Ác Ma Đảo

Chương 13: Cự hùng chi lực

Chương 13: Sức mạnh cự hùng
Lang Vương và Kiệt Khắc cũng đều vượt qua như vậy, mà đến chỗ Bát Tỉnh Chân Phù, người thừa kế gia tộc trừ ma này duỗi ngón tay dài nhọn ra, trên một màn hình nhẹ nhàng ấn một cái, một thanh trường đao màu bạc trắng lập tức xuất hiện trong tay hắn.
“Ta từng thề sẽ chém giết hết thảy yêu ma gặp phải, cho nên hai tên yêu quái đầu ngựa các ngươi xuống Địa ngục đi!” Bát Tỉnh Chân Phù gầm lên một tiếng, giơ cao trường đao hung hăng chém xuống, đao pháp của hắn cực nhanh và mạnh mẽ, sắc bén bá đạo. Với ta, một người ngoài nghề, thì có vẻ lợi hại hơn cả thiên hồng băng sơn mỹ thiếu nữ ba phần.
"Mấy tên ma mới đáng ghét này!" Một hộ vệ đầu ngựa lẩm bẩm một tiếng, rồi đột nhiên biến mất tại chỗ, đợi đến khi Bát Tỉnh Chân Phù kịp phản ứng thì trên bụng đã đau đớn một hồi. Hắn bị hộ vệ đầu ngựa kia dùng thân pháp nhanh đến không tưởng tượng nổi áp sát, một quyền đã đánh ngất xỉu.
“Vậy mà... Vậy mà có thể nhanh đến mức biến mất khỏi tầm mắt của ta!” Tốc độ của hộ vệ đầu ngựa khiến ta trợn mắt há hốc mồm, trong lòng không ngừng dấy lên một luồng ý lạnh.
“Tiểu tử, ôm đồng đội của ngươi vào đi. Ta chỉ ra tay đánh ngất xỉu hắn thôi.” Hộ vệ đầu ngựa vừa ra tay vẫy ngón tay cái với ta. Thấy Lang Vương và Kiệt Khắc đều thờ ơ, ta thở dài đưa tay đỡ Bát Tỉnh Chân Phù dậy, tiện tay nhặt luôn thanh trường đao bạc của hắn. Nội lực và cơ bản đao pháp ta đều có, chắc sẽ rất nhanh đạt điều kiện luyện tập đao pháp Phi Sa Tẩu Thạch, nhưng còn thiếu một món binh khí để dùng. Coi như thứ này là thù lao ta làm việc tốt vậy.
"Dù có luyện thành Phi Sa Tẩu Thạch, so với thủ pháp của hộ vệ đầu ngựa này vẫn còn kém rất xa, không biết ở trong trại huấn luyện có thể học được bản lĩnh gì!" Một quyền nhanh như chớp của hộ vệ đầu ngựa đã làm ta chấn kinh, đồng thời khiến ta càng thêm chờ mong trại huấn luyện của Phong Ma dong binh đoàn.
Bát Tỉnh Chân Phù cao gần 1m8, cơ bắp rắn chắc, cân nặng đương nhiên cũng phù hợp với ngoại hình của hắn. May mắn ta có thẻ tăng phúc gấp mười sức mạnh, khiêng hắn lên có vẻ vô cùng nhẹ nhõm, không hề có dấu hiệu tốn sức.
Điều này làm Lang Vương và Kiệt Khắc đi phía trước lại càng thăm dò ta thêm.
Sau khi vào trại huấn luyện, Phòng Linh Tuyết chỉ dặn dò vài câu với một gã đại hán đầu trọc. Tên đại hán đầu trọc này đã dùng ánh mắt không có ý tốt, nhìn chúng ta.
"Ta là huấn luyện viên của các ngươi, Uy Thụy Nhĩ. Hằng năm, Phong Ma dong binh đoàn không tuyển nhận quá năm thành viên chính thức, nhưng mỗi tháng sẽ có hơn năm mươi người mới gia nhập trại huấn luyện này. Cho nên, hãy bỏ đi những cái ý nghĩ may mắn, nơi đây chỉ dành cho kẻ mạnh. Nếu trong trại huấn luyện các ngươi không sống nổi thì ở ngoài đảo cũng đừng mơ. Vì vậy ta sẽ huấn luyện cho các ngươi sống không bằng chết. Giờ cho các ngươi cơ hội cuối, lựa chọn rời đi hay gia nhập?"
"Ta rất muốn chọn rời đi, có điều tiếp theo ông chắc không đánh ta chứ?" Lẩm bẩm trong lòng một câu, ta không nói gì, còn gã đại hán đầu trọc thì xem như chúng ta đã chấp nhận. Hắn lập tức ném cho bốn bộ chế phục, hét lớn bảo chúng ta thay đồ ngay lập tức.
Bộ chế phục này không rõ là quân trang của niên đại, quốc gia nào. Sau khi mặc vào, ta thử hoạt động một chút, cảm thấy vô cùng thoải mái. Bộ đồ của ta hơi lớn một chút, nên ta xắn tay áo lên, có thêm mấy phần ngổ ngáo.
"Các ngươi ở trại huấn luyện này phải trải qua mười hạng huấn luyện. Phong Ma dong binh đoàn luôn là dong binh đoàn tốt nhất trên đảo Ác Ma, lũ tôn tử các ngươi nếu vượt qua bốn hạng, ít nhất cũng có thể kiếm được hợp đồng tạm thời ở một số dong binh đoàn rác rưởi. Nếu vượt qua được sáu hạng, bảy phần dong binh đoàn sẽ chọn các ngươi vào, trở thành thành viên chính thức! Nếu vượt qua được tám hạng, các ngươi sẽ có được vị trí chủ lực ở những đội yếu hoặc cặn bã. Nhớ kỹ, Phong Ma chúng ta là nhất, tuyệt nhất, là dong binh đoàn mạnh nhất trên đảo Ác Ma!"
Tên đầu trọc này hét khiến tai ta ong ong, thấy ánh mắt không mấy thiện cảm của Lang Vương, ta hiểu những đồng đội đáng sợ này chẳng phải người hiền lành gì.
“Biến! Thân!” Lang Vương cười nhả ra hai chữ, thân hình hắn bỗng tăng gấp đôi, biến thành một con cự hùng hung hãn tuyệt luân, một bước chân bước tới giơ tay gấu khổng lồ hung hăng vỗ xuống huấn luyện viên đầu trọc.
"Ta không quen việc bị người yếu hơn huấn luyện. Huấn luyện viên, ông nên chứng minh xem mình có tư cách gì mà quát nạt ta!"
Hành động của Lang Vương khiến ta giật mình, trong lòng thầm nghĩ: "Vừa nãy bản lĩnh của hộ vệ đầu ngựa đã biểu thị rõ tố chất của trại huấn luyện này, vì sao Lang Vương còn muốn khiêu chiến huấn luyện viên? Huấn luyện viên đầu trọc cấp bậc cao hơn hộ vệ đầu ngựa kia, bản lĩnh nhất định càng lợi hại hơn."
Ta kéo Bát Tỉnh Chân Phù lùi một bước, đồng thời vô tình hay cố ý rời xa Kiệt Khắc vẫn luôn im lặng. Xem ra Lang Vương có một tấm thẻ biến hùng nhân thuộc tính gần giống với tấm kim cương thẻ mà Thù Lỵ Nhi cho ta xem, nên mới có thể biến thành dạng này. Với trạng thái chiến đấu này của hắn, dù ta có thẻ tăng sức mạnh gấp mười lần cũng không so được.
"Giá mà lúc trước ta có được không phải thẻ triệu hoán mỹ nữ mà là thẻ kim cương thì tốt rồi. Chí ít sẽ không thua kém sức mạnh cự hùng của Lang Vương. Tuy lúc này hối hận cũng vô ích, ta cũng không thể đi tìm Thù Lỵ Nhi đòi tấm thẻ kia được."
Huấn luyện viên đầu trọc Uy Thụy Nhĩ dịch bước, khéo léo né được đòn tấn công của Lang Vương, sau đó hung tợn hét lớn: "Mấy tên huấn luyện viên mới đến các ngươi, mỗi lần đều muốn ta đánh cho tàn phế mới chịu tiếp thu giáo huấn sao? Để ta cho ngươi biết, cái tấm thẻ các ngươi có được từ tiểu thư ác ma chỉ là đồ bỏ đi."
Năng lực chiến đấu của Lang Vương đúng là xuất sắc như lời hắn nói. Dù biến thành cự hùng không được nhanh nhẹn, hắn vẫn tỉ mỉ bày trận rồi đẩy huấn luyện viên đầu trọc Uy Thụy Nhĩ vào một góc chết. Hắn cười lớn: “Hy vọng khi bị đồ bỏ đi đánh bại, ông đừng tổn thương lòng tự trọng nhé!” "Đánh rắm! Lão tử làm sao bại được chứ!" Huấn luyện viên đầu trọc Uy Thụy Nhĩ sầm mặt lại, chửi tục một tiếng rồi toàn thân bùng phát ra ánh sáng trắng tụ lại ở tay trái. Đúng lúc Lang Vương giơ tay hung hăng đập xuống, một luồng quang cầu tương tự thánh quang đạn nhưng uy lực lớn hơn gấp bội, từ tay huấn luyện viên Uy Thụy Nhĩ bắn ra, đánh bay thân thể cự hùng của Lang Vương ra xa hàng chục mét.
Ba!
Một tiếng xé rách nhẹ vang lên khiến sắc mặt Lang Vương thay đổi, thân thể cự hùng của hắn lập tức tan biến. Lang Vương gầm lên đầy giận dữ: “Ông vậy mà hủy đi thẻ sức mạnh cự hùng của ta!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận