Ác Ma Đảo
Chương 296: Thiên Đường Đảo Lục Cự Đầu
Tầm bắn của U Linh Thuyền cũng không phải vô hạn, ta cùng Yến Thiên Hồng trốn lên núi, hạm đội U Linh Thuyền phát xạ thực linh đạn, liền dần dần không oanh tới chúng ta được. Lên núi, vừa lúc có thể nhìn thấy vô biên vô tận vong linh từ bờ biển trèo lên Thiên Đường đảo, mấy vạn đại quân lội nước đổ bộ cảnh cực kỳ hùng vĩ, chỉ còn lại khung xương khô lâu, cơ bắp dị hóa thây ma, bay tới bay đi u linh... Một đội quân như thế này, không phải là đứng ở trên đài hội nghị xem duyệt binh mới có thể thưởng thức được.
Trên Thiên Đường đảo, ma thú cũng bị cảnh tượng hoành tráng này kinh động, sáu cỗ trùng thiên khí thế nâng sáu sinh vật mạnh mẽ lên, chậm rãi nổi lên bầu trời.
Thiên Đường màu đỏ cao hơn trăm mét, hai mắt tràn ngập uy nghiêm, ma lực mênh mông khiến thân thể cao lớn của nó đều hóa thành một đám lửa. Kẻ gần nó nhất là một con rắn xám khổng lồ. Con đại xà xám này bình thường phổ thông, ngoài thân thể tương đối lớn ra, thì không có bất kỳ đặc điểm đáng chú mục nào, nhưng nó không có cánh nào lại có thể vững vàng "đứng" ở trên không, sức mạnh của nó không cần phải bộc lộ ra ngoài cũng khiến người khác không thể coi thường.
Ở một ngọn núi phía đông, chậm rãi đứng lên một người khổng lồ bằng đồng xanh cao trăm mét, người khổng lồ mỗi bộ phận đều lấp lánh ánh kim loại, áo giáp cổ xưa và thân thể dường như là một khối đúc nóng liền với nhau. Hắn là sinh vật duy nhất không thể bay lên không, chẳng qua không phải hắn không đủ lực mà bởi thân hình hắn quá lớn, căn bản không cần làm vậy, liền có thể nhìn xuống bãi cát ven biển.
Một pho tượng thần tản ra vầng hào quang đỏ rực trôi nổi cao nhất, nhìn như hai vầng mặt trời xuất hiện trên bầu trời, tản ra ngọn lửa đỏ bừng ở vị trí một cao một thấp. Tựa như để phụ trợ cho pho tượng thần này phát ra quang mang vạn trượng, đối diện với nó trên một ngọn núi, bốc lên trời là một đám sương mù đen đặc không nhìn rõ cái gì, ở giữa đám sương mù mờ ảo hình thành một người khổng lồ dữ tợn, thân thể hư ảo bất định, dường như có thể thay đổi hình dạng bất cứ lúc nào.
Cuối cùng xuất hiện là một người khổng lồ mỹ nữ vóc dáng cao lớn, dù ở giữa sáu sinh vật cường đại nàng trông có vẻ nhỏ nhắn xinh xắn nhất, nhưng cũng phải gần trăm mét. Ta không chú ý các sinh linh khác, nhưng người khổng lồ nữ này lại khiến ta thấy rất đẹp, trên người nàng chỉ có một tấm lụa mỏng, toàn thân bay lơ đãng những sợi mây trắng, trông thật lung linh tinh tế, ẩn ẩn hiện hiện. Dù thân hình cao lớn, nhưng không thấy chút gì nặng nề, cánh tay mảnh khảnh, thon dài, không có một chỗ nào không hợp với cái nhìn thẩm mỹ khó tính nhất.
"Đây chính là Lục Cự Đầu của Thiên Đường đảo? Quả nhiên đều rất to lớn! Người khổng lồ nữ kia cần cái gậy kích thước nào mới vừa đây? Song long nhiều nhất của ta là Atula chỉ có thể phình ra bảy tám mét, còn kém cả chục lần... Có lẽ phải lên tới cấp thứ mười, mới có thể thỏa mãn khẩu vị của nàng."
Con đại xà màu xám kia, phát ra tiếng rít nói: "Tọa Đầu Long, ngươi không tiếc tất cả xông vào Thiên Đường đảo, sẽ không nghĩ đến hậu quả à?"
Trên mặt biển hiện ra thân hình khổng lồ của Tọa Đầu Long, một thanh trường kiếm cổ xưa lơ lửng trên đỉnh đầu nó, tiếng sấm trầm hùng từ dưới biển truyền tới Thiên Đường đảo.
"Thiên Đường đỏ, Leviathan, Taurus, Viết Chi Tử, Shax, Hải Ny Á, vì sao các ngươi không giao người quản lý kia ra, chẳng lẽ làm bá chủ một phương quá lâu, muốn nếm thử cái mùi vị bị con người ti bỉ sai khiến à?"
Con đại xà xám dùng giọng trầm thấp quát: "Tọa Đầu Long, ngươi chỉ là một con hải long nhỏ bé, có những bí mật căn bản không có tư cách chạm đến, Thiên Đường đảo sẽ trở thành quân bài trong tay ai đều không liên quan gì tới ngươi. Ngươi vẫn là bỏ đi, hảo hảo lĩnh hội bí mật Vĩnh Hằng, cuối cùng sẽ có ngày đạt được dã tâm.""Leviathan, ngươi không cần lừa ta, ta biết, chỉ cần người này trải qua Tử Vong Chi Hải, sẽ có người mở rộng cánh cửa với hắn. Hắn là căn nguyên của mọi tội ác, là điểm khởi phát của náo động, thậm chí Tử Vong Chi Hải cũng biết sẽ xảy ra chiến tranh vì hắn. Một khi..."
"Câm miệng!"
Lục Cự Đầu cùng nhau gầm thét, Tọa Đầu Long cười phá lên như sấm nổ, rất nhanh lại chuyển thành trầm thấp."Các ngươi cũng sợ đúng không, sợ bị đám thần phát hiện ra tiểu động tác của các ngươi, chẳng lẽ bí mật có thể mãi mãi ẩn giấu sao? Âm mưu của các ngươi sớm muộn gì cũng sẽ bại lộ, cần gì phải nơm nớp lo sợ như thế, sao không bóp chết mầm họa từ trong trứng nước đi?"
Con đại xà xám uy nghiêm gào to: "Ngươi cho rằng một con hải long nhỏ bé, cũng có thể đứng trước mặt ta mà nói à? Hành động của ta không cần giải thích cho ngươi."
Tọa Đầu Long hào khí quát lớn: "Đây là Tử Vong Chi Hải, quốc gia của Tam Minh Thần đại nhân. Coi như Leviathan ngươi từng là đại ác ma, cũng chỉ có thể phát huy không đến một phần trăm lực lượng, chẳng qua cũng chỉ là một con rắn xám ngang tài ngang sức với ta thôi. Ngươi không làm gì được ta, không phải sao?"
Nghe bảy con Hồng Hoang cự thú, đại ác ma trò chuyện, trong lòng ta từng đợt phát lạnh, đột nhiên ta rống lớn một tiếng, đánh gãy cuộc trò chuyện không kiêng dè của bọn chúng.
"Ai có thể nói cho ta, rốt cuộc các ngươi muốn làm gì? Tọa Đầu Long ngươi không phải muốn ta giao Xích Lân Y à? Sao đột nhiên lại biến thành muốn truy sát ta!"
Tọa Đầu Long gầm giận dữ, dùng giọng sấm nói: "Xin lỗi, ngươi còn chưa đủ tư cách để ta nói thật. Mấy ngày nay Tử Vong Chi Hải biến hóa quá lớn, người hàng xóm cũ của ta là Tống Dung Đại Tướng ngủ say gần một trăm năm đều đã xuất thủ tặng tượng quy Baddih cho ngươi, ta tin ngươi hẳn là người trong truyền thuyết muốn đạp nát thế giới này, thả ra tất cả đại ác ma kia.""Thế giới này không tốt sao? Sao nhất định phải đập nát nó! Ta sao phải làm loại việc tốn công mà không có kết quả như vậy!"
Tọa Đầu Long đồng ý, giọng như sấm vang: "Không sai! Ta sinh ra ở Tử Vong Chi Hải, sau khi chết cũng sẽ làm chức ở dưới Tam Minh Thần, cuộc sống như vậy tuy đơn điệu tẻ nhạt, nhưng cũng không có gì không tốt. Nhưng phần lớn sinh linh trong thế giới này đều bị thần trấn áp trong cái lồng giam lớn này, bọn họ rất hoài niệm những ngày tự do tự tại trước kia, thiết kế rất nhiều âm mưu, hy vọng có thể tự giải thoát mình. Nếu thế giới này sụp đổ, những con hải long sinh ở Tử Hải như ta sẽ chết không có chỗ chôn, cho nên ta sẽ không để tình huống này xảy ra. Thiên Đường đỏ, Leviathan, Taurus, Viết Chi Tử, Shax, Hải Ny Á, các ngươi nhất định phải ngăn cản ta có đúng không?"
"Không, nếu hắn là người đó, cuối cùng ngươi cũng không thể làm gì. Nếu hắn không phải, ngươi giết hắn đi thì giết, tối đa chỉ đắc tội cái tên Mastema toàn nói dối mà lại tâm địa ác độc." Con đại xà màu xám vẫn luôn ra sức che chở ta, là người đầu tiên thể hiện ý rút lui.
Viết Chi Tử tản ra vầng hào quang đỏ rực và đám sương mù đen đặc bám theo Leviathan lặn xuống, chỉ có người khổng lồ bằng đồng xanh thấp giọng quát: "Ta không đến từ cùng một quốc gia với các ngươi, mặc kệ các ngươi tranh đấu thế nào, chỉ cần không xâm phạm lãnh địa của ta, ta sẽ không nhúng tay."
Cuối cùng chỉ còn lại Thiên Đường đỏ, còn có Hải Ny Á người khổng lồ nữ cao trăm mét kia, đáy lòng ta không ngừng chìm xuống, bởi vì Thiên Đường đỏ chắc chắn sẽ không ra tay, nó đã tuyên bố từ sớm rồi. Còn người khổng lồ nữ kia, coi như nàng có trái tim nhân hậu vô hạn, ta cũng không cho rằng nàng có thể đánh lại Tọa Đầu Long.
"Ta cảm thấy mọi chuyện đều trái với lẽ thường, vì sao những gì Tọa Đầu Long thể hiện khác với những suy đoán của ta..."
Ta đặt ngón trỏ lên giữa mày, ép buộc mở ra năng lực Thời Không Thủ Tự Sĩ, lần này ta nhìn thấy một tương lai khiến người ta không thể tin nổi.
Nhắm mắt lại, ta quả quyết hạ quyết tâm, giơ tay tế lên vô song Atula.
Tấm kim thẻ cấp chín này bay lên trời, hóa thành một vệt Kim Hồng, xé sóng biển, hung hăng chém vào Tọa Đầu Long cùng thanh Vĩnh Hằng trên đầu nó, đúng như trong khoảnh khắc ta thấy trong tương lai, Tọa Đầu Long ngay cả long mang kiếm cũng bị vô song Atula một búa chém rách, hóa thành một bong bóng khổng lồ, xoay tròn rất lâu trên mặt biển rồi mới ầm vang nổ tung, rơi xuống một cơn mưa cầu vồng.
Trong khoảnh khắc đó, cả người ta đều ngây dại."Có thể lấy được quyền quản lý Thiên Đường đảo, quả nhiên ngươi có chút bản lĩnh, vậy mà có thể nhìn thấu ảo thuật của ta. Chờ khi chân thân của ta đến, ngươi sẽ không gặp may mắn như vậy nữa."
"Khẩu khí thật lớn, ngươi có bản lĩnh thì đến đây!"
Bị uy áp của Tọa Đầu Long đè ép đến mức gần như không thở nổi, may mắn phá được ảo thuật của con cự long này, khiến ta thêm dũng khí, không khách khí mà đáp trả.
"Khoảnh khắc đó sẽ không quá lâu..."
Tọa Đầu Long bỏ lại một câu uy hiếp vang vọng trên mặt biển, rồi không đáp lại nữa. Thiên Đường đỏ lặng lẽ hạ xuống bên cạnh ta, cười khẽ nói: "Xem ra mắt nhìn của Leviathan vẫn là độc nhất, trò trẻ con như vậy không qua được mắt hắn. Tọa Đầu Long làm ra vẻ hùm beo dọa người, ngay cả ta cũng cho là hắn có thể điều khiển Vĩnh Hằng, đến đây khiêu chiến Lục Cự Đầu chúng ta."
Ta lớn tiếng hỏi: "Vừa rồi các ngươi nói chuyện, rốt cuộc liên quan đến việc ta là thật hay là giả?"
"À, ta không biết. Thực ra trên Thiên Đường đảo chỉ có Leviathan biết một vài bí mật, ta là công cụ chiến đấu hình rồng do Uriel đại nhân tạo ra, dù có sức mạnh cường đại cũng không biết những bí mật cổ xưa, ngươi không thấy ta không xen vào câu nào sao?"
"Ngài đến đây làm gì?""Ngươi đã đáp ứng giúp ta ấp một con tiểu hồng long ra, đây là Long Đản của ta, tuyệt đối không được làm hỏng." Hồng sắc t·h·i·ê·n Đường há cái miệng rộng, một viên Long Đản lớn như quả dưa hấu đã rơi vào hai tay ta. Bưng lấy quả trứng khổng lồ chưa từng thấy, cả người ta cứ thế ngây người trên mặt đất. Hồng sắc t·h·i·ê·n Đường cũng không quên nhắc nhở: "Tọa Đầu Long cùng Vĩnh Hằng Đúng là huyễn ảnh, nhưng đại quân vong linh kia thì không phải, bọn nhỏ trên đảo tuy có thể ngăn cản phần lớn công kích, nhưng cuối cùng ngươi vẫn phải trực diện cuộc c·hiến t·ranh này.""Ngài cảm thấy hiện tại ta còn có tâm trạng ấp trứng sao?""Leviathan đại nhân nói rất đúng, nếu ngươi là nhân vật được định sẵn trong số m·ệ·n·h, thì có khó khăn gì cũng có thể dễ dàng vượt qua, nếu ngươi không phải, thì ngay cả công việc đơn giản như ấp trứng cũng làm không xong." Hồng sắc t·h·i·ê·n Đường mở hai cánh, ngạo nghễ bay lên trời, con Long này nháy mắt mấy cái với ta, làm mặt quỷ, sau đó liền bay về ổ của mình. Ta bưng lấy Long Đản to lớn, quay đầu nói với Yến t·h·i·ê·n Hồng: "Ngươi cảm thấy hôm nay, chúng ta nên ăn trứng chiên, trứng hấp, hay là trứng luộc?""Nhưng ta không muốn bị con cự long màu đỏ kia biến thành món trứng giống như trong miệng ngươi, trước tiên hãy giấu nó đi, đám vong linh kia có lẽ sẽ tìm đến chúng ta, cầm nó cũng không thể chiến đấu." (chưa xong còn)
Trên Thiên Đường đảo, ma thú cũng bị cảnh tượng hoành tráng này kinh động, sáu cỗ trùng thiên khí thế nâng sáu sinh vật mạnh mẽ lên, chậm rãi nổi lên bầu trời.
Thiên Đường màu đỏ cao hơn trăm mét, hai mắt tràn ngập uy nghiêm, ma lực mênh mông khiến thân thể cao lớn của nó đều hóa thành một đám lửa. Kẻ gần nó nhất là một con rắn xám khổng lồ. Con đại xà xám này bình thường phổ thông, ngoài thân thể tương đối lớn ra, thì không có bất kỳ đặc điểm đáng chú mục nào, nhưng nó không có cánh nào lại có thể vững vàng "đứng" ở trên không, sức mạnh của nó không cần phải bộc lộ ra ngoài cũng khiến người khác không thể coi thường.
Ở một ngọn núi phía đông, chậm rãi đứng lên một người khổng lồ bằng đồng xanh cao trăm mét, người khổng lồ mỗi bộ phận đều lấp lánh ánh kim loại, áo giáp cổ xưa và thân thể dường như là một khối đúc nóng liền với nhau. Hắn là sinh vật duy nhất không thể bay lên không, chẳng qua không phải hắn không đủ lực mà bởi thân hình hắn quá lớn, căn bản không cần làm vậy, liền có thể nhìn xuống bãi cát ven biển.
Một pho tượng thần tản ra vầng hào quang đỏ rực trôi nổi cao nhất, nhìn như hai vầng mặt trời xuất hiện trên bầu trời, tản ra ngọn lửa đỏ bừng ở vị trí một cao một thấp. Tựa như để phụ trợ cho pho tượng thần này phát ra quang mang vạn trượng, đối diện với nó trên một ngọn núi, bốc lên trời là một đám sương mù đen đặc không nhìn rõ cái gì, ở giữa đám sương mù mờ ảo hình thành một người khổng lồ dữ tợn, thân thể hư ảo bất định, dường như có thể thay đổi hình dạng bất cứ lúc nào.
Cuối cùng xuất hiện là một người khổng lồ mỹ nữ vóc dáng cao lớn, dù ở giữa sáu sinh vật cường đại nàng trông có vẻ nhỏ nhắn xinh xắn nhất, nhưng cũng phải gần trăm mét. Ta không chú ý các sinh linh khác, nhưng người khổng lồ nữ này lại khiến ta thấy rất đẹp, trên người nàng chỉ có một tấm lụa mỏng, toàn thân bay lơ đãng những sợi mây trắng, trông thật lung linh tinh tế, ẩn ẩn hiện hiện. Dù thân hình cao lớn, nhưng không thấy chút gì nặng nề, cánh tay mảnh khảnh, thon dài, không có một chỗ nào không hợp với cái nhìn thẩm mỹ khó tính nhất.
"Đây chính là Lục Cự Đầu của Thiên Đường đảo? Quả nhiên đều rất to lớn! Người khổng lồ nữ kia cần cái gậy kích thước nào mới vừa đây? Song long nhiều nhất của ta là Atula chỉ có thể phình ra bảy tám mét, còn kém cả chục lần... Có lẽ phải lên tới cấp thứ mười, mới có thể thỏa mãn khẩu vị của nàng."
Con đại xà màu xám kia, phát ra tiếng rít nói: "Tọa Đầu Long, ngươi không tiếc tất cả xông vào Thiên Đường đảo, sẽ không nghĩ đến hậu quả à?"
Trên mặt biển hiện ra thân hình khổng lồ của Tọa Đầu Long, một thanh trường kiếm cổ xưa lơ lửng trên đỉnh đầu nó, tiếng sấm trầm hùng từ dưới biển truyền tới Thiên Đường đảo.
"Thiên Đường đỏ, Leviathan, Taurus, Viết Chi Tử, Shax, Hải Ny Á, vì sao các ngươi không giao người quản lý kia ra, chẳng lẽ làm bá chủ một phương quá lâu, muốn nếm thử cái mùi vị bị con người ti bỉ sai khiến à?"
Con đại xà xám dùng giọng trầm thấp quát: "Tọa Đầu Long, ngươi chỉ là một con hải long nhỏ bé, có những bí mật căn bản không có tư cách chạm đến, Thiên Đường đảo sẽ trở thành quân bài trong tay ai đều không liên quan gì tới ngươi. Ngươi vẫn là bỏ đi, hảo hảo lĩnh hội bí mật Vĩnh Hằng, cuối cùng sẽ có ngày đạt được dã tâm.""Leviathan, ngươi không cần lừa ta, ta biết, chỉ cần người này trải qua Tử Vong Chi Hải, sẽ có người mở rộng cánh cửa với hắn. Hắn là căn nguyên của mọi tội ác, là điểm khởi phát của náo động, thậm chí Tử Vong Chi Hải cũng biết sẽ xảy ra chiến tranh vì hắn. Một khi..."
"Câm miệng!"
Lục Cự Đầu cùng nhau gầm thét, Tọa Đầu Long cười phá lên như sấm nổ, rất nhanh lại chuyển thành trầm thấp."Các ngươi cũng sợ đúng không, sợ bị đám thần phát hiện ra tiểu động tác của các ngươi, chẳng lẽ bí mật có thể mãi mãi ẩn giấu sao? Âm mưu của các ngươi sớm muộn gì cũng sẽ bại lộ, cần gì phải nơm nớp lo sợ như thế, sao không bóp chết mầm họa từ trong trứng nước đi?"
Con đại xà xám uy nghiêm gào to: "Ngươi cho rằng một con hải long nhỏ bé, cũng có thể đứng trước mặt ta mà nói à? Hành động của ta không cần giải thích cho ngươi."
Tọa Đầu Long hào khí quát lớn: "Đây là Tử Vong Chi Hải, quốc gia của Tam Minh Thần đại nhân. Coi như Leviathan ngươi từng là đại ác ma, cũng chỉ có thể phát huy không đến một phần trăm lực lượng, chẳng qua cũng chỉ là một con rắn xám ngang tài ngang sức với ta thôi. Ngươi không làm gì được ta, không phải sao?"
Nghe bảy con Hồng Hoang cự thú, đại ác ma trò chuyện, trong lòng ta từng đợt phát lạnh, đột nhiên ta rống lớn một tiếng, đánh gãy cuộc trò chuyện không kiêng dè của bọn chúng.
"Ai có thể nói cho ta, rốt cuộc các ngươi muốn làm gì? Tọa Đầu Long ngươi không phải muốn ta giao Xích Lân Y à? Sao đột nhiên lại biến thành muốn truy sát ta!"
Tọa Đầu Long gầm giận dữ, dùng giọng sấm nói: "Xin lỗi, ngươi còn chưa đủ tư cách để ta nói thật. Mấy ngày nay Tử Vong Chi Hải biến hóa quá lớn, người hàng xóm cũ của ta là Tống Dung Đại Tướng ngủ say gần một trăm năm đều đã xuất thủ tặng tượng quy Baddih cho ngươi, ta tin ngươi hẳn là người trong truyền thuyết muốn đạp nát thế giới này, thả ra tất cả đại ác ma kia.""Thế giới này không tốt sao? Sao nhất định phải đập nát nó! Ta sao phải làm loại việc tốn công mà không có kết quả như vậy!"
Tọa Đầu Long đồng ý, giọng như sấm vang: "Không sai! Ta sinh ra ở Tử Vong Chi Hải, sau khi chết cũng sẽ làm chức ở dưới Tam Minh Thần, cuộc sống như vậy tuy đơn điệu tẻ nhạt, nhưng cũng không có gì không tốt. Nhưng phần lớn sinh linh trong thế giới này đều bị thần trấn áp trong cái lồng giam lớn này, bọn họ rất hoài niệm những ngày tự do tự tại trước kia, thiết kế rất nhiều âm mưu, hy vọng có thể tự giải thoát mình. Nếu thế giới này sụp đổ, những con hải long sinh ở Tử Hải như ta sẽ chết không có chỗ chôn, cho nên ta sẽ không để tình huống này xảy ra. Thiên Đường đỏ, Leviathan, Taurus, Viết Chi Tử, Shax, Hải Ny Á, các ngươi nhất định phải ngăn cản ta có đúng không?"
"Không, nếu hắn là người đó, cuối cùng ngươi cũng không thể làm gì. Nếu hắn không phải, ngươi giết hắn đi thì giết, tối đa chỉ đắc tội cái tên Mastema toàn nói dối mà lại tâm địa ác độc." Con đại xà màu xám vẫn luôn ra sức che chở ta, là người đầu tiên thể hiện ý rút lui.
Viết Chi Tử tản ra vầng hào quang đỏ rực và đám sương mù đen đặc bám theo Leviathan lặn xuống, chỉ có người khổng lồ bằng đồng xanh thấp giọng quát: "Ta không đến từ cùng một quốc gia với các ngươi, mặc kệ các ngươi tranh đấu thế nào, chỉ cần không xâm phạm lãnh địa của ta, ta sẽ không nhúng tay."
Cuối cùng chỉ còn lại Thiên Đường đỏ, còn có Hải Ny Á người khổng lồ nữ cao trăm mét kia, đáy lòng ta không ngừng chìm xuống, bởi vì Thiên Đường đỏ chắc chắn sẽ không ra tay, nó đã tuyên bố từ sớm rồi. Còn người khổng lồ nữ kia, coi như nàng có trái tim nhân hậu vô hạn, ta cũng không cho rằng nàng có thể đánh lại Tọa Đầu Long.
"Ta cảm thấy mọi chuyện đều trái với lẽ thường, vì sao những gì Tọa Đầu Long thể hiện khác với những suy đoán của ta..."
Ta đặt ngón trỏ lên giữa mày, ép buộc mở ra năng lực Thời Không Thủ Tự Sĩ, lần này ta nhìn thấy một tương lai khiến người ta không thể tin nổi.
Nhắm mắt lại, ta quả quyết hạ quyết tâm, giơ tay tế lên vô song Atula.
Tấm kim thẻ cấp chín này bay lên trời, hóa thành một vệt Kim Hồng, xé sóng biển, hung hăng chém vào Tọa Đầu Long cùng thanh Vĩnh Hằng trên đầu nó, đúng như trong khoảnh khắc ta thấy trong tương lai, Tọa Đầu Long ngay cả long mang kiếm cũng bị vô song Atula một búa chém rách, hóa thành một bong bóng khổng lồ, xoay tròn rất lâu trên mặt biển rồi mới ầm vang nổ tung, rơi xuống một cơn mưa cầu vồng.
Trong khoảnh khắc đó, cả người ta đều ngây dại."Có thể lấy được quyền quản lý Thiên Đường đảo, quả nhiên ngươi có chút bản lĩnh, vậy mà có thể nhìn thấu ảo thuật của ta. Chờ khi chân thân của ta đến, ngươi sẽ không gặp may mắn như vậy nữa."
"Khẩu khí thật lớn, ngươi có bản lĩnh thì đến đây!"
Bị uy áp của Tọa Đầu Long đè ép đến mức gần như không thở nổi, may mắn phá được ảo thuật của con cự long này, khiến ta thêm dũng khí, không khách khí mà đáp trả.
"Khoảnh khắc đó sẽ không quá lâu..."
Tọa Đầu Long bỏ lại một câu uy hiếp vang vọng trên mặt biển, rồi không đáp lại nữa. Thiên Đường đỏ lặng lẽ hạ xuống bên cạnh ta, cười khẽ nói: "Xem ra mắt nhìn của Leviathan vẫn là độc nhất, trò trẻ con như vậy không qua được mắt hắn. Tọa Đầu Long làm ra vẻ hùm beo dọa người, ngay cả ta cũng cho là hắn có thể điều khiển Vĩnh Hằng, đến đây khiêu chiến Lục Cự Đầu chúng ta."
Ta lớn tiếng hỏi: "Vừa rồi các ngươi nói chuyện, rốt cuộc liên quan đến việc ta là thật hay là giả?"
"À, ta không biết. Thực ra trên Thiên Đường đảo chỉ có Leviathan biết một vài bí mật, ta là công cụ chiến đấu hình rồng do Uriel đại nhân tạo ra, dù có sức mạnh cường đại cũng không biết những bí mật cổ xưa, ngươi không thấy ta không xen vào câu nào sao?"
"Ngài đến đây làm gì?""Ngươi đã đáp ứng giúp ta ấp một con tiểu hồng long ra, đây là Long Đản của ta, tuyệt đối không được làm hỏng." Hồng sắc t·h·i·ê·n Đường há cái miệng rộng, một viên Long Đản lớn như quả dưa hấu đã rơi vào hai tay ta. Bưng lấy quả trứng khổng lồ chưa từng thấy, cả người ta cứ thế ngây người trên mặt đất. Hồng sắc t·h·i·ê·n Đường cũng không quên nhắc nhở: "Tọa Đầu Long cùng Vĩnh Hằng Đúng là huyễn ảnh, nhưng đại quân vong linh kia thì không phải, bọn nhỏ trên đảo tuy có thể ngăn cản phần lớn công kích, nhưng cuối cùng ngươi vẫn phải trực diện cuộc c·hiến t·ranh này.""Ngài cảm thấy hiện tại ta còn có tâm trạng ấp trứng sao?""Leviathan đại nhân nói rất đúng, nếu ngươi là nhân vật được định sẵn trong số m·ệ·n·h, thì có khó khăn gì cũng có thể dễ dàng vượt qua, nếu ngươi không phải, thì ngay cả công việc đơn giản như ấp trứng cũng làm không xong." Hồng sắc t·h·i·ê·n Đường mở hai cánh, ngạo nghễ bay lên trời, con Long này nháy mắt mấy cái với ta, làm mặt quỷ, sau đó liền bay về ổ của mình. Ta bưng lấy Long Đản to lớn, quay đầu nói với Yến t·h·i·ê·n Hồng: "Ngươi cảm thấy hôm nay, chúng ta nên ăn trứng chiên, trứng hấp, hay là trứng luộc?""Nhưng ta không muốn bị con cự long màu đỏ kia biến thành món trứng giống như trong miệng ngươi, trước tiên hãy giấu nó đi, đám vong linh kia có lẽ sẽ tìm đến chúng ta, cầm nó cũng không thể chiến đấu." (chưa xong còn)
Bạn cần đăng nhập để bình luận