Ác Ma Đảo

Chương 233: Mãnh quỷ u linh, lặng yên vượt quan (hạ)

"Giàu có thì cũng phải có số hưởng, chúng ta không có số làm quốc vương, tướng quân cứ việc đi mà liều sống c·h·ế·t!"
Ta thi triển dị năng U Minh hoàng kiếm, thân ảnh lập tức biến mất tại chỗ, Lang Vương hú lên một tiếng q·u·á·i dị, xoay người cũng biến mất không tăm tích, Bát Tỉnh Chân Phù mỉm cười, cứ vậy biến mất trong không khí.
Quan Linh hét lớn một tiếng, không phải ai chạm vào nàng một chút, cô bé nhanh tay quấn lấy, dải lụa vỗ trúng một người chưa kịp lui lại, Lilith mỉm cười, kéo Quan Linh cùng biến mất.
Ta nhắm mắt, rồi mở ra, trong hai con ngươi đã có hai đóa lam u ngọn lửa, thân ảnh Lang Vương lơ lửng không cố định, nhưng ta thấy rõ được, vong giả Chiến Sĩ Chi Tâm mang lại dị năng, đối bất cứ sinh vật t·ử linh nào đều hữu dụng.
"Vượt qua trạm gác này, chúng ta hội hợp ở bể bơi trước đảo Ác Ma khách sạn, gặp nguy hiểm phải báo cho nhau ngay."
Ta nói nhỏ hết câu, Lang Vương cùng Bát Tỉnh Chân Phù lập tức hành động, Lilith kéo Quan Linh, hai người cẩn thận từng chút, ta ngược lại đi sau cùng, tùy thời sẵn sàng xóa bỏ phiền phức.
Ngoài Quan Linh, Lang Vương cùng Bát Tỉnh Chân Phù đều trải qua trăm trận, Lilith cũng là lính thuê dày dặn, qua trạm gác này không hề kinh động đến bất kỳ lính gác nào. Thấy bọn họ đều đi qua, ta mới ra sức nhảy lên, hai chân đạp nhẹ, chạy trên đầu đám người đó.
Hai thanh t·ử v·ong hô hấp của ta thường dùng đã biến thành hai cái song nguyệt Atula, thân kiếm trong suốt thon dài, cầm trong tay có cảm giác như huyết mạch tương liên, tựa như một phần cơ thể.
Song nguyệt Atula mang dị năng, có thể tùy ý chạy trên mặt đất, biển cả, bầu trời. Không có địa hình nào cản nổi người cầm thần k·i·ế·m Atula này. Lực s·á·t thương của Song nguyệt Atula mạnh hơn Tử vong hô hấp nhiều, vô cùng sắc bén, gần như không gì không p·h·á nổi, chém cái Vong Linh Hoàng Long Thương bằng gỗ cũng đứt, không vũ khí nào cản được một kích của Song nguyệt Atula.
Chế tạo cây song nguyệt Atula thứ hai, lại cho Lang Vương bọn họ U Minh hoàng k·i·ế·m. T·ử v·ong chi lực trong Vong Giả Chiến Sĩ Chi Tâm bị hút sạch, năng lượng Kim Công Chúa tích lũy trên đường cũng cạn sạch.
Nhưng ta không lo, giờ ở đảo Ác Ma, số người có thể đ·á·n·h bại ta đếm trên đầu ngón tay, dù đụng trúng cao thủ hàng đầu tập đoàn Locke, ta vẫn có đủ thực lực và tự tin.
Dù ta khởi hành sau cùng, tốc độ vẫn nhanh hơn Lang Vương bọn họ. Tư Nặc Khắc tuy mạnh, nhưng không thể phát huy hết tốc độ của song nguyệt Atula, không thể lao vút trên trời. Chú văn hạt nhân bất t·ử, ta hiểu rõ hơn bất cứ ai, nên ta mới khai thác được tối đa sức mạnh của thần kiếm Atula, lúc chạy nhanh nhất đã gần tốc độ âm thanh, đủ sức so với dị năng Roger từng thể hiện.
Tập đoàn Locke phân chia địa bàn, bao vây luôn cả đảo Ác Ma khách sạn, ta dọc đường thấy rất nhiều người mặc đồng phục Locke. Locke điều động rất đông người tới đảo Ác Ma, những người này rất bận rộn, nhiều nhà kho, nhà máy, khu dân cư mọc lên đột ngột, cứ như xây dựng thành phố mới.
"Tập đoàn Locke rốt cuộc muốn làm gì? Với quy mô này, họ sẽ sớm xây được một thành phố trên đảo Ác Ma mất."
Khách sạn đảo Ác Ma phồn hoa hơn trước, ta dừng lại cạnh bể bơi, thu hồi song nguyệt Atula, khôi phục trạng thái bình thường. Đang nghĩ nên đặt phòng trước hay chờ Lang Vương, thì một con thú kỳ dị sủa vang, chạy qua bên cạnh, bất ngờ cắn ta.
"Thứ đáng gh·é·t!"
Ta nhẹ nhàng nâng chân, giẫm con thú nhỏ dưới chân, đang định dùng chút sức thì giọng nữ lạnh lùng vang lên: "Vương Lân, không được g·iết thú cưng của ta!"
"Ai biết tên ta?"
Ta quay lại, ừ nhẹ: "Ra là tiểu thư Đại Nhật Dận q·u·ỳ, sao cô cũng thảnh thơi vậy? Không đi theo tập đoàn Locke lĩnh thưởng sao? Họ thống nhất đảo Ác Ma, các người là công thần đó."
"Công thần cái rắm, tập đoàn Locke không qua cầu rút ván là may rồi. Biết rõ Locke chiếm ưu thế tuyệt đối mà còn dám xuất hiện trên đảo Ác Ma, gan cũng lớn đó."
Đại Nhật Dận q·u·ỳ mặc đồ bơi bikini, đưa tay bắt lại thú cưng dưới chân ta, so với hai lần gặp trước đã có phần nữ tính hơn, tóc và da đều ướt sũng, chắc mới từ hồ bơi ra.
"Tập đoàn Locke không dọa được ta!"
Ta thấy người này thì hối hận, không nên xuất hiện ngông nghênh vậy, nhưng giờ là phạm vi khách sạn đảo Ác Ma, không động võ được, ta có muốn g·iết nàng diệt khẩu cũng chịu.
Đại Nhật Dận q·u·ỳ cũng không định báo cho tập đoàn Locke, không kêu người đến, vuốt tóc nói: "Yên tâm, ta chuyên tu trớ chú ma p·h·áp, không đấu lại ngươi được. Nể tình ngươi tha cho thú cưng của ta, ta cho ngươi một tin, quân chủ lực tập đoàn Locke không ở đảo, ra biển truy đuổi Phong Ma dong binh đoàn rồi. Mà tốt nhất ngươi cũng nên cẩn thận, Locke bên ngoài kéo đến một đội q·uân, thêm người đủ kiểu, hiện tại đã gần ba vạn rồi."
"Cám ơn hảo ý, Đại Nhật Dận q·u·ỳ mỹ nhân cô có vẻ không khá nhỉ, có phải bị tập đoàn Locke gạt, một mình một bóng rồi? Có cần ta kiếm cho cô công việc lương hậu không?"
Đại Nhật Dận q·u·ỳ nhíu mày, nói: "Ta hảo tâm nhắc nhở mà ngươi còn mỉa mai, ta bị Locke c·ướp hết thủ hạ, giờ chỉ có một mình, không tới lượt tiểu nam sinh như ngươi lên mặt, đừng quên ma pháp trớ chú của ta trên đảo Ác Ma cũng đứng đầu đó, ngươi không phải đối thủ của ta đâu."
"Ta cũng muốn thử xem... Hắc hắc, hay ta mời cô uống trà đi, c·h·é·m c·h·é·m g·iết g·iết không bằng nói chuyện phiếm, ta và cô có nhiều điểm chung, như là bí mật về kẻ bất t·ử, hoặc kế hoạch sắp tới của Locke chẳng hạn."
Đại Nhật Dận q·u·ỳ kinh ngạc: "Chẳng lẽ ngươi biết gì đó rồi?"
Ta nhún vai, thấy Lang Vương đang nháy mắt bên cạnh bể bơi, mỉm cười nói: "Đến đi, mỹ nhân Đại Nhật, ta còn có vài người bạn muốn giới t·h·iệu cho cô."
Bạn cần đăng nhập để bình luận