Ác Ma Đảo

Chương 141: Thật có lỗi, ngươi không thể miễn phí thoải mái tiểu đệ của ta

Đang định đưa tay giúp Lang Vương một tay, để tên khốn Jack này bốc hơi khỏi nhân gian thì đã muốn lan ra hỏa hoạn. Một nam tử tuấn lãng đang nói chuyện rất nóng bỏng với một mỹ nữ tóc vàng, vì bị liệt diễm của Lang Vương phun mà lễ phục dạ hội bị đốt một lỗ lớn, làm tan bầu không khí mờ ám, phẫn nộ dị thường ra tay. Cũng không thấy nam tử tuấn lãng này niệm chú ngữ, hắn chỉ vung tay, hai đạo hắc khí bắn về phía Lang Vương và Jack, dù cho Jack tốc độ kinh người, liệt diễm trên người Lang Vương tung bay cũng không thể tránh khỏi hai đạo hắc khí này. Hai đạo hắc khí rơi lên người bọn hắn lập tức hóa thành mãng xà to lớn bằng cánh tay, quấn hai người như bánh chưng. Jack ra sức dùng nanh vuốt sắc bén xé mở mãng xà nhưng phí công vô ích. Lang Vương phản ứng chậm chạp, tay chân đều bị quấn lấy, liên tục phun hai ngọn lửa đều vì góc độ không đúng mà xuống mặt đất. Thủ pháp này chắc chắn là thuộc hệ hắc ám, ta tuy cũng coi như người trong nghề ma pháp, nhưng cũng không hiểu rõ loại pháp thuật này. Trong ma pháp của Mạch Tư cũng có các chú văn triệu hồi ma pháp sinh vật tương tự, chỉ là đẳng cấp quá cao nên ta vẫn chưa thể sử dụng. "Gã vô lễ, đây không phải nơi người mới các ngươi có thể xông vào, còn không mau cút ra ngoài cho ta." Người tinh thông ma pháp, hơn phân nửa sẽ không lạ lẫm với niệm lực di chuyển đồ vật, từ trường niệm lực mênh mông của nam tử tuấn lãng khuấy động toàn trường, Jack bị hất văng ra như tuyết cầu, nghe tiếng vang vọng từ bên ngoài đại sảnh, chắc đã đâm vào vách tường rất cứng rồi, tên sát nhân cuồng ma này la hét thật thảm thiết. Nhưng cú va chạm đánh bay Jack, chỉ làm Lang Vương bị mấy sợi tóc tung bay, vẫn vững vàng đứng nguyên tại chỗ. Đó không phải đãi ngộ khác biệt gì mà là vì ta không vừa mắt, nên liều mạng dùng tinh thần lực. Jack ta không muốn cứu, còn Lang Vương dù sao cũng coi như đồng bạn của ta, ta còn đứng đây để hắn bị người khác đánh bay, còn ra thể thống gì? "Xin lỗi, nói cút thì cút không phải phong cách của hắn. Lang Vương! Xuống đây thôi, một con mãng xà lớn thế quấn lấy, chẳng khác nào bị mỹ nữ dây dưa đâu." Ta sải bước vào sân, thản nhiên vuốt ve con cự mãng ma pháp đang quấn lấy Lang Vương, con sinh vật mà cả Lang Vương và Jack đều không làm gì được này lập tức hóa thành từng tia hắc khí, Lang Vương được giải thoát. Phàm là sinh vật ma lực huyễn hóa ra, chỉ cần đánh tan gốc rễ ma lực, tự nhiên sẽ trở về với cát bụi. Ta học được một môn pháp thuật từ «Bách khoa toàn thư chú văn ma pháp của Mạch Tư», chuyên đánh tan ma lực bám trên vật phẩm ma pháp, thử một chút, không ngờ hiệu quả rất tốt. Nam tử tuấn lãng khinh thường quát: "Lại một người mới vô dụng, các ngươi mau cút ra ngoài sám hối, ta có thể tiết kiệm công ra tay trừng phạt, gần đây lười động thủ với người khác quá." Ta còn chưa kịp lên tiếng, Lang Vương đã cười dữ tợn, lớn tiếng kêu lên: "Nhưng ta lại có chút dư thừa tinh lực, muốn tìm chỗ phát tiết! Làm gián đoạn ta đánh người khoái hoạt, ngươi cần phải bồi thường thỏa đáng cho ta." "Thật đau đầu, tên ngốc Lang Vương này không cảm nhận được đối thủ mạnh hơn hắn rất nhiều sao? Đánh người khoái hoạt biến thành bị đánh khoái hoạt, lẽ nào hắn sẽ thích sao?" Chiến ý của Lang Vương đang bừng bừng, chắc chắn sẽ không nghe ta khuyên can, đương nhiên ta cũng không có ý định ngăn cản hắn, gã tráng hán từ Siberia này gân cốt cường tráng, để hắn ăn chút đau khổ cũng không sao. Lang Vương gầm lên một tiếng, xông về phía mục tiêu. Mặt đất xi măng cứng rắn nơi hắn giẫm qua lập tức nứt toác như mạng nhện, kim quang liệt diễm bên ngoài cơ thể bị kiềm chế thành một lớp mỏng, rõ ràng là đang ấp ủ chiêu thức mạnh mẽ nào đó. Nam tử tuấn lãng cười lạnh, thả ra từng tia hắc khí, ngưng tụ thành một con hung thú trước mặt. Thành viên chính thức của Phong Ma dong binh đoàn ai cũng có tuyệt chiêu lợi hại, nam tử tuấn lãng này cực kỳ thâm sâu trong ma pháp hắc ám, thậm chí có khả năng lợi hại hơn cả kẻ bất tử Tư Nặc Khắc. Nếu là ta nhất định sẽ không xung đột chính diện với hắn, nhưng Lang Vương không phải ta. Trong khoảng thời gian ta và Lang Vương tách ra, thực lực của hắn cũng đã tăng lên rất nhiều, nhưng vẫn còn kém xa so với người kia, hắn vừa vọt lên không trung, đã bị cự thú ma pháp huyễn hóa nghênh đón đánh tới. Con hung thú ma pháp không nể mặt ai cả, nó ngồi bệt lên người Lang Vương, hai tay trái phải giơ lên đập tới tấp, khiến Lang Vương kêu la oai oái, há miệng rộng phun ra một dòng viêm lưu màu vàng. Khiến hung thú ma pháp kia hóa khí mất ba bốn phần. Thấy tình huống này, nam tử tuấn lãng ngược lại có chút kinh ngạc, hai tay kết một pháp ấn thần bí trước ngực, hung thú ma pháp kia như ăn phải thần dược, hắc khí trên thân bốc lên, lập tức khôi phục lại sức sống dữ dội, đánh Lang Vương lên bờ xuống ruộng. "Ta không ngại tình cảm đồng tính Đoạn Tình Sơn, nhưng rất xin lỗi, ngươi không thể miễn phí thoải mái tiểu đệ của ta." Một vật dài quấn quanh lôi điện, điện quang lóe lên như lửa đá phóng ra, nam tử tuấn lãng kia không ngờ ta ra tay nhanh như vậy, căn bản không kịp phòng bị gì, đã bị Vong Linh Hoàng Long Thương hung hăng đập trúng mặt. Từ khi võ công ta tăng lên, khí lực cũng lớn hơn, thân thương của Vong Linh Hoàng Long Thương lại được làm từ thiên kích mộc cực kỳ cứng rắn, lực va chạm vô cùng lớn, mặt đẹp trai của nam tử tuấn lãng bị ta đánh một cú nhão nhoét. Nếu ta đối phó là người bình thường, một đòn đánh lén này đã đủ định đoạt thắng bại, gặp tử vong rồi, ai thấy người thường bị đánh nát đầu mà còn sống? Nhưng nam nhân tuấn lãng kia chịu cú đánh này, cũng chỉ lắc lắc đầu thoải mái, trên cổ toát ra từng tia hắc khí đan xen, rất nhanh liền sửa chữa thương thế nghiêm trọng. Nếu không phải vẻ mặt chật vật của hắn, cho thấy vừa rồi bị thiệt lớn, thì hắn chẳng khác nào chưa hề bị thương gì. "Ta vô cùng tức giận, ngươi chọc giận ta rồi!" "Hy vọng ngươi không bị gan nhiễm mỡ! Mấy bệnh như chảy máu não của người già, có giận thế này là rất nghiêm trọng đấy." Một bữa tiệc rượu tốt lành bị chúng ta làm cho náo loạn, vô cùng ồn ào, cũng may người tham gia dạ tiệc đều không phải người bình thường, đa số đều bình tĩnh, số ít người thì lộ vẻ hưng phấn cuồng nhiệt, hiển nhiên đều rất thích bạo lực. Vì ta đánh lén làm phân tán sự chú ý của nam tử kia, Lang Vương ra sức đẩy cuối cùng cũng mở được con hung thú ma pháp đang đè trên người hắn, cùng ta sóng vai đứng cạnh nhau. Liên tục hai lần bị ta ngầm ăn thiệt, nam tử tuấn lãng dường như cũng không dám chủ quan, chỉ huy con hung thú ma pháp kia lùi lại một bước, pháp quyết trên tay biến hóa, hắc khí quanh thân cuồn cuộn, trên mặt đất lại xuất hiện thêm bảy con hung thú giống vậy. Những hung thú ma pháp này trông như sói mà không phải sói, miệng rộng nanh nhọn, thể tích lớn hơn cả gấu bắc cực, bốn chân có làn khói đen chậm rãi bay ra, hư ảo bất định, không ngừng phát ra tiếng gầm nhẹ, như muốn ăn thịt người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận