Ác Ma Đảo

Chương 487: Giáo huấn

Lang Vương cười khẩy, ngón tay thô to đưa ra trước mặt Longinus khẽ lắc lắc, vẻ mặt đầy khinh thường. Ta khẽ động lòng, nhưng không ngăn cản Lang Vương. Cho đối phương chút giáo huấn cũng được, tránh cho đám bộ hạ của vị công chúa Ngả Bích Tạp này luôn vênh váo tự đắc. Con người, luôn vô tri mà không sợ, các cường giả Hoàng Kim đại lục coi trọng hào nhoáng thế tục quá mức, căn bản không thấy được sự cường đại của những người trên cấp hoàng kim, nên có bộ dáng gì. Dù trong đó có nhóm Hắc Ám Thần ngấm ngầm thao túng, nhưng đại lục này vì hệ thống sức mạnh quá ổn định, khiến những cường giả đứng ở đỉnh cao mất đi ý chí tiến thủ, không thể xoá nhoà một điều rằng, các cường giả Hoàng Kim đại lục căn bản không chạm tới được bạch kim cấp, hoặc sức mạnh thần thánh cấp Tử Tinh. Lang Vương cười khẩy, khoát tay chỉ, trong mắt đầy khinh thường. Sự khinh thường này đã thật sự chọc giận Longinus. Hai tay hắn giương lên, vô số quả cầu lửa từ hư không hiện ra, như có linh tính xoay quanh người Longinus, rồi đột ngột hướng phía trước lao tới, kết thành một đạo tường lửa. Những quả cầu lửa này màu xanh nhạt, rõ ràng nhiệt độ đã đạt đến mức độ rất cao. Longinus không tin có ai có thể xem thường những quả cầu lửa này. Việc Lang Vương vừa nãy làm ngơ những quả cầu lửa, tuy có làm vị đoàn trưởng kỵ sĩ đoàn số một của vương quốc Khôi Bắc Khắc này kiêng kỵ, nhưng hắn vẫn muốn tin vào kinh nghiệm chiến đấu tôi luyện qua trăm nghìn lần của mình. Sức mạnh hỏa diễm không đốt cháy được vật chất, chỉ là vì nhiệt độ của nó chưa đủ cao, chỉ cần tăng cường độ ngọn lửa lên, thì dù là nham thạch hay sắt thép cũng sẽ bốc cháy. Ý nghĩ của Longinus không sai. Nếu nhiệt độ hỏa diễm của hắn đủ cao, Lang Vương chắc chắn sẽ kinh ngạc, nếu đổi ta ra tay. Lang Vương có thể bị Thái Dương Chân Hỏa đốt thành tro tàn trong nháy mắt. Nhưng trên thế giới này có thể nắm giữ pháp tắc Thần Mặt Trời, những vị thần đó quá ít. Huống hồ hắn chỉ là một con người! Longinus lại chưa bao giờ biết đến cái gọi là Tâm Chiến Sĩ Rồng gì cả, đây chính là sự khác biệt lớn về cảnh giới, kiến thức. Sự khác biệt này định trước hắn không thể nào là đối thủ của Lang Vương. Những quả cầu lửa màu xanh trắng là chiêu thức mạnh nhất Longinus tung ra. Những quả cầu lửa màu xanh trắng kết thành hình lưới trên không, không gào thét mà ra, ngược lại chậm rãi xoay chuyển. Longinus hét lớn một tiếng, hai tay trước ngực xoay một vòng, một tiếng kim loại vang lên lớn. Một đạo đao mang màu bạc nhạt đột ngột gào thét. Lang Vương giận dữ gầm lên. Nhưng trong mắt hắn vẫn là ý cười khinh thường, nắm đấm to như nồi đất đột nhiên đánh ra. Gió lốc nổi lên khắp nơi, toàn bộ đại sảnh như bị lốc xoáy, kẻ nào thực lực kém một chút, lập tức thành một quả bóng lăn lóc. Trên nắm tay của Lang Vương được bao bọc bởi một lớp ánh sáng màu vàng nhạt, nếu không nhìn kỹ, căn bản không thể thấy rõ. Nắm đấm và đạo đao mang vô kiên bất tồi đụng vào nhau, lập tức hoá thành năng lượng tứ tán. Mặt Longinus biến sắc, vì hắn nhìn thấy, chỉ bằng nắm đấm của đối phương, đã có thể chôn vùi tất cả hỏa cầu mình ngưng tụ ra. "Đến nữa đi!" Lang Vương cười khẩy ngoắc ngón tay. Đây là sự khinh thường và xem thường cực độ. Mặt Longinus lập tức đỏ lên, thân là một cường giả hàng đầu của đại lục Hoàng Kim, khi nào hắn bị khinh miệt như vậy? Mặt Longinus đột nhiên biến đổi, từ màu đồng cổ sang trắng bệch, sau đó khí xanh lam lan tràn ra. Công chúa Ngả Bích Tạp khẽ thở nhẹ một tiếng. Lập tức lại kìm nén lại. Rõ ràng, biểu hiện của Longinus làm nàng có chút giật mình. Lang Vương rất thích thú nhìn sự biến đổi sắc mặt của Longinus. Chỉ thấy khí xanh lam trên mặt Longinus loé lên, rồi lại biến thành đỏ như máu. Màu đỏ càng ngày càng đậm, đến cuối cùng, mặt Longinus đã thành một màu tím."Tử khí Chân Long Trảm!" Longinus liên tục biến hóa cực nhanh, trong chớp mắt đã trở thành một gã đại hán mặt tím oai phong lẫm lẫm, miệng càng quát lớn một tiếng, hai tay đẩy thẳng ra ngoài. Khí tím điên cuồng tuôn ra từ tay Longinus, ngưng kết thành một con cự long trên không, vảy giáp dày đặc, thần uy lẫm liệt, vừa như hữu hình lại như vô hình, một tiếng long ngâm vang lên. Lang Vương nhếch miệng phá lên cười, hắn còn nuốt sống cả hai trái tim của người rồng khổng lồ, sao còn quan tâm đến con cự long năng lượng hoá hình này? Bước tới một bước, Lang Vương đưa một tay ra, hời hợt, và nắm vào cổ họng cự long."Để Lão tử cười một cái nào!" Lang Vương hung tợn rống lên. Chuyện khiến mọi người kinh ngạc xuất hiện, cự long màu tím… thế mà thật sự nhếch môi lộ ra một nụ cười quái dị. Người khác không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng Longinus thì biết. Ngay khi Lang Vương bóp vào cổ họng cự long màu tím, hắn đã mất quyền điều khiển nó… Nói cách khác, đối phương chỉ cần vươn tay ra, đã phá được tuyệt chiêu mạnh nhất của mình. "Còn chiêu nào nữa không?" Lang Vương hững hờ dùng lực, cự long màu tím hoá thành từng mảnh sương mù tiêu tán. Longinus như bị sét đánh, khí tím trên mặt lập tức tiêu tán hơn phân nửa, há miệng phun ra một ngụm máu đầy trời, rõ ràng đã bị trọng thương. Lang Vương như thở dài bất đắc dĩ, bước tới một bước, bàn tay vừa bóp cổ cự long tím, đã xuất hiện trên cổ họng Longinus."Dừng tay." Công chúa Ngả Bích Tạp kinh hô lên. Lúc trước nàng phát ra một tiếng kinh hô, chỉ cảm thấy Longinus hơi làm quá lên, tên ác hán dữ tợn này của Lang Vương, đâu đáng để Longinus thật lòng thi triển tuyệt kỹ? Dù có cần đè bớt khí thế của đối phương, nhưng nếu thực sự gây ra án mạng, thì sẽ hơi phiền phức. Nhưng, ai có thể ngờ, một người thoạt nhìn chỉ là chiến sĩ cấp tám, cấp chín, vậy mà lại dễ dàng đánh bại một cường giả tuyệt đỉnh của đại lục như Longinus? "Được rồi! Loại rác rưởi này không đáng giết." Cùng với tiếng của công chúa Ngả Bích Tạp, cũng chính là tiếng của ta. Lang Vương khẽ cười một tiếng, lầm bầm một câu bên tai Longinus, rồi thả vị đoàn trưởng kỵ sĩ đoàn số một của vương quốc Khôi Bắc Khắc này ra. Biến cố này xảy ra nhanh và kết thúc cũng nhanh, Khấu Dạ Tuyết chỉ ngơ ngác mở to đôi mắt đáng yêu của nàng nhìn mọi người trong sân. "A, thật ngại quá, ta có chút mệt mỏi, không biết gia tộc Khải Lôi Trát có ngại không nếu vị khách của ta xin lỗi vì đã không tiếp đón." Công chúa Ngả Bích Tạp thấy Micky và mọi người có vẻ ngơ ngác sửng sốt, cho rằng họ bị sức mạnh của Lang Vương làm kinh hãi, không rảnh lo nghĩ quá nhiều, liền lên tiếng nói. Ta cũng lười quản đám bù nhìn này, dù sao đã truyền cho bọn họ mệnh lệnh quan trọng nhất rồi, còn người khác có rút ra được điều gì hay không, ta cũng lười quan tâm. Có tuyệt đối sức mạnh, thì có âm mưu quỷ kế nào làm được gì? Hiện tại thực lực của Bát Tỉnh Chân Phù đủ để đối đầu một vương quốc hùng mạnh, càng không xem công chúa Ngả Bích Tạp vào mắt. Còn việc Lang Vương đánh bại Longinus, loại chuyện nhỏ nhặt này, hắn căn bản không liệt vào chiến tích của mình. Cường giả cấp Hoàng Kim có thể là tồn tại đứng đầu ở đại lục Hoàng Kim, ở đại lục Phong Nguyệt thậm chí có tư cách phong thần, nhưng ở đảo Ác Ma thì đó chẳng là gì cả, so với vô số cường địch mà hắn và Lang Vương đã gặp thì những kẻ đó còn chưa là gì. Dù là khi được chứng kiến con voi so với con kiến, người ta cũng sẽ thấy khinh thường, huống hồ Bát Tỉnh Chân Phù và Lang Vương không phải là con kiến. Thấy Lang Vương đại phát thần uy, lòng tin của Khấu Dạ Tuyết càng thêm vững chắc, cộng thêm việc Micky và những người khác đều ngơ ngác không nói gì, nàng liền có vài phần phong thái tộc trưởng, cho gọi người hầu tới, sắp xếp cho mọi người nghỉ ngơi, làm đúng như bộ dạng đã được sắp xếp. Đương nhiên, Khấu Dạ Tuyết đặc biệt chiếu cố ta. Không nói những điều khác, chỉ riêng cái chén đựng rượu ngon không bao giờ vơi mà nàng hoàn thành di nguyện của tộc trưởng, chính là ta đã đưa cho nàng. Dù nàng đã hứa hẹn sẽ báo đáp, nhưng bây giờ nàng đã biết, nếu không có ta và Lang Vương ở đây, đừng nói gì đến việc trở thành tộc trưởng, chỉ sợ cả mạng nhỏ cũng đã sớm mất. Khấu Dạ Tuyết sắp xếp cho ta một khu nhà nhỏ rất trang nhã lịch sự, có non bộ nước chảy, núi non trùng điệp, cây cối lấp ló. Gió nhẹ thổi đến, hoa dại bình thường, lại toả ra hương thơm dễ chịu, hoà vào gió nhẹ, khiến lòng người thanh tĩnh. Ta không có tâm trí đùa giỡn cùng Lilith, càng không có tâm trạng vui vẻ với các mỹ nữ trong cung, chỉ lặng lẽ đứng trong khu nhà nhỏ này, trong đầu chỉ nghĩ về nàng. Nàng, cô gái luôn quấn quýt bên cạnh ta, người đã đợi ta bốn trăm năm... nụ cười dáng vẻ dường như vẫn còn trước mắt, nhưng lại đến tột cùng ở nơi đâu? Trong lòng ta, lần đầu tiên có chút tức giận với Hắc Ám Chí Cao Thần, Hắc Ám Chí Cao Thần này không biết đang giở trò gì. Nhưng cũng không có cách, so sánh về lực lượng lúc này. Dù ta có khai sáng ra thần hệ của mình, thì cũng chỉ là cái xác rỗng, dù có thế giới Ngũ Sắc đại lục như vậy, nhưng... Ta vẫn không phải là Chí Cao Thần, khi so với Hắc Ám Chí Cao Thần về lực lượng, ta đang ở thế hạ phong tuyệt đối. Thời gian dần trôi qua đến sáng. Khấu Dạ Tuyết chuẩn bị cho ta bữa sáng rất phong phú, rõ ràng trải qua người của nàng cẩn thận lựa chọn, hơn nữa còn do chính người của nàng mang đến cho ta.
Ta biết tâm tư của nàng, cô gái nhỏ này hôm nay đang đứng trước nàng trong cuộc đời một khảo nghiệm nghiêm trọng nhất. Ta không muốn nói cho nàng, lực cản lớn nhất của nàng chính là đám gia gia thúc thúc kia, hiện tại cũng đều đang bị ta khống chế... Ngọc Qua Phong Hấp còn đang ở gia tộc Khải Lôi Trát, nhưng ta nhất định phải có được nó. Hơn nữa nói, coi như nói cho nàng thì thế nào chứ? Chậm rãi dùng xong bữa sáng, thậm chí còn cùng Lilith trêu đùa một hồi, lúc này mới sửa sang lại trang phục ---- nói thật, ta là cố ý, lúc đầu chỉ là chuyện một ý niệm trong thần thuật, ta hết lần này đến lần khác để Lilith làm cho ta mất khoảng chừng mười phút. Không vì sao cả, chỉ là muốn làm rõ một chút suy nghĩ của mình. Hắc Ám Chí Cao Thần vì sao phải làm như vậy? Ta không biết, so sánh lực lượng giữa hai bên quá mức cách xa. Đi tới đại sảnh hôm qua, bên trong đã sớm ngồi đầy người. Ta thấy có Micky thúc thúc của Khấu Dạ Tuyết và ba người tử long bộ khác, còn lại một đống lớn người lại chưa từng thấy qua. Chẳng qua nghĩ cũng không ngoài đám thủ hạ tâm phúc này, còn công chúa Ngả Bích Tạp hôm nay ngược lại chưa từng xuất hiện. Ta hơi sững sờ, không khỏi bắt đầu cười nhạo mình: Dạng trường hợp này, vốn không thích hợp để công chúa vương quốc xuất hiện. Dù sao, đây là sự vụ nội bộ của gia tộc Khải Lôi Trát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận