Bắt Đầu Đánh Dấu Lữ Phụng Tiên

Bắt Đầu Đánh Dấu Lữ Phụng Tiên - Chương 154: Cổ Hủ? Cổ Văn Hòa? (length: 7789)

Hoàng cung.
Dưỡng Tâm điện.
Chu Thần ngồi trên long ỷ, xử lý tấu chương.
Lúc này, một nội thị cận vệ đi đến.
"Bệ hạ, Tào Thiếu Khâm đốc chủ xin yết kiến."
Nội thị cận vệ bẩm báo.
"Cho hắn vào."
Chu Thần không ngẩng đầu lên, nói.
Nội thị cận vệ khom người lui ra.
Một lát sau.
Tào Thiếu Khâm bước vào Dưỡng Tâm điện.
"Bệ hạ, đây là tin tức đại đốc chủ gửi từ Giới Hưu phủ."
"Mời bệ hạ xem qua."
Vừa vào Dưỡng Tâm điện, Tào Thiếu Khâm lập tức dâng một phong thư lên trước mặt Chu Thần.
Hả!
Tào Chính Thuần gửi tin tới?
Chu Thần ngẩng đầu, ánh mắt lóe lên.
Tào Chính Thuần phụng chỉ tru diệt Phạm gia ở Giới Hưu, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn?
Chu Thần nhận lấy phong thư từ tay Tào Thiếu Khâm, mở ra xem lướt qua.
Nội dung thư không nhiều, nhưng Chu Thần đọc xong liền nhíu mày.
Phạm gia ở Giới Hưu lại bỏ nơi ở, chia nhỏ thành từng nhóm phân tán ra, khiến Tào Chính Thuần bắt hụt.
Tào Chính Thuần ở Giới Hưu chỉ diệt được một trưởng lão tộc chủ cùng một số tôm tép nhỏ bé của Phạm gia.
Những nhân vật chủ yếu còn lại của Phạm gia, Tào Chính Thuần không diệt được ai.
Điều khiến Chu Thần nhíu mày hơn là, những người Phạm gia chia nhỏ rồi phân tán ra bắt đầu nổi loạn khắp nơi, còn lôi kéo một số thế gia hào môn còn lại.
Phạm gia đây là muốn gây náo loạn trên diện rộng ở Đại Chu sao?
Chu Thần xem hết thư do Tào Chính Thuần gửi tới, sắc mặt có chút khó coi.
Chu Thần không ngờ rằng, phong cách của thế gia lại đưa đến tình cảnh này, lập tức hóa giải ý định nhất cử diệt trừ Phạm gia ở Giới Hưu của Chu Thần.
Dựa vào gốc rễ sâu xa của Phạm gia, một trong bảy đại thế gia ở Đại Chu, lại thêm Viên gia và Trịnh gia ngấm ngầm hỗ trợ, Chu Thần biết, vài phủ quan sẽ tiếp tay cho Phạm gia.
Không chừng, vài phủ quan còn ngấm ngầm cung cấp sự giúp đỡ cho đám người gây loạn của Phạm gia.
Ai bảo phần lớn quan lại địa phương đều xuất thân từ thế gia hào môn?
Mà triều đình muốn diệt trừ Phạm gia, chỉ có thể phái binh đi các nơi truy kích và tiêu diệt những người gây loạn của Phạm gia.
Đây tương đương với dập lửa khắp nơi.
Không thể không nói, chiêu này của Phạm gia ở Giới Hưu quả là vừa đúng để tránh bị triều đình tiêu diệt, còn có thể kéo dài phần lớn sức lực của triều đình.
Chu Thần đặt bức thư của Tào Chính Thuần xuống, cau mày trầm ngâm.
Một lát sau.
"Tào Thiếu Khâm, lập tức hạ chỉ xuống các phủ quan địa phương."
"Phàm là nơi nào có phản nghịch Phạm gia nổi loạn, cho trẫm dẹp hết."
"Nếu ai dám thả phản nghịch Phạm gia, không hỏi nguyên do, cùng phản nghịch Phạm gia xử tội."
"Di tam tộc."
Chu Thần muốn xem thử quan lại địa phương có ai dám không dốc sức, xem ai không sợ chết.
Nếu thật sự có quan lại địa phương dám giở trò, không dốc sức tiêu diệt người của Phạm gia gây loạn tại địa phương của chúng, vậy thì đừng trách Chu Thần không khách khí.
"Tuân lệnh, bệ hạ."
Tào Thiếu Khâm lập tức khom người nói.
"Còn nữa."
"Truyền chỉ cho Lữ Bố và Trương Liêu, để bọn họ cùng nhau mang quân truy kích và tiêu diệt phản nghịch Phạm gia."
Chu Thần hiểu rõ, Phạm gia đã chia nhỏ thành từng nhóm phân tán ra.
Vậy thì, chỉ dựa vào một mình Tào Chính Thuần cùng mấy ngàn cận vệ muốn diệt trừ hết người Phạm gia thì quá sức.
Cho nên, Chu Thần chỉ có thể cho Lữ Bố và Trương Liêu hiện đang ở bốn châu phương bắc cùng mang quân truy kích và tiêu diệt Phạm gia.
Tào Chính Thuần mang theo cận vệ, lại thêm Lữ Bố và Trương Liêu cùng mang quân, ba đạo nhân mã truy kích và tiêu diệt phản nghịch của Phạm gia ở Giới Hưu.
Chu Thần muốn xem, dù Phạm gia có chia nhỏ thành từng nhóm thì cũng thế nào.
"Tuân lệnh, bệ hạ."
Tào Thiếu Khâm lại khom người nói.
"Đi đi!"
Chu Thần phất tay.
Tào Thiếu Khâm rời Dưỡng Tâm điện.
"Ha ha, muốn chờ Lạc Dương đổi trời ư?"
"Chỉ sợ các ngươi phải thất vọng thôi."
Sau khi Tào Thiếu Khâm đi, Chu Thần tự lẩm bẩm cười lạnh.
Việc người của Phạm gia chia nhỏ rồi phân tán ra, Chu Thần đương nhiên hiểu ý đồ của chúng.
Một là muốn thu hút sức lực của hoàng đế như Chu Thần.
Hai là muốn chờ đổi trời.
Bất quá, dù mục đích có là gì thì Phạm gia cũng chỉ có thể thất vọng thôi.
"Vậy thì bắt đầu điểm danh hôm nay."
Chu Thần nghĩ ngợi trong lòng.
Hai ngày nay, Chu Thần điểm danh mỗi ngày vẫn là cận vệ.
Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu nhất khiến Đông Xưởng mở rộng nhanh chóng.
"Điểm danh."
Chu Thần thầm niệm.
【Đinh...】 【Điểm danh thành công.】 【Chúc mừng kí chủ nhận được nhân vật Cổ Hủ trung thành.】 Cổ Hủ?
Cổ Văn Hòa?
Mặt Chu Thần thoáng lộ vẻ vui mừng.
Chu Thần không ngờ hôm nay vận may lớn, vậy mà điểm danh được một nhân kiệt.
Còn không phải nhân kiệt bình thường.
Nhắc đến Cổ Hủ, đây là một nhân vật ghê gớm trong Tam quốc, được mệnh danh là Độc Sĩ.
Sở trường lớn nhất của ông là tính kế lòng người.
Trong Tam quốc, người lật đổ uy nghiêm cuối cùng của nhà Hán cũng là Độc Sĩ loạn quốc này.
Ngay cả tên kiêu hùng từng nói 'Thà ta phụ người trong thiên hạ, chứ không để người trong thiên hạ phụ ta', cũng suýt nữa bị Độc Sĩ này hạ bệ.
Theo Chu Thần thấy, nếu không phải Độc Sĩ này nghĩ đến việc tìm chỗ nương tựa tên kiêu hùng, lúc ở Uyển Thành còn nương tay, thì làm gì còn có cục diện Tam quốc sau này.
Trong toàn bộ Tam quốc, người mà Chu Thần khâm phục và yêu thích nhất là Độc Sĩ Cổ Hủ loạn quốc này.
Mưu sĩ trước tiên phải mưu cho mình.
Đó là cảnh giới cao nhất của một mưu sĩ trí giả.
Không ai sánh bằng, Độc Sĩ Cổ Hủ này đã làm được.
Trong toàn bộ Tam quốc, cũng chỉ có Độc Sĩ Cổ Hủ là người sống lâu nhất và kết thúc êm đẹp.
"Cổ Hủ ra mắt bệ hạ." Một văn sĩ trung niên xuất hiện trong Dưỡng Tâm điện, thi lễ với Chu Thần trên long ỷ.
Vị văn sĩ trung niên này mặc một bộ trường sam bình thường, dáng vẻ đường hoàng.
Đôi mắt lại quá nhỏ dài, thỉnh thoảng lóe lên tia sắc bén khiến người ta không dám khinh thường.
Chu Thần đánh giá Cổ Hủ một chút, mỉm cười: "Văn Hòa không cần đa lễ."
"Trẫm đang thiếu người có tài như Văn Hòa."
"Có Văn Hòa tới, trẫm cũng có thể thở phào."
Chu Thần mỉm cười nói.
Mặc dù Chu Thần đã điểm danh được Phòng Huyền Linh và Lưu Diệp tài giỏi, nhưng ba người này giỏi việc chính vụ, kém về tính toán mưu kế.
Nếu so về khả năng mưu tính, cả ba người Phòng Huyền Linh đều không sánh bằng Cổ Hủ.
Có thể nói, tính kế của Cổ Hủ không có điểm dừng.
Nhất là khả năng tự vệ của Cổ Hủ, Chu Thần rất thích.
Theo Chu Thần thấy, nếu đến sự an nguy của bản thân mà không bảo vệ được, vậy thì làm gì có chuyện mưu đồ chuyện khác, tính toán thiên hạ.
"Bệ hạ quá khen, Cổ Hủ không dám nhận." Cổ Hủ khom người nói.
Chu Thần cười: "Văn Hòa có gì mà không dám nhận."
"Trẫm thấy một mình Văn Hòa có thể địch nổi mười vạn hùng binh."
"Trẫm có vài việc muốn nghe ý kiến của Văn Hòa."
"Văn Hòa ngồi xuống đi!"
Chu Thần nói, bảo nội thị cận vệ mang một chiếc ghế cho Cổ Hủ.
Cổ Hủ không hề ngồi xuống.
Mà vẫn đứng nguyên ở đó.
Chu Thần nhìn thấy, lại lần nữa bảo Cổ Hủ ngồi.
Cổ Hủ mới ngồi xuống.
Sau đó, Chu Thần bắt đầu hỏi Cổ Hủ một số quan điểm về tình hình triều chính hiện tại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận