Ác Ma Đảo

Chương 488: Cổ lão thần dụ

"Lần này tổ chức đại hội gia tộc, là có liên quan đến việc lựa chọn tộc trưởng kế nhiệm cùng di chúc của tộc trưởng tiền nhiệm." Micky là người mở lời đầu tiên.
Khấu Dạ Tuyết lộ vẻ rất khẩn trương, ngay cả hộ vệ của nàng là Khấu Lôi cũng mặt mày ửng đỏ.
Ta vỗ vai Khấu Dạ Tuyết để an ủi, sau đó không chút khách khí ngồi phịch mông xuống chiếc ghế vốn được sắp xếp cho nàng. Ngay lập tức, không ít người trừng mắt nhìn ta.
"Dạ Tuyết, tùy tùng của ngươi sao lại không hiểu quy củ như vậy?" Một thanh niên mặt bôi phấn, ăn diện bảnh bao là người đầu tiên nhảy ra, trông bộ dáng khá giống tên đường huynh của Khấu Dạ Tuyết hôm qua: "Lại dám làm càn ở đây, để ta hảo hảo dạy dỗ hắn một chút!"
Lang Vương cùng Bát Tỉnh Chân Phù hôm nay đều không đến, nếu không... Ta rất nghi ngờ liệu tên mặt phấn kia có bị đánh đến dầu trên đầu trào ra, mặt thì biến thành một màu bột không.
Ta lười để ý đến cái khúc nhạc dạo này, vì tự nhiên sẽ có người ra mặt.
La Fares là người đầu tiên xông ra: "Làm càn, đây là nơi nào mà có phần cho ngươi lên tiếng? Câm miệng cho ta!"
Bị ta biến thành linh hồn, ta chính là thần của bọn họ – mặc dù ban đầu ta đã là thần. Là nô bộc trung thành nhất của ta, La Fares sao có thể dễ dàng tha thứ cho việc có người phát ngôn bừa bãi với ta? Gã nghiêm nghị quát mắng, không chút khách khí tát thẳng vào mặt tên kia một cái.
Tên thanh niên vuốt mông ngựa nịnh bợ vỗ vào đùi ngựa, chỉ có thể ngượng ngùng quay về, trong mắt đầy oán hận nhưng không thể nào qua được mắt ta.
Ta không thèm để ý hắn, coi như không cần đến năng lực Thời Không Thủ Tự Sĩ, ta cũng biết cái hội nghị này tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Micky đứng lên, ngăn tiếng ồn ào lại: "Khấu Dạ Tuyết đã tìm về được chiếc cúp uống rượu ngon vĩnh viễn không vơi, dựa theo di chúc của tộc trưởng tiền nhiệm, nàng sẽ trở thành tộc trưởng mới của gia tộc Khải Lôi Trát. Hiện tại, ai tán thành, ai phản đối?"
Micky rất có bá khí, cộng thêm linh hồn ta đã đưa vào bên trong hắn… cả hội trường một mảnh tĩnh lặng.
Vụng trộm dùng thẻ liên lạc gọi cho Lang Vương, ta vẫn ngồi yên trên ghế, nheo mắt nhìn mọi người ở đây.
Bây giờ lựa chọn rất đơn giản, ai tán thành, ai phản đối?
Ngay lúc cả đại sảnh đang ồn ào, tiếng bước chân nặng nề của Lang Vương vang lên.
Nhìn khuôn mặt dữ tợn của Lang Vương, tất cả âm thanh đều biến mất. Mỗi người đều kinh hồn táng đảm đánh giá sắc mặt của ta, cho dù kẻ ngốc cũng biết, tán thành thì có nghĩa là sinh tồn, phản đối thì xuống Địa ngục.
Bộ dạng Lang Vương hôm qua nhẹ nhàng đánh bại hoàn toàn Longinus, bọn họ dù không tận mắt chứng kiến, thì cũng đã nghe thuộc hạ hoặc bạn bè kể lại. Bọn họ có thể không biết thực lực của ta thế nào, nhưng Lang Vương... Thôi được rồi, tốt nhất vẫn là đừng chọc vào tên đó.
Vấn đề là ở chỗ đó, bây giờ tán thành? Tán thành, thì đoán chừng sẽ không chọc vào con sói kia, nhưng mà… Micky rốt cuộc đang nghĩ cái gì vậy?
Toàn bộ đại sảnh chìm trong một bầu không khí lúng túng và im lặng.
La Fares phá vỡ sự im lặng, hoặc là nói gã là người đầu tiên đứng dậy: "Ta tán thành! Khấu Dạ Tuyết đã tìm được chiếc cúp rượu ngon vĩnh viễn không vơi, đương nhiên phải trở thành tộc trưởng."
Thế là, đám người thuộc phe của La Fares nhao nhao phụ họa. Còn việc bọn họ có hiểu tại sao La Fares lại đột ngột từ bỏ vị trí tộc trưởng hay không, ta mặc kệ.
Theo La Fares, bốn người Micky lần lượt bày tỏ thái độ, Khấu Dạ Tuyết không có chút gì bất ngờ trở thành tộc trưởng gia tộc Khải Lôi Trát.
Đối với kết quả này, ta không hề có chút bất ngờ nào.
Nói đùa, phía sau nàng còn có ta chống lưng, nếu như vậy mà nàng vẫn không thể trở thành tộc trưởng gia tộc Khải Lôi Trát, ta cũng không ngại ngần để gia tộc này bị diệt vong.
Sau khi chọn ra tộc trưởng, những chuyện sau đó ta không để ý tới nữa, dù sao ta cũng biết cô nàng Khấu Dạ Tuyết sẽ không dám nợ ta ân tình đâu. Mấy cái nghi thức, điển lễ loại hình sau đó ta lười đi xem, trái lại Lang Vương lại rất hứng thú ở lại. Ta cũng không bảo Lang Vương rời đi, mặc dù bốn tên kia đã bị ta biến thành linh hồn và trở thành con rối, ai biết được đám thuộc hạ của chúng sẽ làm ra chuyện gì? Nếu như có kẻ tự cho là hiểu ý cấp trên, ngang nhiên ra tay với Khấu Dạ Tuyết, thì ta chẳng phải mất công vô ích hay sao? Lang Vương ở lại cũng tốt, ít nhất cũng có thể uy h·i·ế·p lũ đạo tặc, tránh để xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Rời khỏi đại sảnh, còn chưa đến được sân nhỏ của ta, đã gặp phải công chúa Ngả Bích Tạp. Nhìn dáng vẻ của nàng, ta có chút linh cảm, liền biết được mục đích nàng đến.
Hiển nhiên, công chúa Ngả Bích Tạp đã biết chuyện Khấu Dạ Tuyết nhậm chức tộc trưởng. Ta lười vận dụng năng lực Thời Không Thủ Tự Sĩ để thăm dò xem trước kia nàng ta đã giao du với những ai, ta chỉ biết rằng, ở đại lục Hoàng Kim này, gia tộc Khải Lôi Trát vẫn rất có vị thế, một vị công chúa vương quốc nếu nói muốn chiếm đoạt gia tộc Khải Lôi Trát thì thật là chuyện nực cười. Không cần dùng đến năng lực của Thời Không Thủ Tự Sĩ ta cũng biết, vương quốc Khôi Bắc Khắc có lẽ đang muốn phát động chiến tranh, nhưng kinh tế lại không cho phép, nên đành phải tìm kiếm sự trợ giúp của gia tộc Khải Lôi Trát.
Sự xuất hiện của ta, rõ ràng đã làm rối loạn kế hoạch ban đầu của công chúa Ngả Bích Tạp. Rõ ràng là, công chúa Ngả Bích Tạp chắc hẳn đã cùng người nào đó trong gia tộc Khải Lôi Trát đạt thành hiệp nghị, chỉ chờ người đó leo lên vị trí tộc trưởng, vậy thì những giao dịch phân chia lợi ích hợp tác liền có thể bắt đầu. Ai ngờ, bỗng nhiên ta xuất hiện, không chỉ cho Khấu Dạ Tuyết chiếc cúp rượu ngon vĩnh viễn không vơi, mà còn có thực lực tuyệt đối áp chế toàn bộ gia tộc Khải Lôi Trát?
Việc duy nhất mà công chúa Ngả Bích Tạp có thể làm bây giờ, chính là giao hảo với ta. Nàng là người thông minh, nàng biết ý của ta cơ hồ là đại diện cho ý của Khấu Dạ Tuyết. Chỉ cần ta ra mặt, thì Khấu Dạ Tuyết nhất định sẽ không làm ngơ.
Bởi vì, việc Khấu Dạ Tuyết có thể leo lên được vị trí tộc trưởng này, có thể nói hoàn toàn do một tay ta thúc đẩy. Không có ta, thì làm gì có tộc trưởng Khấu Dạ Tuyết của gia tộc Khải Lôi Trát.
"Có thể nói chuyện với ngài không?" Công chúa Ngả Bích Tạp lẻ loi một mình, cũng không mang theo Longinus. Hôm qua Lang Vương dễ dàng đánh bại hoàn toàn Longinus, còn làm hắn bị thương không ít, Longinus dù mặt dày đến mấy thì cũng không tiện ra gặp người.
Nghe giọng nói ngọt ngào như chuông bạc của công chúa Ngả Bích Tạp, hai mắt ta hơi nheo lại: "Điện hạ Ngả Bích Tạp, ngài muốn nói chuyện gì với ta?"
Trên mặt Ngả Bích Tạp tràn đầy sự hiếu kỳ và sùng bái: "Ngài là một cường giả mà ta chưa từng thấy qua! Phải biết Longinus là một cường giả tuyệt đỉnh, nhưng khi đối mặt với thuộc hạ của ngài, hắn lại đơn giản như đứa trẻ con…"
Ta thầm bội phục kỹ năng diễn xuất của công chúa Ngả Bích Tạp — không phải nàng diễn hay, mà là với kỹ năng diễn xuất vụng về như thế, nàng vậy mà cũng có thể mặt không đổi sắc, tim không đập nhanh khi đứng trước mặt ta diễn trò..."Ngươi muốn biết điều gì cứ nói thẳng!" Ta không khách khí đánh gãy lời của công chúa Ngả Bích Tạp. Mấy cô công chúa xinh đẹp này, luôn cho rằng có thể nắm giữ tất cả mọi người."Có lẽ ngài đã hiểu lầm ý của ta rồi." Trong mắt công chúa Ngả Bích Tạp thoáng qua một tia mờ ảo hơi nước, nàng ủy khuất nói.
Ta không thèm để ý nàng, cô gái nhỏ này dám diễn kịch trước mặt ta… Mà thôi, không phối hợp với nàng, thì kịch làm sao diễn tiếp được? Có lẽ do ta có ác thú vị, ta mỉm cười nói: "Ta nói là, điện hạ công chúa tôn quý muốn biết điều gì? Sức mạnh của ta? Hay thái độ của ta?"
Ai, diễn kịch không phải là thế mạnh của ta, vừa nói câu này, ta liền ý thức được mình đã diễn hơi lố rồi.
Quả nhiên, vẻ mặt công chúa Ngả Bích Tạp lập tức trở nên nghiêm túc: "Ta không biết ngài có ý đồ gì với gia tộc Khải Lôi Trát, hoặc là nói, ngài có ý đồ gì với Khấu Dạ Tuyết. Ta chỉ muốn nói, chúng ta có thể hợp tác không? Bất kể ngài muốn có được điều gì, ta đều có thể bàn bạc."
Ta không nhịn được bật cười, cô gái nhỏ này cho rằng ta hứng thú với Khấu Dạ Tuyết thậm chí là toàn bộ gia tộc Khải Lôi Trát, nên mới muốn dụ dỗ ta hợp tác cùng nàng, mưu đoạt cả gia tộc Khải Lôi Trát. Còn Khấu Dạ Tuyết... chỉ là một cô nhóc con, ai có hơi đâu mà đi để ý tâm tư của nàng. Còn ta thì muốn gì ư? Ta muốn tìm Phan Ly Nhi, ngươi có cho ta được không?
"Ừm..." Ta gãi đầu, cảm thấy thật là hết chuyện để nói với vị công chúa mới gặp này, sự chênh lệch giữa đôi bên quả thật là quá lớn: "Ngài không thấy chuyện này rất buồn cười sao?"
Nói xong câu đó, ta quay người bỏ đi. Còn việc công chúa Ngả Bích Tạp đáng thương kia có hiểu ý của ta hay không thì ta chẳng có thời gian mà quan tâm, hiện tại thứ duy nhất ta quan tâm, chính là Ngọc Qua Phong Hấp.
Một gia tộc cổ xưa thật phiền phức, chỉ là một tộc trưởng tiền nhiệm mà thôi, vậy mà lại hết lần này tới lần khác náo loạn cả một tuần lễ. Mà nghĩ kỹ thì cũng không trách được, gia tộc Khải Lôi Trát rất quan trọng tại đại lục Hoàng Kim, không nói đâu xa, chỉ cần việc khống chế thương hội thôi cũng đủ thấy độ quan trọng, mạng lưới thương hội này đã trải rộng trên toàn bộ đại lục. Tộc trưởng mới nhậm chức, tự nhiên sẽ muốn gặp gỡ những cấp dưới, ít nhất cũng phải quen mặt một chút, nếu không về sau cấp dưới không biết cấp trên thì làm sao mà làm việc được.
Cứ như vậy, Khấu Dạ Tuyết đúng là bận tối mặt tối mũi, suốt hơn một tuần, nàng phải tiếp kiến một cách máy móc từng người cấp dưới.
Ánh nắng buổi sớm thật ấm áp, ta ngồi bên cửa sổ, ôm Lilith vào lòng, miệng không ngừng luyên thuyên nói những chuyện không đâu. Thật lòng mà nói, từ khi đến nơi này, ta ngay cả tâm tư tìm gái gú cũng không có. Cho dù khi cùng Lilith Vu Sơn, trong đầu ta cũng không tự chủ được mà hiện lên dòng chữ kia.
Vương Lân, ta yêu, ta đang chờ ngươi!
Người si tình kia, bây giờ đang ở đâu? Nỗi uất hận đối với hắc ám Chí Cao Thần, khiến bàn tay đặt lên ngực Lilith của ta vô thức siết chặt lại, trêu chọc Lilith hờn dỗi.
"Vương Lân tiên sinh!" Giọng của Khấu Dạ Tuyết đầy vẻ mệt mỏi, nhưng cũng không giấu được sự hưng phấn.
Ta có thể hiểu được cảm giác của nàng.
Một kẻ vốn không có chút hy vọng nào, kết quả lại trở thành tộc trưởng, hơn nữa còn không phải là bù nhìn, mà là tộc trưởng chân chính. Mặc dù Khấu Dạ Tuyết còn trẻ, nhưng cũng không phải là người không có kiến thức. Nếu như thật sự chỉ vì di chúc của tộc trưởng tiền nhiệm, mà không thể không để nàng giữ vị trí tộc trưởng, vậy làm sao có thể để nàng nắm giữ võ lực gia tộc, còn giao ra toàn bộ mạch máu kinh tế? Khấu Dạ Tuyết dù có ngốc, cũng biết là ta đứng sau lưng tác động. Ít nhất, sự anh tư của Thiên Lang Vương, là mọi người đều nhìn thấy. Người có thể đùa bỡn Longinus trong lòng bàn tay, thực lực đến tột cùng đạt đến trình độ nào? Đầu óc nhỏ bé của Khấu Dạ Tuyết hiện giờ có chút hồ đồ, hoàn toàn không hiểu ra sao, nhưng ít nhất nàng biết, gia tộc Đông Kim tuyệt đối không thể bồi dưỡng ra được một chiến sĩ như vậy...(còn tiếp)
Bạn cần đăng nhập để bình luận