành chủ thành Vạn Thú triệu tập những người này đến, là vì chỉnh đốn lại lực lượng của thành Vạn Thú, để họ tạm gác chuyện ai nấy làm xuống, thống nhất nghe theo mệnh lệnh.
Lời của thành chủ thành Vạn Thú vừa dứt thì một đạo khí thế kinh khủng đột ngột ập xuống.
"Ai?"
Sắc mặt thành chủ thành Vạn Thú biến đổi, bóng người trong nháy mắt biến mất khỏi vị trí chủ tọa.
Bây giờ toàn bộ thành Tây Kinh đều được xem là địa bàn của thành Vạn Thú, thành chủ thành Vạn Thú tuyệt đối không cho phép ai ở Tây Kinh làm càn.
Cùng lúc thân ảnh của thành chủ thành Vạn Thú biến mất thì hơn mười đạo thân ảnh đang ngồi ở dưới cũng nhanh chóng biến mất khỏi chỗ ngồi.
Hơn mười đạo thân ảnh đang ngồi này đều là người đứng đầu các thế lực của thành Vạn Thú, thực lực không yếu, phản ứng đương nhiên cũng không kém thành chủ thành Vạn Thú là bao.
Chớp mắt.
Thân ảnh của thành chủ thành Vạn Thú cùng những người khác lần lượt xuất hiện ở phía trên phủ nha.
Chỉ thấy một đạo thân ảnh mặc khôi giáp từ trên trời giáng xuống, khí thế cường đại uy áp toàn bộ thành Tây Kinh.
Đây là...
Vũ Văn Thành Đô?
Thành chủ thành Vạn Thú nhìn thân ảnh từ trên trời giáng xuống, con ngươi hơi co lại.
Sau khi Đại Chu tiêu diệt đám cao thủ của bảy thành như thành Cự Thạch, danh tiếng của Vũ Văn Thành Đô, một cường giả đứng đầu của Đại Chu đã được truyền đi trong giới cao thủ của trăm thành Đại Hoang.
Tuy thành chủ thành Vạn Thú chưa từng gặp Vũ Văn Thành Đô, nhưng toàn bộ Đại Chu, có thể có thực lực như vậy, khiến cả thành chủ thành Vạn Thú cảm thấy tim mình lạnh đi, ngoại trừ người đang ở đỉnh cao Âm Dương, Vũ Văn Thành Đô ra, thành chủ thành Vạn Thú thật sự không thể nghĩ ra ai khác.
Không sai.
Thân ảnh từ trên trời giáng xuống kia không ai khác chính là Vũ Văn Thành Đô.
Sau khi Vũ Văn Thành Đô từ trên trời giáng xuống, những người có thực lực thấp của thành Vạn Thú, dưới uy áp khủng bố của Vũ Văn Thành Đô, đều lần lượt phun ra một ngụm máu tươi.
Nếu không phải khí thế trên người thành chủ thành Vạn Thú kịp thời phát ra thì những người thực lực yếu của thành Vạn Thú dưới uy áp của Vũ Văn Thành Đô e rằng không chỉ phun ra một ngụm máu tươi đơn giản như vậy.
Vũ Văn Thành Đô hạ xuống phía trên phủ nha, đứng đối diện với thành chủ thành Vạn Thú cùng những người khác.
Vũ Văn Thành Đô nhìn thành chủ thành Vạn Thú: "Các ngươi vô cớ xâm phạm Đại Chu ta, giết quan viên của Đại Chu ta, chiếm thành trì của Đại Chu ta, nói đi, các ngươi muốn chết như thế nào?"
Vũ Văn Thành Đô trên người sát khí không hề che giấu, nhìn đám thành chủ Vạn Thú thành như nhìn người chết.
Thật ra, trong mắt Vũ Văn Thành Đô, bọn thành chủ Vạn Thú thành đã xem như người chết.
Thành chủ Vạn Thú thành nghe Vũ Văn Thành Đô nói vậy, lông mày nhướn lên: "Cũng chỉ có một mình ngươi sao?"
Thành chủ Vạn Thú thành nhìn lướt hướng Vũ Văn Thành Đô đến.
Tuy thành chủ Vạn Thú thành thừa nhận thực lực Vũ Văn Thành Đô rất mạnh, nhưng nếu chỉ có một mình Vũ Văn Thành Đô thì muốn đối phó bọn hắn, đúng là có chút không biết tự lượng sức mình.
"Có ta, Vũ Văn Thành Đô một mình, đối phó đám kiến hôi các ngươi đã đủ."
Vũ Văn Thành Đô đương nhiên nghe ra ý trong lời của thành chủ Vạn Thú thành.
Dám coi thường hắn, Vũ Văn Thành Đô, đúng là không biết sống chết.
Vũ Văn Thành Đô không nói hai lời, Phượng Sí Lưu Kim Thang trong tay trực tiếp vung ra.
Sắc mặt đám thành chủ Vạn Thú thành ngưng trọng, cũng đồng thời xuất thủ nghênh chiến.
"Ầm..."
Một tiếng va chạm.
Thân ảnh bọn thành chủ Vạn Thú thành lùi lại mấy trượng mới đứng vững.
"Sinh Tử cảnh?"
"Ngươi là Sinh Tử Vương Giả?"
Thành chủ Vạn Thú thành kinh hãi nhìn Vũ Văn Thành Đô.
Bọn họ hơn chục người lại bị Vũ Văn Thành Đô một chiêu đánh lui.
Từ lúc Vũ Văn Thành Đô ra tay, thành chủ Vạn Thú thành cảm nhận một cỗ ý chí kinh khủng.
Đó là sinh tử ý chí thuộc về Sinh Tử cảnh.
Cũng là ý chí vương giả.
Sinh Tử cảnh còn được gọi là Vương Giả cảnh, là cảnh giới trên Âm Dương cảnh.
Nếu Vũ Văn Thành Đô là Sinh Tử Vương Giả cảnh, vậy kết cục hôm nay của bọn họ không còn gì phải lo lắng.
Trước mặt Sinh Tử Vương Giả, bọn họ tuyệt đối không có sức phản kháng nào.
Còn chưa đợi đám thành chủ Vạn Thú thành hết kinh hãi, Phượng Sí Lưu Kim Thang của Vũ Văn Thành Đô lần nữa giết đến.
"Không tốt."
Giờ phút này, sắc mặt đám thành chủ Vạn Thú thành hoàn toàn thay đổi, chỉ cảm thấy một cỗ ý chí không thể chống cự áp xuống, khiến bọn họ không nảy sinh một chút ý niệm phản kháng.
"Toàn lực xuất thủ."
Thành chủ Vạn Thú thành bạo phát toàn bộ thực lực Âm Dương đỉnh phong, đồng thời còn thi triển cả át chủ bài.
Từng đạo từng đạo khí lưu tụ lại.
Xoay chuyển bốn phía, như quang cầu bao bọc đám thành chủ Vạn Thú thành lại.
"Oanh..."
Thanh quang xẹt qua, mang theo khí thế mạnh mẽ, trực tiếp va vào quang cầu.
Quang cầu bao bọc đám thành chủ Vạn Thú thành xuất hiện vài vết rách, chặn được Phượng Sí Lưu Kim Thang của Vũ Văn Thành Đô.
"Chết."
Một cỗ sinh tử ý chí phóng lên tận trời.
Tóc dài Vũ Văn Thành Đô bay múa theo gió.
Từng đạo từng đạo ý chí không thể nghịch xuyên qua Phượng Sí Lưu Kim Thang bay thẳng đến quang cầu.
"Tạp sát..."
Dưới từng đạo từng đạo ý chí không thể nghịch, quang cầu bao bọc đám thành chủ Vạn Thú thành bị xé rách một đường.
Dần dần, vết nứt bắt đầu lan rộng.
Trong nháy mắt, quang cầu vỡ tan, biến thành mây khói.
"Phụt..."
Máu tươi tung tóe rơi rụng.
Phượng Sí Lưu Kim Thang xuyên thủng quang cầu bao bọc đám thành chủ Vạn Thú thành, cũng xuyên thủng tính mạng bọn hắn.
Khi quang cầu vỡ tan trong nháy mắt, đám thành chủ Vạn Thú thành chỉ cảm thấy hô hấp trì trệ, rồi rơi vào bóng tối vô tận.
Cứ như vậy, thành chủ Vạn Thú thành và hơn mười người chủ sự các thế lực của Vạn Thú thành chết dưới Phượng Sí Lưu Kim Thang của Vũ Văn Thành Đô.
"Các ngươi cũng cùng thành chủ của các ngươi lên đường đi!"
Vũ Văn Thành Đô không dừng tay, Phượng Sí Lưu Kim Thang trong tay tiếp tục thu gặt sinh mạng đám người Vạn Thú thành còn lại ở Tây Kinh thành.
Trải qua mấy trận đại chiến sinh tử trong thời gian này, Vũ Văn Thành Đô đã chạm đến cánh cửa Sinh Tử cảnh, trên người đã có ba thành sinh tử ý chí, cách Sinh Tử cảnh chỉ còn nửa bước chân.
Nhưng chính ba thành sinh tử ý chí này, đã khiến thực lực của Vũ Văn Thành Đô tăng lên gấp đôi, cho dù là Âm Dương đỉnh phong như thành chủ Vạn Thú thành, Vũ Văn Thành Đô cũng dễ dàng diệt trừ như giết chó.
Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, nhân mã Vạn Thú thành lưu lại ở Tây Kinh thành đều bị Vũ Văn Thành Đô diệt sát không còn mấy ai.
Đây chỉ là một nhóm nhân mã của Vạn Thú thành, nhân mã còn lại của Vạn Thú thành đều đang ở các thành trì khác mà bọn chúng chiếm được của Đại Chu.
Bất quá, số nhân mã đó không cần Vũ Văn Thành Đô quan tâm, số nhân mã còn lại của Vạn Thú thành, tự có Lữ Bố và Tào Hữu Tường đối phó.
...
Tin tức Hoang Phỉ liên hợp tập kích Bách Thành Đại Hoang không chỉ có thành chủ Vạn Thú thành nhận được.
Những thành chủ khác đã tiến vào các thành trì của Đại Chu cũng đều nhận được tin tức.
Rất nhiều thành chủ đều đang bàn bạc về chuyện này.
Một số thành chủ tiểu thành sau khi nhận được tin tức thì do dự một hồi, liền từ bỏ việc chiếm lĩnh thành trì của Đại Chu, trực tiếp mang quân muốn rời Đại Chu, trở về địa bàn của mình.
So với các đại thành như Vạn Thú thành, bản thân thực lực của tiểu thành thì yếu hơn nhiều.
Vì tranh giành lợi ích lần này ở Đại Chu, các thành chủ tiểu thành gần như đã mang theo tất cả cao thủ của sào huyệt đến Đại Chu.
Có thể nói, sào huyệt của các thành chủ tiểu thành này cơ bản đã trống không.
Nếu như Hoang Phỉ tấn công, chắc chắn sẽ bị Hoang Phỉ công phá trong chớp mắt.
Vì vậy, sau khi các thành chủ tiểu thành này nhận được tin Hoang Phỉ liên hợp tấn công Bách Thành Đại Hoang, lập tức đau lòng bỏ việc chiếm lĩnh thành trì Đại Chu, trở về địa bàn của mình.
So với lợi ích chiếm lĩnh thành trì của Đại Chu, các thành chủ tiểu thành vẫn quan tâm đến địa bàn của mình hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận