Bắt Đầu Đánh Dấu Lữ Phụng Tiên

Bắt Đầu Đánh Dấu Lữ Phụng Tiên - Chương 264: Cùng trẫm nói một chút Thiên Sơn tình huống đi! (length: 16431)

Thành Bắc Đô.
Phủ nha.
Phủ vệ quân vây kín toàn bộ phủ nha, ngay cả Hán vệ của Đông Xưởng đóng quân ở thành Bắc Đô cũng xuất hiện.
Thật sự là sự tình trong phủ nha quá lớn, lớn đến nỗi tất cả mọi người đều có chút không thể tin nổi.
Không ai từng nghĩ tới, lại có người dám tập kích phủ nha, giết chết phủ chủ đại nhân, sự kiện này quá sức kinh thiên động địa.
Phải biết rằng, từ khi Đại Chu tiêu diệt các dị tộc ở bốn phương bên ngoài quan ải, lại không có ai dám khiêu khích uy nghiêm của triều đình.
Cho dù là tứ đại môn phiệt, dưới uy nghiêm của triều đình, cũng phải ngoan ngoãn cúi đầu, huống chi dám đối đầu với quan viên triều đình.
Nhưng hiện tại, có người chẳng những tập kích phủ nha thành Bắc Đô, còn giết chết phủ chủ Bắc Đô, điều này không khác nào đang gây hấn với uy nghiêm triều đình.
Trong đại sảnh.
Lương Đồng và Cao Thuận hai người kịch liệt giao chiến.
Thực lực của Lương Đồng tuy mạnh mẽ, nhưng vẫn chưa đột phá được hàng rào Thiên Nhân.
Thiên Nhân không nhập thế, đây là quy tắc từ trước tới nay.
Nói cách khác, phàm là người nhập thế, đều không phá được giới hạn của phàm nhân, đột phá đến cảnh giới Thiên Nhân.
Chỉ có điều những người này tu luyện công pháp võ kỹ không tầm thường, chiến lực mạnh mẽ.
Ở thế tục này, những người nhập thế như Lương Đồng, dựa vào công pháp tu luyện võ kỹ, cho dù là ngang hàng thực lực, tiêu diệt cao thủ cùng cấp thế tục cũng dễ như trở bàn tay.
Nhưng đáng tiếc, Cao Thuận khác với những cường giả thế tục thông thường, hắn là nhân kiệt ngàn năm mà Chu Thần chiêu mộ được, công pháp tu luyện võ kỹ không hề kém Lương Đồng.
Cho nên, dù phải đối đầu với những người nhập thế như Lương Đồng, Cao Thuận vẫn đánh ngang tay khó phân thắng bại.
Lương Đồng và Cao Thuận càng giao thủ, vẻ mặt càng trở nên ngưng trọng.
Lương Đồng không ngờ thực lực của Cao Thuận lại mạnh hơn so với hắn tưởng tượng, hắn muốn cùng cao thủ phân rõ kết quả thì không thể trong thời gian ngắn được.
Mà Lương Đồng đã cảm thấy, bên ngoài đã bị trọng binh bao vây.
Viện binh của đối phương đã đến.
Nếu tiếp tục chém giết như thế, tình hình sẽ bất lợi cho cả hai.
Chưa nói đến hai người bọn họ có thể giết được Cao Thuận và diệt được Hãm Trận Doanh hay không, cho dù có thể thì cũng sẽ phải trả cái giá không hề nhỏ.
Đến lúc đó, hai người bọn họ có thể sẽ rơi vào tình thế nguy hiểm.
Đồng thời, Lương Đồng cũng không dám chắc, trong thành Bắc Đô này, chỉ có một cao thủ là Cao Thuận, ngoài Cao Thuận ra, liệu còn có cao thủ nào khác không?
Nghĩ đến đây, Lương Đồng liên tiếp tung ba chiêu ép lui Cao Thuận.
"Đi."
Lương Đồng gọi một tiếng với người thanh niên còn lại, thừa lúc Cao Thuận bị ép lui, không chút do dự phi thân chạy ra khỏi đại sảnh.
Lương Đồng đã quyết định, nên rút lui trước rồi tính sau.
Bọn họ những người nhập thế tuy cao ngạo, nhưng cũng không phải là kẻ lỗ mãng.
Tình thế bất lợi, thì trước tiên lui quân vẫn hơn.
Nếu không, vừa vào đời mà đã sẩy chân chết yểu, vậy sẽ thành trò cười cho thiên hạ.
Người thanh niên mặc cẩm y xám nghe tiếng Lương Đồng, cũng trực tiếp thoát ra khỏi Hãm Trận Doanh, bám theo sau Lương Đồng xông ra khỏi đại sảnh.
Cao Thuận dẫn Hãm Trận Doanh đuổi theo.
Thấy hai người thanh niên vung tay một chiêu, đã đánh bay phủ vệ đang vây quanh bên ngoài, mấy cái lên xuống đã biến mất trong phủ nha, mặt Cao Thuận trở nên vô cùng khó coi.
Bất quá, Cao Thuận cũng không đuổi theo nữa.
Chưa kể đến việc hắn có đuổi kịp hai người thanh niên này hay không, dù có đuổi kịp, Cao Thuận cũng không dám chắc có thể bắt được hai người thanh niên này.
Đây cũng là lý do vừa rồi Cao Thuận không dốc toàn lực ngăn hai người thanh niên xông ra đại sảnh.
"Cao tướng quân, chuyện gì thế này?"
"Hai người kia là ai, mà dám cả gan tập kích phủ nha?"
Lúc này, một bóng người mặc Phi Ưng phục từ bên ngoài chạy vội tới.
Bóng người mặc Phi Ưng phục này là người đứng đầu Đông Xưởng tại thành Bắc Đô, khi nhận được tin phủ nha bị tập kích, hắn liền mang theo Hán vệ chạy đến.
Đáng tiếc vẫn chậm một bước.
Chỉ thấy bóng lưng Lương Đồng và hai người thong dong rời đi.
Cao Thuận liếc nhìn người đứng đầu Đông Xưởng, lắc đầu: "Không biết, nhưng bọn chúng không phải người bình thường."
"Lý đương đầu, Đông Xưởng các ngươi truyền tin nhanh, lập tức báo cáo tình hình ở đây cho bệ hạ."
"Hai tên cuồng đồ này công khai tập kích phủ nha đã đành, còn giết chết phủ chủ đại nhân, tuyệt đối không thể để cho chúng nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật."
Cao Thuận mặt mày khó chịu nói.
Là thủ tướng của phủ Bắc Đô, phủ nha bị tập kích, phủ chủ bị giết, mặt mũi vị thủ tướng này của hắn xem như mất hết.
"Cao tướng quân cứ yên tâm, ta sẽ lập tức truyền tin về Lạc Dương."
Người đứng đầu Đông Xưởng gật nhẹ đầu, lập tức quay người rời đi.
Phủ nha bị tập kích, phủ chủ bị công khai đánh giết, chuyện lớn như vậy, người đứng đầu Đông Xưởng này sao dám chậm trễ.
Sau khi người đứng đầu Đông Xưởng rời đi, Cao Thuận liền ra lệnh: "Truyền lệnh xuống, từ giờ trở đi, toàn thành giới nghiêm, truy bắt hai tên cuồng đồ kia."
"Lập tức phái người về quan nội Trấn Bắc thành, báo tình hình ở đây cho tướng quân Lữ Bố hay."
Cao Thuận liên tiếp đưa ra mấy mệnh lệnh.
Hiện giờ phủ chủ phủ Bắc Đô đã chết, thì Cao Thuận, thủ tướng, là người có quyền lực lớn nhất.
Mọi chuyện, đều phải do Cao Thuận ra lệnh quyết định.
...
Hoàng cung.
Từ Ninh cung.
Thái hậu ngồi trên phượng tọa.
Ngồi phía dưới là Bát Hiền Vương Chu Hiền.
Thái hậu nhìn Bát Hiền Vương Chu Hiền, cất tiếng hỏi: "Bát hoàng đệ, sao hôm nay đệ lại vội vã đến Từ Ninh cung thế này, có chuyện gì sao?"
Bát Hiền Vương Chu Hiền vốn luôn trầm ổn, thái hậu rất ít khi thấy Bát Hiền Vương Chu Hiền vội vàng như hôm nay.
Bát Hiền Vương Chu Hiền cẩn trọng đáp: "Thái hậu, những người kia đã nhập thế rồi."
Cái gì?
Sắc mặt thái hậu thoáng biến đổi.
"Bát hoàng đệ, lời đệ nói là thật?"
"Những người kia đã nhập thế rồi?"
Thái hậu vẻ mặt nghiêm túc nhìn Bát Hiền Vương Chu Hiền, trong lòng có chút chấn kinh.
Bát Hiền Vương Chu Hiền gật đầu: "Đây là tin tức do Đông Xưởng truyền đến, Tào Chính Thuần đích thân đến Tông Nhân phủ, hỏi thăm thần đệ..."
Bát Hiền Vương Chu Hiền thuật lại chuyện Tào Chính Thuần đến Tông Nhân phủ.
"Nếu không có gì bất ngờ, những người lạ mà Tào Chính Thuần nói, hẳn là những người nhập thế đến từ Thiên Sơn."
Bát Hiền Vương Chu Hiền nghiêm giọng nói.
"Sao có thể?"
"Còn ít nhất mười mấy năm nữa thì những người đó mới nhập thế."
"Sao những người đó lại sớm nhập thế vào lúc này?"
Thái hậu vô cùng ngạc nhiên.
Thái hậu không ngờ, vốn là còn hơn mười năm nữa những người kia mới nhập thế, vậy mà giờ lại trước thời hạn.
"Vậy nói thế nào, người chủ gia chắc cũng sắp đến rồi?"
Bát Hiền Vương Chu Hiền gật đầu: "Đó chính là điều thần đệ lo lắng, dựa theo tác phong của bệ hạ, sẽ không dễ dàng tha thứ cho người chủ gia nhúng tay vào chuyện này."
"Đến lúc đó, một khi xung đột xảy ra, thì hậu quả khó lường."
"Đại Chu ta đang ở thời điểm then chốt của sự hưng thịnh, bệ hạ đến giờ vẫn chưa có người nối dõi, nếu lại giẫm lên vết xe đổ chuyện của hơn hai mươi năm trước, thì Đại Chu ta..."
Bát Hiền Vương Chu Hiền không nói tiếp, nhưng ý của Bát Hiền Vương Chu Hiền, thái hậu đều hiểu.
Thái hậu chau mày: "Những người kia sớm nhập thế, vậy chuyện Trân Phi e là không thể giấu diếm được."
"Bệ hạ nếu biết rõ chuyện này, không biết sẽ có phản ứng thế nào."
Trên mặt thái hậu lộ vẻ lo lắng.
Bát Hiền Vương nghe vậy, mặt cũng có chút trầm trọng.
Hai người nhất thời rơi vào trầm mặc.
...
Dưỡng Tâm điện.
Chu Thần ngồi trên long ỷ, nghe Tào Chính Thuần bẩm báo.
"Ngươi nói, Bát hoàng thúc nói những người kia là người thế ngoại đến từ Thiên Sơn?"
Chu Thần nhìn Tào Chính Thuần.
Tào Chính Thuần khom người đáp: "Đúng vậy, bệ hạ."
"Bát Hiền Vương nói, những người đó đều là người ngoài thế tục, đến từ Thiên Sơn."
"Bát Hiền Vương còn nói, những người này cứ mấy chục năm lại nhập thế một lần, bình thường sẽ không dễ dàng nhúng tay vào chuyện thế tục."
Tào Chính Thuần kể lại những tin tức nghe được từ chỗ Bát Hiền Vương Chu Hiền.
Chu Thần nghe xong, ánh mắt chợt lóe.
Chu Thần không ngờ, ở Đại Chu của hắn, lại còn có nơi ngoài thế tục tồn tại.
Nếu nói như vậy, thì việc Tào Chính Thuần trước đây điều tra về chuyện Đại Chu gặp cường địch, thì khả năng lớn nhất cũng là những người nhập thế này.
Trong chớp mắt, Chu Thần nhớ tới việc Tào Chính Thuần trước đó điều tra về chuyện Trân Phi.
Hơn hai mươi năm trước, mọi tin tức về Trân Phi đều bị xóa sạch, lẽ nào lại có liên quan đến những người nhập thế này?
"Có liên quan đến những người nhập thế đến từ Thiên Sơn, Bát hoàng thúc có nói thêm gì về những tin tức đó không?"
Chu Thần lại hỏi.
Tào Chính Thuần lắc đầu: "Không có, Bát Hiền Vương nói, ngài chỉ biết có chừng đó."
Tào Chính Thuần khom người trả lời, không nói ra việc mình cảm giác Bát Hiền Vương Chu Hiền còn như biết thêm điều gì đó nhưng lại không nói, suy đoán như vậy.
Dù sao, ở vào vị trí của họ, mỗi lời nói hành động đều phải hết sức cẩn trọng.
Nhất là còn liên quan đến Bát Hiền Vương, chuyện trong hoàng tộc như thế, càng phải thận trọng lời ăn tiếng nói.
Cái gọi là suy đoán, cảm giác, đều là không thể có.
Chu Thần nghe vậy, hơi nhíu mày.
Hắn cũng giống Tào Chính Thuần, không tin Bát Hiền Vương Chu Hiền chỉ biết có chừng đó.
Không cần phải nói, ít nhất là về chuyện Trân Phi, Bát Hiền Vương Chu Hiền chắc chắn là một trong những người biết rõ.
Đúng lúc Chu Thần trầm ngâm suy nghĩ, một nội thị Hán vệ đi đến.
"Bệ hạ, vừa rồi Đông Xưởng có đưa tới một tin tức khẩn cấp."
Vị nội thị cận vệ này bưng tin tức của Đông Xưởng, khom người bẩm báo.
Ở Đông Xưởng mà dùng tin khẩn cấp thì chắc chắn không phải chuyện tầm thường.
Tào Chính Thuần thấy vậy liền lập tức bước lên, nhận tin từ tay cận vệ rồi dâng lên trước mặt Chu Thần.
Chu Thần mở ra xem qua.
"Hỗn xược."
"Bọn người nhập thế này thật quá to gan lớn mật, dám tấn công nha phủ Bắc Đô, giết cả phủ chủ Bắc Đô, đúng là muốn chết."
Đọc nội dung tin báo xong, sắc mặt Chu Thần lập tức trở nên u ám.
Tin tức này là từ Bắc Đô thành ngoài quan ải gửi về.
Nói về việc người nhập thế tấn công nha phủ, giết chết phủ chủ Bắc Đô.
Chu Thần không ngờ rằng lại có kẻ trộm công khai tập kích nha phủ Bắc Đô, lại còn giết cả phủ chủ, đây là ngang nhiên khiêu khích uy nghiêm của triều đình hắn.
Điều làm Chu Thần tức giận nhất là, sau khi giết người, kẻ trộm còn thong dong rời đi.
Không cần Chu Thần nghĩ nhiều thì những kẻ tấn công nha phủ Bắc Đô, giết chết phủ chủ Bắc Đô này, phỏng chừng cũng là đám người nhập thế kia.
Tào Chính Thuần đứng bên cạnh thấy Chu Thần nổi giận thì trong lòng cũng có chút hoảng.
Từ sau khi trừ khử phe đảng của Võ thị thì Tào Chính Thuần đã lâu không thấy vị hoàng đế Chu Thần này nổi cơn thịnh nộ.
Chu Thần mặt mày âm trầm, liếc nhìn Tào Chính Thuần nói: "Tào Chính Thuần, truyền chỉ cho Lữ Bố, ở Bắc Đô phủ xuất hiện kẻ trộm, Cao Thuận không đối phó được thì bảo hắn tự mình đến Bắc Đô phủ một chuyến, cho trẫm bắt bằng được hai tên cuồng đồ kia."
"Trẫm muốn xem ai cho chúng gan, dám giết quan viên Đại Chu của ta."
Tin tức đã truyền từ Bắc Đô phủ báo là kẻ trộm đã thong dong rời đi.
Như vậy, Chu Thần không cần nghĩ cũng biết Cao Thuận đã không bắt được đối phương, nên Chu Thần chỉ còn cách sai Lữ Bố trấn thủ ở Bắc Cương đến một chuyến.
Mặc kệ đám người nhập thế kia là ai, đã dám cả gan giết quan viên Đại Chu của hắn, thì Chu Thần không tha một ai.
Chu Thần cũng không tin đám người nhập thế đó mạnh đến đâu mà mạnh hơn cả Lữ Bố.
"Tuân lệnh, bệ hạ."
Tào Chính Thuần nghe lệnh, lập tức khom người đáp.
"Còn nữa."
"Cho trẫm gọi Bát Hiền Vương đến."
Chu Thần nói thêm.
Bát Hiền Vương đã biết đám người xa lạ đó đến từ Thiên Sơn nhập thế, nên Chu Thần sẽ đích thân hỏi Bát Hiền Vương Chu Hiền để tìm hiểu thêm.
Hiện tại bọn người nhập thế này đã to gan dám giết quan viên Đại Chu của hắn thì Chu Thần không thể không tìm hiểu rõ về tình hình Thiên Sơn này.
"Tuân lệnh, bệ hạ."
Tào Chính Thuần khom người lui xuống.
...
Nửa canh giờ sau.
Bát Hiền Vương Chu Hiền theo Tào Chính Thuần đến Dưỡng Tâm điện.
"Thần bái kiến bệ hạ."
Bát Hiền Vương Chu Hiền vừa vào Dưỡng Tâm điện liền hướng Chu Thần trên long ỷ thi lễ.
"Bát hoàng thúc không cần đa lễ."
Chu Thần khoát tay áo, nhìn Bát Hiền Vương Chu Hiền nói: "Đây là tin tức vừa từ Bắc Đô thành ngoài quan ải gửi về, Bát hoàng thúc xem qua đi!"
Chu Thần ra hiệu cho Tào Chính Thuần.
Tào Chính Thuần đem tin tức vừa từ Đông Xưởng gửi vào cung đưa đến trước mặt Bát Hiền Vương Chu Hiền.
Bát Hiền Vương Chu Hiền nhíu mày, không hiểu Chu Thần đang có ý gì.
Vốn Bát Hiền Vương Chu Hiền nghĩ rằng Chu Thần cho gọi hắn vào đây, thì điều lớn nhất định phải hỏi chính là về tình hình những người nhập thế kia.
Nhưng không ngờ rằng, việc đầu tiên Chu Thần bảo hắn xem lại là tin tức từ Bắc Đô thành ngoài quan ải gửi về.
Lẽ nào Bắc Đô thành có chuyện gì xảy ra?
Bát Hiền Vương Chu Hiền mang theo nghi hoặc nhận lấy tin tức của Đông Xưởng từ tay Tào Chính Thuần.
Bát Hiền Vương Chu Hiền mở ra xem qua.
Chỉ là cái liếc nhìn này thôi đã khiến sắc mặt Bát Hiền Vương Chu Hiền thay đổi.
Bọn người nhập thế lại dám tấn công nha phủ Bắc Đô, giết cả phủ chủ Bắc Đô.
Với tính cách của bệ hạ thì chắc chắn sẽ không bỏ qua chuyện này.
Bát Hiền Vương Chu Hiền tuyệt đối không nghĩ tới, chuyện này lại xảy đến nhanh như vậy, Chu Thần vị hoàng đế này đã muốn đối đầu với đám người nhập thế kia rồi.
Đúng là sợ cái gì thì nó đến.
"Bệ hạ, chuyện này..."
Bát Hiền Vương Chu Hiền ngẩng đầu nhìn về phía Chu Thần, nhất thời không biết phải nói thế nào.
Bát Hiền Vương Chu Hiền chỉ mong Chu Thần không nên đối đầu với đám người nhập thế kia, vì hắn không muốn sự việc của hơn hai mươi năm trước lại tái diễn một lần nữa.
Nhưng đồng thời Bát Hiền Vương Chu Hiền trong lòng cũng biết rõ, hắn không thể chi phối được ý nghĩ của vị hoàng đế Chu Thần này.
Chu Thần nhìn Bát Hiền Vương Chu Hiền, lên tiếng: "Bát hoàng thúc, tin tức từ Bắc Đô phủ gửi về, người đã xem rồi."
"Những kẻ nhập thế này đúng là không coi ai ra gì, dám công khai giết quan viên Đại Chu của ta."
"Mục đích trẫm gọi người đến đây, chắc hẳn trong lòng người đã đoán được."
"Hãy nói cho trẫm nghe về tình hình của đám người nhập thế này và Thiên Sơn đi! Kể hết những gì mà người biết."
Giọng Chu Thần rất bình thản, nhưng Bát Hiền Vương Chu Hiền lại nghe ra một ngữ khí không thể nghi ngờ trong đó.
"Tuân lệnh, bệ hạ."
Bát Hiền Vương Chu Hiền biết, lúc này, hắn không thể che giấu hay giấu giếm bất cứ điều gì.
Lời nói của đế vương không cho phép giấu giếm hay lừa gạt.
Nếu Bát Hiền Vương Chu Hiền dám nói tiếp là mình chỉ biết có từng đó mà còn giấu giếm điều gì thì đó là tội khi quân.
Dù hắn là Bát Hiền Vương cũng không gánh nổi cái tội khi quân này.
Cho nên sau khi Chu Thần vừa dứt lời thì Bát Hiền Vương Chu Hiền liền đem hết những gì mình biết liên quan đến tin tức về Thiên Sơn nói ra.
Vào lúc Tào Chính Thuần rời Tông Nhân phủ, Bát Hiền Vương Chu Hiền trong lòng đã có sự chuẩn bị này, Chu Thần vị hoàng đế này nhất định sẽ cho gọi hắn vào cung để hỏi về chuyện này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận